Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 661: 661: Chương 662
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Chiến thần Côn Luân 4?Chiến vương Bạch Hỗ ư?Toàn là người nào với người nào vậy?Trong lúc nhất thời, mọi người chưa kịp phản ứng lại dụng ý của chiến thần Diêm La.Sau khi nghe thấy chiến thần Diêm La hô to, Diệp Quân Lâm bắt đắc dĩ day day huyệt Thái Dương.Lần này tới tỉnh thành, anh định không nói ra thân phận.Cho nên anh phải dùng vũ lực để giải quyết cục diện rối rắm ở tỉnh thành.Nhưng nào ngờ, bại tướng nước Lang lại xuất hiện.Này chẳng phải là làm lộ thân phận của anh rồi sao?Gay rồi!Diệp Quân Lâm bắt đắc dĩ cười cười.“Chiến thần Diêm La, cậu đang làm gì vậy? Mua giết cậu ta cho tôi!”Thạch Thanh Sơn nóng nảy, hô lớn.“Đúng thế, cậu đang làm cái gì vậy? Qùy gối trước cậu ta ư?Mọi người đều không thể hiểu nỏi, nhìn chiến thần Diêm La với vẻ mặt khó tin.Chiến thần Diêm La không nói năng gì, chỉ nhìn về phía mọi người, sau đó từ từ tháo chiếc mặt nạ nửa mặt ra.“Hít!”Lúc này mọi người mới nhìn rõ nửa bên mặt của chiến Diêm La trông như thế nào.Từng vết sẹo đan chéo nhau, cực kỳ khủng bó.Chiến thần Diêm La trầm giọng nói: “Biết vết sẹo này là ai để lại cho tôi không?”Đám người Thạch Thanh Sơn nhìn thấy, gương mặt khó hiểu và tò mò.“Là chiến vương Bạch Hồ trước mặt tôi, anh ta đã để lại cho tôi trong trận nước Lang bị diệt quốc!”Chiến thần Diêm La nói.“Oanh! Cái gì? Trong trận chiến nước Lang bị diệt quốc ư2”“Lẽ nào là chiến thần Côn Luân…”Gương mặt mọi người biến sắc.Lúc này — mới phục hồi lại tinh thần.Vừa nãy xưng hô mà chiến thần Diêm La nói chính là Chiến thần Côn Luân và Chiến vương Bạch Hỏẻ.“Các ông thật to gan, ai cũng dám động!”Chiến thần Diêm La chợt nâng cao âm lượng: “Nghe rõ đây!”“Đứng trước mặt tôi là một trong năm đại chiến vương của Hoa Hạ, Bạch Hổ! Ngày đó anh ta đã một tay diệt nước Lang của tôi!”Ánh mắt của chiến thần Diêm La nhìn về phía Diệp Quân Lâm đang ngồi cách đó không xa.“Vị kia chính là người vô địch thiên hạ, ác mộng của mọi quốc gia, đại ma vương trong mắt những người lính – Chiến thần Côn Luân của Hoa Hại”Chiến thần Diêm La kiêng nể nói.“rêt”Chiến thần Diêm La vừa nói ra hai câu đó.Toàn đó một mảnh tĩnh mịch.Yên tĩnh đến độ cây kim rơi xuống cũng nghe được..
Chiến thần Côn Luân 4?
Chiến vương Bạch Hỗ ư?
Toàn là người nào với người nào vậy?
Trong lúc nhất thời, mọi người chưa kịp phản ứng lại dụng ý của chiến thần Diêm La.
Sau khi nghe thấy chiến thần Diêm La hô to, Diệp Quân Lâm bắt đắc dĩ day day huyệt Thái Dương.
Lần này tới tỉnh thành, anh định không nói ra thân phận.
Cho nên anh phải dùng vũ lực để giải quyết cục diện rối rắm ở tỉnh thành.
Nhưng nào ngờ, bại tướng nước Lang lại xuất hiện.
Này chẳng phải là làm lộ thân phận của anh rồi sao?
Gay rồi!
Diệp Quân Lâm bắt đắc dĩ cười cười.
“Chiến thần Diêm La, cậu đang làm gì vậy? Mua giết cậu ta cho tôi!”
Thạch Thanh Sơn nóng nảy, hô lớn.
“Đúng thế, cậu đang làm cái gì vậy? Qùy gối trước cậu ta ư?
Mọi người đều không thể hiểu nỏi, nhìn chiến thần Diêm La với vẻ mặt khó tin.
Chiến thần Diêm La không nói năng gì, chỉ nhìn về phía mọi người, sau đó từ từ tháo chiếc mặt nạ nửa mặt ra.
“Hít!”
Lúc này mọi người mới nhìn rõ nửa bên mặt của chiến Diêm La trông như thế nào.
Từng vết sẹo đan chéo nhau, cực kỳ khủng bó.
