Trên giường một mảnh lộn xộn, ở giữa một đóa hồng mai lại vô cùng đẹp. “Đừng khóc nữa!” Triệu Đông bị cô khóc có chút phiền lòng, đưa nữ chủ nhà say xỉn về nhà, kết quả bị đối phương đẩy mạnh, mẹ nó đây là chuyện gì? Tô Phỉ giống như cũng chấp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng lại: “Anh hung dữ cái gì?” Triệu Đông thở dài một cái: “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm với cô. ” Tô Phỉ lau nước mắt: “Anh chịu trách nhiệm? Anh chịu trách nhiệm như thế nào?” Hai dòng nước mắt vốn nên trong suốt kia, lúc này lóe ra sắc bén làm cho người ta sợ hãi. Cô giữ trinh tiết được hơn hai mươi năm, thế nhưng vào đêm trước khi đính hôn đã bị bảo vệ của một tiểu khu lấy đi. Trong lòng muốn chết đều có, nhưng chết thì có thể giải quyết vấn đề gì? Triệu Đông nghiêm túc nói: “Bất cứ cách nào cô có thể nghĩ đến!” Tô Phỉ giễu cợt trả lời anh: “Bằng bất kỳ cách nào? Tôi là chủ tịch tập đoàn Tô thị, tiền lương hàng tháng của anh cộng thêm tiền thưởng, cho dù không ăn không uống, ngay cả một thỏi son…
Chương 75: Chương 75
Binh Vương Triệu ĐôngTác giả: Tây Trang Bạo ĐồTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrên giường một mảnh lộn xộn, ở giữa một đóa hồng mai lại vô cùng đẹp. “Đừng khóc nữa!” Triệu Đông bị cô khóc có chút phiền lòng, đưa nữ chủ nhà say xỉn về nhà, kết quả bị đối phương đẩy mạnh, mẹ nó đây là chuyện gì? Tô Phỉ giống như cũng chấp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng lại: “Anh hung dữ cái gì?” Triệu Đông thở dài một cái: “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm với cô. ” Tô Phỉ lau nước mắt: “Anh chịu trách nhiệm? Anh chịu trách nhiệm như thế nào?” Hai dòng nước mắt vốn nên trong suốt kia, lúc này lóe ra sắc bén làm cho người ta sợ hãi. Cô giữ trinh tiết được hơn hai mươi năm, thế nhưng vào đêm trước khi đính hôn đã bị bảo vệ của một tiểu khu lấy đi. Trong lòng muốn chết đều có, nhưng chết thì có thể giải quyết vấn đề gì? Triệu Đông nghiêm túc nói: “Bất cứ cách nào cô có thể nghĩ đến!” Tô Phỉ giễu cợt trả lời anh: “Bằng bất kỳ cách nào? Tôi là chủ tịch tập đoàn Tô thị, tiền lương hàng tháng của anh cộng thêm tiền thưởng, cho dù không ăn không uống, ngay cả một thỏi son… Nói xong, cô ta đứng vững bước chân: “Tô Phỉ, tôi hỏi cô một câu, cô gả, hay là không gả?”Tô Phỉ không để ý tới, nhìn về phía Triệu Đông hỏi: “Bị thương thế nào?”Triệu Đông nhún nhún vai: “Không sao.”vết thương thật sự không sao, nhưng bị người phụ nữ như vậy vô duyên vô cớ cào một cái, đột nhiên ghê tởm.Tô Phỉ đưa tay xoa nhẹ một chút, thấy Triệu Đông nhíu mày, cô như bị điện giật thu hồi: “Bị thương sâu như vậy, còn nói