Tiểu vương gia cưỡi ngựa đi trên con đường nhỏ trong núi, trước sau là đoàn người đông nghìn nghịt. Núi rừng cũng không còn vẻ yên tĩnh xưa kia, một đám đông người nói cười láo nháo ồn ào, làm chim chóc trong rừng kinh sợ, tất cả đều ào ào bay đi. Giữa trưa trời nắng gắt, khuôn mặt trắng như tuyết của Tiểu vương gia bị phơi nắng đỏ ửng, hắn giơ roi ngựa, đội ngũ cũng hiểu ý, dừng lại nghỉ ngơi. Tiểu vương gia xuống ngựa, dưới tán cây cành lá xum xuê râm mát nhất là ghế dựa đã được chuẩn bị sẵn cho hắn, phía sau là hai thị nữ một phe phẩy quạt, một dâng trà. Tiểu vương gia bị phơi nắng cho suýt ngất, hắn nhấp một ngụm trà, thiếu kiên nhẫn, hỏi còn bao lâu nữa có thể đến đích. Một người hầu lập tức chạy từ phía sau cây tới trả lời, nói rằng thêm hai ba canh giờ nữa là có thể đến. Hai ba canh giờ?! Tiểu vương gia nhíu mày lại, lập tức muốn nổi giận. Gã người hầu thấy tình thế không đúng, lập tức bắt đầu kể chuyện cười cho Tiểu vương gia, thuật lại cho hắn một câu chuyện chí dị xảy ra ở…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...