Tây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm…

Chương 25: Chương 25

Sủng Thê Tận Trời, Hoàng Hậu Đã Trở VềTác giả: Heo Nghiện Trà SữaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm… Nàng cùng Vân Y và A Tú đi đến phủ gặp Ca Dực, nàng hỏi:"Ca! Huynh có biết người truy sát huynh và Vân Y là ai không?"Ca Dực cùng Vân Y lắc đầu, Vân Y đột nhiên nhớ ra cái gì đó liền nói với nàng:"Muội phát hiện trên cánh tay của bọn họ đều có hình xăm một con rắn."Kỳ Ân đứng bật dậy, trợn mắt kinh ngạc:"Muội nói sao? Trên tay bọn chúng đều có hình xăm con rắn?"Vân Y gật đầu, hỏi:"Hoàng tẩu! Tẩu biết bọn người đó là ai sao?"Nàng khẽ gật đầu, vẻ mặt trở nên nghiêm túc:"Bọn người đó chính là người của Bích Thiên Sơn."Vân Y nhướng mày, sững sốt hỏi:"Chính là bọn người luôn đối đầu với Tuyết Linh Sơn mà tẩu đã nói sao?"Nàng gật nhẹ đầu, Vân Y ánh mắt hiếu kỳ, không hiểu khẽ nhíu mày hỏi:"Nhưng tại sao bọn chúng lại truy sát Ca Dực chứ? Huynh ấy đâu phải là người của Tuyết Linh Sơn."Nàng dùng nội công thu cây sáo Vĩ Âm từ người của Ca Dực lại, nàng nhìn cây sáo rồi trả lời Vân Y:"Chắc chắn là do cây sáo này, cây sáo Vĩ Âm này là thánh vật của Tuyết Linh Sơn từ rất lâu Bích Thiên Sơn đã dòm ngó có ý định đoạt cây sáo này rồi.Bây giờ muội lấy lại cây sáo này nếu không huynh sẽ còn gặp rất nhiều nguy hiểm nữa."Ca Dực vẻ mặt lo lắng căng thẳng nói:"Như vậy chẳng phải muội sẽ gặp nguy hiểm sao?"Kỳ Ân cười như không đáp:" Yên tâm muội sẽ không sao đâu."Ngày hội hoa đăng đã đến, mọi người trong hoàng cung ai nấy đều vui vẻ vui chơi.Bỗng nhiên, từ đâu có rất nhiều hắc y nhân xuất hiện trong phút chốc cả hoàng cung náo loạn cả lên.Những tên thích khách ấy đều nhằm vào nàng Thác Bạt Thiên liền vội lao đến đứng trước mặt nàng bảo vệ cho nàng, A Tú cũng bảo vệ cho nàng không để nàng gặp bất cứ chuyện gì.Một tên thích khách cầm dao trực tiếp xông thẳng đến nàng Thác Bạt Thiên hoảng hốt, không chần chừ do dự lao đến đỡ cho nàng nhát dao ấy, một lúc sau tất cả thích khách đều bị giết sạch Thác Bạt Thiên được người đưa về cung của mình chữa trị.Trong lúc hôn mê, Thác Bạt Thiên không ngừng gọi tên nàng khiến Thác Bạt Thuận ở đó chăm sóc nghe thấy trong lòng chàng lại nổi lên cơn ghen dữ dội."Bốp! Bốp!""Đồ vô dụng chỉ giết cô ta thôi mà cũng không xong."Vẻ mặt sợ hãi, đầy vết thương trên mặt của Thanh Thanh:"Xin người hãy tha mạng cho nô tỳ chắc chắn lần sau nô tỳ sẽ thành công."Bạch Tiên Mai nét mặt vô cùng đáng sợ, giận dữ nghiến răng:" Còn có lần sau? Lần này ta tha cho ngươi lần sau còn thất bại thì ngươi không còn giữ nổi cái mạng của mình đâu."Thanh Thanh dập đầu liên tục.Từ sau chuyện thích khách, hàng đêm bốn vị hoàng tử của Hán Chu đều lần lượt thay phiên nhau đến canh chừng, bảo vệ an toàn cho Kỳ Ân.

