Hôm nay là ngày mà Tề Dương sẽ đính hôn , nữ thần của lòng anh - Lưu Na cuối cùng cũng đã chịu gả cho anh!Mẹ của anh là Lâm Phương lại càng kích động hơn đến một đêm ngủ không được, sáng sớm liền rời giường chuẩn bị. Tề Dương đang ngủ giữa lúc mơ mơ màng màng, điện thoại lại vang lên. Lấy ra xem thử, vẫn là số xa lạ đó. Ấn nút nghe máy, anh nghe cái thanh âm như muốn quen thuộc đó: “thiếu gia, người xem lúc nào trở về kế thừa tài sản của lão gia?”Tề Dương lập tức ngắt máy cuộc trò chuyện, đem dãy số điện thoại đó kéo vào sổ đen. “Cái đám ôn dịch chúng mày! Biết rõ lão tử đã nghèo rồi, còn có bọn điên này nói trêu chọc!” Tề Dương nhịn không được chửi mắng một tiếng. Bởi vì anh đã lần thứ năm liên tiếp bắt máy người này. Người này còn nói có một số tài sản lớn cần chính anh đứng ra kế thừa. Trên trời sao có thể vô cớ rớt đĩa bánh?Không phải điên rồ chính là lừa đảo!Lại nghĩ hôm nay anh phải đi tới nhà Lưu Na tiễn đưa lễ đính hôn, cũng không thể để bọn điên rồ này làm ảnh hưởng tới tâm…

Chương 48: 48: Đàm Luận 3

Chàng Ở Rể Hào MônTác giả: Bắc Minh Hải ThầnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngHôm nay là ngày mà Tề Dương sẽ đính hôn , nữ thần của lòng anh - Lưu Na cuối cùng cũng đã chịu gả cho anh!Mẹ của anh là Lâm Phương lại càng kích động hơn đến một đêm ngủ không được, sáng sớm liền rời giường chuẩn bị. Tề Dương đang ngủ giữa lúc mơ mơ màng màng, điện thoại lại vang lên. Lấy ra xem thử, vẫn là số xa lạ đó. Ấn nút nghe máy, anh nghe cái thanh âm như muốn quen thuộc đó: “thiếu gia, người xem lúc nào trở về kế thừa tài sản của lão gia?”Tề Dương lập tức ngắt máy cuộc trò chuyện, đem dãy số điện thoại đó kéo vào sổ đen. “Cái đám ôn dịch chúng mày! Biết rõ lão tử đã nghèo rồi, còn có bọn điên này nói trêu chọc!” Tề Dương nhịn không được chửi mắng một tiếng. Bởi vì anh đã lần thứ năm liên tiếp bắt máy người này. Người này còn nói có một số tài sản lớn cần chính anh đứng ra kế thừa. Trên trời sao có thể vô cớ rớt đĩa bánh?Không phải điên rồ chính là lừa đảo!Lại nghĩ hôm nay anh phải đi tới nhà Lưu Na tiễn đưa lễ đính hôn, cũng không thể để bọn điên rồ này làm ảnh hưởng tới tâm… Lời nói này cũng đã nói đến đây vì lợi ích , Tiêu Tình Tuyết c*̃ng nhìn ra Vương Đổng rất kiên quyết.“Vương Đổng, không thể thương lượng được nữa sao?”Tiêu Tình Tuyết gõ ngón tay nhỏ trên mặt bàn, lông mày hơi nhếch lên.Vương Đổng mỉm cười: “xem ra Tiêu tổng cũng đã có quyết định, như vậy tôi sẽ không quấy rầy.”Ngay khi Vương Đổng chuẩn bị đứng dậy, Tiêu Tình Tuyết đột nhiên nói: “Tiêu Thiên Thành đã cho ông bao nhiêu tiền?”Vương Đổng hơi giật mình.Nhưng dù sao anh ta cũng là người cả đời làm ăn, điểm ấy lòng dạ vẫn phải có, hắn rất nhanh có nở nụ cười: “Tiêu tổng, lời này cô nghe nói từ đâu vậy?”Tiêu Tình Tuyết mặt lộ vẻ sương lạnh: “Vương Đổng, tất cả mọi người là người thông minh, tất nhiên tôi có thể đem lời nói ra, ông hà tất phải phủ nhận làm gì?”Tiêu Tình Tuyết không ngốc.Xét về hành động của Tiêu Thiên Thành từ khi cô một lần nữa trở lại công ty, hắn tuyệt đối sẽ không để yên cho cô.Vương Đổng nghe lời này của Tiêu Tình Tuyết , hắn không cảm thấy xấu hổ mà ngược lại còn bật cười.“Lão Tiêu làm chuyện này thật không đủ cẩn thận! Đây không phải là đang để cho tôi khó xử sao?”Tiêu Tình Tuyết sắc mặt không tốt: “Vương Đổng, tôi chỉ là muốn biết, Tiêu Thiên Thành hứa hẹn cho ông lợi ích gì?”Theo quan điểm của Tiêu Tình Tuyết , giao tình giữa Vương Đổng và Tiêu Thiên Thành chỉ ở mức trung bình, hơn nữa bản thân Vương Đổng cũng không phải là người trượng nghĩa , bây giờ Tiêu Thiên Thành có thể để cho hắn tới làm khó mình, tin rằng tuyệt đối là hai người có hứa hẹn .Quả nhiên, Vương Đổng dựng lên một ngón tay: “cũng không có gì đâu, bất quá chỉ 1000 vạn mà thôi.”Tiêu Tình Tuyết chân mày nhíu càng chặt!Cô không ngờ Tiêu Thiên Thành lại có thể làm mọi việc tận tuyệt như vậy.Đây hoàn toàn việc làm hại người không lợi mình, Tiêu Thiên Thành vốn dĩ sẽ không có lợi ích gì, còn phải bỏ ra 1000 vạn, chỉ để muốn làm cô khó xử thôi à?......................

