“Rào…rào…” -Rain then.!! Rain then.!! 8.00 p.m Nước Mĩ….. Trời tối đen, mưa tầm tã. Ngoài trời chẳng còn ai qua lại, đâu đó trên những con hè có những đôi tình nhân dìu nhau dưới mưa, những gia đình vội vội vàng vàng chạy tìm nơi trú ẩn sau chuyến đi chơi cuối tuần cùng nhau. Trên đường, hình dáng một người con gái mảnh khảnh, nhẹ bước đi trong mưa. Không có dù, mái tóc nâu bồng bềnh gió cuốn đã vươn nhìu những hạt mưa, người con gái bé bỏng, đứng giữa thiên nhiên hùng vĩ, những cơn gió mạnh cứ quật tới tấp vào người cô, làm cô bao lần vấp ngã, nhưng vẫn cố đứng dậy bước tiếp. Đôi mắt đẹp đã nhoè đi, trên gò má mịn màng trắng trẻo, vương vấn những giọt mưa hay giọt nước mắt người con gái trẻ. “Bịch bịch bịch” -A!!.. Hộc .. thấy rồi!! Ngọc Như chạy lại kế bên nó, che cây dù lên đầu nó, bàn tay mềm mại dịu dàng khẽ lau những giọt nước đọng lại trên vầng trán, khuôn mặt nó -Về nhà thôi!! –Như dịu dàng lau nước mắt cho nó, vổ về -Như, mày nghĩ xem trên đời này, không ai chấp nhận đứa con…
Chương 6: Chương 6
Chúng Ta Là Đại Gia ĐìnhTác giả: Nị NịTruyện Ngôn Tình“Rào…rào…” -Rain then.!! Rain then.!! 8.00 p.m Nước Mĩ….. Trời tối đen, mưa tầm tã. Ngoài trời chẳng còn ai qua lại, đâu đó trên những con hè có những đôi tình nhân dìu nhau dưới mưa, những gia đình vội vội vàng vàng chạy tìm nơi trú ẩn sau chuyến đi chơi cuối tuần cùng nhau. Trên đường, hình dáng một người con gái mảnh khảnh, nhẹ bước đi trong mưa. Không có dù, mái tóc nâu bồng bềnh gió cuốn đã vươn nhìu những hạt mưa, người con gái bé bỏng, đứng giữa thiên nhiên hùng vĩ, những cơn gió mạnh cứ quật tới tấp vào người cô, làm cô bao lần vấp ngã, nhưng vẫn cố đứng dậy bước tiếp. Đôi mắt đẹp đã nhoè đi, trên gò má mịn màng trắng trẻo, vương vấn những giọt mưa hay giọt nước mắt người con gái trẻ. “Bịch bịch bịch” -A!!.. Hộc .. thấy rồi!! Ngọc Như chạy lại kế bên nó, che cây dù lên đầu nó, bàn tay mềm mại dịu dàng khẽ lau những giọt nước đọng lại trên vầng trán, khuôn mặt nó -Về nhà thôi!! –Như dịu dàng lau nước mắt cho nó, vổ về -Như, mày nghĩ xem trên đời này, không ai chấp nhận đứa con… 21.00---- TẠI BIỆT THỰ NGÔI SAO----Hahahaha, đi chơi vui quá, còn mua được đồ đẹp nữa nè, hôm nay đúng là một ngày tuyệt vời!!- Nó từ ngoài cổng biệt thự chạy vào, ở phía sau là Ngọc Như đang chật vật với đống đồ trên taxi, cực khổ khuân vào nhà mà lạ cái là toàn đồ của nó, thế mà nó lại bỏ mặc Như tội nghiệp xách vào.-Hai tiểu thư mới về ạ!- Ông quản gia cùng những cô người làm trong nhà cuối đầu chào tụi nó.Hai cô gái giúp việc khác chạy đến đỡ lấy đống đồ trên tay Như rồi đem lên phòng.Ông quản gia kính nể nói:-Cậu Thiên Minh sai tôi chuẩn bị đồng phục đi học cho hai tiểu thư, dặn hai tiểu thư nếu muốn đi học thì học ở trường Đại học Ngôi Sao ạ!- Ông cẩn thận nhắc lại từng lời Thiên Minh nói, sợ nếu dư hay thiếu sẽ bị trách la ngay.-Vâng ạ! Cảm ơn ông, mà sao trễ rồi không có ai về nhà vậy ông, anh Minh đâu rồi ạ?!