Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…

Chương 717: 717: Chương 718

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Cô ở chiến khu nào?”Diệp Quân Lâm hỏi.Anh lại dò xét Võ Tiêu lần nữa thì phát hiện trên người của người phụ nữ này có hơi thở giết chóc của quân nhân.Thậm chí đã luyện ra hơi thở giết chóc rồi.Cô ta tuyệt đối đã từng g**t ch*t kẻ địch trên chiến trường.Lại còn là cao thủ!Vốn dĩ Võ Tiêu sẽ không để ý tới Diệp Quân Lâm.Nhưng Ngô Thị Lan giao nhiệm vụ là không cho Diệp Quân Lâm tiếp xúc với Lý Tử Nhiễm.Cho nên Võ Tiêu dự định giải quyết trong một lần duy nhất tránh cho có nỗi lo về sau.“Được thôi, một tháng trước tôi đi nghĩa vụ quân sự ở đại đội quân đoàn đặc chủng Hổ Bôn của chiến khu Tây Cảnh! Ra chiến trường ba năm đã giết hai trăm bảy mươi bảy kẻ địch!”Võ Tiêu đem chiến công của mình nói hết ra đồng thời tỏa ra hơi thở giết chóc lạnh lão khắp người.Cô ta muốn hù dọa Diệp Quân Lâm trong một lần duy nhất.Nào biết Diệp Quân Lâm lại không sợ hãi chút nào.Diệp Quân Lâm hỏi: “Cô là quân của thằng nhóc Tần Uyên kia sao?”Võ Tiêu sững sờ khi nghe thấy tên của Tần Uyên.Anh ta vậy mà lại biết Tân Uyên?Bởi vì Tân Uyên là thủ trưởng số một của chiến khu Tây Cảnh!Là thần thánh trong suy nghĩ của hàng triệu binh sĩ Tây Cảnh và gần với đại tướng Côn Luân.Nhưng người bình thường làm sao có thể biết thân phận của Tân Uyên chứ…Chiến khu Tây Cảnh chính là tiền tuyến!Tỉnh Kim Lăng ở xa như vậy mà vẫn có người biết sao?Đúng rồi?Anh ta vừa mới gọi thủ trưởng Tần Uyên là gì?Thằng nhóc Tần Uyên?Võ Tiêu kịp phản ứng thì trợn tròn mắt!Cô ta nổi giận!Lại có người dám gọi thủ trưởng Tần Uyên là thằng nhóc!Như vậy là vô lễt Võ Tiêu đằng đăng sát khí nhìn chòng chọc Diệp Quân Lâm hỏi: “Anh vừa mới gọi thủ trưởng Tần Uyên là gì?”“Tôi kêu cậu ta là thằng nhóc? Sao vậy?”Diệp Quân Lâm theo bản năng nói.Tân Uyên do một tay anh dạy dỗ nên.Lại còn do anh tự mình ra lệnh phái đi tới chiến khu Tây Cảnh.Anh kêu cậu ta thằng nhóc là đúng rồi…Nhưng những lời này vào tai Võ Tiêu thì lại biến chất.Diệp Quân Lâm đang sỉ nhục thần quân bất khả chiến bại của Tây Cảnh!Tội chết!.

“Cô ở chiến khu nào?”

Diệp Quân Lâm hỏi.

Anh lại dò xét Võ Tiêu lần nữa thì phát hiện trên người của người phụ nữ này có hơi thở giết chóc của quân nhân.

Thậm chí đã luyện ra hơi thở giết chóc rồi.

Cô ta tuyệt đối đã từng g**t ch*t kẻ địch trên chiến trường.

Lại còn là cao thủ!

Vốn dĩ Võ Tiêu sẽ không để ý tới Diệp Quân Lâm.

Nhưng Ngô Thị Lan giao nhiệm vụ là không cho Diệp Quân Lâm tiếp xúc với Lý Tử Nhiễm.

Cho nên Võ Tiêu dự định giải quyết trong một lần duy nhất tránh cho có nỗi lo về sau.

“Được thôi, một tháng trước tôi đi nghĩa vụ quân sự ở đại đội quân đoàn đặc chủng Hổ Bôn của chiến khu Tây Cảnh! Ra chiến trường ba năm đã giết hai trăm bảy mươi bảy kẻ địch!”

Võ Tiêu đem chiến công của mình nói hết ra đồng thời tỏa ra hơi thở giết chóc lạnh lão khắp người.

Cô ta muốn hù dọa Diệp Quân Lâm trong một lần duy nhất.

Nào biết Diệp Quân Lâm lại không sợ hãi chút nào.

Diệp Quân Lâm hỏi: “Cô là quân của thằng nhóc Tần Uyên kia sao?”

Võ Tiêu sững sờ khi nghe thấy tên của Tần Uyên.

