Tác giả:

Biệt thự, xung quanh được trang trí với những ngọn nến rực rỡ lung linh với khung vườn tuyệt đẹp Những người hầu bày bàn ghế sang trọng trên bàn là một tấm trải màu trắng mang nét quý phái cho bữa tiệc. Tấm thảm màu đỏ được trải dài trên dãy đường đi rải đầy những tia kim tuyến lấp lánh. Trên bàn tiệc có 3 chai rượu quý của Pháp, 1 chiếc bánh sinh nhật trên chiếc bánh là dòng chữ Happy Birthday Linh Linh, bên cạnh con gấu trúc là ngọn nến số 16. Mọi thứ dường như đã hoàn thiện. Một phụ nữ nhìn vào có vẻ vừa ý. Từ trong nhà một người mặc áo quần người hầu hốt hoảng chạy ra - Phu nhân... phu nhân... có chuyện không hay... tiểu thư ... - Chuyện gì! Tiểu thư làm sao. Đại phu nhân của Phương Thị nói - Tiểu... thư... tiểu thư không có ở trong phòng. Ba Tư sững người nói không nên lời. - Sao lại có chuyện như vậy.... tôi bảo bà trong nó cơ mà. - Tôi... tôi thực sự xin lỗi.... tôi đã chuẩn bị cho tiểu thư mọi thứ để đón khách, nào ngờ tiểu thư nói đói rồi tôi bảo người hầu làm nhưng tiểu thư…

Chương 6: Chương 6

Nhóc... Em Dám Giả Trai Lừa Anh SaoTác giả: tinakawaTruyện Ngôn TìnhBiệt thự, xung quanh được trang trí với những ngọn nến rực rỡ lung linh với khung vườn tuyệt đẹp Những người hầu bày bàn ghế sang trọng trên bàn là một tấm trải màu trắng mang nét quý phái cho bữa tiệc. Tấm thảm màu đỏ được trải dài trên dãy đường đi rải đầy những tia kim tuyến lấp lánh. Trên bàn tiệc có 3 chai rượu quý của Pháp, 1 chiếc bánh sinh nhật trên chiếc bánh là dòng chữ Happy Birthday Linh Linh, bên cạnh con gấu trúc là ngọn nến số 16. Mọi thứ dường như đã hoàn thiện. Một phụ nữ nhìn vào có vẻ vừa ý. Từ trong nhà một người mặc áo quần người hầu hốt hoảng chạy ra - Phu nhân... phu nhân... có chuyện không hay... tiểu thư ... - Chuyện gì! Tiểu thư làm sao. Đại phu nhân của Phương Thị nói - Tiểu... thư... tiểu thư không có ở trong phòng. Ba Tư sững người nói không nên lời. - Sao lại có chuyện như vậy.... tôi bảo bà trong nó cơ mà. - Tôi... tôi thực sự xin lỗi.... tôi đã chuẩn bị cho tiểu thư mọi thứ để đón khách, nào ngờ tiểu thư nói đói rồi tôi bảo người hầu làm nhưng tiểu thư… - Được rồi, ta sẽ tính chuyện vs con sau.- Con xin lỗi. Linh Linh cúi mặt chào, rồi đi đến phòng chỉnh chu trang phục Luồn điện trong người Linh Linh dường như vẫn không xua tan, một cảm giác thật lạ.Ngay cả bản thân cô cũng không hiểu nổi. Người dẫn chương trình phát biểu gây sôi động cả kháng đài- Chỉ còn vài giây nữa thôi. Chúng ta sẽ đc gặp...... cô con gái rượu của Chủ tịch Phương...... Xin ột tràn vỗ tay nào....Bốp bốp...... ................ ...................- Long Ca .... ra cùng em nha.... đi....năn nỉ anh đó.... Linh Linh cầm tay Long lắc lắc năn nỉ...- Sao dậy... không kêu tôi là Long Vương nữa sao.... hôm nay chuyển sang Long Ca rồi.... Trời này mai có lẽ là không nắng nổi....Long Long nhìn cô em gái yêu của mình với vẻ mặt cười cười nham hiểm nhìn trời. - Anh này,.... Cô đánh nhẹ lên tay của anh mình, giả vờ giận dỗi.- Không đi đâu hết Long Long theo ta ra tiếp khách. Phu nhân Phương từ đâu xuất hiện, nói với giọng đầy nghiêm khắc. Từ nhỏ đến giờ mẹ cô lúc nào cx thương anh mà khắc khe vs cô. Nhiều lúc cô muốn hỏi, cô có phải là con của mẹ không.Nhưng suy nghĩ vùi lấp đi khi cô nhớ ra cô và Long Long là anh em sinh đôi. Tiếng nhạc vang lên.. Cũng là lúc cô bước lên thảm đỏ... trên con đường mà bao người muốn đi nhưng không thể, nhưng ngược lại, cô không muốn chút nào.Vì cô biết hôm nay cô xinh đẹp lộng lẫy nhưng chắc chắn ngày mai. Cô lại phải trở về một đại tiểu thư quê mùa không biết cách ăn mặc.

- Được rồi, ta sẽ tính chuyện vs con sau.

- Con xin lỗi. Linh Linh cúi mặt chào, rồi đi đến phòng chỉnh chu trang phục Luồn điện trong người Linh Linh dường như vẫn không xua tan, một cảm giác thật lạ.

