Tác giả:

"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel.

Chương 1609

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. Cô mới nghĩ ra là phải gọi cấp cứu, mà Hàn Tại Dần giờ đây đã không còn ho ra máu nữa mà rơi vào trạng thái hôn mê.  “Bố, bố đừng ngủ, nhìn con đi…”  Hàn Tử Di ôm Hàn Tại Dần òa khóc, cô là một cô nhóc vẫn còn đi học, nào đã trải qua tình cảnh này.  Rất nhanh, Hàn Tử Di lại nghĩ tới Diệp Phàm, vội gọi cho Diệp Phàm, gọi liền lúc ba cuộc nhưng cũng không có ai nghe.  Một cô gái như cô chỉ có thể bất lực rơi nước mắt, thời khắc này Hàn Tử Di cảm thấy mình bị cả thế giới bỏ rơi.  …  Tại Lăng Tiêu Sơn, thành phố Cảng, nhóm Diệp Phàm chuyển hết đồ vật quý giá của Lăng Tiêu Sơn đi, sau đó liền cho một mồi lửa, thiêu rụi tòa nhà chính của Lăng Tiêu Sơn.  “Đi thôi, toàn thắng trở về!”  “Ha ha ha, chúng ta gọi là gì nhỉ… cướp của người giàu chia cho người nghèo, ha ha ha…”  Âu Dương Hải cười to, sau đó lái xe rời khỏi đó.  Cùng lúc này, tin tức mà bọn họ cố tình truyền ra rằng thế lực luyện võ lớn nhất của thành phố Cảng là Lăng Tiêu Sơn đã bị tiêu diệt, ánh lửa ngập trời, máu tươi đầy đất đang được lưu truyền.  “Thánh Môn, đó là thế lực gì, sao chưa từng nghe nói tới?”  “Cờ đen chữ đỏ, chỉ khắc hai từ Thánh Môn, nhìn có vẻ rất oai phong, nhưng chưa từng nghe nói tới”.  “Đó không phải điều quan trọng, quan trọng là Thánh Môn này có liên quan gì tới Diệp Phàm không?”  “Đúng đấy, Diệp Phàm với Lăng Tiêu Sơn có thù không đội trời chung, tuy không nghe thấy phong phanh về Diệp Phàm, nhưng Thánh Môn này đột nhiên tiêu diệt Lăng Tiêu Sơn, đúng là làm người khác cảm thấy bất ngờ”.  Thánh Môn đột nhiên xuất hiện làm mọi người bàn tán xôn xao, vào thời điểm này mà tiêu diệt toàn Lăng Tiêu Sơn.  Hơn nữa còn gây ra thảm họa diệt môn lớn như vậy, mọi người đều nghi ngờ Thánh Môn có liên quan tới Diệp Phàm.  Dù sao thì đối với một thế lực làm chủ thế giới ngầm ở thành phố Cảng, từng làm vô số điều ác, nói bị diệt môn thì ít nhiều cũng thấy hơi thái quá.  Nếu nói không có thâm thù đại hận bên trong thì mọi người đều khó mà tin được.  Nhưng nếu nói là Diệp Phàm làm thì cũng không thể tin được.  Thánh Môn thần bí được lan truyền một cách nhanh chóng, đến Liên minh Võ đạo – thống lĩnh của giới võ đạo cũng biết được tin.  Thực sự thời gian Thánh Môn xuất hiện quá trùng hợp, phong cách hành sự thì cực kỳ ngang ngược.  Không biết đã qua bao nhiêu năm, chưa từng xuất hiện thảm án diệt môn rồi.  Tỉnh Trung Nguyên, Hoa Hạ, Liên minh Võ đạo trú ngụ tại nơi này, cách một ngọn núi là Thiếu Lâm Tự - đứng đầu về Thiền Tông.  Trong đại sảnh của Liên minh Võ đạo, mấy người có khí tức mạnh mẽ đang ngồi bên trong.  

