"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel.
Chương 1400
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. Tiết Trường Quân như một bạo chúa, ông ta dùng toàn bộ sức lực tấn công Diệp Phàm dữ dội hơn nữa. Hai người bắt đầu di chuyển vị trí chiến đấu, không nhìn rõ được bóng người nhưng nhìn thấy được có một bên đang lùi về sau. “Nhìn thì mạnh nhưng kiên trì không được bao lâu!”, Linh Hồ Uyển Nhi đứng trong tối đánh giá. Lúc này, Diệp Phàm đang liên tục lùi về sau nhưng anh cũng không hề hoảng loạn. Tiết Trường Quân đúng là rất mạnh mẽ nhưng sức lực bộc phát của ông ta chắc chắn sẽ không kéo dài được lâu. Mà anh thì chỉ cần cố kiên trì chống đỡ là được, một khi tiềm lực bộc phát của Tiết Trường Quân biến mất thì đó chính là lúc anh phản công. Ầm! Diệp Phàm bị đánh bay, Tiết Trường Quân thừa dịp lại gần, thanh đao trong tay lại chém xuống. “Diệp Phàm đang lùi lại, anh ta sắp thua rồi!” “Không sai, rốt cuộc thì Diệp Phàm vẫn không địch nổi đường chủ Võ đường. Chỉ là không biết sau khi Diệp Phàm chết thì tên kia có đến kiếm chuyện chúng ta hay không nữa!” “Chắc là không đâu, trong mắt ông ta bây giờ, chúng ta cũng chỉ là tôm tép mà thôi”. Hai người tách ra, từ đánh cận chiến chuyển sang một công một thủ, mọi người nhà họ Hàn cũng thấy rõ tình hình này. Bây giờ chuyện bọn họ lo lắng nhất chính là sau khi Diệp Phàm chết, liệu Tiết Trường Quân có đến kiếm chuyện với bọn họ hay không. “Diệp Phàm, có gan thì đánh chính diện đi, cứ trốn tránh mãi, tự mày thấy không địch nổi nên sợ rồi sao?” Tiết Trường Quân gào thét. Diệp phàm vẫn luôn tránh né nhưng tiềm lực của ông ta không thể liên tục bùng phát được mà sẽ từ từ suy yếu hơn. Nếu như không giết chết được Diệp Phàm thì chính ông ta sẽ phải chết. Không còn ai báo thù cho Võ đường được nữa, vì vậy ông ta bắt buộc phải thắng! “Chín đao chồng nhau, chém!” Tiết Trường Quân gầm lên, khoé mắt đều tuôn ra máu, dốc hết sức ra đòn không màng đến chiêu thức tiếp theo, đánh thẳng về phía Diệp Phàm. Ông ta tuyệt đối không tin! Diệp Phàm có thể chống đỡ được chiêu này! Diệp Phàm nhíu mày, sắc mặt trở nên nghiêm trọng. Lúc này, khí kình trong huyệt đan điền của anh như lửa đốt. Mạnh mẽ bùng cháy tuôn trào toàn bộ trên đao Hoàng Tuyền của anh. Truy hồn đoạt mạng! Đao Hoàng Tuyền như hoá thành một luồng sáng chém về phía Tiết Trường Quân bất chấp đòn tấn công của Tiết Trường Quân. Anh liều mình dốc hết sức, anh tin công pháp mà Độc Cô Thiên Đao truyền lại cho anh chắc chắn mạnh hơn Tiết Trường Quân. Phù! Âm thanh như đâm vào quả bóng vang lên, cả người Tiết Trường Quân căng cứng.
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. Tiết Trường Quân như một bạo chúa, ông ta dùng toàn bộ sức lực tấn công Diệp Phàm dữ dội hơn nữa. Hai người bắt đầu di chuyển vị trí chiến đấu, không nhìn rõ được bóng người nhưng nhìn thấy được có một bên đang lùi về sau. “Nhìn thì mạnh nhưng kiên trì không được bao lâu!”, Linh Hồ Uyển Nhi đứng trong tối đánh giá. Lúc này, Diệp Phàm đang liên tục lùi về sau nhưng anh cũng không hề hoảng loạn. Tiết Trường Quân đúng là rất mạnh mẽ nhưng sức lực bộc phát của ông ta chắc chắn sẽ không kéo dài được lâu. Mà anh thì chỉ cần cố kiên trì chống đỡ là được, một khi tiềm lực bộc phát của Tiết Trường Quân biến mất thì đó chính là lúc anh phản công. Ầm! Diệp Phàm bị đánh bay, Tiết Trường Quân thừa dịp lại gần, thanh đao trong tay lại chém xuống. “Diệp Phàm đang lùi lại, anh ta sắp thua rồi!” “Không sai, rốt cuộc thì Diệp Phàm vẫn không địch nổi đường chủ Võ đường. Chỉ là không biết sau khi Diệp Phàm chết thì tên kia có đến kiếm chuyện chúng ta hay không nữa!” “Chắc là không đâu, trong mắt ông ta bây giờ, chúng ta cũng chỉ là tôm tép mà thôi”. Hai người tách ra, từ đánh cận chiến chuyển sang một công một thủ, mọi người nhà họ Hàn cũng thấy rõ tình hình