Một buổi sáng bình thường như mọi ngày, Tống Vu Quân mặc bộ đồ công sở nhăn nheo cũ kĩ, vài sợi râu ria mọc lởm chởm trên cảm, tóc tai bù xù như đã lâu không cắt tỉa. Ánh mắt lờ đờ bước ra khỏi khu trọ nghèo nàn. “Cái thằng nhìn như thằng nghiện thế kia mà bày đặt mặc đồ công ty đi làm, tính lừa gạt ai?” “Thanh niên trai tráng mà gầy như que củi, bộ dạng này phù hợp với mấy đứa đầu trộm đuôi cướp hơn” “Không chừng qua mặt chúng ta để đi đập đá hút chích gì rôi. Thế này kiểu nào cũng chết sớm cho coi. ” Vừa bước ra khỏi cửa đã nghe các bà hàng xóm tóc xoăn như mì Hảo Hảo tụm năm tụm bảy bàn tán nói xấu. Tống Vu Quân tuy rất muốn lên tiếng dẹp bớt mấy cái miệng nhiều chuyện này lại nhưng bản thân anh ta cũng không ra gì, chẳng có lời nào để giải thích hợp lý cả. Cúi xuống nhìn lại bản thân đang thảm hại như thế nào rồi leo lên chiếc xe cà tàng cũ kĩ tới công ty làm việc, anh ta lại bị bảo vệ phía dưới đâm chọt cho vài câu. “Thời buổi nào rồi mà còn đi chiếc xe cổ lỗ sĩ này? Làm việc bao…
Chương 76: Chương 76
Tổng Tài Ngoài Giá Thú Sủng Vợ Tận TrờiTác giả: Vũ GiảTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngMột buổi sáng bình thường như mọi ngày, Tống Vu Quân mặc bộ đồ công sở nhăn nheo cũ kĩ, vài sợi râu ria mọc lởm chởm trên cảm, tóc tai bù xù như đã lâu không cắt tỉa. Ánh mắt lờ đờ bước ra khỏi khu trọ nghèo nàn. “Cái thằng nhìn như thằng nghiện thế kia mà bày đặt mặc đồ công ty đi làm, tính lừa gạt ai?” “Thanh niên trai tráng mà gầy như que củi, bộ dạng này phù hợp với mấy đứa đầu trộm đuôi cướp hơn” “Không chừng qua mặt chúng ta để đi đập đá hút chích gì rôi. Thế này kiểu nào cũng chết sớm cho coi. ” Vừa bước ra khỏi cửa đã nghe các bà hàng xóm tóc xoăn như mì Hảo Hảo tụm năm tụm bảy bàn tán nói xấu. Tống Vu Quân tuy rất muốn lên tiếng dẹp bớt mấy cái miệng nhiều chuyện này lại nhưng bản thân anh ta cũng không ra gì, chẳng có lời nào để giải thích hợp lý cả. Cúi xuống nhìn lại bản thân đang thảm hại như thế nào rồi leo lên chiếc xe cà tàng cũ kĩ tới công ty làm việc, anh ta lại bị bảo vệ phía dưới đâm chọt cho vài câu. “Thời buổi nào rồi mà còn đi chiếc xe cổ lỗ sĩ này? Làm việc bao… Nghiêm Hạo Nhiên bây giờ như con sói đói ngồi trước mặt Tống Vu Quân, hề nghe tới phụ nữ là hai mắt sáng rực như sao đêm, miệng liên tục hỏi thăm về tình hình người ta.Nếu như nói rằng tất cả tiểu thư quyền quý ở đây Nghiêm Hạo Nhiên từng hẹn hò thì chắc chắn ai ai cũng sẽ tin răm rắp.Tống Vu Quân chần chờ trong giây lát, không biết có nên nói cho Nghiêm Hạo Nhiên biết người mà mình yêu thầm lại là một cô gái tâm thường hay thậm chí là người ở của gia đình mình không? Nghiêm Hạo Nhiên thấy Tống Vu Quân vẫn giữ nguyên vẻ mặt trầm ngâm thì lập tức khó chịu.Anh chàng vội vàng động thủ bằng cách tát cái bốp vào lưng của bạn mình, gương mặt hằm hằm không vui, sau đó lên tiếng càm ràm.