Anh ta vậy mà lại biết Tân Uyên?

Bởi vì Tân Uyên là thủ trưởng số một của chiến khu Tây Cảnh!

Là thần thánh trong suy nghĩ của hàng triệu binh sĩ Tây Cảnh và gần với đại tướng Côn Luân.

Nhưng người bình thường làm sao có thể biết thân phận của Tân Uyên chứ…

Chiến khu Tây Cảnh chính là tiền tuyến!

Tỉnh Kim Lăng ở xa như vậy mà vẫn có người biết sao?

Đúng rồi?

Anh ta vừa mới gọi thủ trưởng Tần Uyên là gì?

Thằng nhóc Tần Uyên?

Võ Tiêu kịp phản ứng thì trợn tròn mắt!

Cô ta nổi giận!

Lại có người dám gọi thủ trưởng Tần Uyên là thằng nhóc!

Như vậy là vô lễt Võ Tiêu đằng đăng sát khí nhìn chòng chọc Diệp Quân Lâm hỏi: “Anh vừa mới gọi thủ trưởng Tần Uyên là gì?”

“Tôi kêu cậu ta là thằng nhóc? Sao vậy?”

Diệp Quân Lâm theo bản năng nói.

Tân Uyên do một tay anh dạy dỗ nên.

Lại còn do anh tự mình ra lệnh phái đi tới chiến khu Tây Cảnh.

Anh kêu cậu ta thằng nhóc là đúng rồi…

Nhưng những lời này vào tai Võ Tiêu thì lại biến chất.

Diệp Quân Lâm đang sỉ nhục thần quân bất khả chiến bại của Tây Cảnh!

Tội chết!.

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Cô ở chiến khu nào?”Diệp Quân Lâm hỏi.Anh lại dò xét Võ Tiêu lần nữa thì phát hiện trên người của người phụ nữ này có hơi thở giết chóc của quân nhân.Thậm chí đã luyện ra hơi thở giết chóc rồi.Cô ta tuyệt đối đã từng g**t ch*t kẻ địch trên chiến trường.Lại còn là cao thủ!Vốn dĩ Võ Tiêu sẽ không để ý tới Diệp Quân Lâm.Nhưng Ngô Thị Lan giao nhiệm vụ là không cho Diệp Quân Lâm tiếp xúc với Lý Tử Nhiễm.Cho nên Võ Tiêu dự định giải quyết trong một lần duy nhất tránh cho có nỗi lo về sau.“Được thôi, một tháng trước tôi đi nghĩa vụ quân sự ở đại đội quân đoàn đặc chủng Hổ Bôn của chiến khu Tây Cảnh! Ra chiến trường ba năm đã giết hai trăm bảy mươi bảy kẻ địch!”Võ Tiêu đem chiến công của mình nói hết ra đồng thời tỏa ra hơi thở giết chóc lạnh lão khắp người.Cô ta muốn hù dọa Diệp Quân Lâm trong một lần duy nhất.Nào biết Diệp Quân Lâm lại không sợ hãi chút nào.Diệp Quân Lâm hỏi: “Cô là quân của thằng nhóc Tần Uyên kia sao?”Võ Tiêu sững sờ khi nghe thấy tên của Tần Uyên.Anh ta vậy mà lại biết Tân Uyên?Bởi vì Tân Uyên là thủ trưởng số một của chiến khu Tây Cảnh!Là thần thánh trong suy nghĩ của hàng triệu binh sĩ Tây Cảnh và gần với đại tướng Côn Luân.Nhưng người bình thường làm sao có thể biết thân phận của Tân Uyên chứ…Chiến khu Tây Cảnh chính là tiền tuyến!Tỉnh Kim Lăng ở xa như vậy mà vẫn có người biết sao?Đúng rồi?Anh ta vừa mới gọi thủ trưởng Tần Uyên là gì?Thằng nhóc Tần Uyên?Võ Tiêu kịp phản ứng thì trợn tròn mắt!Cô ta nổi giận!Lại có người dám gọi thủ trưởng Tần Uyên là thằng nhóc!Như vậy là vô lễt Võ Tiêu đằng đăng sát khí nhìn chòng chọc Diệp Quân Lâm hỏi: “Anh vừa mới gọi thủ trưởng Tần Uyên là gì?”“Tôi kêu cậu ta là thằng nhóc? Sao vậy?”Diệp Quân Lâm theo bản năng nói.Tân Uyên do một tay anh dạy dỗ nên.Lại còn do anh tự mình ra lệnh phái đi tới chiến khu Tây Cảnh.Anh kêu cậu ta thằng nhóc là đúng rồi…Nhưng những lời này vào tai Võ Tiêu thì lại biến chất.Diệp Quân Lâm đang sỉ nhục thần quân bất khả chiến bại của Tây Cảnh!Tội chết!.

Chương 717: 717: Chương 718