Tác giả:

"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel.

Chương 1401

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. “Không thể nào!”  “Đây là thế đao, sao mày có thể đánh ra được thế đao?”  Ông ta rít gào, giọng nói vô cùng hoảng sợ.  Chín đao chồng nhau của mình lại bị phá vỡ, hơn nữa Diệp Phàm còn đánh ra được thế đao.  “Thế” là khi đã thành thạo điêu luyện một kỹ năng nào đó rồi thì mới có thể lĩnh hội được “thế”.  Ví dụ như thế quyền, thế chưởng, thế đao,... Rất khó để có thể lĩnh hội được.  Bởi vì để trở thành người mạnh của cảnh giới tông sư thì nhất định phải có.  Cũng giống như cương kình ly thể hay khí kình hoá hình là hình thức đại diện cho tiểu tông sư vậy.  Cao thủ của cảnh giới tông sư bắt buộc phải nắm vững “thế”, nắm giữ càng vững thì càng cao thâm, mà sức lực cũng càng mạnh mẽ hơn.  Rất nhiều cao thủ cấp cao nhất của cảnh giới tiểu tông sư đều vì không thể lĩnh hội được “thế” mà không có cách nào tiến vào được cảnh giới tông sư.  Ông ta hiện tại chỉ còn cách một chút nữa sẽ đến được cấp cao nhất của cảnh giới tiểu tông sư nhưng cũng chỉ hiểu được phân nửa về “thế”, ngoài ra hoàn toàn không có manh mối gì khác.  Vậy mà Diệp Phàm lại có thể đánh ra được.  “Không công bằng, chuyện này không công bằng…”  Tiết Trường Quân rống lớn, ánh mắt Diệp Phàm cay nghiệt không chút dao động.  Đao Hoàng Tuyền lập tức chém thẳng về phía trước giống như một kẻ giết người máu lạnh.  Ầm!  Tiết Trường Quân dùng thanh đao chặn ngang muốn ngăn cản một đao tàn nhẫn này của Diệp Phàm.  Nhưng bỗng có tia lửa bắn ra, thanh đao dài trong tay Tiết Trường Quân lập tức đứt gãy.  “Ngăn lại, ngăn lại…”, Tiết Trường Quân điên cuồng rống giận, nghiêng người năng lượng phát ra hoá thành một màn chắn bằng khí trước mặt ông ta.  Thế nhưng một đao này vừa chém xuống lại nực cười như châu chấu đá xe.  Tiết Trường Quân chỉ có thể trơ mắt nhìn Diệp Phàm chém đao Hoàng Tuyền xuống.  Nhưng ngay thời khắc sinh tử, Tiết Trường Quân lại bất ngờ buông thanh đao của mình ra, dùng hai tay giữ lấy lưỡi đao Hoàng Tuyền.  Ông ta không giữ lại thì chỉ một đao này đã có thể chém mình thành hai rồi.  Sức lực cuối cùng đều dồn vào hết hai tay bắt lấy đao Hoàng Tuyền.  Ầm!  Sức lực Tiết Trường Quân sụp đổ hoàn toàn, cả người cũng bay về phía sau như diều đứt dây.  Cả người máu bê bết bay lên đập thẳng xuống đất, khói bụi mù trời.  Tiết Trường Quân liên tục ho ra máu, hai tay ông ta gần như bị đứt lìa, xem như là hoàn toàn bị phế bỏ. 