- Như lên tiếng thắc mắc- các cậu chủ thường đi về rất trễ ạ!-Được rồi, chúng cháu lên phòng đây!- Như nói rồi kéo tay nó lên lầu.-Haizz.Đi cả ngày chơi với mày, tao thèm tắm quá, tao đi bơi đây.– Như vừa nói vừa thay bộ bikini hai mảnh màu đen ra, khoác thêm chiếc áo lưới dài đến nửa gối, cầm cái khăn lớn rồi ra khỏi phòng.-Hây hây, mày biết bơi khi nào vậy, coi chừng bị ma dai kéo chân nha!- Nó đứa tay chào kiểu quân đội, nham nhở nhìn như.Như quay lại lườm nó sắc lẻm- Ma kéo chân mày thì có!! “Rầm”- Như đóng cửa mạnhNhư đi rồi, mình nó ở trong phòng cũng thấy buồn, vội chạy ra khỏi phòng, căn biệt thự rộng thế này, thông minh như Ngọc Như mà còn quên đường, nó nghĩ hay là thử đi vòng quanh tham quan các phòng.Rồi nó đi quanh trong nhà, nhà bếp, bồn tắm, phòng giải trí, phòng xem phim, đến các phòng của người khác nó cũng lục lọi, như một nhà thám hiểm vừa đặt chân lên cung trăng vậy .-Thái Phong?!!- Nó nhìn thấy dòng chữ to đùng trên đầu cửa của một căn phòng“cạch”Nó tò mò mở cửa bước vào, gương mặt ngạc nhiên tột độ“Quaa”- Mọi thứ thật đẹp nha.- Nó rảo bước quanh căn phòng, căn phòng rất lớn, y như một căn nhà thu nhỏ vậy, đẹp nhất là chiếc giường to tròn đặt chính giữa.“Oaaa” Sung sướng quá, hihi!!- Nó ngả lưng ra chiếc giường mềm mại, phải nói là chiếc giường rất êm ái, nó nằm xuống rất mát, rất mềm, lại thêm cả ngày đi chơi mệt mỏi khiến nó đi sâu vào giấc ngủ, nào biết từ nãy giờ có hai cặp mắt từ cửa phòng đang nhìn chăm chú.-Haha! Thiên Minh à, em gái mày cũng thật vui tính, ngộ nhỉ?!- Thái Phong vuốt cằm, cười nói với Thiên Minh.-Ừ!- Thiên Minh nhìn em gái mình đang ngon giấc, trong lòng yên tâm mà hy vọng nó sẻ bỏ hết mớ quá khứ đau thương khi bên Mỹ, liếc nhìn gương mặt Thái Phong- Này, mày có tình cảm với em tao à! Không dễ đâu nhé- Thiên Minh cười cười nói-Nếu tao thích thì sẽ được, không gì là không dễ với Thái Phong này- Nói rồi nham nhở cười nhìn Thiên Minh.-E..hèm! Em rể!- Thiên Minh hắng giọng, giả bộ người lớn gọi em vuốt đầu Thái Phong.-Thằng quỷ!- Thái Phong cười nói, nhào tới huýnh vào bụng Thiên Minh.- Ủa sao nãy giờ thằng Khánh Nam đâu rồi ta.-Nó đi bắt mỹ nhân rồi!- Thiên Minh đứng dậy, suy nghĩ rồi khẳng định.Vì lúc nãy lúc các cậu về nhà thì nghe động trong nhà kính, nghĩ có người đột nhập muốn săn tin hoặc có ý sát hại , vì họ rất nổi tiếng và tài giỏi nên có rất nhiều kẻ thù, nhưng vừa trông thấy Ngọc Như đang thả hồn trên chiếc nệm bằng phao, hai tay vẫy nước bắn lên, thật sự cô rất đẹp khiến cho ai kia xao xuyến, ấy là Khánh Nam .-Đó là Ngọc Như đấy, em gái kết nghĩa của tao!- Mày có nhiều em gái như vậy mà không làm mai cho đứa nào trong bọn à, ích kỷ đấy!- Phong hờn dỗi nói, nói v thôi nhưng trong đầu hắn lúc này chắc chỉ có gương mặt của Thiên Kim, cô rất đáng yêu và tinh khiết.Trong tâm trí hắn lúc này tự nhiên lại hiện lên một gương mặt xinh xắn, một nụ cười sang trong khác.