Nàng cùng Vân Y và A Tú đi đến phủ gặp Ca Dực, nàng hỏi:"Ca! Huynh có biết người truy sát huynh và Vân Y là ai không?"

Ca Dực cùng Vân Y lắc đầu, Vân Y đột nhiên nhớ ra cái gì đó liền nói với nàng:"Muội phát hiện trên cánh tay của bọn họ đều có hình xăm một con rắn."

Kỳ Ân đứng bật dậy, trợn mắt kinh ngạc:"Muội nói sao? Trên tay bọn chúng đều có hình xăm con rắn?"

Vân Y gật đầu, hỏi:"Hoàng tẩu! Tẩu biết bọn người đó là ai sao?"

Nàng khẽ gật đầu, vẻ mặt trở nên nghiêm túc:

"Bọn người đó chính là người của Bích Thiên Sơn."

Vân Y nhướng mày, sững sốt hỏi:"Chính là bọn người luôn đối đầu với Tuyết Linh Sơn mà tẩu đã nói sao?"

Nàng gật nhẹ đầu, Vân Y ánh mắt hiếu kỳ, không hiểu khẽ nhíu mày hỏi:

"Nhưng tại sao bọn chúng lại truy sát Ca Dực chứ? Huynh ấy đâu phải là người của Tuyết Linh Sơn."

Nàng dùng nội công thu cây sáo Vĩ Âm từ người của Ca Dực lại, nàng nhìn cây sáo rồi trả lời Vân Y:"Chắc chắn là do cây sáo này, cây sáo Vĩ Âm này là thánh vật của Tuyết Linh Sơn từ rất lâu Bích Thiên Sơn đã dòm ngó có ý định đoạt cây sáo này rồi.

Bây giờ muội lấy lại cây sáo này nếu không huynh sẽ còn gặp rất nhiều nguy hiểm nữa."

Ca Dực vẻ mặt lo lắng căng thẳng nói:"Như vậy chẳng phải muội sẽ gặp nguy hiểm sao?"

Kỳ Ân cười như không đáp:" Yên tâm muội sẽ không sao đâu."

Ngày hội hoa đăng đã đến, mọi người trong hoàng cung ai nấy đều vui vẻ vui chơi.

Bỗng nhiên, từ đâu có rất nhiều hắc y nhân xuất hiện trong phút chốc cả hoàng cung náo loạn cả lên.

Những tên thích khách ấy đều nhằm vào nàng Thác Bạt Thiên liền vội lao đến đứng trước mặt nàng bảo vệ cho nàng, A Tú cũng bảo vệ cho nàng không để nàng gặp bất cứ chuyện gì.

Một tên thích khách cầm dao trực tiếp xông thẳng đến nàng Thác Bạt Thiên hoảng hốt, không chần chừ do dự lao đến đỡ cho nàng nhát dao ấy, một lúc sau tất cả thích khách đều bị giết sạch Thác Bạt Thiên được người đưa về cung của mình chữa trị.

Trong lúc hôn mê, Thác Bạt Thiên không ngừng gọi tên nàng khiến Thác Bạt Thuận ở đó chăm sóc nghe thấy trong lòng chàng lại nổi lên cơn ghen dữ dội.

"Bốp! Bốp!""Đồ vô dụng chỉ giết cô ta thôi mà cũng không xong."

Vẻ mặt sợ hãi, đầy vết thương trên mặt của Thanh Thanh:

"Xin người hãy tha mạng cho nô tỳ chắc chắn lần sau nô tỳ sẽ thành công."

Bạch Tiên Mai nét mặt vô cùng đáng sợ, giận dữ nghiến răng:" Còn có lần sau? Lần này ta tha cho ngươi lần sau còn thất bại thì ngươi không còn giữ nổi cái mạng của mình đâu."

Thanh Thanh dập đầu liên tục.

Từ sau chuyện thích khách, hàng đêm bốn vị hoàng tử của Hán Chu đều lần lượt thay phiên nhau đến canh chừng, bảo vệ an toàn cho Kỳ Ân.

