Sau khi bị bóc lột ở công ty ba tháng, hôm nay viên chức nhỏ vừa được thăng lên làm nhân viên chính thức. Hôm nay cũng là ngày thứ một trăm trộm ngắm đàn anh, viên chức nhỏ lấy hết can đảm, toàn thân cứng đờ đến nỗi cùng tay cùng chân mà đi đến trước mặt anh. Vốn dĩ là định “đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên” để tiếp tục giữ hình tượng tốt đẹp trong lòng anh, ấy vậy mà bởi vì quá mức căng thẳng, mới đầu viên chức nhỏ còn có thể nhỏ nhẹ mà gọi “Đàn anh” một câu, đợi đến lúc đàn anh ngẩng đầu lên nhìn cậu, viên chức nhỏ đã căng thẳng đến mức vô thức nâng cao giọng: “Hôm nay em được thăng lên làm nhân viên chính thức!” Tất cả mọi người trong phòng đều nhìn về phía viên chức nhỏ, xấu hổ đến nỗi viên chức nhỏ chỉ muốn chui luôn vào gầm bàn của đàn anh. Đàn anh cong cong khóe miệng mà nhìn cậu. “Đàn anh, anh có thể cho em số điện thoại được không? Có việc thì em mới tìm anh.” Viên chức nhỏ gãi gãi ót, ngượng ngùng nói. Nói xong lại cảm thấy hối hận vì sao mình lại phải thêm cái vế sau kia làm gì…
Chương 6
Viên Chức Nhỏ Và Đàn AnhTác giả: Sái ThácTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện SủngSau khi bị bóc lột ở công ty ba tháng, hôm nay viên chức nhỏ vừa được thăng lên làm nhân viên chính thức. Hôm nay cũng là ngày thứ một trăm trộm ngắm đàn anh, viên chức nhỏ lấy hết can đảm, toàn thân cứng đờ đến nỗi cùng tay cùng chân mà đi đến trước mặt anh. Vốn dĩ là định “đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên” để tiếp tục giữ hình tượng tốt đẹp trong lòng anh, ấy vậy mà bởi vì quá mức căng thẳng, mới đầu viên chức nhỏ còn có thể nhỏ nhẹ mà gọi “Đàn anh” một câu, đợi đến lúc đàn anh ngẩng đầu lên nhìn cậu, viên chức nhỏ đã căng thẳng đến mức vô thức nâng cao giọng: “Hôm nay em được thăng lên làm nhân viên chính thức!” Tất cả mọi người trong phòng đều nhìn về phía viên chức nhỏ, xấu hổ đến nỗi viên chức nhỏ chỉ muốn chui luôn vào gầm bàn của đàn anh. Đàn anh cong cong khóe miệng mà nhìn cậu. “Đàn anh, anh có thể cho em số điện thoại được không? Có việc thì em mới tìm anh.” Viên chức nhỏ gãi gãi ót, ngượng ngùng nói. Nói xong lại cảm thấy hối hận vì sao mình lại phải thêm cái vế sau kia làm gì… Ngày hôm sau, viên chức nhỏ lại vui vẻ rồi. Bởi vì đàn anh không đi chung với tiểu Mỹ nữa hehe.Viên chức nhỏ quan sát tiểu Mỹ, rất bình thường, vẫn cười đùa vui vẻ với các đồng nghiệp nữ khác. Sau đó quay sang nhìn đàn anh, đàn anh một mình cô đơn quá, mình vẫn là nên là đi làm bạn với anh thôi. Thế là viên chức nhỏ tươi cười mà chạy đến bên cạnh đàn anh, nếu như sau lưng cậu có một cái đuôi, nhất định là đã dựng thẳng đến tận trời cao rồi.Đến chỗ nào viên chức nhỏ cũng muốn chụp ảnh chung, mỗi bức ảnh đều vui vẻ lộ ra tám cái răng. Đồ lưu niệm cũng phải mua một đôi, cậu một cái, đàn anh một cái.Buổi chiều bọn họ đi chơi phiêu lưu mạo hiểm, viên chức nhỏ và đàn anh ngồi chung trên một chiếc thuyền bơm hơi.Lúc lướt xuống từ trên núi, viên chức nhỏ cảm thấy nếu bây giờ cậu mà thả lỏng tay một chút thì sẽ bị văng ra ngoài, sau đó đụng vào cục đá, đi đời nhà ma. Nhưng cậu còn chưa cua đổ được đàn anh, cậu mới không buông tay đâu.Viên chức nhỏ mở mắt ra nhìn đàn anh ở phía đối diện, há miệng cười to.Đàn anh nhíu nhíu mày, nghiêm túc nói: “Đừng cười.”Viên chức nhỏ lập tức ngậm miệng, nghiêm túc mà nhìn anh.