không sao chứ? Sao anh không tránh đi?”Triệu Đông thành thật: “Nếu tôi né tránh, vậy cô phải làm sao bây giờ?”Tô Phỉ lộ ra răng hổ nhỏ: “Vậy anh liền đánh lại!”Triệu Đông gãi đầu nói: “Phía sau cô ta nói thế nào cũng là bác ba cô, sợ cô khó xử.”Hốc mắt Tô Phỉ lờ mờ, bác ba hùng hổ ép người, Ngụy gia cũng ở một bên như hổ rình mồi, còn không biết chuẩn bị thủ đoạngì-Người này hết lần này tới lần khác, lúc này còn đang thay cô suy nghĩ?Cô chậm rãi quay đầu: “Anh yên tâm, việc hôm nay, tôi nhất định sẽ đòi một công bằng cho anh!”Vạn Thiến bị cô nhìn chột dạ, cố gắng ưỡn ngực hỏi: “Tôi hỏi cô, gả hay không gả, cô nhìn cái gì mà nhìn?”Tô Phỉ cười tiến lên, không nói hai lời, giơ tay lên chính là một cái tát!Chương 25-1: Chủ Mầu Cường ThếVang dội!Thẳng thắn!Vung không hề cố kỵ!Phong độ đại tiểu thư gì, quy tắc dạy dỗ của Tỏ gia gì, tất cả đều bị cô toàn bộ vứt sang một bên.Không ai ngờ Tô Phỉ lại đột nhiên động thủ, thế cho nên khi Vạn Thiến phản ứng lại, gương mặt thoáng chốc sưng đỏ!Triệu Đông cười cười, lúc này Tô Phỉ không thấy chút phong độ đại tiểu thư nào, hết lần này tới lần khác ngang ngược đáng yêu, cường thế mê người.Có cái tát này của cô, cho dù đợi lát lên núi đao xuống biển lửa, vậy cũng đáng giá.Vạn Thiến bên kia lấy lại tinh thần, ôm hai má thét chói tai một tiếng: “A! Cô… cô… sao cô dám đánh tối?”Tô Trường Minh nhìn một trận đau lòng:“Tiểu Phỉ, cháu quả thực quá hồ đồ, cháu muốn làm gì? Tạo phản sao?”Tô Phỉ không để ý, đi thẳng về phía trước.Hai vệ sĩ Tô gia tiến lên ngăn cản.Tô Phỉ ngẩng đầu, không thể nghi ngờ nói: “Tránh ra!”Hai vệ sĩ khó xử, tuy rằng hai người bọn họ là vệ sĩ của Tô Trường Minh, nhưng cũng phân ra nặng nhẹ.Công tử thiếu gia Tô gia không ít, nhưng chân chính chỉ có một vị.Chính là vị đại tiểu thư Tô gia trước mắt này, vẫn là loại hàng thật giá thật!Con gái duy nhất của chủ tịch Tô thị Tô Trường Thiên, cũng là người thừa kế hợp pháp duy nhất của Tô thị.Chống lại cô?
Nói xong, cô ta đứng vững bước chân: “Tô Phỉ, tôi hỏi cô một câu, cô gả, hay là không gả?”
Tô Phỉ không để ý tới, nhìn về phía Triệu Đông hỏi: “Bị thương thế nào?”
Triệu Đông nhún nhún vai: “Không sao.
”
vết thương thật sự không sao, nhưng bị người phụ nữ như vậy vô duyên vô cớ cào một cái, đột nhiên ghê tởm.
Tô Phỉ đưa tay xoa nhẹ một chút, thấy Triệu Đông nhíu mày, cô như bị điện giật thu hồi: “Bị thương sâu như vậy, còn nói không sao chứ? Sao anh không tránh đi?”
Triệu Đông thành thật: “Nếu tôi né tránh, vậy cô phải làm sao bây giờ?”
Tô Phỉ lộ ra răng hổ nhỏ: “Vậy anh liền đánh lại!”
Triệu Đông gãi đầu nói: “Phía sau cô ta nói thế nào cũng là bác ba cô, sợ cô khó xử.
