Tác giả:

Dẫn truyện Mười giờ rưỡi đêm ở Bắc Kinh, Trung Quốc, tòa nhà nguy nga tọa lạc ở khu vực phồn hoa nhất, khí thế hùng vĩ, hoa mỹ đập vào mắt. Lúc này trong phòng bao 1001 ánh đèn sáng chói, đột nhiên đèn tắt, trong phòng ồn ào náo động nháy mắt yên tĩnh không tiếng động. Trong phòng yên tĩnh chừng năm giây, cửa phòng bao đang đóng bị đẩy ra từ bên ngoài, có người đẩy bánh gato hai tầng chậm rãi đi vào, miệng hát: “Chúc cậu sinh nhật vui vẻ…” Người trong phòng như bị lây, sau đó cũng hát bài chúc mừng sinh nhật theo, hát chúc mừng tiếng Anh đến khi kết thúc, có người lớn tiếng kêu: “Người được chúc thổi nến đi!” Sau đó, đẩy bánh gato tới trước mặt một người đàn ông. Người đàn ông kia cao gầy, khí chất thanh tuấn, tuy chỉ mặc áo sơ mi trắng đơn giản, vẫn không che được quý khí tỏa ra từ trên người anh. “Cẩm Dương, nhớ cầu nguyện trước khi thổi nến.” Trong đám người lại có người kêu. Cẩm Dương gật đầu, yên lặng nhìn cây nến một hồi, sau đó cúi người, há miệng về phía cây nến, nhưng còn…

Chương 132: Món Quà Độc Nhất Vô Nhị (16)

Hợp Đồng Tình Nhân Của Người Thừa Kế: Yêu Mãi Không ThaTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngDẫn truyện Mười giờ rưỡi đêm ở Bắc Kinh, Trung Quốc, tòa nhà nguy nga tọa lạc ở khu vực phồn hoa nhất, khí thế hùng vĩ, hoa mỹ đập vào mắt. Lúc này trong phòng bao 1001 ánh đèn sáng chói, đột nhiên đèn tắt, trong phòng ồn ào náo động nháy mắt yên tĩnh không tiếng động. Trong phòng yên tĩnh chừng năm giây, cửa phòng bao đang đóng bị đẩy ra từ bên ngoài, có người đẩy bánh gato hai tầng chậm rãi đi vào, miệng hát: “Chúc cậu sinh nhật vui vẻ…” Người trong phòng như bị lây, sau đó cũng hát bài chúc mừng sinh nhật theo, hát chúc mừng tiếng Anh đến khi kết thúc, có người lớn tiếng kêu: “Người được chúc thổi nến đi!” Sau đó, đẩy bánh gato tới trước mặt một người đàn ông. Người đàn ông kia cao gầy, khí chất thanh tuấn, tuy chỉ mặc áo sơ mi trắng đơn giản, vẫn không che được quý khí tỏa ra từ trên người anh. “Cẩm Dương, nhớ cầu nguyện trước khi thổi nến.” Trong đám người lại có người kêu. Cẩm Dương gật đầu, yên lặng nhìn cây nến một hồi, sau đó cúi người, há miệng về phía cây nến, nhưng còn… “Huống hồ tôi cũng không thích quà tôi tặng mà người khác cũng có, tôi chỉ thích độc nhất vô nhị......” Dừng một chút, Cẩm Dương lại ngước đầu nhìn Lâm Thâm Thâm nói: “Mà em, xứng với độc nhất vô nhị.”Cẩm Dương nói rất thực nghiêm túc, vốn dĩ anh đã đẹp trai mê người, lời này nói ra từ miệng anh nháy mắt khiến Lâm Thâm Thâm hoảng thần, trong thời gian ngắn không thể cất lời.Nhân viên bán hàng đứng ở bên cạnh nhìn trường hợp như vậy cũng không nhịn được hâm mộ: “Tiểu thư, ngài thật là hạnh phúc, bạn trai của ngài đối với ngài cũng thật là tốt.”Bạn trai...... Lâm Thâm Thâm nghe mà xấu hổ, cô cúi đầu, vội vàng tìm cớ, nói: “Tôi vào phòng thử đồ thay quần áo.”Sau đó xoay người, vội vội vàng vàng rời đi.Lục Tương Nghi đứng tại chỗ, biểu tình âm tình bất định.Người đàn ông bên cạnh Lâm Thâm Thâm rõ ràng ở nhà bình thường, không tiền không thế nhưng sao có thể bỏ ra tới gần 2000 vạn để ôm về một đống đồ Chanel đắt đỏ như vậy.Chẳng lẽ mấy năm nay Cẩm Dương đã bắt đầu giàu có rồi sao?Lục Tương Nghi càng nghĩ càng cảm thấy áp lực trong lòng, tùy ý nhìn xung quanh cửa hàng, tùy tiện lựa mấy bộ cũng đi theo Lâm Thâm Thâm vào phòng thử đồ....…Lâm Thâm Thâm vừa bước vào phòng thử đồ, còn chưa tìm được phòng đơn để thay thì đã nghe thấy Lục Tương Nghi gọi: “Chị Thâm Thâm.”Lâm Thâm Thâm dừng chân xoay người lại thì thấy Lục Tương Nghi vẫn đứng cách đó không xa không chịu đi vào.Lục Tương Nghi cầm chiếc váy đỏ mà cô ta tùy ý lựa sau đó từ từ đi tới trước mặt Lâm Thâm Thâm.Lâm Thâm Thâm cao hơn Lục Tương Nghi chừng 5cm, hôm nay ra ngoài cũng không đi giày cao gót nhưng dù so sánh với Lục Tương Nghi đi giày cao gót mười mấy phân thì không hề nhược thế chút nào.Lâm Thâm Thâm hơi ngưởng cằm nhưng không hề lên tiếng.Lục Tương Nghi đã nén một bụng giận, hiện tại trong phòng thử đồ chỉ có hai người bọn họ, bộ dáng nhu nhược bấy lâu đã chẳng còn, không lên tiếng thoạt nhìn chẳng giống cô ta ngày thường chút nào: “Lâm Thâm Thâm, cô đừng đắc ý quá.”Lâm Thâm Thâm nghe vậy cúi đầu nhếch môi cười, thần thái dần cương lạnh.Lục Tương Nghi cảm thấy nụ cười lạnh của cô vô cùng chói mắt, cô ta cũng cười khẽ nói: “Mặc dù tôi không mua được chiếc váy này nhưng mà không sao, Viễn Ái lại mua cho tôi nhiều thứ khác nữa.”Lục Tương Nghi cố tình chọc đến điểm mấu chốt của Lâm Thâm Thâm: “Mặc kệ như thế nào, ở trong lòng Viễn Ái, chị họ Lục Tương Nghi là tôi đây còn có trọng lượng hơn cô chị ruột là cô.”“Em ấy sẽ mua đồ cho tôi, dù rất muốn đi chơi nhưng chỉ cần một câu nói của tôi, em ấy sẽ ngoan ngoãn cùng tôi đi dạo phố, mà cô thì sao?”Lục Tương Nghi càng nói càng thuận miệng: “Mà em ấy nhìn thấy cô, không phải tôi bảo em ấy chào cô thì em ấy căn bản không thèm để ý đến cô.”Lục Tương Nghi nhìn biểu tình trầm lạnh của Lâm Thâm Thâm cảm thấy lúc này mới thoải mái một chút, cô ta cầm lấy chiếc váy của mình đi qua người Lâm Thâm Thâm, lúc hai người đứng cạnh nhau, cô ta đột nhiên quay đầu ghé vào lỗ tai Lâm Thâm Thâm nhẹ giọng nói một câu.

