Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 1170: 1170: Chương 1171
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Mới sáng sớm, trưng xác một người, Diệp Văn Tùng, người hầu của nhà họ Diệp.Thì ra là Gia Cát Thanh đưa anh ta tới đây.Gia Cát Thanh gặp được Diệp Trung Lâm, người đứng đầu gia tộc họ Diệp ở Kinh Thành Và nói với Diệp Trung Lâm tất cả những gì đã xảy ra.“Ngài Lâm, dựa vào năng lực của tôi thì không nào thể liên lạc được với nhà họ Diệp ở Kinh Thành, nên chỉ có thể đem người tới chỗ của ngài.Gia Cát Thanh nói.Diệp Trung Lâm suy nghĩ một chút rồi nói: “Thằng con hoang đó đã lớn mạnh đến mức này rôi sao?”“Diệp Văn Tùng bị nó giết rôi? Diệp Văn Tùng là cao thủ được nhà họ Diệp ở Kinh Thành phái xuống trấn giữ phía nam.Chỉ cần duy nhất một người, đủ thấy được anh ta mạnh cỡ nào”“Đúng vậy, ai mà ngờ một đứa con hoang mà lại mạnh đến như vậy” Gia Cát Thanh rất phiền muộn.Dù sao thì danh tiếng của Khách sạn Hòa Bình đã bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.“Vì danh dự của nhà họ Diệp, hai mẹ con này nhất định phải chết! Nếu để cho người ngoài biết được họ còn sống, thì nhà họ Diệp của tôi không gánh nổi người này!”“Tất cả những chuyện này không cần phải báo cho nhà họ Diệp ở Kinh Thành.Một đứa con hoang không đủ tư cách để họ phải chú ý.Tôi giải quyết là được rồi.”Diệp Trung Lâm lắc hai viên dạ minh châu, hét về phía cửa; ‘Lập tức chuẩn bị nhân lực, theo tôi đi Giang Nam tiêu diệt hai mẹ con Chí Oánh”““Hả? Ngài Diệp, ngài muốn đích thân đi?”Gia Cát Thanh kinh ngạc nói.Vốn tưởng Gia Cát Thanh sẽ phái đại một vị cao thủ nào đó đến giết mẹ con Diệp Quân Lâm.Không ngờ vị chủ dòng tộc này lại muốn tự mình ra tay.“Ngài Diệp, ngài kiêng ky Diệp Quân Lâm đến như vậy sao?”Gia Cát Thanh kinh ngạc nói.Diệp Trung Lâm cười nói: ‘Không, không, không, nó còn lâu mới đủ tư cách để cho tôi phải chú ý! Chứ đừng nói đến tư cách để tôi phải đích thân tới xử lý nó.”Gia Cát Thanh cũng là người thông minh, lập tức nói: “Hản là ngài Diệp đến Giang Nam là vỉ có chuyện gì khác?”“Đúng, đúng vậy.Lúc trước, tôi được nghe nói Chiến thần Côn Luân cùng Bộ Ngũ Kiêu Hùng trở về Giang Nam.Thực ra tôi đã có ý định đi từ lâu, cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, tình cờ xảy ra chuyện này nên đi luôn”Diệp Trung Lâm nói.“Chẳng lẽ ngài Lâm có quan hệ sâu xa gì với Chiến thần Côn Luân?”Gia Cát Thanh hỏi.“Ừ ừ, đúng vậy, Chiến vương Nam Phương dưới trướng của Chiến thần Côn Luân là đại ân nhân của nhà họ Diệp tại Kinh Thành của chúng tôi.”“Ba năm trước, nếu không có ngài ấy, chỉ sợ là ông tôi đã phải an táng ở nước ngoài.”Diệp Trung Lâm thở dài.Năm đó, ông ấy đã đưa các thành viên quan trọng của Gia tộc họ Diệp ở Kinh Thành đi tham gia hợp tác..
