Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 1589: 1589: Chương 1590
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Hãy cẩn thận, chúng ta hãy nhanh chóng di chuyển những xác chết này, rồi lập tức đi khỏi thị trấn này!” Diệp Trung Lâm nói.Xác người chất thành núi cản đường đi vì vậy cách duy nhất là phải di chuyển họ đi.“Ha ha ha ha..” Vào lúc này, một tiếng gầm rú như dã thú và tiếng cười điên cuồng vang lên giữa không gian.Những bóng người uất hiện xung quanh.Họ đều xộc-xệch, đầu tóc,bù xù,trộng như người nguyên thủy.Điều đáng sợ nhất là ở chúng toát ra hơi thở kinh hoàng, trong số họ có rất nhiều cao thủ cấp thần.Từng người một đều có đôi mắt đỏ ngầu, vẻ mặt khát máu điên cuồng nhìn chằm chằm vào đoàn xe của Diệp Lâm Quân.“Gặp rắc rối lớn rồi!” Mọi người hít một hơi.Vừa tiếp xúc thì mọi người cũng hiểu những kẻ mất trí này đáng sợ như thế nào.“Lấy đầu Chiến Thần Côn Luân!”Những kẻ giết người điên cuồng từ nhà tù Bắc Minh lao vào Diệp Lâm Quân như một kẻ điên.“Các anh em hãy ngñe lời tôi, nhất định phải liều chết bảo vệ Chiến, Thần.”“Thần Chiến của đất nước Lạc Việt chúng ta không thể chết ở đây!”“Liều mạng!”“Giết!”Cả hai bên đều điên cuồng, ngay sau đó đã lao vào chiến đấu với nhau.“AI” Diệp Lâm Quân gầm lên.Mọi người đều đang vì anh mà liều mạng chiến đấu, còn anh thì thậm chí không thể di chuyển!Hận!Diệp Lâm Quân nóng lòng muốn chết!Anh không muốn bất kỳ ai vì anh mà phải ngã xuống!Nhưng anh không thểnhúc nhích: Diệp Lâm Quân sinh ra ý nghĩ muốn giết kẻ thù.Anh muốn ở bên mọi người kề vai chiến đấu, chứ không phải…Nhưng anh không thể cử động được, một chút cũng không!Giây phút này chính là giây phút gấp gáp nhất của anhI Trong một tòa nhà cách đó không xa, đôi mắt đục ngầu của Thần Chết đang nhìn chằm chằm vào chiến trường.Khóe miệng hắn ta tràn đầy tơ máu, trên tay còn mang theo một mảnh thịt dính máu, không biết là của động vật gì.“Haizz, thật đáng tiếc khi Diệp Lâm Quân đã trở thành một kẻ tàn.phế vô dụng, chắc cũng không cần tôi tự mình ra tay nhỉ?”Sau khi biết về hoàn cảnh của Diệp Lâm Quân, Thần Chết chiẳng.:mảý may quan tâm.Giống như Trần Hữu Đạo, thứ hắn ta muốn giết chính là Diệp Lâm Quân đang ở đỉnh cao.Theo cái nhìn của hắn ta thì những người khác là quá đủ để giết Diệp Lâm Quân.Diệp Lâm Quân của hiện tại không đủ tư cách để làm đối thủ của hắn ta chút nào!Thần Chết không còn chú ý đến tình hình trên chiến trường nữa mà chỉ cắn một miếng thịt sống, máu tươi chảy ra….
“Hãy cẩn thận, chúng ta hãy nhanh chóng di chuyển những xác chết này, rồi lập tức đi khỏi thị trấn này!” Diệp Trung Lâm nói.
Xác người chất thành núi cản đường đi vì vậy cách duy nhất là phải di chuyển họ đi.
“Ha ha ha ha..” Vào lúc này, một tiếng gầm rú như dã thú và tiếng cười điên cuồng vang lên giữa không gian.
Những bóng người uất hiện xung quanh.
Họ đều xộc-xệch, đầu tóc,bù xù,trộng như người nguyên thủy.
Điều đáng sợ nhất là ở chúng toát ra hơi thở kinh hoàng, trong số họ có rất nhiều cao thủ cấp thần.
Từng người một đều có đôi mắt đỏ ngầu, vẻ mặt khát máu điên cuồng nhìn chằm chằm vào đoàn xe của Diệp Lâm Quân.
“Gặp rắc rối lớn rồi!” Mọi người hít một hơi.
Vừa tiếp xúc thì mọi người cũng hiểu những kẻ mất trí này đáng sợ như thế nào.
“Lấy đầu Chiến Thần Côn Luân!”
Những kẻ giết người điên cuồng từ nhà tù Bắc Minh lao vào Diệp Lâm Quân như một kẻ điên.
“Các anh em hãy ngñe lời tôi, nhất định phải liều chết bảo vệ Chiến, Thần.”
“Thần Chiến của đất nước Lạc Việt chúng ta không thể chết ở đây!”
“Liều mạng!”
“Giết!”
Cả hai bên đều điên cuồng, ngay sau đó đã lao vào chiến đấu với nhau.
“AI” Diệp Lâm Quân gầm lên.
