Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 1545: 1545: Chương 1546
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Diệp Lâm Quân không trả lời trực tiếp.Anh nhìn sang Chí Oánh: “Mẹ, hôm nay con đưa mẹ tới nhà họ Diệp là muốn có một lời giải thích của nhà họ Dươnđ, lề húốn có một lời giải thích từ Diệp Minh Thiên.Tại sao? Tại sao năm đó lại bỏ mẹ?”Cả người Chí Oảnh rún lên, khuôn mặt vô cùng kích động, nước mắt lấp lánh.Ngày này cuối cùng cũng đến.Diệp Lâm Quân nhìn sang Lý Từ Nhiệm: “Lê Nguyên, hôm nay trước cửa nhà họ Diệp, anh muốn cho em một lời giải thích hoàn hảo nhất”“Diệp Lâm Quân anh nhất định không giống Diệp Minh Thiên vứt bỏ vợ con của mình”“Hạo Quân…”Giọng nói Lý Từ Nhiệm nghèn nghen, hai dòng nước mắt lặng lẽ chảy xuống.Cuối cùng, ánh mắt của Diệp Lâm Quân hướng thẳng về phía và Diệp Minh Thiên và Diệp Thần: “Hôm nay; Dữờng Hạo Quân tôi sẽ san bằng cả nhà họ Diệp, để cho tất cả mọi người cùng biết đệ nhất thế gia của Lạc Việt trong mắt tồi Eũng không1à cái đinh/gỉ gì cả”Câu đó của Diệp Lâm Quân làm tất cả mọi người ở đó cùng cười.Nhất là những người của nhà họ Diệp đang cười lăn cười lộn.Không phải chứ?Trên thế giới này sao có kẻ tưởng răng dựa và sức của mình là có thể san bằng được đệ nhất thế gia chứ?Vẫn là câu nói đó, sự tích lũy của một thế gia trong mấy nghìn năm, kết quả của sự nỗ lực của vô số người trong bao nhiêu đời lại thua kém sự nỗ lực của một con người trong mấy chục năm sao?Chuyện đó có khả.năng xảy ra không?Khả năng này không phải là không có.Chỉ là một phần một triệu mà thôi…“Ha ha ha, thú vị lắm! Đúng là rất thú vị!”Diệp Minh Thiên rất thích nhìn cảnh “ruồi muỗi đánh nhau” thế này.Nhất là khung cảnh đó diễn ra trực tiếp như vậy.“Được được được, Chí Oánh, hôm nay tôi muốn xem xem con trai bà rốt cuộc thông thiên đến mức nào?”Ánh mắt Diệp Minh Thiên trở nên lạnh lẽo: “Diệp Thiên!”“Thưa gia chủ, có!”Diệp Thiên, người canh cửa trong đám những người trẻ tuổi ở nhà họ Diệp tiến lên phía trước một bước.Cũng là tiêu chuẩn tấn công năm ngoái.“Tấn cống cậu ta đit”Diệp Thần ra lệnh.Diệp Thần nói xong thì Diệp Thiên bắt đầu khởi động, anh ta giãm một cái, trên nền đất hăn hai vết chân.Diệp Thiên xông lên phía trước, đánh một quyền về phía của Diệp Lâm Thiên.Một quyền đó có thể khiến sóng gió nổi lên, mọi người đều cảm nhận được sức nóng lướt qua mặt, giống như cảm giác bị dao cắt vậy..
Diệp Lâm Quân không trả lời trực tiếp.
Anh nhìn sang Chí Oánh: “Mẹ, hôm nay con đưa mẹ tới nhà họ Diệp là muốn có một lời giải thích của nhà họ Dươnđ, lề húốn có một lời giải thích từ Diệp Minh Thiên.
Tại sao? Tại sao năm đó lại bỏ mẹ?”
Cả người Chí Oảnh rún lên, khuôn mặt vô cùng kích động, nước mắt lấp lánh.
Ngày này cuối cùng cũng đến.
Diệp Lâm Quân nhìn sang Lý Từ Nhiệm: “Lê Nguyên, hôm nay trước cửa nhà họ Diệp, anh muốn cho em một lời giải thích hoàn hảo nhất”
“Diệp Lâm Quân anh nhất định không giống Diệp Minh Thiên vứt bỏ vợ con của mình”
“Hạo Quân…”
Giọng nói Lý Từ Nhiệm nghèn nghen, hai dòng nước mắt lặng lẽ chảy xuống.
Cuối cùng, ánh mắt của Diệp Lâm Quân hướng thẳng về phía và Diệp Minh Thiên và Diệp Thần: “Hôm nay; Dữờng Hạo Quân tôi sẽ san bằng cả nhà họ Diệp, để cho tất cả mọi người cùng biết đệ nhất thế gia của Lạc Việt trong mắt tồi Eũng không1à cái đinh/gỉ gì cả”
Câu đó của Diệp Lâm Quân làm tất cả mọi người ở đó cùng cười.
Nhất là những người của nhà họ Diệp đang cười lăn cười lộn.
Không phải chứ?
