Trời chạng vạng bảy giờ tối, người dân lao động cần cù trong thôn Thạch Kiều cả người mồ hôi đầm đìa vẫn ở trong đất, giống như không cảm giác được nhiệt độ nóng bức của mùa hè muốn đem người nướng chín. Giang Miên Miên ở bờ sông ngâm chân nhưng thực sự quá nóng, cô chỉ muốn cởi hết quần áo ngâm mình ở trong sông mà trải qua hết mùa hè. Những lúc như thế này cô vô cùng hoài niệm máy điều hòa không khí của xã hội hiện đại. Nhưng niên đại này đừng nói là máy điều hòa, ngay cả việc muốn ăn một cây kem đá cũng là xa xỉ. Đột nhiên, từ bụi cây phía sau có một người nhảy ra, to giọng chất vấn: "Nhìn một chút xem là con bé nào lại lười biếng. "Giang Miên Miên một chút cũng không bị hù dọa, vốn khuôn mặt nhỏ nhắn đang ủ dột trong nháy mắt toát ra ánh sáng: "Cha, mọi người làm xong rồi sao?"Tất nhiên cha cô có thể lại kiếm cớ rời đi trước thời gian. Quả nhiên, Giang Trường Hải cà lơ phất phơ khoát tay chặn lại: "Không có đâu, cha trở về đi nhà xí, tuy nhiên cũng sắp xong rồi. "Ở nhà nghỉ ngơi…