“Bạn bè với nhau mà giấu giếm? Vậy cảm phiền cậu đứng lên, xoay người đi thẳng hướng mười hai giờ ra khỏi nhà của tôi nhé.Tôi không tiếp những người không coi tôi là bạn”Vừa nói Nghiêm Hạo Nhiên quay trở về vị trí của mình chuyên tâm chơi game, hoàn toàn không coi sự hiện diện của Tống Vu Quân nặng một kilôgam nào trên cuộc đời này.Thái độ tiễn khách hiện rõ ràng trên khuôn mặt của anh chàng, trong lòng Nghiêm Hạo Nhiên cũng không thoải mái lắm đâu.Bạn bè mà không thể tâm sự mọi chuyện với nhau thì chưa được gọi là bạn bè.Tống Vu Quân thở dài một cái trước hành động ấu trĩ của Nghiêm Hạo Nhiên, được rồi anh nói là được chứ gì.“Thật ra tôi cũng để ý một người, như mà người đó..”“Người đó như thế nào? Là ai?”Nghiêm Hạo Nhiên không chờ được mà hỏi hôn dập, mặc cho Tống Vu Quân có đang lúng túng như thế nào cũng không quan tâm nhiều.Từ ngày quen biết Tống Vu Quân anh ta chưa từng nghe bạn mình nhắc tên bất kì người phụ nữ nào cả.Bây giờ thì có rồi, Nghiêm Hạo Nhiên rất muốn biết người đó là ai, có quyền lực như thế nào mà khiến cho Tống Vu Quân phải tương tư.“Người đó…chỉ là một cô hầu của Tống gia.”“Cái gì? Cậu đùa tôi đấy à?”Nghiêm Hạo Nhiên không tin vào tai mình, khuôn mặt tràn đầy vẻ nghi hoặc nhìn chăm chăm vào Tống Vu Quân.Người phụ nữ có khả năng làm cho Tống Vu Quân phải mềm lòng thực chất chỉ là một con ở? Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy nè? Tống Vu Quân biết chắc Nghiêm Hạo Nhiên sẽ không tin, anh khẽ nhếch môi cười một cái rồi gật đầu nhẹ, coi như câu nói vừa rồi hoàn toàn chính xác.Tống Mỹ Nhân lững thững bước xuống nhà sau khi kết thúc cuộc điện thoại với Trương Phi Tinh.Mọi chuyện càng ngày càng đi quá xa so với dự tính ban đầu của cô †a, vốn dĩ chỉ cho rằng trao cho lão già ấy thứ mà lão ấy luôn mong muốn, chính là trinh tiết của người con gái, ngoan ngoãn phục vụ lão vài ba lần là có thể an toàn ẵm trọn phúc lợi của Trương thị.Ai ngờ Trương Phi Tỉnh quá nham hiểm, hiện tại mối quan hệ của hai người không chỉ đơn giản là bạn tình mà có khi còn phát triển hơn mức như thế.Cô ta mệt mỏi xoa xoa bả vai đang nhức mỏi của mình, tâm trạng hiện tại không tốt cho lắm.Vi Vi từ bên ngoài đi ngang qua nhìn thấy Tống Mỹ Nhân đang ngồi ở ghế sô pha liên hớt hải chạy tới mách lẻo.Ả ta nhanh nhảu nói..
Nghiêm Hạo Nhiên bây giờ như con sói đói ngồi trước mặt Tống Vu Quân, hề nghe tới phụ nữ là hai mắt sáng rực như sao đêm, miệng liên tục hỏi thăm về tình hình người ta.
Nếu như nói rằng tất cả tiểu thư quyền quý ở đây Nghiêm Hạo Nhiên từng hẹn hò thì chắc chắn ai ai cũng sẽ tin răm rắp.
Tống Vu Quân chần chờ trong giây lát, không biết có nên nói cho Nghiêm Hạo Nhiên biết người mà mình yêu thầm lại là một cô gái tâm thường hay thậm chí là người ở của gia đình mình không? Nghiêm Hạo Nhiên thấy Tống Vu Quân vẫn giữ nguyên vẻ mặt trầm ngâm thì lập tức khó chịu.
Anh chàng vội vàng động thủ bằng cách tát cái bốp vào lưng của bạn mình, gương mặt hằm hằm không vui, sau đó lên tiếng càm ràm.
“Bạn bè với nhau mà giấu giếm? Vậy cảm phiền cậu đứng lên, xoay người đi thẳng hướng mười hai giờ ra khỏi nhà của tôi nhé.
Tôi không tiếp những người không coi tôi là bạn”
Vừa nói Nghiêm Hạo Nhiên quay trở về vị trí của mình chuyên tâm chơi game, hoàn toàn không coi sự hiện diện của Tống Vu Quân nặng một kilôgam nào trên cuộc đời này.