Sủng Thê Tận Trời, Hoàng Hậu Đã Trở VềTác giả: Heo Nghiện Trà SữaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm… Nàng cùng Vân Y và A Tú đi đến phủ gặp Ca Dực, nàng hỏi:"Ca! Huynh có biết người truy sát huynh và Vân Y là ai không?"Ca Dực cùng Vân Y lắc đầu, Vân Y đột nhiên nhớ ra cái gì đó liền nói với nàng:"Muội phát hiện trên cánh tay của bọn họ đều có hình xăm một con rắn."Kỳ Ân đứng bật dậy, trợn mắt kinh ngạc:"Muội nói sao? Trên tay bọn chúng đều có hình xăm con rắn?"Vân Y gật đầu, hỏi:"Hoàng tẩu! Tẩu biết bọn người đó là ai sao?"Nàng khẽ gật đầu, vẻ mặt trở nên nghiêm túc:"Bọn người đó chính là người của Bích Thiên Sơn."Vân Y nhướng mày, sững sốt hỏi:"Chính là bọn người luôn đối đầu với Tuyết Linh Sơn mà tẩu đã nói sao?"Nàng gật nhẹ đầu, Vân Y ánh mắt hiếu kỳ, không hiểu khẽ nhíu mày hỏi:"Nhưng tại sao bọn chúng lại truy sát Ca Dực chứ? Huynh ấy đâu phải là người của Tuyết Linh Sơn."Nàng dùng nội công thu cây sáo Vĩ Âm từ người của Ca Dực lại, nàng nhìn cây sáo rồi trả lời Vân Y:"Chắc chắn là do cây sáo này, cây sáo Vĩ Âm này là thánh vật của Tuyết Linh Sơn từ rất lâu Bích Thiên Sơn đã dòm ngó có ý định đoạt cây sáo này rồi.Bây giờ muội lấy lại cây sáo này nếu không huynh sẽ còn gặp rất nhiều nguy hiểm nữa."Ca Dực vẻ mặt lo lắng căng thẳng nói:"Như vậy chẳng phải muội sẽ gặp nguy hiểm sao?"Kỳ Ân cười như không đáp:" Yên tâm muội sẽ không sao đâu."Ngày hội hoa đăng đã đến, mọi người trong hoàng cung ai nấy đều vui vẻ vui chơi.Bỗng nhiên, từ đâu có rất nhiều hắc y nhân xuất hiện trong phút chốc cả hoàng cung náo loạn cả lên.Những tên thích khách ấy đều nhằm vào nàng Thác Bạt Thiên liền vội lao đến đứng trước mặt nàng bảo vệ cho nàng, A Tú cũng bảo vệ cho nàng không để nàng gặp bất cứ chuyện gì.Một tên thích khách cầm dao trực tiếp xông thẳng đến nàng Thác Bạt Thiên hoảng hốt, không chần chừ do dự lao đến đỡ cho nàng nhát dao ấy, một lúc sau tất cả thích khách đều bị giết sạch Thác Bạt Thiên được người đưa về cung của mình chữa trị.Trong lúc hôn mê, Thác Bạt Thiên không ngừng gọi tên nàng khiến Thác Bạt Thuận ở đó chăm sóc nghe thấy trong lòng chàng lại nổi lên cơn ghen dữ dội."Bốp! Bốp!""Đồ vô dụng chỉ giết cô ta thôi mà cũng không xong."Vẻ mặt sợ hãi, đầy vết thương trên mặt của Thanh Thanh:"Xin người hãy tha mạng cho nô tỳ chắc chắn lần sau nô tỳ sẽ thành công."Bạch Tiên Mai nét mặt vô cùng đáng sợ, giận dữ nghiến răng:" Còn có lần sau? Lần này ta tha cho ngươi lần sau còn thất bại thì ngươi không còn giữ nổi cái mạng của mình đâu."Thanh Thanh dập đầu liên tục.Từ sau chuyện thích khách, hàng đêm bốn vị hoàng tử của Hán Chu đều lần lượt thay phiên nhau đến canh chừng, bảo vệ an toàn cho Kỳ Ân.

Chương 25: Chương 25