Lời nói này cũng đã nói đến đây vì lợi ích , Tiêu Tình Tuyết c*̃ng nhìn ra Vương Đổng rất kiên quyết.“Vương Đổng, không thể thương lượng được nữa sao?”Tiêu Tình Tuyết gõ ngón tay nhỏ trên mặt bàn, lông mày hơi nhếch lên.Vương Đổng mỉm cười: “xem ra Tiêu tổng cũng đã có quyết định, như vậy tôi sẽ không quấy rầy.”Ngay khi Vương Đổng chuẩn bị đứng dậy, Tiêu Tình Tuyết đột nhiên nói: “Tiêu Thiên Thành đã cho ông bao nhiêu tiền?”Vương Đổng hơi giật mình.Nhưng dù sao anh ta cũng là người cả đời làm ăn, điểm ấy lòng dạ vẫn phải có, hắn rất nhanh có nở nụ cười: “Tiêu tổng, lời này cô nghe nói từ đâu vậy?”Tiêu Tình Tuyết mặt lộ vẻ sương lạnh: “Vương Đổng, tất cả mọi người là người thông minh, tất nhiên tôi có thể đem lời nói ra, ông hà tất phải phủ nhận làm gì?”Tiêu Tình Tuyết không ngốc.Xét về hành động của Tiêu Thiên Thành từ khi cô một lần nữa trở lại công ty, hắn tuyệt đối sẽ không để yên cho cô.Vương Đổng nghe lời này của Tiêu Tình Tuyết , hắn không cảm thấy xấu hổ mà ngược lại còn bật cười.“Lão Tiêu làm chuyện này thật không đủ cẩn thận! Đây không phải là đang để cho tôi khó xử sao?”Tiêu Tình Tuyết sắc mặt không tốt: “Vương Đổng, tôi chỉ là muốn biết, Tiêu Thiên Thành hứa hẹn cho ông lợi ích gì?”Theo quan điểm của Tiêu Tình Tuyết , giao tình giữa Vương Đổng và Tiêu Thiên Thành chỉ ở mức trung bình, hơn nữa bản thân Vương Đổng cũng không phải là người trượng nghĩa , bây giờ Tiêu Thiên Thành có thể để cho hắn tới làm khó mình, tin rằng tuyệt đối là hai người có hứa hẹn .Quả nhiên, Vương Đổng dựng lên một ngón tay: “cũng không có gì đâu, bất quá chỉ 1000 vạn mà thôi.”Tiêu Tình Tuyết chân mày nhíu càng chặt!Cô không ngờ Tiêu Thiên Thành lại có thể làm mọi việc tận tuyệt như vậy.Đây hoàn toàn việc làm hại người không lợi mình, Tiêu Thiên Thành vốn dĩ sẽ không có lợi ích gì, còn phải bỏ ra 1000 vạn, chỉ để muốn làm cô khó xử thôi à?.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

..

