Tác giả:

Sau khi bị bóc lột ở công ty ba tháng, hôm nay viên chức nhỏ vừa được thăng lên làm nhân viên chính thức. Hôm nay cũng là ngày thứ một trăm trộm ngắm đàn anh, viên chức nhỏ lấy hết can đảm, toàn thân cứng đờ đến nỗi cùng tay cùng chân mà đi đến trước mặt anh. Vốn dĩ là định “đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên” để tiếp tục giữ hình tượng tốt đẹp trong lòng anh, ấy vậy mà bởi vì quá mức căng thẳng, mới đầu viên chức nhỏ còn có thể nhỏ nhẹ mà gọi “Đàn anh” một câu, đợi đến lúc đàn anh ngẩng đầu lên nhìn cậu, viên chức nhỏ đã căng thẳng đến mức vô thức nâng cao giọng: “Hôm nay em được thăng lên làm nhân viên chính thức!” Tất cả mọi người trong phòng đều nhìn về phía viên chức nhỏ, xấu hổ đến nỗi viên chức nhỏ chỉ muốn chui luôn vào gầm bàn của đàn anh. Đàn anh cong cong khóe miệng mà nhìn cậu. “Đàn anh, anh có thể cho em số điện thoại được không? Có việc thì em mới tìm anh.” Viên chức nhỏ gãi gãi ót, ngượng ngùng nói. Nói xong lại cảm thấy hối hận vì sao mình lại phải thêm cái vế sau kia làm gì…

Chương 9

Viên Chức Nhỏ Và Đàn AnhTác giả: Sái ThácTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện SủngSau khi bị bóc lột ở công ty ba tháng, hôm nay viên chức nhỏ vừa được thăng lên làm nhân viên chính thức. Hôm nay cũng là ngày thứ một trăm trộm ngắm đàn anh, viên chức nhỏ lấy hết can đảm, toàn thân cứng đờ đến nỗi cùng tay cùng chân mà đi đến trước mặt anh. Vốn dĩ là định “đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên” để tiếp tục giữ hình tượng tốt đẹp trong lòng anh, ấy vậy mà bởi vì quá mức căng thẳng, mới đầu viên chức nhỏ còn có thể nhỏ nhẹ mà gọi “Đàn anh” một câu, đợi đến lúc đàn anh ngẩng đầu lên nhìn cậu, viên chức nhỏ đã căng thẳng đến mức vô thức nâng cao giọng: “Hôm nay em được thăng lên làm nhân viên chính thức!” Tất cả mọi người trong phòng đều nhìn về phía viên chức nhỏ, xấu hổ đến nỗi viên chức nhỏ chỉ muốn chui luôn vào gầm bàn của đàn anh. Đàn anh cong cong khóe miệng mà nhìn cậu. “Đàn anh, anh có thể cho em số điện thoại được không? Có việc thì em mới tìm anh.” Viên chức nhỏ gãi gãi ót, ngượng ngùng nói. Nói xong lại cảm thấy hối hận vì sao mình lại phải thêm cái vế sau kia làm gì… “Đàn anh, anh thấy em mặc như này có ổn không? Chúng nó sẽ thích chứ?” Viên chức nhỏ mặc com-lê giữa trời hè oi bức, hai tay cầm túi, mặt đầy căng thẳng nhìn đàn anh.Đàn anh cầm lấy thức ăn cho chó và mèo trên tay viên chức nhỏ, dùng tay phải xoa đầu cậu: “Đừng lo, chúng nó ngoan lắm, chỉ cần em tốt với chúng thì chúng sẽ tốt lại với em thôi mà. Hơn nữa chúng cũng không kén ăn, nhất định là sẽ thích em.”Mở cửa, là có thể nhìn thấy hai con vật nhỏ đang nằm sấp trên ghế sô pha. Đại Hắc nghe thấy tiếng động, quay đầu sang nhìn thoáng qua rồi lại dán mắt vào TV, Tiểu Bạch thì vẫy vẫy đuôi, vui sướng mà phóng tới chào đón chủ nhân.Hai người đặt đồ lên bàn, viên chức nhỏ liền nghiêm chỉnh ngồi ở một góc ghế sô pha, thỉnh thoảng lại liếc nhìn Đại Hắc một cái. Tiểu Bạch thì tung ta tung tăng đi theo bên người đàn anh, không biết đàn anh đã ngồi xổm xuống nói gì với nó, sau đó chỉ chỉ về phía viên chức nhỏ.Viên chức nhỏ đang ngắm Đại Hắc, đột nhiên bị Tiểu Bạch nhào tới l**m cho nước miếng đầy mặt.Không lâu sau, viên chức nhỏ đã chơi vô cùng thân thiết với Tiểu Bạch, mãi đến tận khi đàn anh đổ thức ăn vào bát cho chúng, Đại Hắc, Tiểu Bạch đi ăn thì viên chức nhỏ mới lưu luyến mà buông Tiểu Bạch ra.Đàn anh cầm một cốc Coca tới cho viên chức nhỏ: “Đợi lát nữa chúng ăn xong là em có thể tiếp tục chơi với hai đứa nó.”“Cởi áo khoác đi, em không thấy nóng sao?” Tuy rằng phòng khách có bật điều hòa, nhưng viên chức nhỏ cũng đã nóng đến toát mồ hôi.Viên chức nhỏ cởi áo khoác, đặt sang một bên, mắt sáng lấp lánh mà nhìn Đại Hắc, siêu cấp muốn nựng nó một phen.