”
Hốc mắt Tô Phỉ lờ mờ, bác ba hùng hổ ép người, Ngụy gia cũng ở một bên như hổ rình mồi, còn không biết chuẩn bị thủ đoạn
gì-
Người này hết lần này tới lần khác, lúc này còn đang thay cô suy nghĩ?
Cô chậm rãi quay đầu: “Anh yên tâm, việc hôm nay, tôi nhất định sẽ đòi một công bằng cho anh!”
Vạn Thiến bị cô nhìn chột dạ, cố gắng ưỡn ngực hỏi: “Tôi hỏi cô, gả hay không gả, cô nhìn cái gì mà nhìn?”
Tô Phỉ cười tiến lên, không nói hai lời, giơ tay lên chính là một cái tát!
Chương 25-1: Chủ Mầu Cường Thế
Vang dội!
Thẳng thắn!
Vung không hề cố kỵ!
Phong độ đại tiểu thư gì, quy tắc dạy dỗ của Tỏ gia gì, tất cả đều bị cô toàn bộ vứt sang một bên.
Không ai ngờ Tô Phỉ lại đột nhiên động thủ, thế cho nên khi Vạn Thiến phản ứng lại, gương mặt thoáng chốc sưng đỏ!
Triệu Đông cười cười, lúc này Tô Phỉ không thấy chút phong độ đại tiểu thư nào, hết lần này tới lần khác ngang ngược đáng yêu, cường thế mê người.
Có cái tát này của cô, cho dù đợi lát lên núi đao xuống biển lửa, vậy cũng đáng giá.
Vạn Thiến bên kia lấy lại tinh thần, ôm hai má thét chói tai một tiếng: “A! Cô… cô… sao cô dám đánh tối?”
Tô Trường Minh nhìn một trận đau lòng:
“Tiểu Phỉ, cháu quả thực quá hồ đồ, cháu muốn làm gì? Tạo phản sao?”
Tô Phỉ không để ý, đi thẳng về phía trước.
Hai vệ sĩ Tô gia tiến lên ngăn cản.
Tô Phỉ ngẩng đầu, không thể nghi ngờ nói: “Tránh ra!”
Hai vệ sĩ khó xử, tuy rằng hai người bọn họ là vệ sĩ của Tô Trường Minh, nhưng cũng phân ra nặng nhẹ.
Công tử thiếu gia Tô gia không ít, nhưng chân chính chỉ có một vị.
Chính là vị đại tiểu thư Tô gia trước mắt này, vẫn là loại hàng thật giá thật!
Con gái duy nhất của chủ tịch Tô thị Tô Trường Thiên, cũng là người thừa kế hợp pháp duy nhất của Tô thị.
Chống lại cô?
Binh Vương Triệu ĐôngTác giả: Tây Trang Bạo ĐồTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrên giường một mảnh lộn xộn, ở giữa một đóa hồng mai lại vô cùng đẹp. “Đừng khóc nữa!” Triệu Đông bị cô khóc có chút phiền lòng, đưa nữ chủ nhà say xỉn về nhà, kết quả bị đối phương đẩy mạnh, mẹ nó đây là chuyện gì? Tô Phỉ giống như cũng chấp nhận sự thật này, tiếng khóc dần dần ngừng lại: “Anh hung dữ cái gì?” Triệu Đông thở dài một cái: “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm với cô. ” Tô Phỉ lau nước mắt: “Anh chịu trách nhiệm? Anh chịu trách nhiệm như thế nào?” Hai dòng nước mắt vốn nên trong suốt kia, lúc này lóe ra sắc bén làm cho người ta sợ hãi. Cô giữ trinh tiết được hơn hai mươi năm, thế nhưng vào đêm trước khi đính hôn đã bị bảo vệ của một tiểu khu lấy đi. Trong lòng muốn chết đều có, nhưng chết thì có thể giải quyết vấn đề gì? Triệu Đông nghiêm