này. Bây giờ chuyện bọn họ lo lắng nhất chính là sau khi Diệp Phàm chết, liệu Tiết Trường Quân có đến kiếm chuyện với bọn họ hay không. “Diệp Phàm, có gan thì đánh chính diện đi, cứ trốn tránh mãi, tự mày thấy không địch nổi nên sợ rồi sao?” Tiết Trường Quân gào thét. Diệp phàm vẫn luôn tránh né nhưng tiềm lực của ông ta không thể liên tục bùng phát được mà sẽ từ từ suy yếu hơn. Nếu như không giết chết được Diệp Phàm thì chính ông ta sẽ phải chết. Không còn ai báo thù cho Võ đường được nữa, vì vậy ông ta bắt buộc phải thắng! “Chín đao chồng nhau, chém!” Tiết Trường Quân gầm lên, khoé mắt đều tuôn ra máu, dốc hết sức ra đòn không màng đến chiêu thức tiếp theo, đánh thẳng về phía Diệp Phàm. Ông ta tuyệt đối không tin! Diệp Phàm có thể chống đỡ được chiêu này! Diệp Phàm nhíu mày, sắc mặt trở nên nghiêm trọng. Lúc này, khí kình trong huyệt đan điền của anh như lửa đốt. Mạnh mẽ bùng cháy tuôn trào toàn bộ trên đao Hoàng Tuyền của anh. Truy hồn đoạt mạng! Đao Hoàng Tuyền như hoá thành một luồng sáng chém về phía Tiết Trường Quân bất chấp đòn tấn công của Tiết Trường Quân. Anh liều mình dốc hết sức, anh tin công pháp mà Độc Cô Thiên Đao truyền lại cho anh chắc chắn mạnh hơn Tiết Trường Quân. Phù! Âm thanh như đâm vào quả bóng vang lên, cả người Tiết Trường Quân căng cứng.
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. Tiết Trường Quân như một bạo chúa, ông ta dùng toàn bộ sức lực tấn công Diệp Phàm dữ dội hơn nữa. Hai người bắt đầu di chuyển vị trí chiến đấu, không nhìn rõ được bóng người nhưng nhìn thấy được có một bên đang lùi về sau. “Nhìn thì mạnh nhưng kiên trì không được bao lâu!”, Linh Hồ Uyển Nhi đứng trong tối đánh giá. Lúc này, Diệp Phàm đang liên tục lùi về sau nhưng anh cũng không hề hoảng loạn. Tiết Trường Quân đúng là rất mạnh mẽ nhưng sức lực bộc phát của ông ta chắc chắn sẽ không kéo dài được lâu. Mà anh thì chỉ cần cố kiên trì chống đỡ là được, một khi tiềm lực bộc phát của Tiết Trường Quân biến mất thì đó chính là lúc anh phản công. Ầm! Diệp Phàm bị đánh bay, Tiết Trường Quân thừa dịp lại gần, thanh đao trong tay lại chém xuống. “Diệp Phàm đang lùi lại, anh ta sắp thua rồi!” “Không sai, rốt cuộc thì Diệp Phàm vẫn không địch nổi đường chủ Võ đường. Chỉ là không biết sau khi Diệp Phàm chết thì tên kia có đến kiếm chuyện chúng ta hay không nữa!” “Chắc là không đâu, trong mắt ông ta bây giờ, chúng ta cũng chỉ là tôm tép mà thôi”. Hai người tách ra, từ đánh cận chiến chuyển sang một công một thủ, mọi người nhà họ Hàn cũng thấy rõ tình hình này. Bây giờ chuyện bọn họ lo lắng nhất chính là sau khi Diệp Phàm chết, liệu Tiết Trường Quân có đến kiếm chuyện với bọn họ hay không. “Diệp Phàm, có gan thì đánh chính diện đi, cứ trốn tránh mãi, tự mày thấy không địch nổi nên sợ rồi sao?” Tiết Trường Quân gào thét. Diệp phàm vẫn luôn tránh né nhưng tiềm lực của ông ta không thể liên tục bùng phát được mà sẽ từ từ suy yếu hơn. Nếu như không giết chết được Diệp Phàm thì chính ông ta sẽ phải chết. Không còn ai báo thù cho Võ đường được nữa, vì vậy ông ta bắt buộc phải thắng! “Chín đao chồng nhau, chém!” Tiết Trường Quân gầm lên, khoé mắt đều tuôn ra máu, dốc hết sức ra đòn không màng đến chiêu thức tiếp theo, đánh thẳng về phía Diệp Phàm. Ông ta tuyệt đối không tin! Diệp Phàm có thể chống đỡ được chiêu này! Diệp Phàm nhíu mày, sắc mặt trở nên nghiêm trọng. Lúc này, khí kình trong huyệt đan điền của anh như lửa đốt. Mạnh mẽ bùng cháy tuôn trào toàn bộ trên đao Hoàng Tuyền của anh. Truy hồn đoạt mạng! Đao Hoàng Tuyền như hoá thành một luồng sáng chém về phía Tiết Trường Quân bất chấp đòn tấn công của Tiết Trường Quân. Anh liều mình dốc hết sức, anh tin công pháp mà Độc Cô Thiên Đao truyền lại cho anh chắc chắn mạnh hơn Tiết Trường Quân. Phù! Âm thanh như đâm vào quả bóng vang lên, cả người Tiết Trường Quân căng cứng.