Tây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm…
Chương 18: Chương 18
Sủng Thê Tận Trời, Hoàng Hậu Đã Trở VềTác giả: Heo Nghiện Trà SữaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm… Chàng lạnh lùng toả ra sát khí chết người chàng nói:" Quả nhiên ta đoán không sai, được rồi ngươi lui ra đi."Cố Vũ cúi đầu lui ra.Nàng cùng A Tú xuất cũng hai người đi gặp gia đình nàng, Vân Y thấy nàng xuất cung mà không rủ nàng theo nàng giận dỗi rồi đi theo sau nàng.Đến phủ, nàng cùng.A Tú vào phòng trò chuyện với phụ thân, mẫu thân và Ca Dực.Vân Y muốn đi vào nhưng đột nhiên nàng sựng lại khi nghe Kỳ Ân gọi Diệp Cảnh Tín và Đường Thẩm Yên là phụ thân và mẫu thân còn Ca Dực là ca ca.Vân Y đứng bên ngoài nghe hết cuộc trò chuyện của mọi người nàng bây giờ đã biết Kỳ Ân không phải là công chúa, nàng tông cửa vào khiến mọi người ai nấy đều giật mình, Vân Y nhìn nàng liền hỏi:" Tẩu không phải là công chúa mà là tiểu thư con gái của Thừa tướng của Tây Hạ?"Kỳ Ân đứng dậy bảo Vân Y ngồi xuống giải thích kể mọi chuyện cho nàng nghe.Sau khi nghe toàn bộ mọi chuyện Vân Y hiểu ra không vạch trần mà còn giúp nàng che giấu.Sau khi biết sự thật, tình cảm giữa nàng và Vân Y càng thêm khắn khít, tốt hơn vì bây giờ giữa hai nàng không còn bí mật gì cả.Ba nàng trở về hoàng cũng, vừa về đến ba người đã nghe mọi người nói rằng hoàng thượng đã ban hôn cho chàng và Bạch Tiên Mai phong ả ta làm trắc phi và chàng cũng đã đồng ý hôn sự này ba ngày sau sẽ cử hành hôn lễ.Vân Y sau khi biết chuyện liền tức tối, muốn đi gặp phụ hoàng nàng hỏi rõ chuyện nhưng Vân Y bị nàng cản lại, Vân Y nhíu mày, thắc mắc hỏi nàng:" Tẩu đừng cản muội, muội phải đi hỏi rõ chuyện này."Nàng đôi mắt u buồn thất vọng đáp:" Nếu như phụ hoàng đã ban hôn rồi thì bây giờ muội có đi hỏi hay làm gì chăng nữa thì cũng vô nghĩa thôi.Với lại chàng ấy cũng đã đồng ý mối hôn sự này, muội ngăn cản điều gì chứ?"Vân Y cắn môi của mình không biết phải nói như thế nào? Nàng nói như thế cũng đúng, Vân Y không đi hỏi nữa nhưng trong lòng nàng khó chịu, bực tức vô cùng.Ba ngày sauHôn lễ giữa chàng và Bạch Tiên Mai được cử hành, suốt ba ngày ấy Vân Y không hề nói chuyện với chàng một câu cũng không.Đã gần một tháng trôi qua kẻ từ lúc chàng và Bạch Tiên Mai thành thân, chàng suốt ngày chỉ ở bên cạnh Bạch Tiên Mai, cưng chiều ả ta.Trời khuya, khi mọi người ở hoàng cung cùng A Tú đã chìm vào giấc ngủ nàng đã một mình lén rời khỏi hoàng cũng đi đến gặp gia đình nàng, gia đình nàng an ủi nàng nhưng hôm nay nàng thấy mọi người rất lạ, nàng nhíu mày hỏi mọi người:" Phụ thân! Mẫu thân! Tại sao con luôn cảm thấy hôm nay hai người rất lạ?"Diệp Cảnh Tín cùng Đường Thẩm Yên ấp úng, lúng túng căng thẳng không biết nói sao với nàng, hai người đùng đẩy bảo người này nói người kia nói, cuối cùng Đường Thẩm Yên là người nói với nàng.
