“Rào…rào…” -Rain then.!! Rain then.!! 8.00 p.m Nước Mĩ….. Trời tối đen, mưa tầm tã. Ngoài trời chẳng còn ai qua lại, đâu đó trên những con hè có những đôi tình nhân dìu nhau dưới mưa, những gia đình vội vội vàng vàng chạy tìm nơi trú ẩn sau chuyến đi chơi cuối tuần cùng nhau. Trên đường, hình dáng một người con gái mảnh khảnh, nhẹ bước đi trong mưa. Không có dù, mái tóc nâu bồng bềnh gió cuốn đã vươn nhìu những hạt mưa, người con gái bé bỏng, đứng giữa thiên nhiên hùng vĩ, những cơn gió mạnh cứ quật tới tấp vào người cô, làm cô bao lần vấp ngã, nhưng vẫn cố đứng dậy bước tiếp. Đôi mắt đẹp đã nhoè đi, trên gò má mịn màng trắng trẻo, vương vấn những giọt mưa hay giọt nước mắt người con gái trẻ. “Bịch bịch bịch” -A!!.. Hộc .. thấy rồi!! Ngọc Như chạy lại kế bên nó, che cây dù lên đầu nó, bàn tay mềm mại dịu dàng khẽ lau những giọt nước đọng lại trên vầng trán, khuôn mặt nó -Về nhà thôi!! –Như dịu dàng lau nước mắt cho nó, vổ về -Như, mày nghĩ xem trên đời này, không ai chấp nhận đứa con…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...