Tây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm…
Chương 24: Chương 24
Sủng Thê Tận Trời, Hoàng Hậu Đã Trở VềTác giả: Heo Nghiện Trà SữaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm… Tỉnh dậy, Vân Y và Ca Dực thấy mình đang nằm bên bờ suối Ca Dực vội ngồi dậy lo lắng, hỏi nàng:"Vân Y! Muội có sao không? Có bị thương chỗ nào không?"Vân Y lúng túng đáp:"Không có! Muội không sao."Ca Dực đột nhiên căng thẳng, ngại ngùng nhìn nàng chằm chằm:"Vân Y! Ta có chuyện này muốn nói với muội lâu rồi nhưng mà ta ko có can đảm nói."Vân Y quay người nhìn thẳng Ca Dực nói:"Huynh cứ nói đi.Có chuyện gì?"Ca Dực càng lúng túng, căng thẳng, mặt đỏ ửng lên:"Ta...!Ta thích muội."Vân Y đang vắt khô y phục mặt ngơ ngác nhìn chàng chăm chăm, không tin vào tai mình, ho khụ khụ vài cái nàng hỏi:" Huynh mới vừa nói thích muội sao? Muội không có nghe lầm chứ?"Ca Dực gật đầu đỏ mặt ngại ngùng vô cùng:"Trời cũng đã tối rồi chúng ta hãy kiếm hang động nào đó ở đỡ đi."Vân Y miệng cười vui đến mang tai, gật đầu đi sâu chàng.Tìm được hang động hai người vào trong trú, Vân Y và Ca Dực cởi y phục ngoài ra đốt lửa lên phơi khô, Vân Y từ từ tiến lại gần Ca Dực với vẻ mặt sợ sệt, có chút run rẩy hỏi chàng:"Ca Dực! Ở đây chắc không có chó sói đâu đúng không?"Ca Dực quay đầu lại nhìn nàng thì mặt đối mặt, mắt đối mắt với nhau với cự ly rất gần, Ca Dực và Vân Y ngượng ngùng quay sang chỗ khác, Ca Dực đáp:" Muội yên tâm không có đâu mà nếu có đi chăng nữa thì ta sẽ bảo vệ muội không để muội gặp bất trắc gì."Vừa dứt tiếng, có tiếng chó sói hú lên khiến Vân Y sợ hoảng hồn lập tức quay qua ôm chặt lấy Ca Dực không dám mở mắt.Ca Dực bây giờ thần kinh đã căng như dây đàn, người lúng túng không biết nói gì khi thấy nàng ôm mình, người chàng nóng ran cả lên, hơi thở bắt đầu dồn dập chàng nhìn Vân Y chăm chú, Vân Y ngước mắt lên mở mắt ra hai người nhìn nhau không dám chớp mắt, bây giờ cơn d*c v*ng trong người Ca Dực đã dâng trào chàng không thể kìm chế được nữa, Ca Dực tiến lại nàng hôn vào đôi môi ngọt ngào của nàng, người Vân Y cứng đờ dần dần đáp trả lại nụ hôn của chàng.Chàng thấy nàng đáp lại chàng liền lập tức chớp lấy cơ hội s* s**ng khắp người nàng.Cứ như thế hai người đã thân mật cùng nhau trải qua một đêm đầy ái tình dây dưa, tuy lạnh nhưng đối với hai người lại ấm áp vô cùng.Chuyện Vân Y đột nhiên mất tích khiến cả hoàng cung náo loạn cả lên, hoàng thượng cho người đi tìm kiếm nàng không ngừng nghỉ suốt một đêm.Nguyên một đêm ấy, nàng cũng đứng ngồi không yên lo lắng vô cùng khi biết tin Ca Dực cũng mất tích.Sáng hôm sau, Ca Dực cõng Vân Y quay trở về, Vân Y quay trở về hoàng cung Kỳ Ân vội vã chạy đến thăm, Vân Y nhìn thấy Kỳ Ân đến, thấy nét mặt lo lắng như vậy nàng mỉm cười nói nhỏ vào tai của Kỳ Ân:"Muội không sao.Huynh ấy cũng không sao."Tảng đá trong lòng nàng được gỡ xuống nàng thở phào nhẹ nhõm.Hoàng thượng, hoàng hậu cùng Thác Bạt Thuận, Thác Bạt Thiên và Bạch Tiên Mai nghe tin nàng trở về liền vội vàng đến thăm Vân Y.