“Không thì nước sẽ chảy cả vào miệng em đó.”Viên chức nhỏ nhìn đàn anh nghiêm trang nói, cảm thấy mình lại càng buồn cười hơn, đúng là kiểu hài của Châu Tinh Trì mà ha ha ha. Đàn anh thật là đáng yêu quá đi mất. (???)Vừa đến chỗ nước phẳng, các đồng nghiệp liền cầm súng nước bắn nhau. Mỗi thuyền có một cái súng nước, đội của viên chức nhỏ trên cơ bản đều là viên chức nhỏ phụ trách chiến đấu với các đồng nghiệp, đàn anh thì đứng ở bên cạnh nhìn.Các đồng nghiệp liên hợp lại bắn viên chức nhỏ, viên chức nhỏ bị cột nước khắp nơi bắn tới không mở nổi mắt.Đàn anh cầm lấy súng nước, nhanh chóng nạp đầy, sau đó trực tiếp bắn vào mặt các đồng nghiệp, bắn cho quân địch đều phải tan rã, đổi mục tiêu.Đến phút cuối thì khung cảnh đã hoàn toàn hỗn loạn, mọi người bắn nhau loạn xạ, thậm chí các thành viên cùng đội còn té nước lên người nhau.Sau khi cởi áo phao ra, chiếc áo sơ mi sớm đã ướt đẫm của đàn anh dán vào da, lộ rõ tám khối cơ bụng. Viên chức nhỏ nhìn chằm chằm cơ bụng của đàn anh, nuốt nước miếng, làm thế nào cũng không dời mắt ra nổi.
Ngày hôm sau, viên chức nhỏ lại vui vẻ rồi. Bởi vì đàn anh không đi chung với tiểu Mỹ nữa hehe.
Viên chức nhỏ quan sát tiểu Mỹ, rất bình thường, vẫn cười đùa vui vẻ với các đồng nghiệp nữ khác. Sau đó quay sang nhìn đàn anh, đàn anh một mình cô đơn quá, mình vẫn là nên là đi làm bạn với anh thôi. Thế là viên chức nhỏ tươi cười mà chạy đến bên cạnh đàn anh, nếu như sau lưng cậu có một cái đuôi, nhất định là đã dựng thẳng đến tận trời cao rồi.
Đến chỗ nào viên chức nhỏ cũng muốn chụp ảnh chung, mỗi bức ảnh đều vui vẻ lộ ra tám cái răng. Đồ lưu niệm cũng phải mua một đôi, cậu một cái, đàn anh một cái.
Buổi chiều bọn họ đi chơi phiêu lưu mạo hiểm, viên chức nhỏ và đàn anh ngồi chung trên một chiếc thuyền bơm hơi.
Lúc lướt xuống từ trên núi, viên chức nhỏ cảm thấy nếu bây giờ cậu mà thả lỏng tay một chút thì sẽ bị văng ra ngoài, sau đó đụng vào cục đá, đi đời nhà ma. Nhưng cậu còn chưa cua đổ được đàn anh, cậu mới không buông tay đâu.
Viên chức nhỏ mở mắt ra nhìn đàn anh ở phía đối diện, há miệng cười to.
Đàn anh nhíu nhíu mày, nghiêm túc nói: “Đừng cười.”
Viên chức nhỏ lập tức ngậm miệng, nghiêm túc mà nhìn anh.
“Không thì nước sẽ chảy cả vào miệng em đó.”
Viên chức nhỏ nhìn đàn anh nghiêm trang nói, cảm thấy mình lại càng buồn cười hơn, đúng là kiểu hài của Châu Tinh Trì mà ha ha ha. Đàn anh thật là đáng yêu quá đi mất. (???)
Vừa đến chỗ nước phẳng, các đồng nghiệp liền cầm súng nước bắn nhau. Mỗi thuyền có một cái súng nước, đội của viên chức nhỏ trên cơ bản đều là viên chức nhỏ phụ trách chiến đấu với các đồng nghiệp, đàn anh thì đứng ở bên cạnh nhìn.
Các đồng nghiệp liên hợp lại bắn viên chức nhỏ, viên chức nhỏ bị cột nước khắp nơi bắn tới không mở nổi mắt.
Đàn anh cầm lấy súng nước, nhanh chóng nạp đầy, sau đó trực tiếp bắn vào mặt các đồng nghiệp, bắn cho quân địch đều phải tan rã, đổi mục tiêu.
Đến phút cuối thì khung cảnh đã hoàn toàn hỗn loạn, mọi người bắn nhau loạn xạ, thậm chí các thành viên cùng đội còn té nước lên người nhau.
Sau khi cởi áo phao ra, chiếc áo sơ mi sớm đã ướt đẫm của đàn anh dán vào da, lộ rõ tám khối cơ bụng. Viên chức nhỏ nhìn chằm chằm cơ bụng của đàn anh, nuốt nước miếng, làm thế nào cũng không dời mắt ra nổi.