21.00---- TẠI BIỆT THỰ NGÔI SAO---
-Hahahaha, đi chơi vui quá, còn mua được đồ đẹp nữa nè, hôm nay đúng là một ngày tuyệt vời!!- Nó từ ngoài cổng biệt thự chạy vào, ở phía sau là Ngọc Như đang chật vật với đống đồ trên taxi, cực khổ khuân vào nhà mà lạ cái là toàn đồ của nó, thế mà nó lại bỏ mặc Như tội nghiệp xách vào.
-Hai tiểu thư mới về ạ!- Ông quản gia cùng những cô người làm trong nhà cuối đầu chào tụi nó.
Hai cô gái giúp việc khác chạy đến đỡ lấy đống đồ trên tay Như rồi đem lên phòng.
Ông quản gia kính nể nói:
-Cậu Thiên Minh sai tôi chuẩn bị đồng phục đi học cho hai tiểu thư, dặn hai tiểu thư nếu muốn đi học thì học ở trường Đại học Ngôi Sao ạ!- Ông cẩn thận nhắc lại từng lời Thiên Minh nói, sợ nếu dư hay thiếu sẽ bị trách la ngay.
-Vâng ạ! Cảm ơn ông, mà sao trễ rồi không có ai về nhà vậy ông, anh Minh đâu rồi ạ?!- Như lên tiếng thắc mắc
- các cậu chủ thường đi về rất trễ ạ!
-Được rồi, chúng cháu lên phòng đây!- Như nói rồi kéo tay nó lên lầu.
-Haizz.
Đi cả ngày chơi với mày, tao thèm tắm quá, tao đi bơi đây.
– Như vừa nói vừa thay bộ bikini hai mảnh màu đen ra, khoác thêm chiếc áo lưới dài đến nửa gối, cầm cái khăn lớn rồi ra khỏi phòng.
-Hây hây, mày biết bơi khi nào vậy, coi chừng bị ma dai kéo chân nha!- Nó đứa tay chào kiểu quân đội, nham nhở nhìn như.
Như quay lại lườm nó sắc lẻm- Ma kéo chân mày thì có!! “Rầm”- Như đóng cửa mạnh
Như đi rồi, mình nó ở trong phòng cũng thấy buồn, vội chạy ra khỏi phòng, căn biệt thự rộng thế này, thông minh như Ngọc Như mà còn quên đường, nó nghĩ hay là thử đi vòng quanh tham quan các phòng.
Rồi nó đi quanh trong nhà, nhà bếp, bồn tắm, phòng giải trí, phòng xem phim, đến các phòng của người khác nó cũng lục lọi, như một nhà thám hiểm vừa đặt chân lên cung trăng vậy .
-Thái Phong?!!- Nó nhìn thấy dòng chữ to đùng trên đầu cửa của một căn phòng
“cạch”
Nó tò mò mở cửa bước vào, gương mặt ngạc nhiên tột độ
“Quaa”- Mọi thứ thật đẹp nha.- Nó rảo bước quanh căn phòng, căn phòng rất lớn, y như một căn nhà thu nhỏ vậy, đẹp nhất là chiếc giường to tròn đặt chính giữa.
“Oaaa” Sung sướng quá, hihi!!- Nó ngả lưng ra chiếc giường mềm mại, phải nói là chiếc giường rất êm ái, nó nằm xuống rất mát, rất mềm, lại thêm cả ngày đi chơi mệt mỏi khiến nó đi sâu vào giấc ngủ, nào biết từ nãy giờ có hai cặp mắt từ cửa phòng đang nhìn chăm chú.
-Haha! Thiên Minh à, em gái mày cũng thật vui tính, ngộ nhỉ?!- Thái Phong vuốt cằm, cười nói với Thiên Minh.
-Ừ!- Thiên Minh nhìn em gái mình đang ngon giấc, trong lòng yên tâm mà hy vọng nó sẻ bỏ hết mớ quá khứ đau thương khi bên Mỹ, liếc nhìn gương mặt Thái Phong- Này, mày có tình cảm với em tao à! Không dễ đâu nhé- Thiên Minh cười cười nói
-Nếu tao thích thì sẽ được, không gì là không dễ với Thái Phong này- Nói rồi nham nhở cười nhìn Thiên Minh.
