Tây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm…

Chương 23: Chương 23

Sủng Thê Tận Trời, Hoàng Hậu Đã Trở VềTác giả: Heo Nghiện Trà SữaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm… Buổi tối, ngũ hoàng tử Tư Đồ Vĩnh Minh gửi thư thông qua bồ câu về Hán Chu, A Tú vẻ mặt lạnh tanh đi đến ngự hoa viên nhìn thấy Cố Vũ liền hỏi:" Huynh tìm ta có chuyện gì?"Cố Vũ nét mặt vui vẻ nhìn nàng, gương mặt ấy có chút ngại ngùng cầm một dĩa đồ ăn đưa cho nàng:" Ta cho muội."A Tú khoé môi giật giật, không hiểu:" Bộ này huynh bị ấm đầu sao? Mà bây giờ là trời tối mà sao bị ấm đầu được? Hay là huynh bỏ thuốc độc vào trong bánh?"Cố Vũ cầm tay nàng đặt dĩa bánh lên tay nàng, rồi quay người vội vã rời đi, nàng vẫn chưa hiểu chuyện gì:"Cái gì vậy trời?"Kỳ Ân thấy A Tú quay về với dĩa bánh trên tay, nàng hiếu kỳ hỏi:" A Tú! Trời đã tối mà muội còn đói bụng sao?"A Tú vừa nhai bánh vừa nói:" Không phải đâu tiểu thư.Không biết tên Cố Vũ bị cái gì mà tự nhiên hẹn muội ra ngự hoa viên rồi đưa dĩa bánh này cho muội rồi bỏ đi."Nàng nghe A Tú nói thế liền bật cười, trêu:" Có khi nào Cố Vũ thích muội không?"A Tú đang ăn nghe nàng nói vậy thì sặc sụa không ngừng, ngượng ngùng, mắc cỡ:" Tiểu thư! Người đang nói cái gì vậy? Người đừng đùa như vậy, muội không nói chuyện với người nữa."Nàng thấy A Tú xấu hổ như thế khiến nàng càng bật cười thích thú hơn.Hán ChuHoàng thượng Tư Đồ Sở Ngân cùng hoàng hậu Trần Uyển Đình nhận được tin hai người mừng rỡ, xúc động vội gửi tin lại bảo bốn chàng khi về phải đưa nàng về cùng đoàn tụ với mọi người.Bắc LươngVân Y lại trèo tường trốn khỏi cũng đi gặp Ca Dực, chuẩn bị đến phủ nàng nhìn thấy một đám người mặc đồ đen đi theo sau Ca Dực, nàng vội đi đến nói với Ca Dực, Ca Dực thấy nàng đi đến biết nàng muốn nói gì chàng lập tức nắm lấy tay Vân Y lắc đầu.Thấy bọn người áo đen bắt đầu hành động, Ca Dực nắm chặt lấy tay của Vân Y bỏ chạy thật nhanh, bị đuổi đến vách núi hai người không còn đường thoát bọn áo đen đã cầm kiếm đuổi đến, Vân Y trượt chân ngã xuống Ca Dực hoảng hốt nắm lấy tay của nàng lại cố gắng kéo nàng lên, Vân Y lắc đầu bảo Ca Dực:"Ca Dực! Mau buông tay muội ra đi nếu không huynh cũng sẽ bị rơi xuống đó.""Ca Dực! Coi chừng phía sau." Vân Y trừng mắt hét lớn.Một tên áo đen giơ kiếm lên chém xuống chàng, chàng né được nhưng lại bị rơi xuống vực cùng với Vân Y.Ca Dực vừa nắm chặt lấy tay nàng vừa cố nắm vách núi, nhưng chàng đã không còn sức lực hai người ôm chặt lấy nhau rơi xuống vực.

Buổi tối, ngũ hoàng tử Tư Đồ Vĩnh Minh gửi thư thông qua bồ câu về Hán Chu, A Tú vẻ mặt lạnh tanh đi đến ngự hoa viên nhìn thấy Cố Vũ liền hỏi:" Huynh tìm ta có chuyện gì?"

Cố Vũ nét mặt vui vẻ nhìn nàng, gương mặt ấy có chút ngại ngùng cầm một dĩa đồ ăn đưa cho nàng:" Ta cho muội."

A Tú khoé môi giật giật, không hiểu:" Bộ này huynh bị ấm đầu sao? Mà bây giờ là trời tối mà sao bị ấm đầu được? Hay là huynh bỏ thuốc độc vào trong bánh?"

Cố Vũ cầm tay nàng đặt dĩa bánh lên tay nàng, rồi quay người vội vã rời đi, nàng vẫn chưa hiểu chuyện gì:"Cái gì vậy trời?"

Kỳ Ân thấy A Tú quay về với dĩa bánh trên tay, nàng hiếu kỳ hỏi:" A Tú! Trời đã tối mà muội còn đói bụng sao?"

A Tú vừa nhai bánh vừa nói:" Không phải đâu tiểu thư.

Không biết tên Cố Vũ bị cái gì mà tự nhiên hẹn muội ra ngự hoa viên rồi đưa dĩa bánh này cho muội rồi bỏ đi."

Nàng nghe A Tú nói thế liền bật cười, trêu:" Có khi nào Cố Vũ thích muội không?"

A Tú đang ăn nghe nàng nói vậy thì sặc sụa không ngừng, ngượng ngùng, mắc cỡ:" Tiểu thư! Người đang nói cái gì vậy? Người đừng đùa như vậy, muội không nói chuyện với người nữa."

