Tây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm…

Chương 44: Chương 44

Sủng Thê Tận Trời, Hoàng Hậu Đã Trở VềTác giả: Heo Nghiện Trà SữaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm… Trấn Mai HoaMọi người trong trấn đang ăn mừng vụ mùa bội thu, c*̀ng nhau nhảy múa ca hát nàng c*̀ng mọi người c*̃ng vui thay, đang vui vẻ bỗng có rất nhiều tên lính đến lấy hết lương thực những sản phẩm bội thu.Người dân quỳ xuống van xin họ đừng lấy nhưng không có tác dụng, nàng tức giận, quát lớn:" Các ngươi đang làm cái gì vậy? Tại sao lại lấy hết lương thực c*̉a bọn họ chứ? Các ngươi có xem vương pháp ra gì không hả?"Một tên lính hung hăng, chỉ tay vào mặt quát lại nàng:" Ngươi là ai? Dám to gan lớn tiếng ở đây? Vương pháp? Tri huyện đại nhân chính là vương pháp."Nàng mặt tối sầm, tức giận đỉnh điểm nghiến răng nói:" Lại là tri huyện đại nhân c*̉a các ngươi ta thấy ông ta không cần cái đầu mình nữa rồi."Tên lính đó tức giận đẩy nàng, Khải Lâm c*̀ng mọi người tiến lại vẻ mặt ai nấy đều tức giận, lạnh tanh, trừng mắt cảnh cáo tên lính.Chu Thiên Ngạo đi đến lớn tiếng:" Ngươi đang làm cái gì vậy? Ngươi to gan thật dám đẩy nàng ấy."Tên lính sợ hãi:" Thuộc hạ biết lỗi rồi xin công tử tha tội."Chu Thiên Ngạo đi đến mỉm cười định nắm lấy tay nàng nhưng bị Khải Lâm tiến đến chặn, Khải Lâm rút kiếm ra kề lên cổ c*̉a hắn vẻ mặt đằng đằng sát khí, hắn sợ hãi từ từ lùi lại những tên lính thấy vậy liền vội rút kiếm ra, những thuộc hạ c*̉a hoàng thượng c*̃ng đồng loạt rút kiếm ra.Cha c*̉a hắn Chu Nam đi tới, gương mặt nghênh lên, thấy con trai mình gặp nguy hiểm liền lớn tiếng chỉ vào mọi người dữ tợn, hống hách nói:" Các ngươi thật to gan dám chống lại tri huyện ta? Các ngươi có biết đây là tội gì không hả? Người đâu mau bắt bọn chúng về để ta xét xử."Chu Thiên Ngạo vội vã nói:" Cha! Đừng mạnh tay quá với nàng ấy nàng ấy sau này sẽ là con dâu c*̉a cha đó."Lý Khanh bước lên phía trên cầm lệnh bài đưa lên trước mặt Chu Nam, hắn nheo mắt nhìn hắn hốt hoảng, sợ hãi, mặt mũi trắng bệch, không dám ngóc đầu lên:"Hạ quan tham kiến Lý đại nhân."Chu Thiên Ngạo c*̀ng những tên lính khác c*̃ng quỳ xuống, Chu Nam khẽ ngước mặt lên nhìn thấy Lý Khanh lùi lại Lý Khanh cung kính nói:" Hoàng thượng!"Chu Nam c*̀ng Chu Thiên Ngạo nghe Lý Khanh gọi mặt mày liền xanh rồi trắng, toát cả mồ hôi thấp thỏm lo lắng, người dân nghe hai chữ hoàng thượng liền lập tức quỳ xuống:" Hoàng thượng vạn tuế! Vạn tuế! Vạn vạn tuế!"Hoàng thượng gương mặt nghiêm nghị, lạnh lùng, uy nghiêm c*̉a một bậc đế vương:" Chu Nam! Ngươi thật to gan, đầu tiên là ngươi ban lệnh cho người thu thuế mới được vào trấn tiếp đó là đi lấy hết lương thực c*̉a dân nếu không đưa thì thuộc hạ ngươi sẽ đánh đập họ.Bây giờ con trai ngươi lại muốn lấy con gái trẫm.Chu Nam! Ngươi rốt cuộc có xem hoàng thượng như trẫm ra gì không hả? Có coi vương pháp là gì không hả?"