Mới sáng sớm, trưng xác một người, Diệp Văn Tùng, người hầu của nhà họ Diệp.
Thì ra là Gia Cát Thanh đưa anh ta tới đây.
Gia Cát Thanh gặp được Diệp Trung Lâm, người đứng đầu gia tộc họ Diệp ở Kinh Thành Và nói với Diệp Trung Lâm tất cả những gì đã xảy ra.
“Ngài Lâm, dựa vào năng lực của tôi thì không nào thể liên lạc được với nhà họ Diệp ở Kinh Thành, nên chỉ có thể đem người tới chỗ của ngài.
Gia Cát Thanh nói.
Diệp Trung Lâm suy nghĩ một chút rồi nói: “Thằng con hoang đó đã lớn mạnh đến mức này rôi sao?”
“Diệp Văn Tùng bị nó giết rôi? Diệp Văn Tùng là cao thủ được nhà họ Diệp ở Kinh Thành phái xuống trấn giữ phía nam.
Chỉ cần duy nhất một người, đủ thấy được anh ta mạnh cỡ nào”
“Đúng vậy, ai mà ngờ một đứa con hoang mà lại mạnh đến như vậy” Gia Cát Thanh rất phiền muộn.
Dù sao thì danh tiếng của Khách sạn Hòa Bình đã bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.
“Vì danh dự của nhà họ Diệp, hai mẹ con này nhất định phải chết! Nếu để cho người ngoài biết được họ còn sống, thì nhà họ Diệp của tôi không gánh nổi người này!”
“Tất cả những chuyện này không cần phải báo cho nhà họ Diệp ở Kinh Thành.
Một đứa con hoang không đủ tư cách để họ phải chú ý.
Tôi giải quyết là được rồi.”
Diệp Trung Lâm lắc hai viên dạ minh châu, hét về phía cửa; ‘Lập tức chuẩn bị nhân lực, theo tôi đi Giang Nam tiêu diệt hai mẹ con Chí Oánh”“
“Hả? Ngài Diệp, ngài muốn đích thân đi?”
Gia Cát Thanh kinh ngạc nói.
Vốn tưởng Gia Cát Thanh sẽ phái đại một vị cao thủ nào đó đến giết mẹ con Diệp Quân Lâm.
Không ngờ vị chủ dòng tộc này lại muốn tự mình ra tay.
“Ngài Diệp, ngài kiêng ky Diệp Quân Lâm đến như vậy sao?”
Gia Cát Thanh kinh ngạc nói.
Diệp Trung Lâm cười nói: ‘Không, không, không, nó còn lâu mới đủ tư cách để cho tôi phải chú ý! Chứ đừng nói đến tư cách để tôi phải đích thân tới xử lý nó.”
Gia Cát Thanh cũng là người thông minh, lập tức nói: “Hản là ngài Diệp đến Giang Nam là vỉ có chuyện gì khác?”
“Đúng, đúng vậy.
Lúc trước, tôi được nghe nói Chiến thần Côn Luân cùng Bộ Ngũ Kiêu Hùng trở về Giang Nam.
Thực ra tôi đã có ý định đi từ lâu, cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, tình cờ xảy ra chuyện này nên đi luôn”
Diệp Trung Lâm nói.
“Chẳng lẽ ngài Lâm có quan hệ sâu xa gì với Chiến thần Côn Luân?”
Gia Cát Thanh hỏi.
“Ừ ừ, đúng vậy, Chiến vương Nam Phương dưới trướng của Chiến thần Côn Luân là đại ân nhân của nhà họ Diệp tại Kinh Thành của chúng tôi.”
“Ba năm trước, nếu không có ngài ấy, chỉ sợ là ông tôi đã phải an táng ở nước ngoài.”
Diệp Trung Lâm thở dài.
Năm đó, ông ấy đã đưa các thành viên quan trọng của Gia tộc họ Diệp ở Kinh Thành đi tham gia hợp tác..