Chương 97: C97: Kiểm tra kết quả học tập

Thập Niên 70: Gia Đình Cực PhẩmTác giả: Nguyệt Hạ Thư NgốcTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhTrời chạng vạng bảy giờ tối, người dân lao động cần cù trong thôn Thạch Kiều cả người mồ hôi đầm đìa vẫn ở trong đất, giống như không cảm giác được nhiệt độ nóng bức của mùa hè muốn đem người nướng chín. Giang Miên Miên ở bờ sông ngâm chân nhưng thực sự quá nóng, cô chỉ muốn cởi hết quần áo ngâm mình ở trong sông mà trải qua hết mùa hè. Những lúc như thế này cô vô cùng hoài niệm máy điều hòa không khí của xã hội hiện đại. Nhưng niên đại này đừng nói là máy điều hòa, ngay cả việc muốn ăn một cây kem đá cũng là xa xỉ. Đột nhiên, từ bụi cây phía sau có một người nhảy ra, to giọng chất vấn: "Nhìn một chút xem là con bé nào lại lười biếng. "Giang Miên Miên một chút cũng không bị hù dọa, vốn khuôn mặt nhỏ nhắn đang ủ dột trong nháy mắt toát ra ánh sáng: "Cha, mọi người làm xong rồi sao?"Tất nhiên cha cô có thể lại kiếm cớ rời đi trước thời gian. Quả nhiên, Giang Trường Hải cà lơ phất phơ khoát tay chặn lại: "Không có đâu, cha trở về đi nhà xí, tuy nhiên cũng sắp xong rồi. "Ở nhà nghỉ ngơi… Trương Quế Hoa lúc này mới miễn cưỡng buông tha cho ông, vui vẻ cầm đường đỏ trên tay, đi vào nhà, cất vào trong ngăn tủ khóa.Để lại phía sau là Tôn Lệ Hà ngu ngơ nhìn theo bóng lưng của bà, vì sao mà chỉ một bao đường đỏ đã dỗ được mẹ chồng rồi, so với giày da thì một bao đường đỏ có là gì?Mẹ chồng già nên bị lẩm cẩm rồi à?Giang Trường Hải, mang theo vợ con trở về phòng.Sau khi về phòng, Tô Uyển Ngọc liền ôm ông rồi hôn một cái: "Sao mà anh thông minh thế hả, biết chuẩn bị đường đỏ dỗ mẹ!"Giang Trường Hải tỏ ra đắc ý: "Đúng thế, anh từ bụng mẹ chui ra, chẳng lẽ lại không biết tính khí của mẹ như thế nào."Mẹ mặc dù tính khí kém, nhưng cũng rất dễ dụ.Giang Miên Miên nhìn ông bằng một ánh mắt sùng bái, khả năng phản trinh sát đến mức trâu bò này của cha cô, đều là kinh nghiệm tích lũy được qua những năm tháng cùng bọn họ đấu trí đấu dũng.Hệ thống tận dụng mọi thứ tẩy não cho Giang Miên Miên: "Ký chủ, cô nhìn cha cô thương cô như thế, mua cho cô nhiều đồ như vậy, cô có phải là nên học tập cho giỏi, cố gắng thi đạt hàng nhất, cho ông ấy được nở mày nở mặt không?"Giang Miên Miên nghĩ nghĩ, cảm thấy hệ thống nói cũng có đạo lý, cô đúng là nên học tập cho giỏi để báo đáp cha.Thế là khẽ cắn môi, hạ quyết tâm: "Vậy sau này, mỗi ngày ta sẽ dành thêm 2 tiếng ở trong không gian hệ thống học."Thấy Giang Miên Miên rốt cuộc biết tiến tới, hệ thống cảm khái vạn phần: Quá trình cải tạo học tra thành học bá rốt cục lại tiến về trước một bước, đúng là gian nan mà!Trong vòng vài ngày sau đó, cô thật đúng là mỗi ngày đều ở trong không gian hệ thống học thêm 2 tiếng, tức là 6 giờ.Độ khó tăng thêm không lớn, cô chỉ dùng không đến một tuần lễ đã đem chương trình ngữ văn cùng Toán học năm thứ tư đều học xong.Sau đó đến phòng làm việc của giáo viên tìm Lưu Văn: "Thưa thầy, sách giáo khoa năm thứ tư em học xong rồi ạ.""Nhanh vậy ư?!" Phía sau cặp kính, ánh mắt thầy Lưu Văn tràn đầy kinh ngạc.Nếu như thầy ấy nhớ không lầm, từ lúc bọn họ quyết định Giang Miên Miên tự học đến bây giờ, vẫn chưa tới một tuần lễ mà?Mạnh Vệ Đông cũng xúm lại: "Cả Văn và Toán đều học xong ư?"Nhìn thấy hai thầy cùng có vẻ mặt kinh ngạc pha lẫn kích động, Giang Miên Miên có chút mà chần chờ gật gật đầu: "Vâng, đều học xong rồi ạ."Cô cảm thấy, có vẻ hôm nay cô không nên đến văn phòng."Tốt quá rồi!" Lưu Văn bỗng nhiên đứng lên, chân ghế cùng mặt đất ma sát phát ra âm thanh không nhỏ, làm Giang Miên Miên giật nảy mình.Lưu Văn ý thức được sự thất thố của mình, thoáng nhắm mắt lại một chút, đè xuống trận kích động trong lòng, cố gắng hết sức chậm rãi nói: "Học trò Giang Miên Miên, em cùng các thầy đến phòng làm việc của hiệu trưởng ít phút, cùng hiệu trưởng nói một chút tình huống của em."Hai thầy đưa cô cùng đi đến phòng làm việc của hiệu trưởng, báo tin vui này cho hiệu trưởng.Hiệu trưởng cũng là vừa mừng vừa sợ, trầm ngâm một lát sau mới nói: "Trò Giang Miên Miên, chúng ta để em làm bài kiểm tra, xem xem em học tập như thế nào.""Vâng". Giang Miên Miên còn có thể nói gì nữa? Đương nhiên là gật đầu đồng ý."Hai anh mang hai cái đề bài qua đây." Hiệu trưởng nhìn sang rồi nói với Lưu Văn và Mạnh Vệ Đông.Lưu Văn một mặt bất đắc dĩ nói: "Hiệu trưởng, chúng ta không nghĩ đến việc Giang Miên Miên học nhanh như vậy, chưa chuẩn bị bài kiểm tra."Mạnh Vệ Đông suy nghĩ một chút rồi nói: "Hiệu trưởng, lấy bài thi năm ngoái, người thấy có được không?"Hiệu trưởng nghe xong, gật đầu nói: "Cũng được, dù sao sách giáo khoa năm ngoái và sách giáo khoa năm nay đều không khác mấy, đi lấy đi."Mạnh Vệ Đông liền mang năm bài kiểm tra năm trước tới, để cho Giang Miên Miên làm.Hiệu trưởng cũng đem bút mà bình thường mình dùng mang ra, để cô làm bài tại bàn làm việc của mình."Cảm ơn hiệu trưởng." Giang Miên Miên nhận lấy chiếc bút, bắt đầu viết xoát xoát xoát.