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. “Không thể nào!”  “Đây là thế đao, sao mày có thể đánh ra được thế đao?”  Ông ta rít gào, giọng nói vô cùng hoảng sợ.  Chín đao chồng nhau của mình lại bị phá vỡ, hơn nữa Diệp Phàm còn đánh ra được thế đao.  “Thế” là khi đã thành thạo điêu luyện một kỹ năng nào đó rồi thì mới có thể lĩnh hội được “thế”.  Ví dụ như thế quyền, thế chưởng, thế đao,... Rất khó để có thể lĩnh hội được.  Bởi vì để trở thành người mạnh của cảnh giới tông sư thì nhất định phải có.  Cũng giống như cương kình ly thể hay khí kình hoá hình là hình thức đại diện cho tiểu tông sư vậy.  Cao thủ của cảnh giới tông sư bắt buộc phải nắm vững “thế”, nắm giữ càng vững thì càng cao thâm, mà sức lực cũng càng mạnh mẽ hơn.  Rất nhiều cao thủ cấp cao nhất của cảnh giới tiểu tông sư đều vì không thể lĩnh hội được “thế” mà không có cách nào tiến vào được cảnh giới tông sư.  Ông ta hiện tại chỉ còn cách một chút nữa sẽ đến được cấp cao nhất của cảnh giới tiểu tông sư nhưng cũng chỉ hiểu được phân nửa về “thế”, ngoài ra hoàn toàn không có manh mối gì khác.  Vậy mà Diệp Phàm lại có thể đánh ra được.  “Không công bằng, chuyện này không công bằng…”  Tiết Trường Quân rống lớn, ánh mắt Diệp Phàm cay nghiệt không chút dao động.  Đao Hoàng Tuyền lập tức chém thẳng về phía trước giống như một kẻ giết người máu lạnh.  Ầm!  Tiết Trường Quân dùng thanh đao chặn ngang muốn ngăn cản một đao tàn nhẫn này của Diệp Phàm.  Nhưng bỗng có tia lửa bắn ra, thanh đao dài trong tay Tiết Trường Quân lập tức đứt gãy.  “Ngăn lại, ngăn lại…”, Tiết Trường Quân điên cuồng rống giận, nghiêng người năng lượng phát ra hoá thành một màn chắn bằng khí trước mặt ông ta.  Thế nhưng một đao này vừa chém xuống lại nực cười như châu chấu đá xe.  Tiết Trường Quân chỉ có thể trơ mắt nhìn Diệp Phàm chém đao Hoàng Tuyền xuống.  Nhưng ngay thời khắc sinh tử, Tiết Trường Quân lại bất ngờ buông thanh đao của mình ra, dùng hai tay giữ lấy lưỡi đao Hoàng Tuyền.  Ông ta không giữ lại thì chỉ một đao này đã có thể chém mình thành hai rồi.  Sức lực cuối cùng đều dồn vào hết hai tay bắt lấy đao Hoàng Tuyền.  Ầm!  Sức lực Tiết Trường Quân sụp đổ hoàn toàn, cả người cũng bay về phía sau như diều đứt dây.  Cả người máu bê bết bay lên đập thẳng xuống đất, khói bụi mù trời.  Tiết Trường Quân liên tục ho ra máu, hai tay ông ta gần như bị đứt lìa, xem như là hoàn toàn bị phế bỏ. 

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. “Không thể nào!”  “Đây là thế đao, sao mày có thể đánh ra được thế đao?”  Ông ta rít gào, giọng nói vô cùng hoảng sợ.  Chín đao chồng nhau của mình lại bị phá vỡ, hơn nữa Diệp Phàm còn đánh ra được thế đao.  “Thế” là khi đã thành thạo điêu luyện một kỹ năng nào đó rồi thì mới có thể lĩnh hội được “thế”.  Ví dụ như thế quyền, thế chưởng, thế đao,... Rất khó để có thể lĩnh hội được.  Bởi vì để trở thành người mạnh của cảnh giới tông sư thì nhất định phải có.  Cũng giống như cương kình ly thể hay khí kình hoá hình là hình thức đại diện cho tiểu tông sư vậy.  Cao thủ của cảnh giới tông sư bắt buộc phải nắm vững “thế”, nắm giữ càng vững thì càng cao thâm, mà sức lực cũng càng mạnh mẽ hơn.  Rất nhiều cao thủ cấp cao nhất của cảnh giới tiểu tông sư đều vì không thể lĩnh hội được “thế” mà không có cách nào tiến vào được cảnh giới tông sư.  Ông ta hiện tại chỉ còn cách một chút nữa sẽ đến được cấp cao nhất của cảnh giới tiểu tông sư nhưng cũng chỉ hiểu được phân nửa về “thế”, ngoài ra hoàn toàn không có manh mối gì khác.  Vậy mà Diệp Phàm lại có thể đánh ra được.  “Không công bằng, chuyện này không công bằng…”  Tiết Trường Quân rống lớn, ánh mắt Diệp Phàm cay nghiệt không chút dao động.  Đao Hoàng Tuyền lập tức chém thẳng về phía trước giống như một kẻ giết người máu lạnh.  Ầm!  Tiết Trường Quân dùng thanh đao chặn ngang muốn ngăn cản một đao tàn nhẫn này của Diệp Phàm.  Nhưng bỗng có tia lửa bắn ra, thanh đao dài trong tay Tiết Trường Quân lập tức đứt gãy.  “Ngăn lại, ngăn lại…”, Tiết Trường Quân điên cuồng rống giận, nghiêng người năng lượng phát ra hoá thành một màn chắn bằng khí trước mặt ông ta.  Thế nhưng một đao này vừa chém xuống lại nực cười như châu chấu đá xe.  Tiết Trường Quân chỉ có thể trơ mắt nhìn Diệp Phàm chém đao Hoàng Tuyền xuống.  Nhưng ngay thời khắc sinh tử, Tiết Trường Quân lại bất ngờ buông thanh đao của mình ra, dùng hai tay giữ lấy lưỡi đao Hoàng Tuyền.  Ông ta không giữ lại thì chỉ một đao này đã có thể chém mình thành hai rồi.  Sức lực cuối cùng đều dồn vào hết hai tay bắt lấy đao Hoàng Tuyền.  Ầm!  Sức lực Tiết Trường Quân sụp đổ hoàn toàn, cả người cũng bay về phía sau như diều đứt dây.  Cả người máu bê bết bay lên đập thẳng xuống đất, khói bụi mù trời.  Tiết Trường Quân liên tục ho ra máu, hai tay ông ta gần như bị đứt lìa, xem như là hoàn toàn bị phế bỏ. 

Chương 1401