Tỉnh dậy, Vân Y và Ca Dực thấy mình đang nằm bên bờ suối Ca Dực vội ngồi dậy lo lắng, hỏi nàng:
"Vân Y! Muội có sao không? Có bị thương chỗ nào không?"
Vân Y lúng túng đáp:"Không có! Muội không sao."
Ca Dực đột nhiên căng thẳng, ngại ngùng nhìn nàng chằm chằm:
"Vân Y! Ta có chuyện này muốn nói với muội lâu rồi nhưng mà ta ko có can đảm nói."
Vân Y quay người nhìn thẳng Ca Dực nói:"Huynh cứ nói đi.
Có chuyện gì?"
Ca Dực càng lúng túng, căng thẳng, mặt đỏ ửng lên:"Ta...!Ta thích muội."
Vân Y đang vắt khô y phục mặt ngơ ngác nhìn chàng chăm chăm, không tin vào tai mình, ho khụ khụ vài cái nàng hỏi:" Huynh mới vừa nói thích muội sao? Muội không có nghe lầm chứ?"
Ca Dực gật đầu đỏ mặt ngại ngùng vô cùng:
"Trời cũng đã tối rồi chúng ta hãy kiếm hang động nào đó ở đỡ đi."
Vân Y miệng cười vui đến mang tai, gật đầu đi sâu chàng.
Tìm được hang động hai người vào trong trú, Vân Y và Ca Dực cởi y phục ngoài ra đốt lửa lên phơi khô, Vân Y từ từ tiến lại gần Ca Dực với vẻ mặt sợ sệt, có chút run rẩy hỏi chàng:"Ca Dực! Ở đây chắc không có chó sói đâu đúng không?"
Ca Dực quay đầu lại nhìn nàng thì mặt đối mặt, mắt đối mắt với nhau với cự ly rất gần, Ca Dực và Vân Y ngượng ngùng quay sang chỗ khác, Ca Dực đáp:" Muội yên tâm không có đâu mà nếu có đi chăng nữa thì ta sẽ bảo vệ muội không để muội gặp bất trắc gì."
Vừa dứt tiếng, có tiếng chó sói hú lên khiến Vân Y sợ hoảng hồn lập tức quay qua ôm chặt lấy Ca Dực không dám mở mắt.
Ca Dực bây giờ thần kinh đã căng như dây đàn, người lúng túng không biết nói gì khi thấy nàng ôm mình, người chàng nóng ran cả lên, hơi thở bắt đầu dồn dập chàng nhìn Vân Y chăm chú, Vân Y ngước mắt lên mở mắt ra hai người nhìn nhau không dám chớp mắt, bây giờ cơn d*c v*ng trong người Ca Dực đã dâng trào chàng không thể kìm chế được nữa, Ca Dực tiến lại nàng hôn vào đôi môi ngọt ngào của nàng, người Vân Y cứng đờ dần dần đáp trả lại nụ hôn của chàng.
Chàng thấy nàng đáp lại chàng liền lập tức chớp lấy cơ hội s* s**ng khắp người nàng.
Cứ như thế hai người đã thân mật cùng nhau trải qua một đêm đầy ái tình dây dưa, tuy lạnh nhưng đối với hai người lại ấm áp vô cùng.
Chuyện Vân Y đột nhiên mất tích khiến cả hoàng cung náo loạn cả lên, hoàng thượng cho người đi tìm kiếm nàng không ngừng nghỉ suốt một đêm.
Nguyên một đêm ấy, nàng cũng đứng ngồi không yên lo lắng vô cùng khi biết tin Ca Dực cũng mất tích.
Sáng hôm sau, Ca Dực cõng Vân Y quay trở về, Vân Y quay trở về hoàng cung Kỳ Ân vội vã chạy đến thăm, Vân Y nhìn thấy Kỳ Ân đến, thấy nét mặt lo lắng như vậy nàng mỉm cười nói nhỏ vào tai của Kỳ Ân:"Muội không sao.
Huynh ấy cũng không sao."
Tảng đá trong lòng nàng được gỡ xuống nàng thở phào nhẹ nhõm.
Hoàng thượng, hoàng hậu cùng Thác Bạt Thuận, Thác Bạt Thiên và Bạch Tiên Mai nghe tin nàng trở về liền vội vàng đến thăm Vân Y.
