Tác giả:

"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel.

Chương 1610

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Thánh Môn này xuất hiện bất ngờ quá, các ông có ai biết đến không, đã từng gia nhập Liên minh Võ đạo của chúng ta chưa?”, một người có khí tức thâm hậu lên tiếng hỏi.  “Tôi vừa cho người điều tra rồi, Thánh Môn này như chui từ trong đá ra vậy, không thể điều tra ra tung tích gì”, một người đàn ông mặc đồ đen cầm tài liệu nói.  “Vậy thì thật kỳ lạ, tuy Lăng Tiêu Sơn kia rất nhỏ, nhưng cũng là thế lực lớn nhất ở thành phố Cảng, cũng là thành viên của Liên minh Võ đạo chúng ta, giờ bị một thế lực không rõ danh tính tiêu diệt, chúng ta nhất định phải tìm ra lời giải thích”.  “Không sai, tôi nghĩ nên cho người đi điều tra, nếu Thánh Môn này bằng lòng gia nhập, thì có thể đưa ra trừng phạt nho nhỏ rồi coi như xong, nếu ngoan cố phản kháng thì giết chết luôn!”  Một người đàn ông trung tuổi bình tĩnh nói: “Ngoài ra, tiện thể điều tra xem Thánh Môn có liên quan gì tới Diệp Phàm không, dù sao thì thời gian xuất hiện quá là trùng hợp”.  “Tôi thấy được đấy, vậy thì cho người đi điều tra đi”.  “Tôi cũng đồng ý…”  Không ít người đều đồng ý, người đầu tiên lên tiếng lại nói: “Được, vậy thì để Lưu Tranh dẫn người đi kiểm tra rõ ràng!”  Lúc sau, một cậu trai trẻ đi vào, hắn mặc áo vải màu đen, đó chính là Lưu Tranh, đội trưởng đội thực thi pháp luật thứ bảy của Liên minh Võ đạo.  “Lưu Tranh, cậu đưa người đi điều tra chuyện về Thánh Môn, nếu mời gia nhập được thì gia nhập, không được thì diệt sạch!”  “Lưu Tranh tuân lệnh!”  Lưu Tranh ôm quyền nhận lệnh, rồi tiếp lời: “Nếu gặp ma đầu Diệp Phàm ở thành phố Cảng thì sao?”  “Thì cậu hãy thoải mái phát huy!”  Lưu Tranh cười nói: “Lưu Tranh đã rõ, nhất định sẽ không để các vị trưởng lão thất vọng!”  Lưu Tranh lui ra ngoài, trên mặt lộ ra nụ cười rét căm căm.  Hắn chính là người xếp thứ mười trong Bưu Bảng, Diệp Phàm đã năm lần bảy lượt khiêu khích uy nghiêm của Liên minh Võ đạo, đúng là đáng chết!  Lần này hắn phải dùng quyền cước, đấm vỡ đầu Diệp Phàm!  …  Thành phố Cảng, đến tận khi trở về Diệp Phàm mới cầm điện thoại, phát hiện hết pin, liền vội vàng đi cắm sạc.  Màn hình sáng lên, từng thông báo hiển thị trên màn hình, Diệp Phàm thấy mới nhất là điện thoại từ Hàn Tuyết và Hàn Tử Di, sắc mặt tức khắc tái đi.  