Trương Quế Hoa lúc này mới miễn cưỡng buông tha cho ông, vui vẻ cầm đường đỏ trên tay, đi vào nhà, cất vào trong ngăn tủ khóa.

Để lại phía sau là Tôn Lệ Hà ngu ngơ nhìn theo bóng lưng của bà, vì sao mà chỉ một bao đường đỏ đã dỗ được mẹ chồng rồi, so với giày da thì một bao đường đỏ có là gì?

Mẹ chồng già nên bị lẩm cẩm rồi à?

Giang Trường Hải, mang theo vợ con trở về phòng.

Sau khi về phòng, Tô Uyển Ngọc liền ôm ông rồi hôn một cái: "Sao mà anh thông minh thế hả, biết chuẩn bị đường đỏ dỗ mẹ!"

Giang Trường Hải tỏ ra đắc ý: "Đúng thế, anh từ bụng mẹ chui ra, chẳng lẽ lại không biết tính khí của mẹ như thế nào."

Mẹ mặc dù tính khí kém, nhưng cũng rất dễ dụ.

Giang Miên Miên nhìn ông bằng một ánh mắt sùng bái, khả năng phản trinh sát đến mức trâu bò này của cha cô, đều là kinh nghiệm tích lũy được qua những năm tháng cùng bọn họ đấu trí đấu dũng.

Hệ thống tận dụng mọi thứ tẩy não cho Giang Miên Miên: "Ký chủ, cô nhìn cha cô thương cô như thế, mua cho cô nhiều đồ như vậy, cô có phải là nên học tập cho giỏi, cố gắng thi đạt hàng nhất, cho ông ấy được nở mày nở mặt không?"

Giang Miên Miên nghĩ nghĩ, cảm thấy hệ thống nói cũng có đạo lý, cô đúng là nên học tập cho giỏi để báo đáp cha.

Thế là khẽ cắn môi, hạ quyết tâm: "Vậy sau này, mỗi ngày ta sẽ dành thêm 2 tiếng ở trong không gian hệ thống học."

Thấy Giang Miên Miên rốt cuộc biết tiến tới, hệ thống cảm khái vạn phần: Quá trình cải tạo học tra thành học bá rốt cục lại tiến về trước một bước, đúng là gian nan mà!

Trong vòng vài ngày sau đó, cô thật đúng là mỗi ngày đều ở trong không gian hệ thống học thêm 2 tiếng, tức là 6 giờ.

Độ khó tăng thêm không lớn, cô chỉ dùng không đến một tuần lễ đã đem chương trình ngữ văn cùng Toán học năm thứ tư đều học xong.

Sau đó đến phòng làm việc của giáo viên tìm Lưu Văn: "Thưa thầy, sách giáo khoa năm thứ tư em học xong rồi ạ."

"Nhanh vậy ư?!" Phía sau cặp kính, ánh mắt thầy Lưu Văn tràn đầy kinh ngạc.

Nếu như thầy ấy nhớ không lầm, từ lúc bọn họ quyết định Giang Miên Miên tự học đến bây giờ, vẫn chưa tới một tuần lễ mà?

Mạnh Vệ Đông cũng xúm lại: "Cả Văn và Toán đều học xong ư?"

Nhìn thấy hai thầy cùng có vẻ mặt kinh ngạc pha lẫn kích động, Giang Miên Miên có chút mà chần chờ gật gật đầu: "Vâng, đều học xong rồi ạ."

Cô cảm thấy, có vẻ hôm nay cô không nên đến văn phòng.

"Tốt quá rồi!" Lưu Văn bỗng nhiên đứng lên, chân ghế cùng mặt đất ma sát phát ra âm thanh không nhỏ, làm Giang Miên Miên giật nảy mình.

Lưu Văn ý thức được sự thất thố của mình, thoáng nhắm mắt lại một chút, đè xuống trận kích động trong lòng, cố gắng hết sức chậm rãi nói: "Học trò Giang Miên Miên, em cùng các thầy đến phòng làm việc của hiệu trưởng ít phút, cùng hiệu trưởng nói một chút tình huống của em."

Hai thầy đưa cô cùng đi đến phòng làm việc của hiệu trưởng, báo tin vui này cho hiệu trưởng.