Chàng lạnh lùng toả ra sát khí chết người chàng nói:" Quả nhiên ta đoán không sai, được rồi ngươi lui ra đi."
Cố Vũ cúi đầu lui ra.
Nàng cùng A Tú xuất cũng hai người đi gặp gia đình nàng, Vân Y thấy nàng xuất cung mà không rủ nàng theo nàng giận dỗi rồi đi theo sau nàng.
Đến phủ, nàng cùng.
A Tú vào phòng trò chuyện với phụ thân, mẫu thân và Ca Dực.
Vân Y muốn đi vào nhưng đột nhiên nàng sựng lại khi nghe Kỳ Ân gọi Diệp Cảnh Tín và Đường Thẩm Yên là phụ thân và mẫu thân còn Ca Dực là ca ca.
Vân Y đứng bên ngoài nghe hết cuộc trò chuyện của mọi người nàng bây giờ đã biết Kỳ Ân không phải là công chúa, nàng tông cửa vào khiến mọi người ai nấy đều giật mình, Vân Y nhìn nàng liền hỏi:" Tẩu không phải là công chúa mà là tiểu thư con gái của Thừa tướng của Tây Hạ?"
Kỳ Ân đứng dậy bảo Vân Y ngồi xuống giải thích kể mọi chuyện cho nàng nghe.
Sau khi nghe toàn bộ mọi chuyện Vân Y hiểu ra không vạch trần mà còn giúp nàng che giấu.
Sau khi biết sự thật, tình cảm giữa nàng và Vân Y càng thêm khắn khít, tốt hơn vì bây giờ giữa hai nàng không còn bí mật gì cả.
Ba nàng trở về hoàng cũng, vừa về đến ba người đã nghe mọi người nói rằng hoàng thượng đã ban hôn cho chàng và Bạch Tiên Mai phong ả ta làm trắc phi và chàng cũng đã đồng ý hôn sự này ba ngày sau sẽ cử hành hôn lễ.
Vân Y sau khi biết chuyện liền tức tối, muốn đi gặp phụ hoàng nàng hỏi rõ chuyện nhưng Vân Y bị nàng cản lại, Vân Y nhíu mày, thắc mắc hỏi nàng:
" Tẩu đừng cản muội, muội phải đi hỏi rõ chuyện này."
Nàng đôi mắt u buồn thất vọng đáp:" Nếu như phụ hoàng đã ban hôn rồi thì bây giờ muội có đi hỏi hay làm gì chăng nữa thì cũng vô nghĩa thôi.
Với lại chàng ấy cũng đã đồng ý mối hôn sự này, muội ngăn cản điều gì chứ?"
Vân Y cắn môi của mình không biết phải nói như thế nào? Nàng nói như thế cũng đúng, Vân Y không đi hỏi nữa nhưng trong lòng nàng khó chịu, bực tức vô cùng.
Ba ngày sau
Hôn lễ giữa chàng và Bạch Tiên Mai được cử hành, suốt ba ngày ấy Vân Y không hề nói chuyện với chàng một câu cũng không.
Đã gần một tháng trôi qua kẻ từ lúc chàng và Bạch Tiên Mai thành thân, chàng suốt ngày chỉ ở bên cạnh Bạch Tiên Mai, cưng chiều ả ta.
Trời khuya, khi mọi người ở hoàng cung cùng A Tú đã chìm vào giấc ngủ nàng đã một mình lén rời khỏi hoàng cũng đi đến gặp gia đình nàng, gia đình nàng an ủi nàng nhưng hôm nay nàng thấy mọi người rất lạ, nàng nhíu mày hỏi mọi người:
" Phụ thân! Mẫu thân! Tại sao con luôn cảm thấy hôm nay hai người rất lạ?"
Diệp Cảnh Tín cùng Đường Thẩm Yên ấp úng, lúng túng căng thẳng không biết nói sao với nàng, hai người đùng đẩy bảo người này nói người kia nói, cuối cùng Đường Thẩm Yên là người nói với nàng.