Viên Chức Nhỏ Và Đàn AnhTác giả: Sái ThácTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện SủngSau khi bị bóc lột ở công ty ba tháng, hôm nay viên chức nhỏ vừa được thăng lên làm nhân viên chính thức. Hôm nay cũng là ngày thứ một trăm trộm ngắm đàn anh, viên chức nhỏ lấy hết can đảm, toàn thân cứng đờ đến nỗi cùng tay cùng chân mà đi đến trước mặt anh. Vốn dĩ là định “đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên” để tiếp tục giữ hình tượng tốt đẹp trong lòng anh, ấy vậy mà bởi vì quá mức căng thẳng, mới đầu viên chức nhỏ còn có thể nhỏ nhẹ mà gọi “Đàn anh” một câu, đợi đến lúc đàn anh ngẩng đầu lên nhìn cậu, viên chức nhỏ đã căng thẳng đến mức vô thức nâng cao giọng: “Hôm nay em được thăng lên làm nhân viên chính thức!” Tất cả mọi người trong phòng đều nhìn về phía viên chức nhỏ, xấu hổ đến nỗi viên chức nhỏ chỉ muốn chui luôn vào gầm bàn của đàn anh. Đàn anh cong cong khóe miệng mà nhìn cậu. “Đàn anh, anh có thể cho em số điện thoại được không? Có việc thì em mới tìm anh.” Viên chức nhỏ gãi gãi ót, ngượng ngùng nói. Nói xong lại cảm thấy hối hận vì sao mình lại phải thêm cái vế sau kia làm gì… Ngày hôm sau, viên chức nhỏ lại vui vẻ rồi. Bởi vì đàn anh không đi chung với tiểu Mỹ nữa hehe.Viên chức nhỏ quan sát tiểu Mỹ, rất bình thường, vẫn cười đùa vui vẻ với các đồng nghiệp nữ khác. Sau đó quay sang nhìn đàn anh, đàn anh một mình cô đơn quá, mình vẫn là nên là đi làm bạn với anh thôi. Thế là viên chức nhỏ tươi cười mà chạy đến bên cạnh đàn anh, nếu như sau lưng cậu có một cái đuôi, nhất định là đã dựng thẳng đến tận trời cao rồi.Đến chỗ nào viên chức nhỏ cũng muốn chụp ảnh chung, mỗi bức ảnh đều vui vẻ lộ ra tám cái răng. Đồ lưu niệm cũng phải mua một đôi, cậu một cái, đàn anh một cái.Buổi chiều bọn họ đi chơi phiêu lưu mạo hiểm, viên chức nhỏ và đàn anh ngồi chung trên một chiếc thuyền bơm hơi.Lúc lướt xuống từ trên núi, viên chức nhỏ cảm thấy nếu bây giờ cậu mà thả lỏng tay một chút thì sẽ bị văng ra ngoài, sau đó đụng vào cục đá, đi đời nhà ma. Nhưng cậu còn chưa cua đổ được đàn anh, cậu mới không buông tay đâu.Viên chức nhỏ mở mắt ra nhìn đàn anh ở phía đối diện, há miệng cười to.Đàn anh nhíu nhíu mày, nghiêm túc nói: “Đừng cười.”Viên chức nhỏ lập tức ngậm miệng, nghiêm túc mà nhìn anh.“Không thì nước sẽ chảy cả vào miệng em đó.”Viên chức nhỏ nhìn đàn anh nghiêm trang nói, cảm thấy mình lại càng buồn cười hơn, đúng là kiểu hài của Châu Tinh Trì mà ha ha ha. Đàn anh thật là đáng yêu quá đi mất. (???)Vừa đến chỗ nước phẳng, các đồng nghiệp liền cầm súng nước bắn nhau. Mỗi thuyền có một cái súng nước, đội của viên chức nhỏ trên cơ bản đều là viên chức nhỏ phụ trách chiến đấu với các đồng nghiệp, đàn anh thì đứng ở bên cạnh nhìn.Các đồng nghiệp liên hợp lại bắn viên chức nhỏ, viên chức nhỏ bị cột nước khắp nơi bắn tới không mở nổi mắt.Đàn anh cầm lấy súng nước, nhanh chóng nạp đầy, sau đó trực tiếp bắn vào mặt các đồng nghiệp, bắn cho quân địch đều phải tan rã, đổi mục tiêu.Đến phút cuối thì khung cảnh đã hoàn toàn hỗn loạn, mọi người bắn nhau loạn xạ, thậm chí các thành viên cùng đội còn té nước lên người nhau.Sau khi cởi áo phao ra, chiếc áo sơ mi sớm đã ướt đẫm của đàn anh dán vào da, lộ rõ tám khối cơ bụng. Viên chức nhỏ nhìn chằm chằm cơ bụng của đàn anh, nuốt nước miếng, làm thế nào cũng không dời mắt ra nổi.