Tây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm…
Chương 50: Chương 50
Sủng Thê Tận Trời, Hoàng Hậu Đã Trở VềTác giả: Heo Nghiện Trà SữaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm… Kỳ Ân hét lên ngăn các vị hoàng huynh c*̉a mình lại:"Dừng lại! Đừng giành nữa muội là mẹ c*̉a tiểu Hàn Thần dĩ nhiên muội phải là người nuôi chứ? Các huynh giành cái gì?"Hoàng thượng vừa cười vừa nói:"Uyển Nhi nói đúng đó tiểu Hàn Thần là con c*̉a Uyển Nhi các con giành nuôi làm cái gì?"Các vị hoàng tử nghe vậy mới thôi cãi nhau, tranh giành tiểu Hàn Thần, nhưng ánh mắt lại xẹt lửa điện với nhau.Hoàng thượng, hoàng hậu c*̀ng các vị hoàng tử chơi với tiểu Hàn Thần được một lúc nữa thì mọi người quay trở về, còn nàng ở lại chăm sóc cho tiểu Hàn Thần.Chăm sóc được vài ngày, nàng lại quay trở về hoàng cung, buổi tối nàng đang ngủ nhưng nàng lúc nào c*̃ng đề phòng cảnh giác với lại tai c*̉a nàng cực kỳ thính.Đang ngủ, nàng nghe tiếng mở cửa tiếng bước chân bước vào phòng nàng hắn rón rén bước đến gần giường nàng tay c*̉a hắn định chạm lấy cây sáo Vĩ Âm thì nàng chụp tay hắn lại, mở trừng mắt nhìn hắc y nhân, lạnh lẽo hỏi:" Ngươi là ai? Nửa đêm dám xông vào Uyển Thấu cung trộm sáo Vĩ Âm.Ngươi là người c*̉a Bích Thiên Sơn sao?"Hắc y nhân rụt tay lại chưởng nhẹ vào nàng rồi bỏ chạy, nàng ngồi dậy đuổi theo, vừa đuổi nàng hét to lên:"Có thích khách! Người đâu? Có thích khách."Rất nhanh có rất nhiều binh lính chạy đến, hoàng thượng, hoàng hậu đang ngủ nghe bên ngoài ồn ào, hoàng thượng từ bên trong giọng ra bên ngoài hỏi:"Có chuyện gì mà bên ngoài ồn ào như thế?""Bẩm hoàng thượng! Uyển Nhi công chúa đang đánh nhau với thích khách."Hoàng hậu nghe thế liền ngồi dậy lo lắng, vội mặc y phục c*̀ng hoàng thượng bước ra ngoài xem, các hoàng tử c*̃ng vội chạy ra ngoài xem.Kỳ Ân đuổi theo thích khách đến Ngự Hoa Viên, hắn dừng lại quay người đánh nhau với nàng, các hoàng tử chạy đến thấy nàng đang đánh nhau với hắc y nhân c*̃ng liền lao đến giúp nàng, Kỳ Ân biến sáo Vĩ Âm thành thanh kiếm sắc bén đánh nhau với hắc y nhân.Võ công cao cường c*̀ng với thanh kiếm được biến ra từ sáo Vĩ Âm hắc y nhân vốn dĩ không muốn tổn thương nàng, làm hại nàng nên lúc giao chiến với nhau hắn chỉ là phòng thủ không hề tấn công nàng, hắc y nhân bị thanh kiếm làm bị thương nàng khống chế được hắn y nhân kề kiếm lên cổ hắn, lạnh lùng hỏi:" Ngươi là ai? Dám đến Uyển Thấu cung cướp sáo Vĩ Âm ngươi to gan quá rồi."Tư Đồ Cảnh Dạ kéo khăn che mặt c*̉a hắc y nhân xuống, chàng ngạc nhiên, sững sốt ánh mắt không thể ngờ được tất cả mọi người không hẹn đồng loạt thốt lên:"Khải