Trấn Mai Hoa

Mọi người trong trấn đang ăn mừng vụ mùa bội thu, c*̀ng nhau nhảy múa ca hát nàng c*̀ng mọi người c*̃ng vui thay, đang vui vẻ bỗng có rất nhiều tên lính đến lấy hết lương thực những sản phẩm bội thu.

Người dân quỳ xuống van xin họ đừng lấy nhưng không có tác dụng, nàng tức giận, quát lớn:

" Các ngươi đang làm cái gì vậy? Tại sao lại lấy hết lương thực c*̉a bọn họ chứ? Các ngươi có xem vương pháp ra gì không hả?"

Một tên lính hung hăng, chỉ tay vào mặt quát lại nàng:

" Ngươi là ai? Dám to gan lớn tiếng ở đây? Vương pháp? Tri huyện đại nhân chính là vương pháp."

Nàng mặt tối sầm, tức giận đỉnh điểm nghiến răng nói:" Lại là tri huyện đại nhân c*̉a các ngươi ta thấy ông ta không cần cái đầu mình nữa rồi."

Tên lính đó tức giận đẩy nàng, Khải Lâm c*̀ng mọi người tiến lại vẻ mặt ai nấy đều tức giận, lạnh tanh, trừng mắt cảnh cáo tên lính.

Chu Thiên Ngạo đi đến lớn tiếng:

" Ngươi đang làm cái gì vậy? Ngươi to gan thật dám đẩy nàng ấy."

Tên lính sợ hãi:" Thuộc hạ biết lỗi rồi xin công tử tha tội."

Chu Thiên Ngạo đi đến mỉm cười định nắm lấy tay nàng nhưng bị Khải Lâm tiến đến chặn, Khải Lâm rút kiếm ra kề lên cổ c*̉a hắn vẻ mặt đằng đằng sát khí, hắn sợ hãi từ từ lùi lại những tên lính thấy vậy liền vội rút kiếm ra, những thuộc hạ c*̉a hoàng thượng c*̃ng đồng loạt rút kiếm ra.

Cha c*̉a hắn Chu Nam đi tới, gương mặt nghênh lên, thấy con trai mình gặp nguy hiểm liền lớn tiếng chỉ vào mọi người dữ tợn, hống hách nói:

" Các ngươi thật to gan dám chống lại tri huyện ta? Các ngươi có biết đây là tội gì không hả? Người đâu mau bắt bọn chúng về để ta xét xử."

Chu Thiên Ngạo vội vã nói:" Cha! Đừng mạnh tay quá với nàng ấy nàng ấy sau này sẽ là con dâu c*̉a cha đó."

Lý Khanh bước lên phía trên cầm lệnh bài đưa lên trước mặt Chu Nam, hắn nheo mắt nhìn hắn hốt hoảng, sợ hãi, mặt mũi trắng bệch, không dám ngóc đầu lên:

"Hạ quan tham kiến Lý đại nhân."

Chu Thiên Ngạo c*̀ng những tên lính khác c*̃ng quỳ xuống, Chu Nam khẽ ngước mặt lên nhìn thấy Lý Khanh lùi lại Lý Khanh cung kính nói:

" Hoàng thượng!"

Chu Nam c*̀ng Chu Thiên Ngạo nghe Lý Khanh gọi mặt mày liền xanh rồi trắng, toát cả mồ hôi thấp thỏm lo lắng, người dân nghe hai chữ hoàng thượng liền lập tức quỳ xuống:" Hoàng thượng vạn tuế! Vạn tuế! Vạn vạn tuế!"

Hoàng thượng gương mặt nghiêm nghị, lạnh lùng, uy nghiêm c*̉a một bậc đế vương:" Chu Nam! Ngươi thật to gan, đầu tiên là ngươi ban lệnh cho người thu thuế mới được vào trấn tiếp đó là đi lấy hết lương thực c*̉a dân nếu không đưa thì thuộc hạ ngươi sẽ đánh đập họ.

Bây giờ con trai ngươi lại muốn lấy con gái trẫm.

Chu Nam! Ngươi rốt cuộc có xem hoàng thượng như trẫm ra gì không hả? Có coi vương pháp là gì không hả?"