Chàng Ở Rể Hào MônTác giả: Bắc Minh Hải ThầnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngHôm nay là ngày mà Tề Dương sẽ đính hôn , nữ thần của lòng anh - Lưu Na cuối cùng cũng đã chịu gả cho anh!Mẹ của anh là Lâm Phương lại càng kích động hơn đến một đêm ngủ không được, sáng sớm liền rời giường chuẩn bị. Tề Dương đang ngủ giữa lúc mơ mơ màng màng, điện thoại lại vang lên. Lấy ra xem thử, vẫn là số xa lạ đó. Ấn nút nghe máy, anh nghe cái thanh âm như muốn quen thuộc đó: “thiếu gia, người xem lúc nào trở về kế thừa tài sản của lão gia?”Tề Dương lập tức ngắt máy cuộc trò chuyện, đem dãy số điện thoại đó kéo vào sổ đen. “Cái đám ôn dịch chúng mày! Biết rõ lão tử đã nghèo rồi, còn có bọn điên này nói trêu chọc!” Tề Dương nhịn không được chửi mắng một tiếng. Bởi vì anh đã lần thứ năm liên tiếp bắt máy người này. Người này còn nói có một số tài sản lớn cần chính anh đứng ra kế thừa. Trên trời sao có thể vô cớ rớt đĩa bánh?Không phải điên rồ chính là lừa đảo!Lại nghĩ hôm nay anh phải đi tới nhà Lưu Na tiễn đưa lễ đính hôn, cũng không thể để bọn điên rồ này làm ảnh hưởng tới tâm… Lời nói này cũng đã nói đến đây vì lợi ích , Tiêu Tình Tuyết c*̃ng nhìn ra Vương Đổng rất kiên quyết.“Vương Đổng, không thể thương lượng được nữa sao?”Tiêu Tình Tuyết gõ ngón tay nhỏ trên mặt bàn, lông mày hơi nhếch lên.Vương Đổng mỉm cười: “xem ra Tiêu tổng cũng đã có quyết định, như vậy tôi sẽ không quấy rầy.”Ngay khi Vương Đổng chuẩn bị đứng dậy, Tiêu Tình Tuyết đột nhiên nói: “Tiêu Thiên Thành đã cho ông bao nhiêu tiền?”Vương Đổng hơi giật mình.Nhưng dù sao anh ta cũng là người cả đời làm ăn, điểm ấy lòng dạ vẫn phải có, hắn rất nhanh có nở nụ cười: “Tiêu tổng, lời này cô nghe nói từ đâu vậy?”Tiêu Tình Tuyết mặt lộ vẻ sương lạnh: “Vương Đổng, tất cả mọi người là người thông minh, tất nhiên tôi có thể đem lời nói ra, ông hà tất phải phủ nhận làm gì?”Tiêu Tình Tuyết không ngốc.Xét về hành động của Tiêu Thiên Thành từ khi cô một lần nữa trở lại công ty, hắn tuyệt đối sẽ không để yên cho cô.Vương Đổng nghe lời này của Tiêu Tình Tuyết , hắn không cảm thấy xấu hổ mà ngược lại còn bật cười.“Lão Tiêu làm chuyện này thật không đủ cẩn thận! Đây không phải là đang để cho tôi khó xử sao?”Tiêu Tình Tuyết sắc mặt không tốt: “Vương Đổng, tôi chỉ là muốn biết, Tiêu Thiên Thành hứa hẹn cho ông lợi ích gì?”Theo quan điểm của Tiêu Tình Tuyết , giao tình giữa Vương Đổng và Tiêu Thiên Thành chỉ ở mức trung bình, hơn nữa bản thân Vương Đổng cũng không phải là người trượng nghĩa , bây giờ Tiêu Thiên Thành có thể để cho hắn tới làm khó mình, tin rằng tuyệt đối là hai người có hứa hẹn .Quả nhiên, Vương Đổng dựng lên một ngón tay: “cũng không có gì đâu, bất quá chỉ 1000 vạn mà thôi.”Tiêu Tình Tuyết chân mày nhíu càng chặt!Cô không ngờ Tiêu Thiên Thành lại có thể làm mọi việc tận tuyệt như vậy.Đây hoàn toàn việc làm hại người không lợi mình, Tiêu Thiên Thành vốn dĩ sẽ không có lợi ích gì, còn phải bỏ ra 1000 vạn, chỉ để muốn làm cô khó xử thôi à?......................

Chương 48: 48: Đàm Luận 3