Cô mới nghĩ ra là phải gọi cấp cứu, mà Hàn Tại Dần giờ đây đã không còn ho ra máu nữa mà rơi vào trạng thái hôn mê.  

“Bố, bố đừng ngủ, nhìn con đi…”  

Hàn Tử Di ôm Hàn Tại Dần òa khóc, cô là một cô nhóc vẫn còn đi học, nào đã trải qua tình cảnh này.  

Rất nhanh, Hàn Tử Di lại nghĩ tới Diệp Phàm, vội gọi cho Diệp Phàm, gọi liền lúc ba cuộc nhưng cũng không có ai nghe.  

Một cô gái như cô chỉ có thể bất lực rơi nước mắt, thời khắc này Hàn Tử Di cảm thấy mình bị cả thế giới bỏ rơi.  

…  

Tại Lăng Tiêu Sơn, thành phố Cảng, nhóm Diệp Phàm chuyển hết đồ vật quý giá của Lăng Tiêu Sơn đi, sau đó liền cho một mồi lửa, thiêu rụi tòa nhà chính của Lăng Tiêu Sơn.  

“Đi thôi, toàn thắng trở về!”  

“Ha ha ha, chúng ta gọi là gì nhỉ… cướp của người giàu chia cho người nghèo, ha ha ha…”  

Âu Dương Hải cười to, sau đó lái xe rời khỏi đó.  

Cùng lúc này, tin tức mà bọn họ cố tình truyền ra rằng thế lực luyện võ lớn nhất của thành phố Cảng là Lăng Tiêu Sơn đã bị tiêu diệt, ánh lửa ngập trời, máu tươi đầy đất đang được lưu truyền.  

“Thánh Môn, đó là thế lực gì, sao chưa từng nghe nói tới?”  

“Cờ đen chữ đỏ, chỉ khắc hai từ Thánh Môn, nhìn có vẻ rất oai phong, nhưng chưa từng nghe nói tới”.  

“Đó không phải điều quan trọng, quan trọng là Thánh Môn này có liên quan gì tới Diệp Phàm không?”  

“Đúng đấy, Diệp Phàm với Lăng Tiêu Sơn có thù không đội trời chung, tuy không nghe thấy phong phanh về Diệp Phàm, nhưng Thánh Môn này đột nhiên tiêu diệt Lăng Tiêu Sơn, đúng là làm người khác cảm thấy bất ngờ”.  

Thánh Môn đột nhiên xuất hiện làm mọi người bàn tán xôn xao, vào thời điểm này mà tiêu diệt toàn Lăng Tiêu Sơn.  

Hơn nữa còn gây ra thảm họa diệt môn lớn như vậy, mọi người đều nghi ngờ Thánh Môn có liên quan tới Diệp Phàm.  

Dù sao thì đối với một thế lực làm chủ thế giới ngầm ở thành phố Cảng, từng làm vô số điều ác, nói bị diệt môn thì ít nhiều cũng thấy hơi thái quá.  

Nếu nói không có thâm thù đại hận bên trong thì mọi người đều khó mà tin được.  

Nhưng nếu nói là Diệp Phàm làm thì cũng không thể tin được.  

Thánh Môn thần bí được lan truyền một cách nhanh chóng, đến Liên minh Võ đạo – thống lĩnh của giới võ đạo cũng biết được tin.  

Thực sự thời gian Thánh Môn xuất hiện quá trùng hợp, phong cách hành sự thì cực kỳ ngang ngược.  

Không biết đã qua bao nhiêu năm, chưa từng xuất hiện thảm án diệt môn rồi.  

Tỉnh Trung Nguyên, Hoa Hạ, Liên minh Võ đạo trú ngụ tại nơi này, cách một ngọn núi là Thiếu Lâm Tự - đứng đầu về Thiền Tông.  

Trong đại sảnh của Liên minh Võ đạo, mấy người có khí tức mạnh mẽ đang ngồi bên trong.  