túc nói: “Bất cứ cách nào cô có thể nghĩ đến!” Tô Phỉ giễu cợt trả lời anh: “Bằng bất kỳ cách nào? Tôi là chủ tịch tập đoàn Tô thị, tiền lương hàng tháng của anh cộng thêm tiền thưởng, cho dù không ăn không uống, ngay cả một thỏi son… Nói xong, cô ta đứng vững bước chân: “Tô Phỉ, tôi hỏi cô một câu, cô gả, hay là không gả?”Tô Phỉ không để ý tới, nhìn về phía Triệu Đông hỏi: “Bị thương thế nào?”Triệu Đông nhún nhún vai: “Không sao.”vết thương thật sự không sao, nhưng bị người phụ nữ như vậy vô duyên vô cớ cào một cái, đột nhiên ghê tởm.Tô Phỉ đưa tay xoa nhẹ một chút, thấy Triệu Đông nhíu mày, cô như bị điện giật thu hồi: “Bị thương sâu như vậy, còn nói không sao chứ? Sao anh không tránh đi?”Triệu Đông thành thật: “Nếu tôi né tránh, vậy cô phải làm sao bây giờ?”Tô Phỉ lộ ra răng hổ nhỏ: “Vậy anh liền đánh lại!”Triệu Đông gãi đầu nói: “Phía sau cô ta nói thế nào cũng là bác ba cô, sợ cô khó xử.”Hốc mắt Tô Phỉ lờ mờ, bác ba hùng hổ ép người, Ngụy gia cũng ở một bên như hổ rình mồi, còn không biết chuẩn bị thủ đoạngì-Người này hết lần này tới lần khác, lúc này còn đang thay cô suy nghĩ?Cô chậm rãi quay đầu: “Anh yên tâm, việc hôm nay, tôi nhất định sẽ đòi một công bằng cho anh!”Vạn Thiến bị cô nhìn chột dạ, cố gắng ưỡn ngực hỏi: “Tôi hỏi cô, gả hay không gả, cô nhìn cái gì mà nhìn?”Tô Phỉ cười tiến lên, không nói hai lời, giơ tay lên chính là một cái tát!Chương 25-1: Chủ Mầu Cường ThếVang dội!Thẳng thắn!Vung không hề cố kỵ!Phong độ đại tiểu thư gì, quy tắc dạy dỗ của Tỏ gia gì, tất cả đều bị cô toàn bộ vứt sang một bên.Không ai ngờ Tô Phỉ lại đột nhiên động thủ, thế cho nên khi Vạn Thiến phản ứng lại, gương mặt thoáng chốc sưng đỏ!Triệu Đông cười cười, lúc này Tô Phỉ không thấy chút phong độ đại tiểu thư nào, hết lần này tới lần khác ngang ngược đáng yêu, cường thế mê người.Có cái tát này của cô, cho dù đợi lát lên núi đao xuống biển lửa, vậy cũng đáng giá.Vạn Thiến bên kia lấy lại tinh thần, ôm hai má thét chói tai một tiếng: “A! Cô… cô… sao cô dám đánh tối?”Tô Trường Minh nhìn một trận đau lòng:“Tiểu Phỉ, cháu quả thực quá hồ đồ, cháu muốn làm gì? Tạo phản sao?”Tô Phỉ không để ý, đi thẳng về phía trước.Hai vệ sĩ Tô gia tiến lên ngăn cản.Tô Phỉ ngẩng đầu, không thể nghi ngờ nói: “Tránh ra!”Hai vệ sĩ khó xử, tuy rằng hai người bọn họ là vệ sĩ của Tô Trường Minh, nhưng cũng phân ra nặng nhẹ.Công tử thiếu gia Tô gia không ít, nhưng chân chính chỉ có một vị.Chính là vị đại tiểu thư Tô gia trước mắt này, vẫn là loại hàng thật giá thật!Con gái duy nhất của chủ tịch Tô thị Tô Trường Thiên, cũng là người thừa kế hợp pháp duy nhất của Tô thị.Chống lại cô?