Hiệu trưởng cũng là vừa mừng vừa sợ, trầm ngâm một lát sau mới nói: "Trò Giang Miên Miên, chúng ta để em làm bài kiểm tra, xem xem em học tập như thế nào."

"Vâng". Giang Miên Miên còn có thể nói gì nữa? Đương nhiên là gật đầu đồng ý.

"Hai anh mang hai cái đề bài qua đây." Hiệu trưởng nhìn sang rồi nói với Lưu Văn và Mạnh Vệ Đông.

Lưu Văn một mặt bất đắc dĩ nói: "Hiệu trưởng, chúng ta không nghĩ đến việc Giang Miên Miên học nhanh như vậy, chưa chuẩn bị bài kiểm tra."

Mạnh Vệ Đông suy nghĩ một chút rồi nói: "Hiệu trưởng, lấy bài thi năm ngoái, người thấy có được không?"

Hiệu trưởng nghe xong, gật đầu nói: "Cũng được, dù sao sách giáo khoa năm ngoái và sách giáo khoa năm nay đều không khác mấy, đi lấy đi."

Mạnh Vệ Đông liền mang năm bài kiểm tra năm trước tới, để cho Giang Miên Miên làm.

Hiệu trưởng cũng đem bút mà bình thường mình dùng mang ra, để cô làm bài tại bàn làm việc của mình.

"Cảm ơn hiệu trưởng." Giang Miên Miên nhận lấy chiếc bút, bắt đầu viết xoát xoát xoát.