Sủng Thê Tận Trời, Hoàng Hậu Đã Trở VềTác giả: Heo Nghiện Trà SữaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm… Trấn Mai HoaMọi người trong trấn đang ăn mừng vụ mùa bội thu, c*̀ng nhau nhảy múa ca hát nàng c*̀ng mọi người c*̃ng vui thay, đang vui vẻ bỗng có rất nhiều tên lính đến lấy hết lương thực những sản phẩm bội thu.Người dân quỳ xuống van xin họ đừng lấy nhưng không có tác dụng, nàng tức giận, quát lớn:" Các ngươi đang làm cái gì vậy? Tại sao lại lấy hết lương thực c*̉a bọn họ chứ? Các ngươi có xem vương pháp ra gì không hả?"Một tên lính hung hăng, chỉ tay vào mặt quát lại nàng:" Ngươi là ai? Dám to gan lớn tiếng ở đây? Vương pháp? Tri huyện đại nhân chính là vương pháp."Nàng mặt tối sầm, tức giận đỉnh điểm nghiến răng nói:" Lại là tri huyện đại nhân c*̉a các ngươi ta thấy ông ta không cần cái đầu mình nữa rồi."Tên lính đó tức giận đẩy nàng, Khải Lâm c*̀ng mọi người tiến lại vẻ mặt ai nấy đều tức giận, lạnh tanh, trừng mắt cảnh cáo tên lính.Chu Thiên Ngạo đi đến lớn tiếng:" Ngươi đang làm cái gì vậy? Ngươi to gan thật dám đẩy nàng ấy."Tên lính sợ hãi:" Thuộc hạ biết lỗi rồi xin công tử tha tội."Chu Thiên Ngạo đi đến mỉm cười định nắm lấy tay nàng nhưng bị Khải Lâm tiến đến chặn, Khải Lâm rút kiếm ra kề lên cổ c*̉a hắn vẻ mặt đằng đằng sát khí, hắn sợ hãi từ từ lùi lại những tên lính thấy vậy liền vội rút kiếm ra, những thuộc hạ c*̉a hoàng thượng c*̃ng đồng loạt rút kiếm ra.Cha c*̉a hắn Chu Nam đi tới, gương mặt nghênh lên, thấy con trai mình gặp nguy hiểm liền lớn tiếng chỉ vào mọi người dữ tợn, hống hách nói:" Các ngươi thật to gan dám chống lại tri huyện ta? Các ngươi có biết đây là tội gì không hả? Người đâu mau bắt bọn chúng về để ta xét xử."Chu Thiên Ngạo vội vã nói:" Cha! Đừng mạnh tay quá với nàng ấy nàng ấy sau này sẽ là con dâu c*̉a cha đó."Lý Khanh bước lên phía trên cầm lệnh bài đưa lên trước mặt Chu Nam, hắn nheo mắt nhìn hắn hốt hoảng, sợ hãi, mặt mũi trắng bệch, không dám ngóc đầu lên:"Hạ quan tham kiến Lý đại nhân."Chu Thiên Ngạo c*̀ng những tên lính khác c*̃ng quỳ xuống, Chu Nam khẽ ngước mặt lên nhìn thấy Lý Khanh lùi lại Lý Khanh cung kính nói:" Hoàng thượng!"Chu Nam c*̀ng Chu Thiên Ngạo nghe Lý Khanh gọi mặt mày liền xanh rồi trắng, toát cả mồ hôi thấp thỏm lo lắng, người dân nghe hai chữ hoàng thượng liền lập tức quỳ xuống:" Hoàng thượng vạn tuế! Vạn tuế! Vạn vạn tuế!"Hoàng thượng gương mặt nghiêm nghị, lạnh lùng, uy nghiêm c*̉a một bậc đế vương:" Chu Nam! Ngươi thật to gan, đầu tiên là ngươi ban lệnh cho người thu thuế mới được vào trấn tiếp đó là đi lấy hết lương thực c*̉a dân nếu không đưa thì thuộc hạ ngươi sẽ đánh đập họ.Bây giờ con trai ngươi lại muốn lấy con gái trẫm.Chu Nam! Ngươi rốt cuộc có xem hoàng thượng như trẫm ra gì không hả? Có coi vương pháp là gì không hả?"

Chương 44: Chương 44