“Huống hồ tôi cũng không thích quà tôi tặng mà người khác cũng có, tôi chỉ thích độc nhất vô nhị......” Dừng một chút, Cẩm Dương lại ngước đầu nhìn Lâm Thâm Thâm nói: “Mà em, xứng với độc nhất vô nhị.”

Cẩm Dương nói rất thực nghiêm túc, vốn dĩ anh đã đẹp trai mê người, lời này nói ra từ miệng anh nháy mắt khiến Lâm Thâm Thâm hoảng thần, trong thời gian ngắn không thể cất lời.

Nhân viên bán hàng đứng ở bên cạnh nhìn trường hợp như vậy cũng không nhịn được hâm mộ: “Tiểu thư, ngài thật là hạnh phúc, bạn trai của ngài đối với ngài cũng thật là tốt.”

Bạn trai...... Lâm Thâm Thâm nghe mà xấu hổ, cô cúi đầu, vội vàng tìm cớ, nói: “Tôi vào phòng thử đồ thay quần áo.”

Sau đó xoay người, vội vội vàng vàng rời đi.

Lục Tương Nghi đứng tại chỗ, biểu tình âm tình bất định.

Người đàn ông bên cạnh Lâm Thâm Thâm rõ ràng ở nhà bình thường, không tiền không thế nhưng sao có thể bỏ ra tới gần 2000 vạn để ôm về một đống đồ Chanel đắt đỏ như vậy.

Chẳng lẽ mấy năm nay Cẩm Dương đã bắt đầu giàu có rồi sao?

Lục Tương Nghi càng nghĩ càng cảm thấy áp lực trong lòng, tùy ý nhìn xung quanh cửa hàng, tùy tiện lựa mấy bộ cũng đi theo Lâm Thâm Thâm vào phòng thử đồ.

...…

Lâm Thâm Thâm vừa bước vào phòng thử đồ, còn chưa tìm được phòng đơn để thay thì đã nghe thấy Lục Tương Nghi gọi: “Chị Thâm Thâm.”

Lâm Thâm Thâm dừng chân xoay người lại thì thấy Lục Tương Nghi vẫn đứng cách đó không xa không chịu đi vào.

