Hôm nay là ngày mà Tề Dương sẽ đính hôn , nữ thần của lòng anh - Lưu Na cuối cùng cũng đã chịu gả cho anh!Mẹ của anh là Lâm Phương lại càng kích động hơn đến một đêm ngủ không được, sáng sớm liền rời giường chuẩn bị. Tề Dương đang ngủ giữa lúc mơ mơ màng màng, điện thoại lại vang lên. Lấy ra xem thử, vẫn là số xa lạ đó. Ấn nút nghe máy, anh nghe cái thanh âm như muốn quen thuộc đó: “thiếu gia, người xem lúc nào trở về kế thừa tài sản của lão gia?”Tề Dương lập tức ngắt máy cuộc trò chuyện, đem dãy số điện thoại đó kéo vào sổ đen. “Cái đám ôn dịch chúng mày! Biết rõ lão tử đã nghèo rồi, còn có bọn điên này nói trêu chọc!” Tề Dương nhịn không được chửi mắng một tiếng. Bởi vì anh đã lần thứ năm liên tiếp bắt máy người này. Người này còn nói có một số tài sản lớn cần chính anh đứng ra kế thừa. Trên trời sao có thể vô cớ rớt đĩa bánh?Không phải điên rồ chính là lừa đảo!Lại nghĩ hôm nay anh phải đi tới nhà Lưu Na tiễn đưa lễ đính hôn, cũng không thể để bọn điên rồ này làm ảnh hưởng tới tâm…

Chương 47: 47: Đàm Luận 2

Chàng Ở Rể Hào MônTác giả: Bắc Minh Hải ThầnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngHôm nay là ngày mà Tề Dương sẽ đính hôn , nữ thần của lòng anh - Lưu Na cuối cùng cũng đã chịu gả cho anh!Mẹ của anh là Lâm Phương lại càng kích động hơn đến một đêm ngủ không được, sáng sớm liền rời giường chuẩn bị. Tề Dương đang ngủ giữa lúc mơ mơ màng màng, điện thoại lại vang lên. Lấy ra xem thử, vẫn là số xa lạ đó. Ấn nút nghe máy, anh nghe cái thanh âm như muốn quen thuộc đó: “thiếu gia, người xem lúc nào trở về kế thừa tài sản của lão gia?”Tề Dương lập tức ngắt máy cuộc trò chuyện, đem dãy số điện thoại đó kéo vào sổ đen. “Cái đám ôn dịch chúng mày! Biết rõ lão tử đã nghèo rồi, còn có bọn điên này nói trêu chọc!” Tề Dương nhịn không được chửi mắng một tiếng. Bởi vì anh đã lần thứ năm liên tiếp bắt máy người này. Người này còn nói có một số tài sản lớn cần chính anh đứng ra kế thừa. Trên trời sao có thể vô cớ rớt đĩa bánh?Không phải điên rồ chính là lừa đảo!Lại nghĩ hôm nay anh phải đi tới nhà Lưu Na tiễn đưa lễ đính hôn, cũng không thể để bọn điên rồ này làm ảnh hưởng tới tâm… Vương Đổng béo cười ha ha nói: “Tiêu tổng, lời này của cô là có chút không thành thực, ngành may mặc thu được lợi nhuận lớn bao nhiêu, cô rõ hơn ai hết, tôi cũng biết, cố tình nâng giá ngần ấy , làm sao lại nuốt hết lợi nhuận của cô được?”“Chẳng lẽ quảng cáo không dùng tiền? Chẳng lẽ tôi hàng năm tìm kiếm minh tinh với đại ngôn đều chỉ dùng giao tình thôi à? Đưa sản phẩm ra thị trường, huy độn nhân viên, huy động vốn, phát triển sản phẩm mới , có loại nào không tốn tiền? Trừ những khoản chi phí này, Vương Đổng, ông cho là tôi thật sự còn có lợi nhuận sao?”Tiêu Tình Tuyết bất mãn nói.cô vốn có thể không còn phí nhiều lời như vậy.Mặc dù bây giờ Tập Đoàn Long Thành đang lâm vào tình cảnh không tốt, nhưng vẫn có rất nhiều người sẵn sàng hợp tác với họ.Nhưng vấn đề là Vương Đổng đang ngồi trước mặt cô lại là người đứng đầu cái nghề này ở thanh phố Kim Hà.Rất nhiều người muốn hợp tác cùng Tập Đoàn Long Thành, cũng phải để Vương Đổng gật đầu mới được.Cho nên, mặc dù bây giờ Tiêu Tình Tuyết ngồi trước mặt sáu ông chủ nhà cung cấp của công ty, nhưng chân chính cùng Tiêu Tình Tuyết bàn điều kiện , cũng chỉ có Vương Đổng.Năm người còn lại thực ra chỉ chờ xem câu trả lời chắc chắn của Vương Đổng.Lần này chính là cùng Tập Đoàn Thẩm Thị hợp tác.Nếu như làm hỏng, Tiêu Tình Tuyết không thể tưởng tượng được hậu quả.Tất nhiên có một điều quan trọng hơn.Chính là thái độ hôm nay của Vương Đổng có phần khác trướcVốn dĩ ngày hôm qua, Tiêu Tình Tuyết cùng Vương Đổng trên cơ bản đã đạt được đồng thuận, tuy rằng Tập Đoàn Long Thành bên này phải chịu một số tổn thất, nhưng đó không phải là kết quả mà Tiêu Tình Tuyết không thể chấp nhận.Nhưng chỉ đến ngày hôm sau, Vương Đổng bỗng nhiên đưa ra điều kiện hà khắc hơn.Lúc này dáng vẻ của Vương Đổng hoàn toàn giống như một kẻ vô lại : “Tiêu tổng, tôi là người làm ăn, Công ty của anh hoạt động như thế nào, Thực ra không liên quan gì đến tôi.chúng ta là hợp tác, Tôi chỉ quan tâm đến lợi ích.Thực tế thôi đơn giản thôi… tôi sẽ đưa điều kiện về phía bên cô trước, nếu cô chấp nhận thì chúng tôi có thể hợp tác ngay lập tức, nếu như cô cảm thấy bị thua thiệt, tôi cũng sẽ không ép buộc cô!”.