“Đàn anh, anh thấy em mặc như này có ổn không? Chúng nó sẽ thích chứ?” Viên chức nhỏ mặc com-lê giữa trời hè oi bức, hai tay cầm túi, mặt đầy căng thẳng nhìn đàn anh.

Đàn anh cầm lấy thức ăn cho chó và mèo trên tay viên chức nhỏ, dùng tay phải xoa đầu cậu: “Đừng lo, chúng nó ngoan lắm, chỉ cần em tốt với chúng thì chúng sẽ tốt lại với em thôi mà. Hơn nữa chúng cũng không kén ăn, nhất định là sẽ thích em.”

Mở cửa, là có thể nhìn thấy hai con vật nhỏ đang nằm sấp trên ghế sô pha. Đại Hắc nghe thấy tiếng động, quay đầu sang nhìn thoáng qua rồi lại dán mắt vào TV, Tiểu Bạch thì vẫy vẫy đuôi, vui sướng mà phóng tới chào đón chủ nhân.

Hai người đặt đồ lên bàn, viên chức nhỏ liền nghiêm chỉnh ngồi ở một góc ghế sô pha, thỉnh thoảng lại liếc nhìn Đại Hắc một cái. Tiểu Bạch thì tung ta tung tăng đi theo bên người đàn anh, không biết đàn anh đã ngồi xổm xuống nói gì với nó, sau đó chỉ chỉ về phía viên chức nhỏ.

Viên chức nhỏ đang ngắm Đại Hắc, đột nhiên bị Tiểu Bạch nhào tới l**m cho nước miếng đầy mặt.

Không lâu sau, viên chức nhỏ đã chơi vô cùng thân thiết với Tiểu Bạch, mãi đến tận khi đàn anh đổ thức ăn vào bát cho chúng, Đại Hắc, Tiểu Bạch đi ăn thì viên chức nhỏ mới lưu luyến mà buông Tiểu Bạch ra.

Đàn anh cầm một cốc Coca tới cho viên chức nhỏ: “Đợi lát nữa chúng ăn xong là em có thể tiếp tục chơi với hai đứa nó.”

“Cởi áo khoác đi, em không thấy nóng sao?” Tuy rằng phòng khách có bật điều hòa, nhưng viên chức nhỏ cũng đã nóng đến toát mồ hôi.

Viên chức nhỏ cởi áo khoác, đặt sang một bên, mắt sáng lấp lánh mà nhìn Đại Hắc, siêu cấp muốn nựng nó một phen.

