Tây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm…
Chương 17: Chương 17
Sủng Thê Tận Trời, Hoàng Hậu Đã Trở VềTác giả: Heo Nghiện Trà SữaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm… Nàng giật mình chột dạ quay đầu sang chỗ khác, hai tai của nàng đã đỏ ửng lên, nàng chối:" Ngươi đang nghĩ cái gì vậy? Ta mà ghen sao? Tại sao ta phải ghen chứ?"Chàng kề sát vào tai nàng, mặt nàng đỏ ửng lên chàng nói như thổi vào tai nàng:" Tại vì nàng đã ta vì ta rồi.Đúng không?"Nàng muốn đẩy chàng ra khỏi nhưng lại không thể nàng cố giữ bình tĩnh đáp:" Không thể nào! Ta không thể nào thích ngươi."Chàng nhếch môi mỉm cười, hỏi nàng:" Vậy sao? Có thật là nàng không có thích ta không?"Nàng cả người đều nóng bừng lên đáp:" Thật! Ta không có thích ngươi.Mà ngươi muốn gì đây? Nếu chỉ hỏi vậy thôi thì bây giờ ngươi đã biết đáp án rồi đó ngươi có thể quay về."Chàng cúi người lại gần nàng hơn nữa, mũi chàng đã đụng vào mũi nàng, giọng nói của chàng như mê hoặc nàng:" Hom nay, ta đến đây là muốn ăn nàng có được không?"Kỳ Ân trừng mắt nhìn chàng, mặt nàng đỏ bừng không biết phản ứng làm sao? Chàng thừa cơ đè nàng xuống giường khẽ nói vào tai nàng:" Hôm nay, ta phải ăn bằng được nàng ta mới cam lòng."Không để nàng phản ứng chàng đã hôn vào đôi môi nhỏ xinh xắn của nàng, nàng bất ngờ đến mất hồn đến khi nàng hoàn hồn lại thì đã bị chàng c** s*ch y phục.Nàng bây giờ không thể nào kháng cự lại chàng được, nàng cũng dần hòa quyện vào chàng.Cứ thế hai người cùng nhau trải qua đêm ân ái dây dưa không dứt.Sáng hôm sau, chàng rời khỏi Thành Ngọc cung A Tú ngơ ngác, kinh ngạc khi thấy chàng bước ra từ phòng nàng, A Tú chạy xông vào thì thấy nàng đang chải tóc, A Tú vội vàng hỏi nàng:" Tiểu thư! Tại sao mới sáng sớm đại hoàng tử lại bước ra từ phòng của người?"Nàng đỏ mặt ngại ngùng, không nói gì A Tú vội đi đến giường lật chăn lên nhìn thấy một vết máu nhỏ nàng lập tức hiểu ra, A Tú vừa đỏ mặt vừa lắp bắp hỏi:" Tiểu thư! Hai người...!Hai người...đã..."Nàng giật mình, ngại ngùng vội vàng bỏ ra ngoài A Tú vội vã đi theo cười mỉm, trêu nàng:" Tiểu thư! Người thật sự đã động lòng với đại hoàng tử rồi sao? Tối qua hai người đã..."Nàng mắc cỡ, xấu hổ mà A Tú lại càng trêu nàng hơn nàng giận dỗi bước đi nhanh hơn suốt buổi sáng ấy A Tú luôn trêu nàng không ngừng.Vĩnh Ngọc cũngCố Vũ bước vào cúi đầu hành lễ với chàng rồi nói:" Điện hạ! Thuộc hạ đã điều tra được Diệp thừa tướng trong tay còn nắm giữ hơn 4 vạn quân được bí mật huấn luyện."
Nàng giật mình chột dạ quay đầu sang chỗ khác, hai tai của nàng đã đỏ ửng lên, nàng chối:" Ngươi đang nghĩ cái gì vậy? Ta mà ghen sao? Tại sao ta phải ghen chứ?"
Chàng kề sát vào tai nàng, mặt nàng đỏ ửng lên chàng nói như thổi vào tai nàng:" Tại vì nàng đã ta vì ta rồi.
Đúng không?"
Nàng muốn đẩy chàng ra khỏi nhưng lại không thể nàng cố giữ bình tĩnh đáp:
" Không thể nào! Ta không thể nào thích ngươi."
Chàng nhếch môi mỉm cười, hỏi nàng:" Vậy sao? Có thật là nàng không có thích ta không?"
Nàng cả người đều nóng bừng lên đáp:" Thật! Ta không có thích ngươi.
Mà ngươi muốn gì đây? Nếu chỉ hỏi vậy thôi thì bây giờ ngươi đã biết đáp án rồi đó ngươi có thể quay về."
Chàng cúi người lại gần nàng hơn nữa, mũi chàng đã đụng vào mũi nàng, giọng nói của chàng như mê hoặc nàng:
" Hom nay, ta đến đây là muốn ăn nàng có được không?"
Kỳ Ân trừng mắt nhìn chàng, mặt nàng đỏ bừng không biết phản ứng làm sao? Chàng thừa cơ đè nàng xuống giường khẽ nói vào tai nàng:" Hôm nay, ta phải ăn bằng được nàng ta mới cam lòng."
Không để nàng phản ứng chàng đã hôn vào đôi môi nhỏ xinh xắn của nàng, nàng bất ngờ đến mất hồn đến khi nàng hoàn hồn lại thì đã bị chàng c** s*ch y phục.