-E..hèm! Em rể!- Thiên Minh hắng giọng, giả bộ người lớn gọi em vuốt đầu Thái Phong.
-Thằng quỷ!- Thái Phong cười nói, nhào tới huýnh vào bụng Thiên Minh.- Ủa sao nãy giờ thằng Khánh Nam đâu rồi ta.
-Nó đi bắt mỹ nhân rồi!- Thiên Minh đứng dậy, suy nghĩ rồi khẳng định.
Vì lúc nãy lúc các cậu về nhà thì nghe động trong nhà kính, nghĩ có người đột nhập muốn săn tin hoặc có ý sát hại , vì họ rất nổi tiếng và tài giỏi nên có rất nhiều kẻ thù, nhưng vừa trông thấy Ngọc Như đang thả hồn trên chiếc nệm bằng phao, hai tay vẫy nước bắn lên, thật sự cô rất đẹp khiến cho ai kia xao xuyến, ấy là Khánh Nam .
-Đó là Ngọc Như đấy, em gái kết nghĩa của tao!
- Mày có nhiều em gái như vậy mà không làm mai cho đứa nào trong bọn à, ích kỷ đấy!- Phong hờn dỗi nói, nói v thôi nhưng trong đầu hắn lúc này chắc chỉ có gương mặt của Thiên Kim, cô rất đáng yêu và tinh khiết.
Trong tâm trí hắn lúc này tự nhiên lại hiện lên một gương mặt xinh xắn, một nụ cười sang trong khác.
Chúng Ta Là Đại Gia ĐìnhTác giả: Nị NịTruyện Ngôn Tình“Rào…rào…” -Rain then.!! Rain then.!! 8.00 p.m Nước Mĩ….. Trời tối đen, mưa tầm tã. Ngoài trời chẳng còn ai qua lại, đâu đó trên những con hè có những đôi tình nhân dìu nhau dưới mưa, những gia đình vội vội vàng vàng chạy tìm nơi trú ẩn sau chuyến đi chơi cuối tuần cùng nhau. Trên đường, hình dáng một người con gái mảnh khảnh, nhẹ bước đi trong mưa. Không có dù, mái tóc nâu bồng bềnh gió cuốn đã vươn nhìu những hạt mưa, người con gái bé bỏng, đứng giữa thiên nhiên hùng vĩ, những cơn gió mạnh cứ quật tới tấp vào người cô, làm cô bao lần vấp ngã, nhưng vẫn cố đứng dậy bước tiếp. Đôi mắt đẹp đã nhoè đi, trên gò má mịn màng trắng trẻo, vương vấn những giọt mưa hay giọt nước mắt người con gái trẻ. “Bịch bịch bịch” -A!!.. Hộc .. thấy rồi!! Ngọc Như chạy lại kế bên nó, che cây dù lên đầu nó, bàn tay mềm mại dịu dàng khẽ lau những giọt nước đọng lại trên vầng trán, khuôn mặt nó -Về nhà thôi!! –Như dịu dàng lau nước mắt cho nó, vổ về -Như, mày nghĩ xem trên đời này, không ai chấp nhận đứa con… 21.00---- TẠI BIỆT THỰ NGÔI SAO----Hahahaha, đi chơi vui quá, còn mua được đồ đẹp nữa nè, hôm nay đúng là một ngày tuyệt vời!!- Nó từ ngoài cổng biệt thự chạy vào, ở phía sau là Ngọc Như đang chật vật với đống đồ trên taxi, cực khổ khuân vào nhà mà lạ cái là toàn đồ của nó, thế mà nó lại bỏ mặc Như tội nghiệp xách vào.-Hai tiểu thư mới về ạ!- Ông quản gia cùng những cô người làm trong nhà cuối đầu chào tụi nó.Hai cô gái giúp việc khác chạy đến đỡ lấy đống đồ trên tay Như rồi đem lên phòng.Ông quản gia kính nể nói:-Cậu Thiên Minh sai tôi chuẩn bị đồng phục đi học cho hai tiểu thư, dặn hai tiểu thư nếu muốn đi học thì học ở trường Đại học Ngôi Sao ạ!- Ông cẩn thận nhắc lại từng lời Thiên Minh nói, sợ nếu dư hay thiếu sẽ bị trách la ngay.-Vâng ạ! Cảm ơn ông, mà sao trễ rồi không có ai về nhà vậy ông, anh Minh đâu rồi ạ?!