Trên thế giới này sao có kẻ tưởng răng dựa và sức của mình là có thể san bằng được đệ nhất thế gia chứ?
Vẫn là câu nói đó, sự tích lũy của một thế gia trong mấy nghìn năm, kết quả của sự nỗ lực của vô số người trong bao nhiêu đời lại thua kém sự nỗ lực của một con người trong mấy chục năm sao?
Chuyện đó có khả.năng xảy ra không?
Khả năng này không phải là không có.
Chỉ là một phần một triệu mà thôi…
“Ha ha ha, thú vị lắm! Đúng là rất thú vị!”
Diệp Minh Thiên rất thích nhìn cảnh “ruồi muỗi đánh nhau” thế này.
Nhất là khung cảnh đó diễn ra trực tiếp như vậy.
“Được được được, Chí Oánh, hôm nay tôi muốn xem xem con trai bà rốt cuộc thông thiên đến mức nào?”
Ánh mắt Diệp Minh Thiên trở nên lạnh lẽo: “Diệp Thiên!”
“Thưa gia chủ, có!”
Diệp Thiên, người canh cửa trong đám những người trẻ tuổi ở nhà họ Diệp tiến lên phía trước một bước.
Cũng là tiêu chuẩn tấn công năm ngoái.
“Tấn cống cậu ta đit”
Diệp Thần ra lệnh.
Diệp Thần nói xong thì Diệp Thiên bắt đầu khởi động, anh ta giãm một cái, trên nền đất hăn hai vết chân.
Diệp Thiên xông lên phía trước, đánh một quyền về phía của Diệp Lâm Thiên.
Một quyền đó có thể khiến sóng gió nổi lên, mọi người đều cảm nhận được sức nóng lướt qua mặt, giống như cảm giác bị dao cắt vậy..
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Diệp Lâm Quân không trả lời trực tiếp.Anh nhìn sang Chí Oánh: “Mẹ, hôm nay con đưa mẹ tới nhà họ Diệp là muốn có một lời giải thích của nhà họ Dươnđ, lề húốn có một lời giải thích từ Diệp Minh Thiên.Tại sao? Tại sao năm đó lại bỏ mẹ?”Cả người Chí Oảnh rún lên, khuôn mặt vô cùng kích động, nước mắt lấp lánh.Ngày này cuối cùng cũng đến.Diệp Lâm Quân nhìn sang Lý Từ Nhiệm: “Lê Nguyên, hôm nay trước cửa nhà họ Diệp, anh muốn cho em một lời giải thích hoàn hảo nhất”“Diệp Lâm Quân anh nhất định không giống Diệp Minh Thiên vứt bỏ vợ con của mình”“Hạo Quân…”Giọng nói Lý Từ Nhiệm nghèn nghen, hai dòng nước mắt lặng lẽ chảy xuống.Cuối cùng, ánh mắt của Diệp Lâm Quân hướng thẳng về phía và Diệp Minh Thiên và Diệp Thần: “Hôm nay; Dữờng Hạo Quân tôi sẽ san bằng cả nhà họ Diệp, để cho tất cả mọi người cùng biết đệ nhất thế gia của Lạc Việt trong mắt tồi Eũng không1à cái đinh/gỉ gì cả”Câu đó của Diệp Lâm Quân làm tất cả mọi người ở đó cùng cười.Nhất là những người của nhà họ Diệp đang cười lăn cười lộn.Không phải chứ?Trên thế giới này sao có kẻ tưởng răng dựa và sức của mình là có thể san bằng được đệ nhất thế gia chứ?Vẫn là câu nói đó, sự tích lũy của một thế gia trong mấy nghìn năm, kết quả của sự nỗ lực của vô số người trong bao nhiêu đời lại thua kém sự nỗ lực của một con người trong mấy chục năm sao?Chuyện đó có khả.năng xảy ra không?Khả năng này không phải là không có.Chỉ là một phần một triệu mà thôi…“Ha ha ha, thú vị lắm! Đúng là rất thú vị!”Diệp Minh Thiên rất thích nhìn cảnh “ruồi muỗi đánh nhau” thế này.Nhất là khung cảnh đó diễn ra trực tiếp như vậy.“Được được được, Chí Oánh, hôm nay tôi muốn xem xem con trai bà rốt cuộc thông thiên đến mức nào?”Ánh mắt Diệp Minh Thiên trở nên lạnh lẽo: “Diệp Thiên!”“Thưa gia chủ, có!”Diệp Thiên, người canh cửa trong đám những người trẻ tuổi ở nhà họ Diệp tiến lên phía trước một bước.Cũng là tiêu chuẩn tấn công năm ngoái.“Tấn cống cậu ta đit”Diệp Thần ra lệnh.Diệp Thần nói xong thì Diệp Thiên bắt đầu khởi động, anh ta giãm một cái, trên nền đất hăn hai vết chân.Diệp Thiên xông lên phía trước, đánh một quyền về phía của Diệp Lâm Thiên.Một quyền đó có thể khiến sóng gió nổi lên, mọi người đều cảm nhận được sức nóng lướt qua mặt, giống như cảm giác bị dao cắt vậy..