Sau khi bị bóc lột ở công ty ba tháng, hôm nay viên chức nhỏ vừa được thăng lên làm nhân viên chính thức. Hôm nay cũng là ngày thứ một trăm trộm ngắm đàn anh, viên chức nhỏ lấy hết can đảm, toàn thân cứng đờ đến nỗi cùng tay cùng chân mà đi đến trước mặt anh. Vốn dĩ là định “đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên” để tiếp tục giữ hình tượng tốt đẹp trong lòng anh, ấy vậy mà bởi vì quá mức căng thẳng, mới đầu viên chức nhỏ còn có thể nhỏ nhẹ mà gọi “Đàn anh” một câu, đợi đến lúc đàn anh ngẩng đầu lên nhìn cậu, viên chức nhỏ đã căng thẳng đến mức vô thức nâng cao giọng: “Hôm nay em được thăng lên làm nhân viên chính thức!” Tất cả mọi người trong phòng đều nhìn về phía viên chức nhỏ, xấu hổ đến nỗi viên chức nhỏ chỉ muốn chui luôn vào gầm bàn của đàn anh. Đàn anh cong cong khóe miệng mà nhìn cậu. “Đàn anh, anh có thể cho em số điện thoại được không? Có việc thì em mới tìm anh.” Viên chức nhỏ gãi gãi ót, ngượng ngùng nói. Nói xong lại cảm thấy hối hận vì sao mình lại phải thêm cái vế sau kia làm gì…
Chương 4
Viên Chức Nhỏ Và Đàn AnhTác giả: Sái ThácTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện SủngSau khi bị bóc lột ở công ty ba tháng, hôm nay viên chức nhỏ vừa được thăng lên làm nhân viên chính thức. Hôm nay cũng là ngày thứ một trăm trộm ngắm đàn anh, viên chức nhỏ lấy hết can đảm, toàn thân cứng đờ đến nỗi cùng tay cùng chân mà đi đến trước mặt anh. Vốn dĩ là định “đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên” để tiếp tục giữ hình tượng tốt đẹp trong lòng anh, ấy vậy mà bởi vì quá mức căng thẳng, mới đầu viên chức nhỏ còn có thể nhỏ nhẹ mà gọi “Đàn anh” một câu, đợi đến lúc đàn anh ngẩng đầu lên nhìn cậu, viên chức nhỏ đã căng thẳng đến mức vô thức nâng cao giọng: “Hôm nay em được thăng lên làm nhân viên chính thức!” Tất cả mọi người trong phòng đều nhìn về phía viên chức nhỏ, xấu hổ đến nỗi viên chức nhỏ chỉ muốn chui luôn vào gầm bàn của đàn anh. Đàn anh cong cong khóe miệng mà nhìn cậu. “Đàn anh, anh có thể cho em số điện thoại được không? Có việc thì em mới tìm anh.” Viên chức nhỏ gãi gãi ót, ngượng ngùng nói. Nói xong lại cảm thấy hối hận vì sao mình lại phải thêm cái vế sau kia làm gì… Viên chức nhỏ cuối cùng vẫn là thành công mà có được WeChat của đàn anh. Mặc dù đã luyện tập không biết bao nhiêu lần cách hỏi xin đàn anh ở trong lòng, nhưng mỗi lần nhìn thấy đàn anh là cậu lại bắt đầu cuống quýt, nói năng loạn xạ hết cả lên. Bởi vậy, cuối cùng viên chức nhỏ đành phải đi hỏi đồng nghiệp.Ở trong căn phòng chung cư nhỏ hẹp của mình, viên chức nhỏ đang gõ lời mời kết bạn:Đàn anh, chào anh, em là Trần Chử.Ảnh đại diện của đàn anh là một con mèo đen đang nằm ngủ trên thân mình một con Labrador trắng toát. Bọn chúng hẳn là chó với mèo của đàn anh nhỉ. Viên chức nhỏ lưu ảnh lại, nghĩ thầm một ngày nào đó có cơ hội sẽ tới nhà đàn anh để chơi với chúng.Đàn anh nhanh chóng xác nhận lời mời kết bạn.Viên chức nhỏ vui vẻ mà bắt đầu cuộc trò chuyện với anh.– Trần Chử: Đàn anh, chào anh.– Đàn anh: Chào em.– Trần Chử: Em là Trần Chử.