Lâm? Tại sao lại là ngươi?"Thanh Liễu nhìn từ xa thấy Khải Lâm bị thương còn bị kiếm kề cổ, cô ta liền bay đến chưởng vào Kỳ Ân cứu lấy Khải Lâm, Khải Lâm thoát khỏi khống chế c*̉a nàng liền đứng ra xa, Thanh Liễu cung kính hành lễ:"Chủ thượng! Người không sao chứ?"Kỳ Ân nhìn thấy Thanh Liễu xuất hiện liền cau mày, ánh mắt càng trở nên sắc lạnh, bất ngờ về sự xuất hiện c*̉a cô ta, càng kinh ngạc hơn khi nghe cô ta gọi Khải Lâm là chủ thượng:"Thanh Liễu? Ngươi mới vừa gọi Khải Lâm là chủ thượng? Khải Lâm chính là môn chủ c*̉a Bích Thiên Sơn sao?"Thanh Liễu ánh mắt lạnh tanh, căm ghét nàng đáp:"Đúng vậy! Người chính là môn chủ c*̉a Bích Thiên Sơn."Kỳ Ân sắc mặt tối sầm, ánh mắt giận dữ nhìn Khải Lâm:"Thì ra ngươi chính là môn chủ c*̉a Bích Thiên Sơn Cung Huyền Nam.Thì ra ngươi đã lập ra tất cả kế hoạch để tiếp cận ta với mục đích cướp lấy sáo Vĩ Âm.Nhưng ta nghĩ ngươi không chỉ là cướp sáo Vĩ Âm đúng không? Chẳng lẽ ngươi muốn lợi dụng ta để khống chế sư phụ ta?"
Kỳ Ân hét lên ngăn các vị hoàng huynh c*̉a mình lại:"Dừng lại! Đừng giành nữa muội là mẹ c*̉a tiểu Hàn Thần dĩ nhiên muội phải là người nuôi chứ? Các huynh giành cái gì?"
Hoàng thượng vừa cười vừa nói:"Uyển Nhi nói đúng đó tiểu Hàn Thần là con c*̉a Uyển Nhi các con giành nuôi làm cái gì?"
Các vị hoàng tử nghe vậy mới thôi cãi nhau, tranh giành tiểu Hàn Thần, nhưng ánh mắt lại xẹt lửa điện với nhau.
Hoàng thượng, hoàng hậu c*̀ng các vị hoàng tử chơi với tiểu Hàn Thần được một lúc nữa thì mọi người quay trở về, còn nàng ở lại chăm sóc cho tiểu Hàn Thần.
Chăm sóc được vài ngày, nàng lại quay trở về hoàng cung, buổi tối nàng đang ngủ nhưng nàng lúc nào c*̃ng đề phòng cảnh giác với lại tai c*̉a nàng cực kỳ thính.
Đang ngủ, nàng nghe tiếng mở cửa tiếng bước chân bước vào phòng nàng hắn rón rén bước đến gần giường nàng tay c*̉a hắn định chạm lấy cây sáo Vĩ Âm thì nàng chụp tay hắn lại, mở trừng mắt nhìn hắc y nhân, lạnh lẽo hỏi:
" Ngươi là ai? Nửa đêm dám xông vào Uyển Thấu cung trộm sáo Vĩ Âm.
Ngươi là người c*̉a Bích Thiên Sơn sao?"
Hắc y nhân rụt tay lại chưởng nhẹ vào nàng rồi bỏ chạy, nàng ngồi dậy đuổi theo, vừa đuổi nàng hét to lên:"Có thích khách! Người đâu? Có thích khách."
Rất nhanh có rất nhiều binh lính chạy đến, hoàng thượng, hoàng hậu đang ngủ nghe bên ngoài ồn ào, hoàng thượng từ bên trong giọng ra bên ngoài hỏi:
"Có chuyện gì mà bên ngoài ồn ào như thế?"
"Bẩm hoàng thượng! Uyển Nhi công chúa đang đánh nhau với thích khách."
Hoàng hậu nghe thế liền ngồi dậy lo lắng, vội mặc y phục c*̀ng hoàng thượng bước ra ngoài xem, các hoàng tử c*̃ng vội chạy ra ngoài xem.