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Mới sáng sớm, trưng xác một người, Diệp Văn Tùng, người hầu của nhà họ Diệp.Thì ra là Gia Cát Thanh đưa anh ta tới đây.Gia Cát Thanh gặp được Diệp Trung Lâm, người đứng đầu gia tộc họ Diệp ở Kinh Thành Và nói với Diệp Trung Lâm tất cả những gì đã xảy ra.“Ngài Lâm, dựa vào năng lực của tôi thì không nào thể liên lạc được với nhà họ Diệp ở Kinh Thành, nên chỉ có thể đem người tới chỗ của ngài.Gia Cát Thanh nói.Diệp Trung Lâm suy nghĩ một chút rồi nói: “Thằng con hoang đó đã lớn mạnh đến mức này rôi sao?”“Diệp Văn Tùng bị nó giết rôi? Diệp Văn Tùng là cao thủ được nhà họ Diệp ở Kinh Thành phái xuống trấn giữ phía nam.Chỉ cần duy nhất một người, đủ thấy được anh ta mạnh cỡ nào”“Đúng vậy, ai mà ngờ một đứa con hoang mà lại mạnh đến như vậy” Gia Cát Thanh rất phiền muộn.Dù sao thì danh tiếng của Khách sạn Hòa Bình đã bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.“Vì danh dự của nhà họ Diệp, hai mẹ con này nhất định phải chết! Nếu để cho người ngoài biết được họ còn sống, thì nhà họ Diệp của tôi không gánh nổi người này!”“Tất cả những chuyện này không cần phải báo cho nhà họ Diệp ở Kinh Thành.Một đứa con hoang không đủ tư cách để họ phải chú ý.Tôi giải quyết là được rồi.”Diệp Trung Lâm lắc hai viên dạ minh châu, hét về phía cửa; ‘Lập tức chuẩn bị nhân lực, theo tôi đi Giang Nam tiêu diệt hai mẹ con Chí Oánh”““Hả? Ngài Diệp, ngài muốn đích thân đi?”Gia Cát Thanh kinh ngạc nói.Vốn tưởng Gia Cát Thanh sẽ phái đại một vị cao thủ nào đó đến giết mẹ con Diệp Quân Lâm.Không ngờ vị chủ dòng tộc này lại muốn tự mình ra tay.“Ngài Diệp, ngài kiêng ky Diệp Quân Lâm đến như vậy sao?”Gia Cát Thanh kinh ngạc nói.Diệp Trung Lâm cười nói: ‘Không, không, không, nó còn lâu mới đủ tư cách để cho tôi phải chú ý! Chứ đừng nói đến tư cách để tôi phải đích thân tới xử lý nó.”Gia Cát Thanh cũng là người thông minh, lập tức nói: “Hản là ngài Diệp đến Giang Nam là vỉ có chuyện gì khác?”“Đúng, đúng vậy.Lúc trước, tôi được nghe nói Chiến thần Côn Luân cùng Bộ Ngũ Kiêu Hùng trở về Giang Nam.Thực ra tôi đã có ý định đi từ lâu, cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, tình cờ xảy ra chuyện này nên đi luôn”Diệp Trung Lâm nói.“Chẳng lẽ ngài Lâm có quan hệ sâu xa gì với Chiến thần Côn Luân?”Gia Cát Thanh hỏi.“Ừ ừ, đúng vậy, Chiến vương Nam Phương dưới trướng của Chiến thần Côn Luân là đại ân nhân của nhà họ Diệp tại Kinh Thành của chúng tôi.”“Ba năm trước, nếu không có ngài ấy, chỉ sợ là ông tôi đã phải an táng ở nước ngoài.”Diệp Trung Lâm thở dài.Năm đó, ông ấy đã đưa các thành viên quan trọng của Gia tộc họ Diệp ở Kinh Thành đi tham gia hợp tác..