Thập Niên 70: Gia Đình Cực PhẩmTác giả: Nguyệt Hạ Thư NgốcTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhTrời chạng vạng bảy giờ tối, người dân lao động cần cù trong thôn Thạch Kiều cả người mồ hôi đầm đìa vẫn ở trong đất, giống như không cảm giác được nhiệt độ nóng bức của mùa hè muốn đem người nướng chín. Giang Miên Miên ở bờ sông ngâm chân nhưng thực sự quá nóng, cô chỉ muốn cởi hết quần áo ngâm mình ở trong sông mà trải qua hết mùa hè. Những lúc như thế này cô vô cùng hoài niệm máy điều hòa không khí của xã hội hiện đại. Nhưng niên đại này đừng nói là máy điều hòa, ngay cả việc muốn ăn một cây kem đá cũng là xa xỉ. Đột nhiên, từ bụi cây phía sau có một người nhảy ra, to giọng chất vấn: "Nhìn một chút xem là con bé nào lại lười biếng. "Giang Miên Miên một chút cũng không bị hù dọa, vốn khuôn mặt nhỏ nhắn đang ủ dột trong nháy mắt toát ra ánh sáng: "Cha, mọi người làm xong rồi sao?"Tất nhiên cha cô có thể lại kiếm cớ rời đi trước thời gian. Quả nhiên, Giang Trường Hải cà lơ phất phơ khoát tay chặn lại: "Không có đâu, cha trở về đi nhà xí, tuy nhiên cũng sắp xong rồi. "Ở nhà nghỉ ngơi… Trương Quế Hoa lúc này mới miễn cưỡng buông tha cho ông, vui vẻ cầm đường đỏ trên tay, đi vào nhà, cất vào trong ngăn tủ khóa.Để lại phía sau là Tôn Lệ Hà ngu ngơ nhìn theo bóng lưng của bà, vì sao mà chỉ một bao đường đỏ đã dỗ được mẹ chồng rồi, so với giày da thì một bao đường đỏ có là gì?Mẹ chồng già nên bị lẩm cẩm rồi à?Giang Trường Hải, mang theo vợ con trở về phòng.Sau khi về phòng, Tô Uyển Ngọc liền ôm ông rồi hôn một cái: "Sao mà anh thông minh thế hả, biết chuẩn bị đường đỏ dỗ mẹ!"Giang Trường Hải tỏ ra đắc ý: "Đúng thế, anh từ bụng mẹ chui ra, chẳng lẽ lại không biết tính khí của mẹ như thế nào."Mẹ mặc dù tính khí kém, nhưng cũng rất dễ dụ.Giang Miên Miên nhìn ông bằng một ánh mắt sùng bái, khả năng phản trinh sát đến mức trâu bò này của cha cô, đều là kinh nghiệm tích lũy được qua những năm tháng cùng bọn họ đấu trí đấu dũng.Hệ thống tận dụng mọi thứ tẩy não cho Giang Miên Miên: "Ký chủ, cô nhìn cha cô thương cô như thế, mua cho cô nhiều đồ như vậy, cô có phải là nên học tập cho giỏi, cố gắng thi đạt hàng nhất, cho ông ấy được nở mày nở mặt không?"Giang Miên Miên nghĩ nghĩ, cảm thấy hệ thống nói cũng có đạo lý, cô đúng là nên học tập cho giỏi để báo đáp cha.Thế là khẽ cắn môi, hạ quyết tâm: "Vậy sau này, mỗi ngày ta sẽ dành thêm 2 tiếng ở trong không gian hệ thống học."Thấy Giang Miên Miên rốt cuộc biết tiến tới, hệ thống cảm khái vạn phần: Quá trình cải tạo học tra thành học bá rốt cục lại tiến về trước một bước, đúng là gian nan mà!Trong vòng vài ngày sau đó, cô thật đúng là mỗi ngày đều ở trong không gian hệ thống học thêm 2 tiếng, tức là 6 giờ.Độ khó tăng thêm không lớn, cô chỉ dùng không đến một tuần lễ đã đem chương trình ngữ văn cùng Toán học năm thứ tư đều học xong.Sau đó đến phòng làm việc của giáo viên tìm Lưu Văn: "Thưa thầy, sách giáo khoa năm thứ tư em học xong rồi ạ.""Nhanh vậy ư?!" Phía sau cặp kính, ánh mắt thầy Lưu Văn tràn đầy kinh ngạc.Nếu như thầy ấy nhớ không lầm, từ lúc bọn họ quyết định Giang Miên Miên tự học đến bây giờ, vẫn chưa tới một tuần lễ mà?Mạnh Vệ Đông cũng xúm lại: "Cả Văn và Toán đều học xong ư?"Nhìn thấy hai thầy cùng có vẻ mặt kinh ngạc pha lẫn kích động, Giang Miên Miên có chút mà chần chờ gật gật đầu: "Vâng, đều học xong rồi ạ."Cô cảm thấy, có vẻ hôm nay cô không nên đến văn phòng."Tốt quá rồi!" Lưu Văn bỗng nhiên đứng lên, chân ghế cùng mặt đất ma sát phát ra âm thanh không nhỏ, làm Giang Miên Miên giật nảy mình.Lưu Văn ý thức được sự thất thố của mình, thoáng nhắm mắt lại một chút, đè xuống trận kích động trong lòng, cố gắng hết sức chậm rãi nói: "Học trò Giang Miên Miên, em cùng các thầy đến phòng làm việc của hiệu trưởng ít phút, cùng hiệu trưởng nói một chút tình huống của em."Hai thầy đưa cô cùng đi đến phòng làm việc của hiệu trưởng, báo tin vui này cho hiệu trưởng.Hiệu trưởng cũng là vừa mừng vừa sợ, trầm ngâm một lát sau mới nói: "Trò Giang Miên Miên, chúng ta để em làm bài kiểm tra, xem xem em học tập như thế nào.""Vâng". Giang Miên Miên còn có thể nói gì nữa? Đương nhiên là gật đầu đồng ý."Hai anh mang hai cái đề bài qua đây." Hiệu trưởng nhìn sang rồi nói với Lưu Văn và Mạnh Vệ Đông.Lưu Văn một mặt bất đắc dĩ nói: "Hiệu trưởng, chúng ta không nghĩ đến việc Giang Miên Miên học nhanh như vậy, chưa chuẩn bị bài kiểm tra."Mạnh Vệ Đông suy nghĩ một chút rồi nói: "Hiệu trưởng, lấy bài thi năm ngoái, người thấy có được không?"Hiệu trưởng nghe xong, gật đầu nói: "Cũng được, dù sao sách giáo khoa năm ngoái và sách giáo khoa năm nay đều không khác mấy, đi lấy đi."Mạnh Vệ Đông liền mang năm bài kiểm tra năm trước tới, để cho Giang Miên Miên làm.Hiệu trưởng cũng đem bút mà bình thường mình dùng mang ra, để cô làm bài tại bàn làm việc của mình."Cảm ơn hiệu trưởng." Giang Miên Miên nhận lấy chiếc bút, bắt đầu viết xoát xoát xoát.

Chương 97: C97: Kiểm tra kết quả học tập