Kỳ Ân đuổi theo thích khách đến Ngự Hoa Viên, hắn dừng lại quay người đánh nhau với nàng, các hoàng tử chạy đến thấy nàng đang đánh nhau với hắc y nhân c*̃ng liền lao đến giúp nàng, Kỳ Ân biến sáo Vĩ Âm thành thanh kiếm sắc bén đánh nhau với hắc y nhân.
Võ công cao cường c*̀ng với thanh kiếm được biến ra từ sáo Vĩ Âm hắc y nhân vốn dĩ không muốn tổn thương nàng, làm hại nàng nên lúc giao chiến với nhau hắn chỉ là phòng thủ không hề tấn công nàng, hắc y nhân bị thanh kiếm làm bị thương nàng khống chế được hắn y nhân kề kiếm lên cổ hắn, lạnh lùng hỏi:
" Ngươi là ai? Dám đến Uyển Thấu cung cướp sáo Vĩ Âm ngươi to gan quá rồi."
Tư Đồ Cảnh Dạ kéo khăn che mặt c*̉a hắc y nhân xuống, chàng ngạc nhiên, sững sốt ánh mắt không thể ngờ được tất cả mọi người không hẹn đồng loạt thốt lên:
"Khải Lâm? Tại sao lại là ngươi?"
Thanh Liễu nhìn từ xa thấy Khải Lâm bị thương còn bị kiếm kề cổ, cô ta liền bay đến chưởng vào Kỳ Ân cứu lấy Khải Lâm, Khải Lâm thoát khỏi khống chế c*̉a nàng liền đứng ra xa, Thanh Liễu cung kính hành lễ:"Chủ thượng! Người không sao chứ?"
Kỳ Ân nhìn thấy Thanh Liễu xuất hiện liền cau mày, ánh mắt càng trở nên sắc lạnh, bất ngờ về sự xuất hiện c*̉a cô ta, càng kinh ngạc hơn khi nghe cô ta gọi Khải Lâm là chủ thượng:"Thanh Liễu? Ngươi mới vừa gọi Khải Lâm là chủ thượng? Khải Lâm chính là môn chủ c*̉a Bích Thiên Sơn sao?"
Thanh Liễu ánh mắt lạnh tanh, căm ghét nàng đáp:"Đúng vậy! Người chính là môn chủ c*̉a Bích Thiên Sơn."
Kỳ Ân sắc mặt tối sầm, ánh mắt giận dữ nhìn Khải Lâm:"Thì ra ngươi chính là môn chủ c*̉a Bích Thiên Sơn Cung Huyền Nam.
Thì ra ngươi đã lập ra tất cả kế hoạch để tiếp cận ta với mục đích cướp lấy sáo Vĩ Âm.
Nhưng ta nghĩ ngươi không chỉ là cướp sáo Vĩ Âm đúng không? Chẳng lẽ ngươi muốn lợi dụng ta để khống chế sư phụ ta?"
Sủng Thê Tận Trời, Hoàng Hậu Đã Trở VềTác giả: Heo Nghiện Trà SữaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm… Kỳ Ân hét lên ngăn các vị hoàng huynh c*̉a mình lại:"Dừng lại! Đừng giành nữa muội là mẹ c*̉a tiểu Hàn Thần dĩ nhiên muội phải là người nuôi chứ? Các huynh giành cái gì?"Hoàng thượng vừa cười vừa nói:"Uyển Nhi nói đúng đó tiểu Hàn Thần là con c*̉a Uyển Nhi các con giành nuôi làm cái gì?"Các vị hoàng tử nghe vậy mới thôi cãi nhau, tranh giành tiểu Hàn Thần, nhưng ánh mắt lại xẹt lửa điện với nhau.Hoàng thượng, hoàng hậu c*̀ng các vị hoàng tử chơi với tiểu Hàn Thần được một lúc nữa thì mọi người quay trở về, còn nàng ở lại chăm sóc cho tiểu Hàn Thần.Chăm sóc được vài ngày, nàng lại quay trở về hoàng cung, buổi tối nàng đang ngủ nhưng nàng lúc nào c*̃ng đề phòng cảnh giác với lại tai c*̉a nàng cực kỳ thính.