Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 542: 542: Chương 543
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Quân Lâm lại bẻ gãy một cái chân còn lại và hai cánh tay của Phác Hải Trần.Phác Hải Trấn bị đau nằm trên mặt đất lăn qua lăn lại kêu đau.Lúc này, Diệp Quân Lâm mới nở nụ cười hài lòng: “Ừ, thế này thì anh sẽ không thể ra cửa được nữa, cũng không thể lái xe không bằng nữa!”“Sau này nhìn thấy anh lái xe lần nào, tôi sẽ phế anh lần đầy!”“Ma quỷ!”“Anh là ma quỷ!”Đây là trách nhiệm của anh ta!“Các người làm ăn kiểu gì vậy? Phé vật! Mẹ nó toàn là phế vật!”“Bốp bốp bốp bóp…”Dư Huy tát cho đám người này một trận.“Anh Dư không phải chúng tôi vô dụng, là thằng cha kia quá mạnh, ngay cả Lý Đại Dũng và Lý Đại Trung cũng đều thual”Mọi người oan ức nói.“Còn ngắn ra làm cái gì? Đưa đi bệnh viện maul”Dư Huy quát lên.Phác Hải Trấn yếu ớt nói: “Không, đưa chúng tôi về tỉnh thành!”Dư Huy chỉ có thể sắp xếp.Anh ta gọi điện thoại cho Phác Thiên Tín, nói hết tất cả mọi chuyện đã xảy ra.“Phác tiên sinh, ngài cứ trừng phạt tôi đi? Tôi tình nguyện lấy chết tạ tội!”Dư Huy đã ôm xác định là hẳn phải chết rồi.“Tôi đã biết chuyện rồi, không liên quan tới cậu, chuyện này cậu không giải quyết được! Tôi sẽ đích thân tới Tô Hàng!”Phác Thiên Tính lạnh lùng nói.Dư Huy lộp bộp trong tròng.Chuyện này nháo lớn rồi..
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Diệp Quân Lâm lại bẻ gãy một cái chân còn lại và hai cánh tay của Phác Hải Trần.
Phác Hải Trấn bị đau nằm trên mặt đất lăn qua lăn lại kêu đau.
Lúc này, Diệp Quân Lâm mới nở nụ cười hài lòng: “Ừ, thế này thì anh sẽ không thể ra cửa được nữa, cũng không thể lái xe không bằng nữa!”
“Sau này nhìn thấy anh lái xe lần nào, tôi sẽ phế anh lần đầy!”
“Ma quỷ!”
“Anh là ma quỷ!”
Đây là trách nhiệm của anh ta!
“Các người làm ăn kiểu gì vậy? Phé vật! Mẹ nó toàn là phế vật!”
“Bốp bốp bốp bóp…”
Dư Huy tát cho đám người này một trận.
“Anh Dư không phải chúng tôi vô dụng, là thằng cha kia quá mạnh, ngay cả Lý Đại Dũng và Lý Đại Trung cũng đều thual”
Mọi người oan ức nói.
“Còn ngắn ra làm cái gì? Đưa đi bệnh viện maul”
Dư Huy quát lên.
Phác Hải Trấn yếu ớt nói: “Không, đưa chúng tôi về tỉnh thành!”
Dư Huy chỉ có thể sắp xếp.
Anh ta gọi điện thoại cho Phác Thiên Tín, nói hết tất cả mọi chuyện đã xảy ra.
“Phác tiên sinh, ngài cứ trừng phạt tôi đi? Tôi tình nguyện lấy chết tạ tội!”
Dư Huy đã ôm xác định là hẳn phải chết rồi.
“Tôi đã biết chuyện rồi, không liên quan tới cậu, chuyện này cậu không giải quyết được! Tôi sẽ đích thân tới Tô Hàng!”
Phác Thiên Tính lạnh lùng nói.
Dư Huy lộp bộp trong tròng.
Chuyện này nháo lớn rồi..
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Quân Lâm lại bẻ gãy một cái chân còn lại và hai cánh tay của Phác Hải Trần.Phác Hải Trấn bị đau nằm trên mặt đất lăn qua lăn lại kêu đau.Lúc này, Diệp Quân Lâm mới nở nụ cười hài lòng: “Ừ, thế này thì anh sẽ không thể ra cửa được nữa, cũng không thể lái xe không bằng nữa!”“Sau này nhìn thấy anh lái xe lần nào, tôi sẽ phế anh lần đầy!”“Ma quỷ!”“Anh là ma quỷ!”Đây là trách nhiệm của anh ta!“Các người làm ăn kiểu gì vậy? Phé vật! Mẹ nó toàn là phế vật!”“Bốp bốp bốp bóp…”Dư Huy tát cho đám người này một trận.“Anh Dư không phải chúng tôi vô dụng, là thằng cha kia quá mạnh, ngay cả Lý Đại Dũng và Lý Đại Trung cũng đều thual”Mọi người oan ức nói.“Còn ngắn ra làm cái gì? Đưa đi bệnh viện maul”Dư Huy quát lên.Phác Hải Trấn yếu ớt nói: “Không, đưa chúng tôi về tỉnh thành!”Dư Huy chỉ có thể sắp xếp.Anh ta gọi điện thoại cho Phác Thiên Tín, nói hết tất cả mọi chuyện đã xảy ra.“Phác tiên sinh, ngài cứ trừng phạt tôi đi? Tôi tình nguyện lấy chết tạ tội!”Dư Huy đã ôm xác định là hẳn phải chết rồi.“Tôi đã biết chuyện rồi, không liên quan tới cậu, chuyện này cậu không giải quyết được! Tôi sẽ đích thân tới Tô Hàng!”Phác Thiên Tính lạnh lùng nói.Dư Huy lộp bộp trong tròng.Chuyện này nháo lớn rồi..