Chiến thần Diêm La trầm giọng nói: “Biết vết sẹo này là ai để lại cho tôi không?”
Đám người Thạch Thanh Sơn nhìn thấy, gương mặt khó hiểu và tò mò.
“Là chiến vương Bạch Hồ trước mặt tôi, anh ta đã để lại cho tôi trong trận nước Lang bị diệt quốc!”
Chiến thần Diêm La nói.
“Oanh! Cái gì? Trong trận chiến nước Lang bị diệt quốc ư2”
“Lẽ nào là chiến thần Côn Luân…”
Gương mặt mọi người biến sắc.
Lúc này — mới phục hồi lại tinh thần.
Vừa nãy xưng hô mà chiến thần Diêm La nói chính là Chiến thần Côn Luân và Chiến vương Bạch Hỏẻ.
“Các ông thật to gan, ai cũng dám động!”
Chiến thần Diêm La chợt nâng cao âm lượng: “Nghe rõ đây!”
“Đứng trước mặt tôi là một trong năm đại chiến vương của Hoa Hạ, Bạch Hổ! Ngày đó anh ta đã một tay diệt nước Lang của tôi!”
Ánh mắt của chiến thần Diêm La nhìn về phía Diệp Quân Lâm đang ngồi cách đó không xa.
“Vị kia chính là người vô địch thiên hạ, ác mộng của mọi quốc gia, đại ma vương trong mắt những người lính – Chiến thần Côn Luân của Hoa Hại”
Chiến thần Diêm La kiêng nể nói.
“rêt”
Chiến thần Diêm La vừa nói ra hai câu đó.
Toàn đó một mảnh tĩnh mịch.
Yên tĩnh đến độ cây kim rơi xuống cũng nghe được..
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Chiến thần Côn Luân 4?Chiến vương Bạch Hỗ ư?Toàn là người nào với người nào vậy?Trong lúc nhất thời, mọi người chưa kịp phản ứng lại dụng ý của chiến thần Diêm La.Sau khi nghe thấy chiến thần Diêm La hô to, Diệp Quân Lâm bắt đắc dĩ day day huyệt Thái Dương.Lần này tới tỉnh thành, anh định không nói ra thân phận.Cho nên anh phải dùng vũ lực để giải quyết cục diện rối rắm ở tỉnh thành.Nhưng nào ngờ, bại tướng nước Lang lại xuất hiện.Này chẳng phải là làm lộ thân phận của anh rồi sao?Gay rồi!Diệp Quân Lâm bắt đắc dĩ cười cười.“Chiến thần Diêm La, cậu đang làm gì vậy? Mua giết cậu ta cho tôi!”Thạch Thanh Sơn nóng nảy, hô lớn.“Đúng thế, cậu đang làm cái gì vậy? Qùy gối trước cậu ta ư?Mọi người đều không thể hiểu nỏi, nhìn chiến thần Diêm La với vẻ mặt khó tin.Chiến thần Diêm La không nói năng gì, chỉ nhìn về phía mọi người, sau đó từ từ tháo chiếc mặt nạ nửa mặt ra.“Hít!”Lúc này mọi người mới nhìn rõ nửa bên mặt của chiến Diêm La trông như thế nào.Từng vết sẹo đan chéo nhau, cực kỳ khủng bó.Chiến thần Diêm La trầm giọng nói: “Biết vết sẹo này là ai để lại cho tôi không?”Đám người Thạch Thanh Sơn nhìn thấy, gương mặt khó hiểu và tò mò.“Là chiến vương Bạch Hồ trước mặt tôi, anh ta đã để lại cho tôi trong trận nước Lang bị diệt quốc!”Chiến thần Diêm La nói.“Oanh! Cái gì? Trong trận chiến nước Lang bị diệt quốc ư2”“Lẽ nào là chiến thần Côn Luân…”Gương mặt mọi người biến sắc.Lúc này — mới phục hồi lại tinh thần.Vừa nãy xưng hô mà chiến thần Diêm La nói chính là Chiến thần Côn Luân và Chiến vương Bạch Hỏẻ.“Các ông thật to gan, ai cũng dám động!”Chiến thần Diêm La chợt nâng cao âm lượng: “Nghe rõ đây!”“Đứng trước mặt tôi là một trong năm đại chiến vương của Hoa Hạ, Bạch Hổ! Ngày đó anh ta đã một tay diệt nước Lang của tôi!”Ánh mắt của chiến thần Diêm La nhìn về phía Diệp Quân Lâm đang ngồi cách đó không xa.“Vị kia chính là người vô địch thiên hạ, ác mộng của mọi quốc gia, đại ma vương trong mắt những người lính – Chiến thần Côn Luân của Hoa Hại”Chiến thần Diêm La kiêng nể nói.“rêt”Chiến thần Diêm La vừa nói ra hai câu đó.Toàn đó một mảnh tĩnh mịch.Yên tĩnh đến độ cây kim rơi xuống cũng nghe được..