Đang ngủ, nàng nghe tiếng mở cửa tiếng bước chân bước vào phòng nàng hắn rón rén bước đến gần giường nàng tay c*̉a hắn định chạm lấy cây sáo Vĩ Âm thì nàng chụp tay hắn lại, mở trừng mắt nhìn hắc y nhân, lạnh lẽo hỏi:" Ngươi là ai? Nửa đêm dám xông vào Uyển Thấu cung trộm sáo Vĩ Âm.Ngươi là người c*̉a Bích Thiên Sơn sao?"Hắc y nhân rụt tay lại chưởng nhẹ vào nàng rồi bỏ chạy, nàng ngồi dậy đuổi theo, vừa đuổi nàng hét to lên:"Có thích khách! Người đâu? Có thích khách."Rất nhanh có rất nhiều binh lính chạy đến, hoàng thượng, hoàng hậu đang ngủ nghe bên ngoài ồn ào, hoàng thượng từ bên trong giọng ra bên ngoài hỏi:"Có chuyện gì mà bên ngoài ồn ào như thế?""Bẩm hoàng thượng! Uyển Nhi công chúa đang đánh nhau với thích khách."Hoàng hậu nghe thế liền ngồi dậy lo lắng, vội mặc y phục c*̀ng hoàng thượng bước ra ngoài xem, các hoàng tử c*̃ng vội chạy ra ngoài xem.Kỳ Ân đuổi theo thích khách đến Ngự Hoa Viên, hắn dừng lại quay người đánh nhau với nàng, các hoàng tử chạy đến thấy nàng đang đánh nhau với hắc y nhân c*̃ng liền lao đến giúp nàng, Kỳ Ân biến sáo Vĩ Âm thành thanh kiếm sắc bén đánh nhau với hắc y nhân.Võ công cao cường c*̀ng với thanh kiếm được biến ra từ sáo Vĩ Âm hắc y nhân vốn dĩ không muốn tổn thương nàng, làm hại nàng nên lúc giao chiến với nhau hắn chỉ là phòng thủ không hề tấn công nàng, hắc y nhân bị thanh kiếm làm bị thương nàng khống chế được hắn y nhân kề kiếm lên cổ hắn, lạnh lùng hỏi:" Ngươi là ai? Dám đến Uyển Thấu cung cướp sáo Vĩ Âm ngươi to gan quá rồi."Tư Đồ Cảnh Dạ kéo khăn che mặt c*̉a hắc y nhân xuống, chàng ngạc nhiên, sững sốt ánh mắt không thể ngờ được tất cả mọi người không hẹn đồng loạt thốt lên:"Khải Lâm? Tại sao lại là ngươi?"Thanh Liễu nhìn từ xa thấy Khải Lâm bị thương còn bị kiếm kề cổ, cô ta liền bay đến chưởng vào Kỳ Ân cứu lấy Khải Lâm, Khải Lâm thoát khỏi khống chế c*̉a nàng liền đứng ra xa, Thanh Liễu cung kính hành lễ:"Chủ thượng! Người không sao chứ?"Kỳ Ân nhìn thấy Thanh Liễu xuất hiện liền cau mày, ánh mắt càng trở nên sắc lạnh, bất ngờ về sự xuất hiện c*̉a cô ta, càng kinh ngạc hơn khi nghe cô ta gọi Khải Lâm là chủ thượng:"Thanh Liễu? Ngươi mới vừa gọi Khải Lâm là chủ thượng? Khải Lâm chính là môn chủ c*̉a Bích Thiên Sơn sao?"Thanh Liễu ánh mắt lạnh tanh, căm ghét nàng đáp:"Đúng vậy! Người chính là môn chủ c*̉a Bích Thiên Sơn."Kỳ Ân sắc mặt tối sầm, ánh mắt giận dữ nhìn Khải Lâm:"Thì ra ngươi chính là môn chủ c*̉a Bích Thiên Sơn Cung Huyền Nam.Thì ra ngươi đã lập ra tất cả kế hoạch để tiếp cận ta với mục đích cướp lấy sáo Vĩ Âm.Nhưng ta nghĩ ngươi không chỉ là cướp sáo Vĩ Âm đúng không? Chẳng lẽ ngươi muốn lợi dụng ta để khống chế sư phụ ta?"