Nàng bây giờ không thể nào kháng cự lại chàng được, nàng cũng dần hòa quyện vào chàng.
Cứ thế hai người cùng nhau trải qua đêm ân ái dây dưa không dứt.
Sáng hôm sau, chàng rời khỏi Thành Ngọc cung A Tú ngơ ngác, kinh ngạc khi thấy chàng bước ra từ phòng nàng, A Tú chạy xông vào thì thấy nàng đang chải tóc, A Tú vội vàng hỏi nàng:
" Tiểu thư! Tại sao mới sáng sớm đại hoàng tử lại bước ra từ phòng của người?"
Nàng đỏ mặt ngại ngùng, không nói gì A Tú vội đi đến giường lật chăn lên nhìn thấy một vết máu nhỏ nàng lập tức hiểu ra, A Tú vừa đỏ mặt vừa lắp bắp hỏi:" Tiểu thư! Hai người...!Hai người...đã..."
Nàng giật mình, ngại ngùng vội vàng bỏ ra ngoài A Tú vội vã đi theo cười mỉm, trêu nàng:" Tiểu thư! Người thật sự đã động lòng với đại hoàng tử rồi sao? Tối qua hai người đã..."
Nàng mắc cỡ, xấu hổ mà A Tú lại càng trêu nàng hơn nàng giận dỗi bước đi nhanh hơn suốt buổi sáng ấy A Tú luôn trêu nàng không ngừng.
Vĩnh Ngọc cũng
Cố Vũ bước vào cúi đầu hành lễ với chàng rồi nói:
" Điện hạ! Thuộc hạ đã điều tra được Diệp thừa tướng trong tay còn nắm giữ hơn 4 vạn quân được bí mật huấn luyện."
Sủng Thê Tận Trời, Hoàng Hậu Đã Trở VềTác giả: Heo Nghiện Trà SữaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm… Nàng giật mình chột dạ quay đầu sang chỗ khác, hai tai của nàng đã đỏ ửng lên, nàng chối:" Ngươi đang nghĩ cái gì vậy? Ta mà ghen sao? Tại sao ta phải ghen chứ?"Chàng kề sát vào tai nàng, mặt nàng đỏ ửng lên chàng nói như thổi vào tai nàng:" Tại vì nàng đã ta vì ta rồi.Đúng không?"Nàng muốn đẩy chàng ra khỏi nhưng lại không thể nàng cố giữ bình tĩnh đáp:" Không thể nào! Ta không thể nào thích ngươi."Chàng nhếch môi mỉm cười, hỏi nàng:" Vậy sao? Có thật là nàng không có thích ta không?"Nàng cả người đều nóng bừng lên đáp:" Thật! Ta không có thích ngươi.Mà ngươi muốn gì đây? Nếu chỉ hỏi vậy thôi thì bây giờ ngươi đã biết đáp án rồi đó ngươi có thể quay về."Chàng cúi người lại gần nàng hơn nữa, mũi chàng đã đụng vào mũi nàng, giọng nói của chàng như mê hoặc nàng:" Hom nay, ta đến đây là muốn ăn nàng có được không?"Kỳ Ân trừng mắt nhìn chàng, mặt nàng đỏ bừng không biết phản ứng làm sao? Chàng thừa cơ đè nàng xuống giường khẽ nói vào tai nàng:" Hôm nay, ta phải ăn bằng được nàng ta mới cam lòng."Không để nàng phản ứng chàng đã hôn vào đôi môi nhỏ xinh xắn của nàng, nàng bất ngờ đến mất hồn đến khi nàng hoàn hồn lại thì đã bị chàng c** s*ch y phục.Nàng bây giờ không thể nào kháng cự lại chàng được, nàng cũng dần hòa quyện vào chàng.Cứ thế hai người cùng nhau trải qua đêm ân ái dây dưa không dứt.Sáng hôm sau, chàng rời khỏi Thành Ngọc cung A Tú ngơ ngác, kinh ngạc khi thấy chàng bước ra từ phòng nàng, A Tú chạy xông vào thì thấy nàng đang chải tóc, A Tú vội vàng hỏi nàng:" Tiểu thư! Tại sao mới sáng sớm đại hoàng tử lại bước ra từ phòng của người?"Nàng đỏ mặt ngại ngùng, không nói gì A Tú vội đi đến giường lật chăn lên nhìn thấy một vết máu nhỏ nàng lập tức hiểu ra, A Tú vừa đỏ mặt vừa lắp bắp hỏi:" Tiểu thư! Hai người...!Hai người...đã..."Nàng giật mình, ngại ngùng vội vàng bỏ ra ngoài A Tú vội vã đi theo cười mỉm, trêu nàng:" Tiểu thư! Người thật sự đã động lòng với đại hoàng tử rồi sao? Tối qua hai người đã..."Nàng mắc cỡ, xấu hổ mà A Tú lại càng trêu nàng hơn nàng giận dỗi bước đi nhanh hơn suốt buổi sáng ấy A Tú luôn trêu nàng không ngừng.Vĩnh Ngọc cũngCố Vũ bước vào cúi đầu hành lễ với chàng rồi nói:" Điện hạ! Thuộc hạ đã điều tra được Diệp thừa tướng trong tay còn nắm giữ hơn 4 vạn quân được bí mật huấn luyện."