Ngay cả bản thân cô cũng không hiểu nổi. Người dẫn chương trình phát biểu gây sôi động cả kháng đài

- Chỉ còn vài giây nữa thôi. Chúng ta sẽ đc gặp...... cô con gái rượu của Chủ tịch Phương...... Xin ột tràn vỗ tay nào....

Bốp bốp...... ................ ...................

- Long Ca .... ra cùng em nha.... đi....năn nỉ anh đó.... Linh Linh cầm tay Long lắc lắc năn nỉ...

- Sao dậy... không kêu tôi là Long Vương nữa sao.... hôm nay chuyển sang Long Ca rồi.... Trời này mai có lẽ là không nắng nổi....Long Long nhìn cô em gái yêu của mình với vẻ mặt cười cười nham hiểm nhìn trời. - Anh này,.... Cô đánh nhẹ lên tay của anh mình, giả vờ giận dỗi.

- Không đi đâu hết Long Long theo ta ra tiếp khách. Phu nhân Phương từ đâu xuất hiện, nói với giọng đầy nghiêm khắc. Từ nhỏ đến giờ mẹ cô lúc nào cx thương anh mà khắc khe vs cô. Nhiều lúc cô muốn hỏi, cô có phải là con của mẹ không.

Nhưng suy nghĩ vùi lấp đi khi cô nhớ ra cô và Long Long là anh em sinh đôi. Tiếng nhạc vang lên.. Cũng là lúc cô bước lên thảm đỏ... trên con đường mà bao người muốn đi nhưng không thể, nhưng ngược lại, cô không muốn chút nào.

Vì cô biết hôm nay cô xinh đẹp lộng lẫy nhưng chắc chắn ngày mai. Cô lại phải trở về một đại tiểu thư quê mùa không biết cách ăn mặc.

Nhóc... Em Dám Giả Trai Lừa Anh SaoTác giả: tinakawaTruyện Ngôn TìnhBiệt thự, xung quanh được trang trí với những ngọn nến rực rỡ lung linh với khung vườn tuyệt đẹp Những người hầu bày bàn ghế sang trọng trên bàn là một tấm trải màu trắng mang nét quý phái cho bữa tiệc. Tấm thảm màu đỏ được trải dài trên dãy đường đi rải đầy những tia kim tuyến lấp lánh. Trên bàn tiệc có 3 chai rượu quý của Pháp, 1 chiếc bánh sinh nhật trên chiếc bánh là dòng chữ Happy Birthday Linh Linh, bên cạnh con gấu trúc là ngọn nến số 16. Mọi thứ dường như đã hoàn thiện. Một phụ nữ nhìn vào có vẻ vừa ý. Từ trong nhà một người mặc áo quần người hầu hốt hoảng chạy ra - Phu nhân... phu nhân... có chuyện không hay... tiểu thư ... - Chuyện gì! Tiểu thư làm sao. Đại phu nhân của Phương Thị nói - Tiểu... thư... tiểu thư không có ở trong phòng. Ba Tư sững người nói không nên lời. - Sao lại có chuyện như vậy.... tôi bảo bà trong nó cơ mà. - Tôi... tôi thực sự xin lỗi.... tôi đã chuẩn bị cho tiểu thư mọi thứ để đón khách, nào ngờ tiểu thư nói đói rồi tôi bảo người hầu làm nhưng tiểu thư… - Được rồi, ta sẽ tính chuyện vs con sau.- Con xin lỗi. Linh Linh cúi mặt chào, rồi đi đến phòng chỉnh chu trang phục Luồn điện trong người Linh Linh dường như vẫn không xua tan, một cảm giác thật lạ.Ngay cả bản thân cô cũng không hiểu nổi. Người dẫn chương trình phát biểu gây sôi động cả kháng đài- Chỉ còn vài giây nữa thôi. Chúng ta sẽ đc gặp...... cô con gái rượu của Chủ tịch Phương...... Xin ột tràn vỗ tay nào....Bốp bốp...... ................ ...................- Long Ca .... ra cùng em nha.... đi....năn nỉ anh đó.... Linh Linh cầm tay Long lắc lắc năn nỉ...- Sao dậy... không kêu tôi là Long Vương nữa sao.... hôm nay chuyển sang Long Ca rồi.... Trời này mai có lẽ là không nắng nổi....Long Long nhìn cô em gái yêu của mình với vẻ mặt cười cười nham hiểm nhìn trời. - Anh này,.... Cô đánh nhẹ lên tay của anh mình, giả vờ giận dỗi.- Không đi đâu hết Long Long theo ta ra tiếp khách. Phu nhân Phương từ đâu xuất hiện, nói với giọng đầy nghiêm khắc. Từ nhỏ đến giờ mẹ cô lúc nào cx thương anh mà khắc khe vs cô. Nhiều lúc cô muốn hỏi, cô có phải là con của mẹ không.Nhưng suy nghĩ vùi lấp đi khi cô nhớ ra cô và Long Long là anh em sinh đôi. Tiếng nhạc vang lên.. Cũng là lúc cô bước lên thảm đỏ... trên con đường mà bao người muốn đi nhưng không thể, nhưng ngược lại, cô không muốn chút nào.Vì cô biết hôm nay cô xinh đẹp lộng lẫy nhưng chắc chắn ngày mai. Cô lại phải trở về một đại tiểu thư quê mùa không biết cách ăn mặc.

Chương 6: Chương 6