Vương Đổng béo cười ha ha nói: “Tiêu tổng, lời này của cô là có chút không thành thực, ngành may mặc thu được lợi nhuận lớn bao nhiêu, cô rõ hơn ai hết, tôi cũng biết, cố tình nâng giá ngần ấy , làm sao lại nuốt hết lợi nhuận của cô được?”“Chẳng lẽ quảng cáo không dùng tiền? Chẳng lẽ tôi hàng năm tìm kiếm minh tinh với đại ngôn đều chỉ dùng giao tình thôi à? Đưa sản phẩm ra thị trường, huy độn nhân viên, huy động vốn, phát triển sản phẩm mới , có loại nào không tốn tiền? Trừ những khoản chi phí này, Vương Đổng, ông cho là tôi thật sự còn có lợi nhuận sao?”Tiêu Tình Tuyết bất mãn nói.

cô vốn có thể không còn phí nhiều lời như vậy.

Mặc dù bây giờ Tập Đoàn Long Thành đang lâm vào tình cảnh không tốt, nhưng vẫn có rất nhiều người sẵn sàng hợp tác với họ.

Nhưng vấn đề là Vương Đổng đang ngồi trước mặt cô lại là người đứng đầu cái nghề này ở thanh phố Kim Hà.

Rất nhiều người muốn hợp tác cùng Tập Đoàn Long Thành, cũng phải để Vương Đổng gật đầu mới được.

Cho nên, mặc dù bây giờ Tiêu Tình Tuyết ngồi trước mặt sáu ông chủ nhà cung cấp của công ty, nhưng chân chính cùng Tiêu Tình Tuyết bàn điều kiện , cũng chỉ có Vương Đổng.

Năm người còn lại thực ra chỉ chờ xem câu trả lời chắc chắn của Vương Đổng.

Lần này chính là cùng Tập Đoàn Thẩm Thị hợp tác.

Nếu như làm hỏng, Tiêu Tình Tuyết không thể tưởng tượng được hậu quả.

Tất nhiên có một điều quan trọng hơn.

Chính là thái độ hôm nay của Vương Đổng có phần khác trướcVốn dĩ ngày hôm qua, Tiêu Tình Tuyết cùng Vương Đổng trên cơ bản đã đạt được đồng thuận, tuy rằng Tập Đoàn Long Thành bên này phải chịu một số tổn thất, nhưng đó không phải là kết quả mà Tiêu Tình Tuyết không thể chấp nhận.

Nhưng chỉ đến ngày hôm sau, Vương Đổng bỗng nhiên đưa ra điều kiện hà khắc hơn.

Lúc này dáng vẻ của Vương Đổng hoàn toàn giống như một kẻ vô lại : “Tiêu tổng, tôi là người làm ăn, Công ty của anh hoạt động như thế nào, Thực ra không liên quan gì đến tôi.

chúng ta là hợp tác, Tôi chỉ quan tâm đến lợi ích.

Thực tế thôi đơn giản thôi… tôi sẽ đưa điều kiện về phía bên cô trước, nếu cô chấp nhận thì chúng tôi có thể hợp tác ngay lập tức, nếu như cô cảm thấy bị thua thiệt, tôi cũng sẽ không ép buộc cô!”.

