Biệt thự, xung quanh được trang trí với những ngọn nến rực rỡ lung linh với khung vườn tuyệt đẹp Những người hầu bày bàn ghế sang trọng trên bàn là một tấm trải màu trắng mang nét quý phái cho bữa tiệc. Tấm thảm màu đỏ được trải dài trên dãy đường đi rải đầy những tia kim tuyến lấp lánh. Trên bàn tiệc có 3 chai rượu quý của Pháp, 1 chiếc bánh sinh nhật trên chiếc bánh là dòng chữ Happy Birthday Linh Linh, bên cạnh con gấu trúc là ngọn nến số 16. Mọi thứ dường như đã hoàn thiện. Một phụ nữ nhìn vào có vẻ vừa ý. Từ trong nhà một người mặc áo quần người hầu hốt hoảng chạy ra - Phu nhân... phu nhân... có chuyện không hay... tiểu thư ... - Chuyện gì! Tiểu thư làm sao. Đại phu nhân của Phương Thị nói - Tiểu... thư... tiểu thư không có ở trong phòng. Ba Tư sững người nói không nên lời. - Sao lại có chuyện như vậy.... tôi bảo bà trong nó cơ mà. - Tôi... tôi thực sự xin lỗi.... tôi đã chuẩn bị cho tiểu thư mọi thứ để đón khách, nào ngờ tiểu thư nói đói rồi tôi bảo người hầu làm nhưng tiểu thư…
Chương 7: Chương 7
Nhóc... Em Dám Giả Trai Lừa Anh SaoTác giả: tinakawaTruyện Ngôn TìnhBiệt thự, xung quanh được trang trí với những ngọn nến rực rỡ lung linh với khung vườn tuyệt đẹp Những người hầu bày bàn ghế sang trọng trên bàn là một tấm trải màu trắng mang nét quý phái cho bữa tiệc. Tấm thảm màu đỏ được trải dài trên dãy đường đi rải đầy những tia kim tuyến lấp lánh. Trên bàn tiệc có 3 chai rượu quý của Pháp, 1 chiếc bánh sinh nhật trên chiếc bánh là dòng chữ Happy Birthday Linh Linh, bên cạnh con gấu trúc là ngọn nến số 16. Mọi thứ dường như đã hoàn thiện. Một phụ nữ nhìn vào có vẻ vừa ý. Từ trong nhà một người mặc áo quần người hầu hốt hoảng chạy ra - Phu nhân... phu nhân... có chuyện không hay... tiểu thư ... - Chuyện gì! Tiểu thư làm sao. Đại phu nhân của Phương Thị nói - Tiểu... thư... tiểu thư không có ở trong phòng. Ba Tư sững người nói không nên lời. - Sao lại có chuyện như vậy.... tôi bảo bà trong nó cơ mà. - Tôi... tôi thực sự xin lỗi.... tôi đã chuẩn bị cho tiểu thư mọi thứ để đón khách, nào ngờ tiểu thư nói đói rồi tôi bảo người hầu làm nhưng tiểu thư… Cô cảm thấy rất khó chịu khi phải mặt một chiếc vấy ngắn ngũng như thế này còn phải mang đôi gót cao đến 15 phân. Cô thực sự ko thích như thế này chút nào.Thường ngày cô đi đôi giày trệt, chiếc quần jean bó cộng với chiếc áo sơ mi rất đơn giản nhưng rất thoái mái.Cảm giác bây giờ như bị bắt bỏ tù vậy. Nếu cô ko sợ ba ba và ma ma mất mặt chắc chắn bây giờ đôi giày này cô đã ném xuống sông, không.....thì bị đạp đến bầm dập ms đúng. Nó khiến cô không thể đi một cách tự nhiên đc....Mọi người ai ai cx siêu lòng bởi khuôn mặt trong sáng của cô.Tiếng vỗ tay mỗi lúc một lớn khiến cô như thoát khỏi cơn bạo tức ấy. Cô cố gắng thẳng người đi nhẹ nhàng trên đôi gót. Thoát khỏi vẻ mặt khó chịu thay vào đó là một khuôn mặt tươi cười...............................................- Phương Phu nhân, cô con gái bà thật xinh đẹp.- Ôi Hàn phu nhân quá khen
Cô cảm thấy rất khó chịu khi phải mặt một chiếc vấy ngắn ngũng như thế này còn phải mang đôi gót cao đến 15 phân. Cô thực sự ko thích như thế này chút nào.