Viên Chức Nhỏ Và Đàn AnhTác giả: Sái ThácTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện SủngSau khi bị bóc lột ở công ty ba tháng, hôm nay viên chức nhỏ vừa được thăng lên làm nhân viên chính thức. Hôm nay cũng là ngày thứ một trăm trộm ngắm đàn anh, viên chức nhỏ lấy hết can đảm, toàn thân cứng đờ đến nỗi cùng tay cùng chân mà đi đến trước mặt anh. Vốn dĩ là định “đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên” để tiếp tục giữ hình tượng tốt đẹp trong lòng anh, ấy vậy mà bởi vì quá mức căng thẳng, mới đầu viên chức nhỏ còn có thể nhỏ nhẹ mà gọi “Đàn anh” một câu, đợi đến lúc đàn anh ngẩng đầu lên nhìn cậu, viên chức nhỏ đã căng thẳng đến mức vô thức nâng cao giọng: “Hôm nay em được thăng lên làm nhân viên chính thức!” Tất cả mọi người trong phòng đều nhìn về phía viên chức nhỏ, xấu hổ đến nỗi viên chức nhỏ chỉ muốn chui luôn vào gầm bàn của đàn anh. Đàn anh cong cong khóe miệng mà nhìn cậu. “Đàn anh, anh có thể cho em số điện thoại được không? Có việc thì em mới tìm anh.” Viên chức nhỏ gãi gãi ót, ngượng ngùng nói. Nói xong lại cảm thấy hối hận vì sao mình lại phải thêm cái vế sau kia làm gì… “Đàn anh, anh thấy em mặc như này có ổn không? Chúng nó sẽ thích chứ?” Viên chức nhỏ mặc com-lê giữa trời hè oi bức, hai tay cầm túi, mặt đầy căng thẳng nhìn đàn anh.Đàn anh cầm lấy thức ăn cho chó và mèo trên tay viên chức nhỏ, dùng tay phải xoa đầu cậu: “Đừng lo, chúng nó ngoan lắm, chỉ cần em tốt với chúng thì chúng sẽ tốt lại với em thôi mà. Hơn nữa chúng cũng không kén ăn, nhất định là sẽ thích em.”Mở cửa, là có thể nhìn thấy hai con vật nhỏ đang nằm sấp trên ghế sô pha. Đại Hắc nghe thấy tiếng động, quay đầu sang nhìn thoáng qua rồi lại dán mắt vào TV, Tiểu Bạch thì vẫy vẫy đuôi, vui sướng mà phóng tới chào đón chủ nhân.Hai người đặt đồ lên bàn, viên chức nhỏ liền nghiêm chỉnh ngồi ở một góc ghế sô pha, thỉnh thoảng lại liếc nhìn Đại Hắc một cái. Tiểu Bạch thì tung ta tung tăng đi theo bên người đàn anh, không biết đàn anh đã ngồi xổm xuống nói gì với nó, sau đó chỉ chỉ về phía viên chức nhỏ.Viên chức nhỏ đang ngắm Đại Hắc, đột nhiên bị Tiểu Bạch nhào tới l**m cho nước miếng đầy mặt.Không lâu sau, viên chức nhỏ đã chơi vô cùng thân thiết với Tiểu Bạch, mãi đến tận khi đàn anh đổ thức ăn vào bát cho chúng, Đại Hắc, Tiểu Bạch đi ăn thì viên chức nhỏ mới lưu luyến mà buông Tiểu Bạch ra.Đàn anh cầm một cốc Coca tới cho viên chức nhỏ: “Đợi lát nữa chúng ăn xong là em có thể tiếp tục chơi với hai đứa nó.”“Cởi áo khoác đi, em không thấy nóng sao?” Tuy rằng phòng khách có bật điều hòa, nhưng viên chức nhỏ cũng đã nóng đến toát mồ hôi.Viên chức nhỏ cởi áo khoác, đặt sang một bên, mắt sáng lấp lánh mà nhìn Đại Hắc, siêu cấp muốn nựng nó một phen.

Chương 9