Chàng Ở Rể Hào MônTác giả: Bắc Minh Hải ThầnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngHôm nay là ngày mà Tề Dương sẽ đính hôn , nữ thần của lòng anh - Lưu Na cuối cùng cũng đã chịu gả cho anh!Mẹ của anh là Lâm Phương lại càng kích động hơn đến một đêm ngủ không được, sáng sớm liền rời giường chuẩn bị. Tề Dương đang ngủ giữa lúc mơ mơ màng màng, điện thoại lại vang lên. Lấy ra xem thử, vẫn là số xa lạ đó. Ấn nút nghe máy, anh nghe cái thanh âm như muốn quen thuộc đó: “thiếu gia, người xem lúc nào trở về kế thừa tài sản của lão gia?”Tề Dương lập tức ngắt máy cuộc trò chuyện, đem dãy số điện thoại đó kéo vào sổ đen. “Cái đám ôn dịch chúng mày! Biết rõ lão tử đã nghèo rồi, còn có bọn điên này nói trêu chọc!” Tề Dương nhịn không được chửi mắng một tiếng. Bởi vì anh đã lần thứ năm liên tiếp bắt máy người này. Người này còn nói có một số tài sản lớn cần chính anh đứng ra kế thừa. Trên trời sao có thể vô cớ rớt đĩa bánh?Không phải điên rồ chính là lừa đảo!Lại nghĩ hôm nay anh phải đi tới nhà Lưu Na tiễn đưa lễ đính hôn, cũng không thể để bọn điên rồ này làm ảnh hưởng tới tâm… Vương Đổng béo cười ha ha nói: “Tiêu tổng, lời này của cô là có chút không thành thực, ngành may mặc thu được lợi nhuận lớn bao nhiêu, cô rõ hơn ai hết, tôi cũng biết, cố tình nâng giá ngần ấy , làm sao lại nuốt hết lợi nhuận của cô được?”“Chẳng lẽ quảng cáo không dùng tiền? Chẳng lẽ tôi hàng năm tìm kiếm minh tinh với đại ngôn đều chỉ dùng giao tình thôi à? Đưa sản phẩm ra thị trường, huy độn nhân viên, huy động vốn, phát triển sản phẩm mới , có loại nào không tốn tiền? Trừ những khoản chi phí này, Vương Đổng, ông cho là tôi thật sự còn có lợi nhuận sao?”Tiêu Tình Tuyết bất mãn nói.cô vốn có thể không còn phí nhiều lời như vậy.Mặc dù bây giờ Tập Đoàn Long Thành đang lâm vào tình cảnh không tốt, nhưng vẫn có rất nhiều người sẵn sàng hợp tác với họ.Nhưng vấn đề là Vương Đổng đang ngồi trước mặt cô lại là người đứng đầu cái nghề này ở thanh phố Kim Hà.Rất nhiều người muốn hợp tác cùng Tập Đoàn Long Thành, cũng phải để Vương Đổng gật đầu mới được.Cho nên, mặc dù bây giờ Tiêu Tình Tuyết ngồi trước mặt sáu ông chủ nhà cung cấp của công ty, nhưng chân chính cùng Tiêu Tình Tuyết bàn điều kiện , cũng chỉ có Vương Đổng.Năm người còn lại thực ra chỉ chờ xem câu trả lời chắc chắn của Vương Đổng.Lần này chính là cùng Tập Đoàn Thẩm Thị hợp tác.Nếu như làm hỏng, Tiêu Tình Tuyết không thể tưởng tượng được hậu quả.Tất nhiên có một điều quan trọng hơn.Chính là thái độ hôm nay của Vương Đổng có phần khác trướcVốn dĩ ngày hôm qua, Tiêu Tình Tuyết cùng Vương Đổng trên cơ bản đã đạt được đồng thuận, tuy rằng Tập Đoàn Long Thành bên này phải chịu một số tổn thất, nhưng đó không phải là kết quả mà Tiêu Tình Tuyết không thể chấp nhận.Nhưng chỉ đến ngày hôm sau, Vương Đổng bỗng nhiên đưa ra điều kiện hà khắc hơn.Lúc này dáng vẻ của Vương Đổng hoàn toàn giống như một kẻ vô lại : “Tiêu tổng, tôi là người làm ăn, Công ty của anh hoạt động như thế nào, Thực ra không liên quan gì đến tôi.chúng ta là hợp tác, Tôi chỉ quan tâm đến lợi ích.Thực tế thôi đơn giản thôi… tôi sẽ đưa điều kiện về phía bên cô trước, nếu cô chấp nhận thì chúng tôi có thể hợp tác ngay lập tức, nếu như cô cảm thấy bị thua thiệt, tôi cũng sẽ không ép buộc cô!”.

Chương 47: 47: Đàm Luận 2