Thái độ tiễn khách hiện rõ ràng trên khuôn mặt của anh chàng, trong lòng Nghiêm Hạo Nhiên cũng không thoải mái lắm đâu.
Bạn bè mà không thể tâm sự mọi chuyện với nhau thì chưa được gọi là bạn bè.
Tống Vu Quân thở dài một cái trước hành động ấu trĩ của Nghiêm Hạo Nhiên, được rồi anh nói là được chứ gì.
“Thật ra tôi cũng để ý một người, như mà người đó.
.
”
“Người đó như thế nào? Là ai?”
Nghiêm Hạo Nhiên không chờ được mà hỏi hôn dập, mặc cho Tống Vu Quân có đang lúng túng như thế nào cũng không quan tâm nhiều.
Từ ngày quen biết Tống Vu Quân anh ta chưa từng nghe bạn mình nhắc tên bất kì người phụ nữ nào cả.
Bây giờ thì có rồi, Nghiêm Hạo Nhiên rất muốn biết người đó là ai, có quyền lực như thế nào mà khiến cho Tống Vu Quân phải tương tư.
“Người đó…
chỉ là một cô hầu của Tống gia.
”
“Cái gì? Cậu đùa tôi đấy à?”
Nghiêm Hạo Nhiên không tin vào tai mình, khuôn mặt tràn đầy vẻ nghi hoặc nhìn chăm chăm vào Tống Vu Quân.
Người phụ nữ có khả năng làm cho Tống Vu Quân phải mềm lòng thực chất chỉ là một con ở? Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy nè? Tống Vu Quân biết chắc Nghiêm Hạo Nhiên sẽ không tin, anh khẽ nhếch môi cười một cái rồi gật đầu nhẹ, coi như câu nói vừa rồi hoàn toàn chính xác.
Tống Mỹ Nhân lững thững bước xuống nhà sau khi kết thúc cuộc điện thoại với Trương Phi Tinh.
Mọi chuyện càng ngày càng đi quá xa so với dự tính ban đầu của cô †a, vốn dĩ chỉ cho rằng trao cho lão già ấy thứ mà lão ấy luôn mong muốn, chính là trinh tiết của người con gái, ngoan ngoãn phục vụ lão vài ba lần là có thể an toàn ẵm trọn phúc lợi của Trương thị.
Ai ngờ Trương Phi Tỉnh quá nham hiểm, hiện tại mối quan hệ của hai người không chỉ đơn giản là bạn tình mà có khi còn phát triển hơn mức như thế.
Cô ta mệt mỏi xoa xoa bả vai đang nhức mỏi của mình, tâm trạng hiện tại không tốt cho lắm.
Vi Vi từ bên ngoài đi ngang qua nhìn thấy Tống Mỹ Nhân đang ngồi ở ghế sô pha liên hớt hải chạy tới mách lẻo.
Ả ta nhanh nhảu nói.
.
Tổng Tài Ngoài Giá Thú Sủng Vợ Tận TrờiTác giả: Vũ GiảTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngMột buổi sáng bình thường như mọi ngày, Tống Vu Quân mặc bộ đồ công sở nhăn nheo cũ kĩ, vài sợi râu ria mọc lởm chởm trên cảm, tóc tai bù xù như đã lâu không cắt tỉa. Ánh mắt lờ đờ bước ra khỏi khu trọ nghèo nàn. “Cái thằng nhìn như thằng nghiện thế kia mà bày đặt mặc đồ công ty đi làm, tính lừa gạt ai?” “Thanh niên trai tráng mà gầy như que củi, bộ dạng này phù hợp với mấy đứa đầu trộm đuôi cướp hơn” “Không chừng qua mặt chúng ta để đi đập đá hút chích gì rôi. Thế này kiểu nào cũng chết sớm cho coi. ” Vừa bước ra khỏi cửa đã nghe các bà hàng xóm tóc xoăn như mì Hảo Hảo tụm năm tụm bảy bàn tán nói xấu. Tống Vu Quân tuy rất muốn lên tiếng dẹp bớt mấy cái miệng nhiều chuyện này lại nhưng bản thân anh ta cũng không ra gì, chẳng có lời nào để giải thích hợp lý cả. Cúi xuống nhìn lại bản thân đang thảm hại như thế nào rồi leo lên chiếc xe cà tàng cũ kĩ tới công ty làm việc, anh ta lại bị bảo vệ phía dưới đâm chọt cho vài câu. “Thời buổi