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. Cô mới nghĩ ra là phải gọi cấp cứu, mà Hàn Tại Dần giờ đây đã không còn ho ra máu nữa mà rơi vào trạng thái hôn mê.  “Bố, bố đừng ngủ, nhìn con đi…”  Hàn Tử Di ôm Hàn Tại Dần òa khóc, cô là một cô nhóc vẫn còn đi học, nào đã trải qua tình cảnh này.  Rất nhanh, Hàn Tử Di lại nghĩ tới Diệp Phàm, vội gọi cho Diệp Phàm, gọi liền lúc ba cuộc nhưng cũng không có ai nghe.  Một cô gái như cô chỉ có thể bất lực rơi nước mắt, thời khắc này Hàn Tử Di cảm thấy mình bị cả thế giới bỏ rơi.  …  Tại Lăng Tiêu Sơn, thành phố Cảng, nhóm Diệp Phàm chuyển hết đồ vật quý giá của Lăng Tiêu Sơn đi, sau đó liền cho một mồi lửa, thiêu rụi tòa nhà chính của Lăng Tiêu Sơn.  “Đi thôi, toàn thắng trở về!”  “Ha ha ha, chúng ta gọi là gì nhỉ… cướp của người giàu chia cho người nghèo, ha ha ha…”  Âu Dương Hải cười to, sau đó lái xe rời khỏi đó.  Cùng lúc này, tin tức mà bọn họ cố tình truyền ra rằng thế lực luyện võ lớn nhất của thành phố Cảng là Lăng Tiêu Sơn đã bị tiêu diệt, ánh lửa ngập trời, máu tươi đầy đất đang được lưu truyền.  “Thánh Môn, đó là thế lực gì, sao chưa từng nghe nói tới?”  “Cờ đen chữ đỏ, chỉ khắc hai từ Thánh Môn, nhìn có vẻ rất oai phong, nhưng chưa từng nghe nói tới”.  “Đó không phải điều quan trọng, quan trọng là Thánh Môn này có liên quan gì tới Diệp Phàm không?”  “Đúng đấy, Diệp Phàm với Lăng Tiêu Sơn có thù không đội trời chung, tuy không nghe thấy phong phanh về Diệp Phàm, nhưng Thánh Môn này đột nhiên tiêu diệt Lăng Tiêu Sơn, đúng là làm người khác cảm thấy bất ngờ”.  Thánh Môn đột nhiên xuất hiện làm mọi người bàn tán xôn xao, vào thời điểm này mà tiêu diệt toàn Lăng Tiêu Sơn.  Hơn nữa còn gây ra thảm họa diệt môn lớn như vậy, mọi người đều nghi ngờ Thánh Môn có liên quan tới Diệp Phàm.  Dù sao thì đối với một thế lực làm chủ thế giới ngầm ở thành phố Cảng, từng làm vô số điều ác, nói bị diệt môn thì ít nhiều cũng thấy hơi thái quá.  Nếu nói không có thâm thù đại hận bên trong thì mọi người đều khó mà tin được.  Nhưng nếu nói là Diệp Phàm làm thì cũng không thể tin được.  Thánh Môn thần bí được lan truyền một cách nhanh chóng, đến Liên minh Võ đạo – thống lĩnh của giới võ đạo cũng biết được tin.  Thực sự thời gian Thánh Môn xuất hiện quá trùng hợp, phong cách hành sự thì cực kỳ ngang ngược.  Không biết đã qua bao nhiêu năm, chưa từng xuất hiện thảm án diệt môn rồi.  Tỉnh Trung Nguyên, Hoa Hạ, Liên minh Võ đạo trú ngụ tại nơi này, cách một ngọn núi là Thiếu Lâm Tự - đứng đầu về Thiền Tông.  Trong đại sảnh của Liên minh Võ đạo, mấy người có khí tức mạnh mẽ đang ngồi bên trong.  

Chương 1609