– Đàn anh: Anh biết.– Trần Chử: Đàn anh, anh đang làm gì đó?– Đàn anh: Nói chuyện với em thôi.– Trần Chử: Đàn anh, bây giờ là 11 giờ rồi lận đó.– Đàn anh: Anh biết.– Trần Chử: Vậy, em chúc anh ngủ ngon nhé?– Đàn anh: Ừ, ngủ ngon.Viên chức nhỏ lướt lên lướt xuống đọc lại lịch sử trò chuyện mấy lần, cảm thấy mình quả là ngớ ngẩn quá đi mất, đàn anh sẽ không cho rằng mình là một thằng ngu đấy chứ huhu?Từ lúc kết bạn với WeChat của đàn anh, mỗi ngày sau khi tan tầm về đến nhà, viên chức nhỏ đều sẽ đi quấy rối anh một chút. Không phải luôn hỏi đàn anh đang làm gì, mà là vẫn luôn kể cho đàn anh hôm nay mình đã gặp phải chuyện gì, đồng nghiệp đã làm những chuyện ngu xuẩn nào.Có đôi khi viên chức nhỏ đã nhắn mười mấy câu qua mà đàn anh vẫn chưa trả lời. Nhưng viên chức nhỏ vẫn cứ thích thú lắm, một lát sau lại kể cho đàn anh mình vừa gặp được chuyện gì.Có khi đàn anh cũng sẽ gửi ảnh Đại Hắc và Tiểu Bạch cho viên chức nhỏ. Đại Hắc, Tiểu Bạch chính là mèo đen và chó trắng của đàn anh, đáng yêu đến độ viên chức nhỏ chỉ muốn bay luôn tới nhà đàn anh, đi vuốt lông chúng nó, aaaaa.
Viên chức nhỏ cuối cùng vẫn là thành công mà có được WeChat của đàn anh. Mặc dù đã luyện tập không biết bao nhiêu lần cách hỏi xin đàn anh ở trong lòng, nhưng mỗi lần nhìn thấy đàn anh là cậu lại bắt đầu cuống quýt, nói năng loạn xạ hết cả lên. Bởi vậy, cuối cùng viên chức nhỏ đành phải đi hỏi đồng nghiệp.
Ở trong căn phòng chung cư nhỏ hẹp của mình, viên chức nhỏ đang gõ lời mời kết bạn:
Đàn anh, chào anh, em là Trần Chử.
Ảnh đại diện của đàn anh là một con mèo đen đang nằm ngủ trên thân mình một con Labrador trắng toát. Bọn chúng hẳn là chó với mèo của đàn anh nhỉ. Viên chức nhỏ lưu ảnh lại, nghĩ thầm một ngày nào đó có cơ hội sẽ tới nhà đàn anh để chơi với chúng.
Đàn anh nhanh chóng xác nhận lời mời kết bạn.
Viên chức nhỏ vui vẻ mà bắt đầu cuộc trò chuyện với anh.
– Trần Chử: Đàn anh, chào anh.
– Đàn anh: Chào em.
– Trần Chử: Em là Trần Chử.
– Đàn anh: Anh biết.
– Trần Chử: Đàn anh, anh đang làm gì đó?
– Đàn anh: Nói chuyện với em thôi.
– Trần Chử: Đàn anh, bây giờ là 11 giờ rồi lận đó.
– Đàn anh: Anh biết.
– Trần Chử: Vậy, em chúc anh ngủ ngon nhé?
– Đàn anh: Ừ, ngủ ngon.
Viên chức nhỏ lướt lên lướt xuống đọc lại lịch sử trò chuyện mấy lần, cảm thấy mình quả là ngớ ngẩn quá đi mất, đàn anh sẽ không cho rằng mình là một thằng ngu đấy chứ huhu?
Từ lúc kết bạn với WeChat của đàn anh, mỗi ngày sau khi tan tầm về đến nhà, viên chức nhỏ đều sẽ đi quấy rối anh một chút. Không phải luôn hỏi đàn anh đang làm gì, mà là vẫn luôn kể cho đàn anh hôm nay mình đã gặp phải chuyện gì, đồng nghiệp đã làm những chuyện ngu xuẩn nào.
Có đôi khi viên chức nhỏ đã nhắn mười mấy câu qua mà đàn anh vẫn chưa trả lời. Nhưng viên chức nhỏ vẫn cứ thích thú lắm, một lát sau lại kể cho đàn anh mình vừa gặp được chuyện gì.
Có khi đàn anh cũng sẽ gửi ảnh Đại Hắc và Tiểu Bạch cho viên chức nhỏ. Đại Hắc, Tiểu Bạch chính là mèo đen và chó trắng của đàn anh, đáng yêu đến độ viên chức nhỏ chỉ muốn bay luôn tới nhà đàn anh, đi vuốt lông chúng nó, aaaaa.