Nàng thấy A Tú xấu hổ như thế khiến nàng càng bật cười thích thú hơn.

Hán Chu

Hoàng thượng Tư Đồ Sở Ngân cùng hoàng hậu Trần Uyển Đình nhận được tin hai người mừng rỡ, xúc động vội gửi tin lại bảo bốn chàng khi về phải đưa nàng về cùng đoàn tụ với mọi người.

Bắc Lương

Vân Y lại trèo tường trốn khỏi cũng đi gặp Ca Dực, chuẩn bị đến phủ nàng nhìn thấy một đám người mặc đồ đen đi theo sau Ca Dực, nàng vội đi đến nói với Ca Dực, Ca Dực thấy nàng đi đến biết nàng muốn nói gì chàng lập tức nắm lấy tay Vân Y lắc đầu.

Thấy bọn người áo đen bắt đầu hành động, Ca Dực nắm chặt lấy tay của Vân Y bỏ chạy thật nhanh, bị đuổi đến vách núi hai người không còn đường thoát bọn áo đen đã cầm kiếm đuổi đến, Vân Y trượt chân ngã xuống Ca Dực hoảng hốt nắm lấy tay của nàng lại cố gắng kéo nàng lên, Vân Y lắc đầu bảo Ca Dực:

"Ca Dực! Mau buông tay muội ra đi nếu không huynh cũng sẽ bị rơi xuống đó."

"Ca Dực! Coi chừng phía sau." Vân Y trừng mắt hét lớn.

Một tên áo đen giơ kiếm lên chém xuống chàng, chàng né được nhưng lại bị rơi xuống vực cùng với Vân Y.

Ca Dực vừa nắm chặt lấy tay nàng vừa cố nắm vách núi, nhưng chàng đã không còn sức lực hai người ôm chặt lấy nhau rơi xuống vực.

Sủng Thê Tận Trời, Hoàng Hậu Đã Trở VềTác giả: Heo Nghiện Trà SữaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm… Buổi tối, ngũ hoàng tử Tư Đồ Vĩnh Minh gửi thư thông qua bồ câu về Hán Chu, A Tú vẻ mặt lạnh tanh đi đến ngự hoa viên nhìn thấy Cố Vũ liền hỏi:" Huynh tìm ta có chuyện gì?"Cố Vũ nét mặt vui vẻ nhìn nàng, gương mặt ấy có chút ngại ngùng cầm một dĩa đồ ăn đưa cho nàng:" Ta cho muội."A Tú khoé môi giật giật, không hiểu:" Bộ này huynh bị ấm đầu sao? Mà bây giờ là trời tối mà sao bị ấm đầu được? Hay là huynh bỏ thuốc độc vào trong bánh?"Cố Vũ cầm tay nàng đặt dĩa bánh lên tay nàng, rồi quay người vội vã rời đi, nàng vẫn chưa hiểu chuyện gì:"Cái gì vậy trời?"Kỳ Ân thấy A Tú quay về với dĩa bánh trên tay, nàng hiếu kỳ hỏi:" A Tú! Trời đã tối mà muội còn đói bụng sao?"A Tú vừa nhai bánh vừa nói:" Không phải đâu tiểu thư.Không biết tên Cố Vũ bị cái gì mà tự nhiên hẹn muội ra ngự hoa viên rồi đưa dĩa bánh này cho muội rồi bỏ đi."Nàng nghe A Tú nói thế liền bật cười, trêu:" Có khi nào Cố Vũ thích muội không?"A Tú đang ăn nghe nàng nói vậy thì sặc sụa không ngừng, ngượng ngùng, mắc cỡ:" Tiểu thư! Người đang nói cái gì vậy? Người đừng đùa như vậy, muội không nói chuyện với người nữa."Nàng thấy A Tú xấu hổ như thế khiến nàng càng bật cười thích thú hơn.Hán ChuHoàng thượng Tư Đồ Sở Ngân cùng hoàng hậu Trần Uyển Đình nhận được tin hai người mừng rỡ, xúc động vội gửi tin lại bảo bốn chàng khi về phải đưa nàng về cùng đoàn tụ với mọi người.Bắc LươngVân Y lại trèo tường trốn khỏi cũng đi gặp Ca Dực, chuẩn bị đến phủ nàng nhìn thấy một đám người mặc đồ đen đi theo sau Ca Dực, nàng vội đi đến nói với Ca Dực, Ca Dực thấy nàng đi đến biết nàng muốn nói gì chàng lập tức nắm lấy tay Vân Y lắc đầu.Thấy bọn người áo đen bắt đầu hành động, Ca Dực nắm chặt lấy tay của Vân Y bỏ chạy thật nhanh, bị đuổi đến vách núi hai người không còn đường thoát bọn áo đen đã cầm kiếm đuổi đến, Vân Y trượt chân ngã xuống Ca Dực hoảng hốt nắm lấy tay của nàng lại cố gắng kéo nàng lên, Vân Y lắc đầu bảo Ca Dực:"Ca Dực! Mau buông tay muội ra đi nếu không huynh cũng sẽ bị rơi xuống đó.""Ca Dực! Coi chừng phía sau." Vân Y trừng mắt hét lớn.Một tên áo đen giơ kiếm lên chém xuống chàng, chàng né được nhưng lại bị rơi xuống vực cùng với Vân Y.Ca Dực vừa nắm chặt lấy tay nàng vừa cố nắm vách núi, nhưng chàng đã không còn sức lực hai người ôm chặt lấy nhau rơi xuống vực.

Chương 23: Chương 23