Sủng Thê Tận Trời, Hoàng Hậu Đã Trở VềTác giả: Heo Nghiện Trà SữaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm… Tỉnh dậy, Vân Y và Ca Dực thấy mình đang nằm bên bờ suối Ca Dực vội ngồi dậy lo lắng, hỏi nàng:"Vân Y! Muội có sao không? Có bị thương chỗ nào không?"Vân Y lúng túng đáp:"Không có! Muội không sao."Ca Dực đột nhiên căng thẳng, ngại ngùng nhìn nàng chằm chằm:"Vân Y! Ta có chuyện này muốn nói với muội lâu rồi nhưng mà ta ko có can đảm nói."Vân Y quay người nhìn thẳng Ca Dực nói:"Huynh cứ nói đi.Có chuyện gì?"Ca Dực càng lúng túng, căng thẳng, mặt đỏ ửng lên:"Ta...!Ta thích muội."Vân Y đang vắt khô y phục mặt ngơ ngác nhìn chàng chăm chăm, không tin vào tai mình, ho khụ khụ vài cái nàng hỏi:" Huynh mới vừa nói thích muội sao? Muội không có nghe lầm chứ?"Ca Dực gật đầu đỏ mặt ngại ngùng vô cùng:"Trời cũng đã tối rồi chúng ta hãy kiếm hang động nào đó ở đỡ đi."Vân Y miệng cười vui đến mang tai, gật đầu đi sâu chàng.Tìm được hang động hai người vào trong trú, Vân Y và Ca Dực cởi y phục ngoài ra đốt lửa lên phơi khô, Vân Y từ từ tiến lại gần Ca Dực với vẻ mặt sợ sệt, có chút run rẩy hỏi chàng:"Ca Dực! Ở đây chắc không có chó sói đâu đúng không?"Ca Dực quay đầu lại nhìn nàng thì mặt đối mặt, mắt đối mắt với nhau với cự ly rất gần, Ca Dực và Vân Y ngượng ngùng quay sang chỗ khác, Ca Dực đáp:" Muội yên tâm không có đâu mà nếu có đi chăng nữa thì ta sẽ bảo vệ muội không để muội gặp bất trắc gì."Vừa dứt tiếng, có tiếng chó sói hú lên khiến Vân Y sợ hoảng hồn lập tức quay qua ôm chặt lấy Ca Dực không dám mở mắt.Ca Dực bây giờ thần kinh đã căng như dây đàn, người lúng túng không biết nói gì khi thấy nàng ôm mình, người chàng nóng ran cả lên, hơi thở bắt đầu dồn dập chàng nhìn Vân Y chăm chú, Vân Y ngước mắt lên mở mắt ra hai người nhìn nhau không dám chớp mắt, bây giờ cơn d*c v*ng trong người Ca Dực đã dâng trào chàng không thể kìm chế được nữa, Ca Dực tiến lại nàng hôn vào đôi môi ngọt ngào của nàng, người Vân Y cứng đờ dần dần đáp trả lại nụ hôn của chàng.Chàng thấy nàng đáp lại chàng liền lập tức chớp lấy cơ hội s* s**ng khắp người nàng.Cứ như thế hai người đã thân mật cùng nhau trải qua một đêm đầy ái tình dây dưa, tuy lạnh nhưng đối với hai người lại ấm áp vô cùng.Chuyện Vân Y đột nhiên mất tích khiến cả hoàng cung náo loạn cả lên, hoàng thượng cho người đi tìm kiếm nàng không ngừng nghỉ suốt một đêm.Nguyên một đêm ấy, nàng cũng đứng ngồi không yên lo lắng vô cùng khi biết tin Ca Dực cũng mất tích.Sáng hôm sau, Ca Dực cõng Vân Y quay trở về, Vân Y quay trở về hoàng cung Kỳ Ân vội vã chạy đến thăm, Vân Y nhìn thấy Kỳ Ân đến, thấy nét mặt lo lắng như vậy nàng mỉm cười nói nhỏ vào tai của Kỳ Ân:"Muội không sao.Huynh ấy cũng không sao."Tảng đá trong lòng nàng được gỡ xuống nàng thở phào nhẹ nhõm.Hoàng thượng, hoàng hậu cùng Thác Bạt Thuận, Thác Bạt Thiên và Bạch Tiên Mai nghe tin nàng trở về liền vội vàng đến thăm Vân Y.