Viên Chức Nhỏ Và Đàn AnhTác giả: Sái ThácTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện SủngSau khi bị bóc lột ở công ty ba tháng, hôm nay viên chức nhỏ vừa được thăng lên làm nhân viên chính thức. Hôm nay cũng là ngày thứ một trăm trộm ngắm đàn anh, viên chức nhỏ lấy hết can đảm, toàn thân cứng đờ đến nỗi cùng tay cùng chân mà đi đến trước mặt anh. Vốn dĩ là định “đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên” để tiếp tục giữ hình tượng tốt đẹp trong lòng anh, ấy vậy mà bởi vì quá mức căng thẳng, mới đầu viên chức nhỏ còn có thể nhỏ nhẹ mà gọi “Đàn anh” một câu, đợi đến lúc đàn anh ngẩng đầu lên nhìn cậu, viên chức nhỏ đã căng thẳng đến mức vô thức nâng cao giọng: “Hôm nay em được thăng lên làm nhân viên chính thức!” Tất cả mọi người trong phòng đều nhìn về phía viên chức nhỏ, xấu hổ đến nỗi viên chức nhỏ chỉ muốn chui luôn vào gầm bàn của đàn anh. Đàn anh cong cong khóe miệng mà nhìn cậu. “Đàn anh, anh có thể cho em số điện thoại được không? Có việc thì em mới tìm anh.” Viên chức nhỏ gãi gãi ót, ngượng ngùng nói. Nói xong lại cảm thấy hối hận vì sao mình lại phải thêm cái vế sau kia làm gì… Viên chức nhỏ cuối cùng vẫn là thành công mà có được WeChat của đàn anh. Mặc dù đã luyện tập không biết bao nhiêu lần cách hỏi xin đàn anh ở trong lòng, nhưng mỗi lần nhìn thấy đàn anh là cậu lại bắt đầu cuống quýt, nói năng loạn xạ hết cả lên. Bởi vậy, cuối cùng viên chức nhỏ đành phải đi hỏi đồng nghiệp.Ở trong căn phòng chung cư nhỏ hẹp của mình, viên chức nhỏ đang gõ lời mời kết bạn:Đàn anh, chào anh, em là Trần Chử.Ảnh đại diện của đàn anh là một con mèo đen đang nằm ngủ trên thân mình một con Labrador trắng toát. Bọn chúng hẳn là chó với mèo của đàn anh nhỉ. Viên chức nhỏ lưu ảnh lại, nghĩ thầm một ngày nào đó có cơ hội sẽ tới nhà đàn anh để chơi với chúng.Đàn anh nhanh chóng xác nhận lời mời kết bạn.Viên chức nhỏ vui vẻ mà bắt đầu cuộc trò chuyện với anh.– Trần Chử: Đàn anh, chào anh.– Đàn anh: Chào em.– Trần Chử: Em là Trần Chử.– Đàn anh: Anh biết.– Trần Chử: Đàn anh, anh đang làm gì đó?– Đàn anh: Nói chuyện với em thôi.– Trần Chử: Đàn anh, bây giờ là 11 giờ rồi lận đó.– Đàn anh: Anh biết.– Trần Chử: Vậy, em chúc anh ngủ ngon nhé?– Đàn anh: Ừ, ngủ ngon.Viên chức nhỏ lướt lên lướt xuống đọc lại lịch sử trò chuyện mấy lần, cảm thấy mình quả là ngớ ngẩn quá đi mất, đàn anh sẽ không cho rằng mình là một thằng ngu đấy chứ huhu?Từ lúc kết bạn với WeChat của đàn anh, mỗi ngày sau khi tan tầm về đến nhà, viên chức nhỏ đều sẽ đi quấy rối anh một chút. Không phải luôn hỏi đàn anh đang làm gì, mà là vẫn luôn kể cho đàn anh hôm nay mình đã gặp phải chuyện gì, đồng nghiệp đã làm những chuyện ngu xuẩn nào.Có đôi khi viên chức nhỏ đã nhắn mười mấy câu qua mà đàn anh vẫn chưa trả lời. Nhưng viên chức nhỏ vẫn cứ thích thú lắm, một lát sau lại kể cho đàn anh mình vừa gặp được chuyện gì.Có khi đàn anh cũng sẽ gửi ảnh Đại Hắc và Tiểu Bạch cho viên chức nhỏ. Đại Hắc, Tiểu Bạch chính là mèo đen và chó trắng của đàn anh, đáng yêu đến độ viên chức nhỏ chỉ muốn bay luôn tới nhà đàn anh, đi vuốt lông chúng nó, aaaaa.