Sủng Thê Tận Trời, Hoàng Hậu Đã Trở VềTác giả: Heo Nghiện Trà SữaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm… Chàng lạnh lùng toả ra sát khí chết người chàng nói:" Quả nhiên ta đoán không sai, được rồi ngươi lui ra đi."Cố Vũ cúi đầu lui ra.Nàng cùng A Tú xuất cũng hai người đi gặp gia đình nàng, Vân Y thấy nàng xuất cung mà không rủ nàng theo nàng giận dỗi rồi đi theo sau nàng.Đến phủ, nàng cùng.A Tú vào phòng trò chuyện với phụ thân, mẫu thân và Ca Dực.Vân Y muốn đi vào nhưng đột nhiên nàng sựng lại khi nghe Kỳ Ân gọi Diệp Cảnh Tín và Đường Thẩm Yên là phụ thân và mẫu thân còn Ca Dực là ca ca.Vân Y đứng bên ngoài nghe hết cuộc trò chuyện của mọi người nàng bây giờ đã biết Kỳ Ân không phải là công chúa, nàng tông cửa vào khiến mọi người ai nấy đều giật mình, Vân Y nhìn nàng liền hỏi:" Tẩu không phải là công chúa mà là tiểu thư con gái của Thừa tướng của Tây Hạ?"Kỳ Ân đứng dậy bảo Vân Y ngồi xuống giải thích kể mọi chuyện cho nàng nghe.Sau khi nghe toàn bộ mọi chuyện Vân Y hiểu ra không vạch trần mà còn giúp nàng che giấu.Sau khi biết sự thật, tình cảm giữa nàng và Vân Y càng thêm khắn khít, tốt hơn vì bây giờ giữa hai nàng không còn bí mật gì cả.Ba nàng trở về hoàng cũng, vừa về đến ba người đã nghe mọi người nói rằng hoàng thượng đã ban hôn cho chàng và Bạch Tiên Mai phong ả ta làm trắc phi và chàng cũng đã đồng ý hôn sự này ba ngày sau sẽ cử hành hôn lễ.Vân Y sau khi biết chuyện liền tức tối, muốn đi gặp phụ hoàng nàng hỏi rõ chuyện nhưng Vân Y bị nàng cản lại, Vân Y nhíu mày, thắc mắc hỏi nàng:" Tẩu đừng cản muội, muội phải đi hỏi rõ chuyện này."Nàng đôi mắt u buồn thất vọng đáp:" Nếu như phụ hoàng đã ban hôn rồi thì bây giờ muội có đi hỏi hay làm gì chăng nữa thì cũng vô nghĩa thôi.Với lại chàng ấy cũng đã đồng ý mối hôn sự này, muội ngăn cản điều gì chứ?"Vân Y cắn môi của mình không biết phải nói như thế nào? Nàng nói như thế cũng đúng, Vân Y không đi hỏi nữa nhưng trong lòng nàng khó chịu, bực tức vô cùng.Ba ngày sauHôn lễ giữa chàng và Bạch Tiên Mai được cử hành, suốt ba ngày ấy Vân Y không hề nói chuyện với chàng một câu cũng không.Đã gần một tháng trôi qua kẻ từ lúc chàng và Bạch Tiên Mai thành thân, chàng suốt ngày chỉ ở bên cạnh Bạch Tiên Mai, cưng chiều ả ta.Trời khuya, khi mọi người ở hoàng cung cùng A Tú đã chìm vào giấc ngủ nàng đã một mình lén rời khỏi hoàng cũng đi đến gặp gia đình nàng, gia đình nàng an ủi nàng nhưng hôm nay nàng thấy mọi người rất lạ, nàng nhíu mày hỏi mọi người:" Phụ thân! Mẫu thân! Tại sao con luôn cảm thấy hôm nay hai người rất lạ?"Diệp Cảnh Tín cùng Đường Thẩm Yên ấp úng, lúng túng căng thẳng không biết nói sao với nàng, hai người đùng đẩy bảo người này nói người kia nói, cuối cùng Đường Thẩm Yên là người nói với nàng.