Mọi người đều đang vì anh mà liều mạng chiến đấu, còn anh thì thậm chí không thể di chuyển!
Hận!
Diệp Lâm Quân nóng lòng muốn chết!
Anh không muốn bất kỳ ai vì anh mà phải ngã xuống!
Nhưng anh không thểnhúc nhích: Diệp Lâm Quân sinh ra ý nghĩ muốn giết kẻ thù.
Anh muốn ở bên mọi người kề vai chiến đấu, chứ không phải…
Nhưng anh không thể cử động được, một chút cũng không!
Giây phút này chính là giây phút gấp gáp nhất của anhI Trong một tòa nhà cách đó không xa, đôi mắt đục ngầu của Thần Chết đang nhìn chằm chằm vào chiến trường.
Khóe miệng hắn ta tràn đầy tơ máu, trên tay còn mang theo một mảnh thịt dính máu, không biết là của động vật gì.
“Haizz, thật đáng tiếc khi Diệp Lâm Quân đã trở thành một kẻ tàn.phế vô dụng, chắc cũng không cần tôi tự mình ra tay nhỉ?”
Sau khi biết về hoàn cảnh của Diệp Lâm Quân, Thần Chết chiẳng.:mảý may quan tâm.
Giống như Trần Hữu Đạo, thứ hắn ta muốn giết chính là Diệp Lâm Quân đang ở đỉnh cao.
Theo cái nhìn của hắn ta thì những người khác là quá đủ để giết Diệp Lâm Quân.
Diệp Lâm Quân của hiện tại không đủ tư cách để làm đối thủ của hắn ta chút nào!
Thần Chết không còn chú ý đến tình hình trên chiến trường nữa mà chỉ cắn một miếng thịt sống, máu tươi chảy ra….
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Hãy cẩn thận, chúng ta hãy nhanh chóng di chuyển những xác chết này, rồi lập tức đi khỏi thị trấn này!” Diệp Trung Lâm nói.Xác người chất thành núi cản đường đi vì vậy cách duy nhất là phải di chuyển họ đi.“Ha ha ha ha..” Vào lúc này, một tiếng gầm rú như dã thú và tiếng cười điên cuồng vang lên giữa không gian.Những bóng người uất hiện xung quanh.Họ đều xộc-xệch, đầu tóc,bù xù,trộng như người nguyên thủy.Điều đáng sợ nhất là ở chúng toát ra hơi thở kinh hoàng, trong số họ có rất nhiều cao thủ cấp thần.Từng người một đều có đôi mắt đỏ ngầu, vẻ mặt khát máu điên cuồng nhìn chằm chằm vào đoàn xe của Diệp Lâm Quân.“Gặp rắc rối lớn rồi!” Mọi người hít một hơi.Vừa tiếp xúc thì mọi người cũng hiểu những kẻ mất trí này đáng sợ như thế nào.“Lấy đầu Chiến Thần Côn Luân!”Những kẻ giết người điên cuồng từ nhà tù Bắc Minh lao vào Diệp Lâm Quân như một kẻ điên.“Các anh em hãy ngñe lời tôi, nhất định phải liều chết bảo vệ Chiến, Thần.”“Thần Chiến của đất nước Lạc Việt chúng ta không thể chết ở đây!”“Liều mạng!”“Giết!”Cả hai bên đều điên cuồng, ngay sau đó đã lao vào chiến đấu với nhau.“AI” Diệp Lâm Quân gầm lên.Mọi người đều đang vì anh mà liều mạng chiến đấu, còn anh thì thậm chí không thể di chuyển!Hận!Diệp Lâm Quân nóng lòng muốn chết!Anh không muốn bất kỳ ai vì anh mà phải ngã xuống!Nhưng anh không thểnhúc nhích: Diệp Lâm Quân sinh ra ý nghĩ muốn giết kẻ thù.Anh muốn ở bên mọi người kề vai chiến đấu, chứ không phải…Nhưng anh không thể cử động được, một chút cũng không!Giây phút này chính là giây phút gấp gáp nhất của anhI Trong một tòa nhà cách đó không xa, đôi mắt đục ngầu của Thần Chết đang nhìn chằm chằm vào chiến trường.Khóe miệng hắn ta tràn đầy tơ máu, trên tay còn mang theo một mảnh thịt dính máu, không biết là của động vật gì.“Haizz, thật đáng tiếc khi Diệp Lâm Quân đã trở thành một kẻ tàn.phế vô dụng, chắc cũng không cần tôi tự mình ra tay nhỉ?”Sau khi biết về hoàn cảnh của Diệp Lâm Quân, Thần Chết chiẳng.:mảý may quan tâm.Giống như Trần Hữu Đạo, thứ hắn ta muốn giết chính là Diệp Lâm Quân đang ở đỉnh cao.Theo cái nhìn của hắn ta thì những người khác là quá đủ để giết Diệp Lâm Quân.Diệp Lâm Quân của hiện tại không đủ tư cách để làm đối thủ của hắn ta chút nào!Thần Chết không còn chú ý đến tình hình trên chiến trường nữa mà chỉ cắn một miếng thịt sống, máu tươi chảy ra….