nào rồi mà còn đi chiếc xe cổ lỗ sĩ này? Làm việc bao… Nghiêm Hạo Nhiên bây giờ như con sói đói ngồi trước mặt Tống Vu Quân, hề nghe tới phụ nữ là hai mắt sáng rực như sao đêm, miệng liên tục hỏi thăm về tình hình người ta.Nếu như nói rằng tất cả tiểu thư quyền quý ở đây Nghiêm Hạo Nhiên từng hẹn hò thì chắc chắn ai ai cũng sẽ tin răm rắp.Tống Vu Quân chần chờ trong giây lát, không biết có nên nói cho Nghiêm Hạo Nhiên biết người mà mình yêu thầm lại là một cô gái tâm thường hay thậm chí là người ở của gia đình mình không? Nghiêm Hạo Nhiên thấy Tống Vu Quân vẫn giữ nguyên vẻ mặt trầm ngâm thì lập tức khó chịu.Anh chàng vội vàng động thủ bằng cách tát cái bốp vào lưng của bạn mình, gương mặt hằm hằm không vui, sau đó lên tiếng càm ràm.“Bạn bè với nhau mà giấu giếm? Vậy cảm phiền cậu đứng lên, xoay người đi thẳng hướng mười hai giờ ra khỏi nhà của tôi nhé.Tôi không tiếp những người không coi tôi là bạn”Vừa nói Nghiêm Hạo Nhiên quay trở về vị trí của mình chuyên tâm chơi game, hoàn toàn không coi sự hiện diện của Tống Vu Quân nặng một kilôgam nào trên cuộc đời này.Thái độ tiễn khách hiện rõ ràng trên khuôn mặt của anh chàng, trong lòng Nghiêm Hạo Nhiên cũng không thoải mái lắm đâu.Bạn bè mà không thể tâm sự mọi chuyện với nhau thì chưa được gọi là bạn bè.Tống Vu Quân thở dài một cái trước hành động ấu trĩ của Nghiêm Hạo Nhiên, được rồi anh nói là được chứ gì.“Thật ra tôi cũng để ý một người, như mà người đó..”“Người đó như thế nào? Là ai?”Nghiêm Hạo Nhiên không chờ được mà hỏi hôn dập, mặc cho Tống Vu Quân có đang lúng túng như thế nào cũng không quan tâm nhiều.Từ ngày quen biết Tống Vu Quân anh ta chưa từng nghe bạn mình nhắc tên bất kì người phụ nữ nào cả.Bây giờ thì có rồi, Nghiêm Hạo Nhiên rất muốn biết người đó là ai, có quyền lực như thế nào mà khiến cho Tống Vu Quân phải tương tư.“Người đó…chỉ là một cô hầu của Tống gia.”“Cái gì? Cậu đùa tôi đấy à?”Nghiêm Hạo Nhiên không tin vào tai mình, khuôn mặt tràn đầy vẻ nghi hoặc nhìn chăm chăm vào Tống Vu Quân.Người phụ nữ có khả năng làm cho Tống Vu Quân phải mềm lòng thực chất chỉ là một con ở? Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy nè? Tống Vu Quân biết chắc Nghiêm Hạo Nhiên sẽ không tin, anh khẽ nhếch môi cười một cái rồi gật đầu nhẹ, coi như câu nói vừa rồi hoàn toàn chính xác.Tống Mỹ Nhân lững thững bước xuống nhà sau khi kết thúc cuộc điện thoại với Trương Phi Tinh.Mọi chuyện càng ngày càng đi quá xa so với dự tính ban đầu của cô †a, vốn dĩ chỉ cho rằng trao cho lão già ấy thứ mà lão ấy luôn mong muốn, chính là trinh tiết của người con gái, ngoan ngoãn phục vụ lão vài ba lần là có thể an toàn ẵm trọn phúc lợi của Trương thị.Ai ngờ Trương Phi Tỉnh quá nham hiểm, hiện tại mối quan hệ của hai người không chỉ đơn giản là bạn tình mà có khi còn phát triển hơn mức như thế.Cô ta mệt mỏi xoa xoa bả vai đang nhức mỏi của mình, tâm trạng hiện tại không tốt cho lắm.Vi Vi từ bên ngoài đi ngang qua nhìn thấy Tống Mỹ Nhân đang ngồi ở ghế sô pha liên hớt hải chạy tới mách lẻo.Ả ta nhanh nhảu nói..