Thường ngày cô đi đôi giày trệt, chiếc quần jean bó cộng với chiếc áo sơ mi rất đơn giản nhưng rất thoái mái.
Cảm giác bây giờ như bị bắt bỏ tù vậy. Nếu cô ko sợ ba ba và ma ma mất mặt chắc chắn bây giờ đôi giày này cô đã ném xuống sông, không.....thì bị đạp đến bầm dập ms đúng. Nó khiến cô không thể đi một cách tự nhiên đc....
Mọi người ai ai cx siêu lòng bởi khuôn mặt trong sáng của cô.
Tiếng vỗ tay mỗi lúc một lớn khiến cô như thoát khỏi cơn bạo tức ấy. Cô cố gắng thẳng người đi nhẹ nhàng trên đôi gót. Thoát khỏi vẻ mặt khó chịu thay vào đó là một khuôn mặt tươi cười....
...........................................
- Phương Phu nhân, cô con gái bà thật xinh đẹp.
- Ôi Hàn phu nhân quá khen
Nhóc... Em Dám Giả Trai Lừa Anh SaoTác giả: tinakawaTruyện Ngôn TìnhBiệt thự, xung quanh được trang trí với những ngọn nến rực rỡ lung linh với khung vườn tuyệt đẹp Những người hầu bày bàn ghế sang trọng trên bàn là một tấm trải màu trắng mang nét quý phái cho bữa tiệc. Tấm thảm màu đỏ được trải dài trên dãy đường đi rải đầy những tia kim tuyến lấp lánh. Trên bàn tiệc có 3 chai rượu quý của Pháp, 1 chiếc bánh sinh nhật trên chiếc bánh là dòng chữ Happy Birthday Linh Linh, bên cạnh con gấu trúc là ngọn nến số 16. Mọi thứ dường như đã hoàn thiện. Một phụ nữ nhìn vào có vẻ vừa ý. Từ trong nhà một người mặc áo quần người hầu hốt hoảng chạy ra - Phu nhân... phu nhân... có chuyện không hay... tiểu thư ... - Chuyện gì! Tiểu thư làm sao. Đại phu nhân của Phương Thị nói - Tiểu... thư... tiểu thư không có ở trong phòng. Ba Tư sững người nói không nên lời. - Sao lại có chuyện như vậy.... tôi bảo bà trong nó cơ mà. - Tôi... tôi thực sự xin lỗi.... tôi đã chuẩn bị cho tiểu thư mọi thứ để đón khách, nào ngờ tiểu thư nói đói rồi tôi bảo người hầu làm nhưng tiểu thư… Cô cảm thấy rất khó chịu khi phải mặt một chiếc vấy ngắn ngũng như thế này còn phải mang đôi gót cao đến 15 phân. Cô thực sự ko thích như thế này chút nào.Thường ngày cô đi đôi giày trệt, chiếc quần jean bó cộng với chiếc áo sơ mi rất đơn giản nhưng rất thoái mái.Cảm giác bây giờ như bị bắt bỏ tù vậy. Nếu cô ko sợ ba ba và ma ma mất mặt chắc chắn bây giờ đôi giày này cô đã ném xuống sông, không.....thì bị đạp đến bầm dập ms đúng. Nó khiến cô không thể đi một cách tự nhiên đc....Mọi người ai ai cx siêu lòng bởi khuôn mặt trong sáng của cô.Tiếng vỗ tay mỗi lúc một lớn khiến cô như thoát khỏi cơn bạo tức ấy. Cô cố gắng thẳng người đi nhẹ nhàng trên đôi gót. Thoát khỏi vẻ mặt khó chịu thay vào đó là một khuôn mặt tươi cười...............................................- Phương Phu nhân, cô con gái bà thật xinh đẹp.- Ôi Hàn phu nhân quá khen