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Thánh Môn này xuất hiện bất ngờ quá, các ông có ai biết đến không, đã từng gia nhập Liên minh Võ đạo của chúng ta chưa?”, một người có khí tức thâm hậu lên tiếng hỏi.  “Tôi vừa cho người điều tra rồi, Thánh Môn này như chui từ trong đá ra vậy, không thể điều tra ra tung tích gì”, một người đàn ông mặc đồ đen cầm tài liệu nói.  “Vậy thì thật kỳ lạ, tuy Lăng Tiêu Sơn kia rất nhỏ, nhưng cũng là thế lực lớn nhất ở thành phố Cảng, cũng là thành viên của Liên minh Võ đạo chúng ta, giờ bị một thế lực không rõ danh tính tiêu diệt, chúng ta nhất định phải tìm ra lời giải thích”.  “Không sai, tôi nghĩ nên cho người đi điều tra, nếu Thánh Môn này bằng lòng gia nhập, thì có thể đưa ra trừng phạt nho nhỏ rồi coi như xong, nếu ngoan cố phản kháng thì giết chết luôn!”  Một người đàn ông trung tuổi bình tĩnh nói: “Ngoài ra, tiện thể điều tra xem Thánh Môn có liên quan gì tới Diệp Phàm không, dù sao thì thời gian xuất hiện quá là trùng hợp”.  “Tôi thấy được đấy, vậy thì cho người đi điều tra đi”.  “Tôi cũng đồng ý…”  Không ít người đều đồng ý, người đầu tiên lên tiếng lại nói: “Được, vậy thì để Lưu Tranh dẫn người đi kiểm tra rõ ràng!”  Lúc sau, một cậu trai trẻ đi vào, hắn mặc áo vải màu đen, đó chính là Lưu Tranh, đội trưởng đội thực thi pháp luật thứ bảy của Liên minh Võ đạo.  “Lưu Tranh, cậu đưa người đi điều tra chuyện về Thánh Môn, nếu mời gia nhập được thì gia nhập, không được thì diệt sạch!”  “Lưu Tranh tuân lệnh!”  Lưu Tranh ôm quyền nhận lệnh, rồi tiếp lời: “Nếu gặp ma đầu Diệp Phàm ở thành phố Cảng thì sao?”  “Thì cậu hãy thoải mái phát huy!”  Lưu Tranh cười nói: “Lưu Tranh đã rõ, nhất định sẽ không để các vị trưởng lão thất vọng!”  Lưu Tranh lui ra ngoài, trên mặt lộ ra nụ cười rét căm căm.  Hắn chính là người xếp thứ mười trong Bưu Bảng, Diệp Phàm đã năm lần bảy lượt khiêu khích uy nghiêm của Liên minh Võ đạo, đúng là đáng chết!  Lần này hắn phải dùng quyền cước, đấm vỡ đầu Diệp Phàm!  …  Thành phố Cảng, đến tận khi trở về Diệp Phàm mới cầm điện thoại, phát hiện hết pin, liền vội vàng đi cắm sạc.  Màn hình sáng lên, từng thông báo hiển thị trên màn hình, Diệp Phàm thấy mới nhất là điện thoại từ Hàn Tuyết và Hàn Tử Di, sắc mặt tức khắc tái đi.  

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Thánh Môn này xuất hiện bất ngờ quá, các ông có ai biết đến không, đã từng gia nhập Liên minh Võ đạo của chúng ta chưa?”, một người có khí tức thâm hậu lên tiếng hỏi.  “Tôi vừa cho người điều tra rồi, Thánh Môn này như chui từ trong đá ra vậy, không thể điều tra ra tung tích gì”, một người đàn ông mặc đồ đen cầm tài liệu nói.  “Vậy thì thật kỳ lạ, tuy Lăng Tiêu Sơn kia rất nhỏ, nhưng cũng là thế lực lớn nhất ở thành phố Cảng, cũng là thành viên của Liên minh Võ đạo chúng ta, giờ bị một thế lực không rõ danh tính tiêu diệt, chúng ta nhất định phải tìm ra lời giải thích”.  “Không sai, tôi nghĩ nên cho người đi điều tra, nếu Thánh Môn này bằng lòng gia nhập, thì có thể đưa ra trừng phạt nho nhỏ rồi coi như xong, nếu ngoan cố phản kháng thì giết chết luôn!”  Một người đàn ông trung tuổi bình tĩnh nói: “Ngoài ra, tiện thể điều tra xem Thánh Môn có liên quan gì tới Diệp Phàm không, dù sao thì thời gian xuất hiện quá là trùng hợp”.  “Tôi thấy được đấy, vậy thì cho người đi điều tra đi”.  “Tôi cũng đồng ý…”  Không ít người đều đồng ý, người đầu tiên lên tiếng lại nói: “Được, vậy thì để Lưu Tranh dẫn người đi kiểm tra rõ ràng!”  Lúc sau, một cậu trai trẻ đi vào, hắn mặc áo vải màu đen, đó chính là Lưu Tranh, đội trưởng đội thực thi pháp luật thứ bảy của Liên minh Võ đạo.  “Lưu Tranh, cậu đưa người đi điều tra chuyện về Thánh Môn, nếu mời gia nhập được thì gia nhập, không được thì diệt sạch!”  “Lưu Tranh tuân lệnh!”  Lưu Tranh ôm quyền nhận lệnh, rồi tiếp lời: “Nếu gặp ma đầu Diệp Phàm ở thành phố Cảng thì sao?”  “Thì cậu hãy thoải mái phát huy!”  Lưu Tranh cười nói: “Lưu Tranh đã rõ, nhất định sẽ không để các vị trưởng lão thất vọng!”  Lưu Tranh lui ra ngoài, trên mặt lộ ra nụ cười rét căm căm.  Hắn chính là người xếp thứ mười trong Bưu Bảng, Diệp Phàm đã năm lần bảy lượt khiêu khích uy nghiêm của Liên minh Võ đạo, đúng là đáng chết!  Lần này hắn phải dùng quyền cước, đấm vỡ đầu Diệp Phàm!  …  Thành phố Cảng, đến tận khi trở về Diệp Phàm mới cầm điện thoại, phát hiện hết pin, liền vội vàng đi cắm sạc.  Màn hình sáng lên, từng thông báo hiển thị trên màn hình, Diệp Phàm thấy mới nhất là điện thoại từ Hàn Tuyết và Hàn Tử Di, sắc mặt tức khắc tái đi.  

Chương 1610