- Như lên tiếng thắc mắc- các cậu chủ thường đi về rất trễ ạ!-Được rồi, chúng cháu lên phòng đây!- Như nói rồi kéo tay nó lên lầu.-Haizz.Đi cả ngày chơi với mày, tao thèm tắm quá, tao đi bơi đây.– Như vừa nói vừa thay bộ bikini hai mảnh màu đen ra, khoác thêm chiếc áo lưới dài đến nửa gối, cầm cái khăn lớn rồi ra khỏi phòng.-Hây hây, mày biết bơi khi nào vậy, coi chừng bị ma dai kéo chân nha!- Nó đứa tay chào kiểu quân đội, nham nhở nhìn như.Như quay lại lườm nó sắc lẻm- Ma kéo chân mày thì có!! “Rầm”- Như đóng cửa mạnhNhư đi rồi, mình nó ở trong phòng cũng thấy buồn, vội chạy ra khỏi phòng, căn biệt thự rộng thế này, thông minh như Ngọc Như mà còn quên đường, nó nghĩ hay là thử đi vòng quanh tham quan các phòng.Rồi nó đi quanh trong nhà, nhà bếp, bồn tắm, phòng giải trí, phòng xem phim, đến các phòng của người khác nó cũng lục lọi, như một nhà thám hiểm vừa đặt chân lên cung trăng vậy .-Thái Phong?!!- Nó nhìn thấy dòng chữ to đùng trên đầu cửa của một căn phòng“cạch”Nó tò mò mở cửa bước vào, gương mặt ngạc nhiên tột độ“Quaa”- Mọi thứ thật đẹp nha.- Nó rảo bước quanh căn phòng, căn phòng rất lớn, y như một căn nhà thu nhỏ vậy, đẹp nhất là chiếc giường to tròn đặt chính giữa.“Oaaa” Sung sướng quá, hihi!!- Nó ngả lưng ra chiếc giường mềm mại, phải nói là chiếc giường rất êm ái, nó nằm xuống rất mát, rất mềm, lại thêm cả ngày đi chơi mệt mỏi khiến nó đi sâu vào giấc ngủ, nào biết từ nãy giờ có hai cặp mắt từ cửa phòng đang nhìn chăm chú.-Haha! Thiên Minh à, em gái mày cũng thật vui tính, ngộ nhỉ?!- Thái Phong vuốt cằm, cười nói với Thiên Minh.-Ừ!- Thiên Minh nhìn em gái mình đang ngon giấc, trong lòng yên tâm mà hy vọng nó sẻ bỏ hết mớ quá khứ đau thương khi bên Mỹ, liếc nhìn gương mặt Thái Phong- Này, mày có tình cảm với em tao à! Không dễ đâu nhé- Thiên Minh cười cười nói-Nếu tao thích thì sẽ được, không gì là không dễ với Thái Phong này- Nói rồi nham nhở cười nhìn Thiên Minh.-E..hèm! Em rể!- Thiên Minh hắng giọng, giả bộ người lớn gọi em vuốt đầu Thái Phong.-Thằng quỷ!- Thái Phong cười nói, nhào tới huýnh vào bụng Thiên Minh.- Ủa sao nãy giờ thằng Khánh Nam đâu rồi ta.-Nó đi bắt mỹ nhân rồi!- Thiên Minh đứng dậy, suy nghĩ rồi khẳng định.Vì lúc nãy lúc các cậu về nhà thì nghe động trong nhà kính, nghĩ có người đột nhập muốn săn tin hoặc có ý sát hại , vì họ rất nổi tiếng và tài giỏi nên có rất nhiều kẻ thù, nhưng vừa trông thấy Ngọc Như đang thả hồn trên chiếc nệm bằng phao, hai tay vẫy nước bắn lên, thật sự cô rất đẹp khiến cho ai kia xao xuyến, ấy là Khánh Nam .-Đó là Ngọc Như đấy, em gái kết nghĩa của tao!- Mày có nhiều em gái như vậy mà không làm mai cho đứa nào trong bọn à, ích kỷ đấy!- Phong hờn dỗi nói, nói v thôi nhưng trong đầu hắn lúc này chắc chỉ có gương mặt của Thiên Kim, cô rất đáng yêu và tinh khiết.Trong tâm trí hắn lúc này tự nhiên lại hiện lên một gương mặt xinh xắn, một nụ cười sang trong khác.