Lục Tương Nghi cầm chiếc váy đỏ mà cô ta tùy ý lựa sau đó từ từ đi tới trước mặt Lâm Thâm Thâm.

Lâm Thâm Thâm cao hơn Lục Tương Nghi chừng 5cm, hôm nay ra ngoài cũng không đi giày cao gót nhưng dù so sánh với Lục Tương Nghi đi giày cao gót mười mấy phân thì không hề nhược thế chút nào.

Lâm Thâm Thâm hơi ngưởng cằm nhưng không hề lên tiếng.

Lục Tương Nghi đã nén một bụng giận, hiện tại trong phòng thử đồ chỉ có hai người bọn họ, bộ dáng nhu nhược bấy lâu đã chẳng còn, không lên tiếng thoạt nhìn chẳng giống cô ta ngày thường chút nào: “Lâm Thâm Thâm, cô đừng đắc ý quá.”

Lâm Thâm Thâm nghe vậy cúi đầu nhếch môi cười, thần thái dần cương lạnh.

Lục Tương Nghi cảm thấy nụ cười lạnh của cô vô cùng chói mắt, cô ta cũng cười khẽ nói: “Mặc dù tôi không mua được chiếc váy này nhưng mà không sao, Viễn Ái lại mua cho tôi nhiều thứ khác nữa.”

Lục Tương Nghi cố tình chọc đến điểm mấu chốt của Lâm Thâm Thâm: “Mặc kệ như thế nào, ở trong lòng Viễn Ái, chị họ Lục Tương Nghi là tôi đây còn có trọng lượng hơn cô chị ruột là cô.”

“Em ấy sẽ mua đồ cho tôi, dù rất muốn đi chơi nhưng chỉ cần một câu nói của tôi, em ấy sẽ ngoan ngoãn cùng tôi đi dạo phố, mà cô thì sao?”

Lục Tương Nghi càng nói càng thuận miệng: “Mà em ấy nhìn thấy cô, không phải tôi bảo em ấy chào cô thì em ấy căn bản không thèm để ý đến cô.”

Lục Tương Nghi nhìn biểu tình trầm lạnh của Lâm Thâm Thâm cảm thấy lúc này mới thoải mái một chút, cô ta cầm lấy chiếc váy của mình đi qua người Lâm Thâm Thâm, lúc hai người đứng cạnh nhau, cô ta đột nhiên quay đầu ghé vào lỗ tai Lâm Thâm Thâm nhẹ giọng nói một câu.

Hợp Đồng Tình Nhân Của Người Thừa Kế: Yêu Mãi Không ThaTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngDẫn truyện Mười giờ rưỡi đêm ở Bắc Kinh, Trung Quốc, tòa nhà nguy nga tọa lạc ở khu vực phồn hoa nhất, khí thế hùng vĩ, hoa mỹ đập vào mắt. Lúc này trong phòng bao 1001 ánh đèn sáng chói, đột nhiên đèn tắt, trong phòng ồn ào náo động nháy mắt yên tĩnh không tiếng động. Trong phòng yên tĩnh chừng năm giây, cửa phòng bao đang đóng bị đẩy ra từ bên ngoài, có người đẩy bánh gato hai tầng chậm rãi đi vào, miệng hát: “Chúc cậu sinh nhật vui vẻ…” Người trong phòng như bị lây, sau đó cũng hát bài chúc mừng sinh nhật theo, hát chúc mừng tiếng Anh đến khi kết thúc, có người lớn tiếng kêu: “Người được chúc thổi nến đi!” Sau đó, đẩy bánh gato tới trước mặt một người đàn ông. Người đàn ông kia cao gầy, khí chất thanh tuấn, tuy chỉ mặc áo sơ mi trắng đơn giản, vẫn không che được quý khí tỏa ra từ trên người anh. “Cẩm Dương, nhớ cầu nguyện trước khi thổi nến.” Trong đám người lại có người kêu. Cẩm Dương gật đầu, yên lặng nhìn cây nến một hồi, sau đó cúi người, há miệng về phía cây nến, nhưng còn… “Huống hồ tôi cũng không thích quà tôi tặng mà người khác cũng có, tôi chỉ thích độc nhất vô nhị......” Dừng một chút, Cẩm Dương lại ngước đầu nhìn Lâm Thâm Thâm nói: “Mà em, xứng với độc nhất vô nhị.”Cẩm Dương nói rất thực nghiêm túc, vốn dĩ anh đã đẹp trai mê người, lời này nói ra từ miệng anh nháy mắt khiến Lâm Thâm Thâm hoảng thần, trong thời gian ngắn không thể cất lời.Nhân viên bán hàng đứng ở bên cạnh nhìn trường hợp như vậy cũng không nhịn được hâm mộ: “Tiểu thư, ngài thật là hạnh phúc, bạn trai của ngài đối với ngài cũng thật là tốt.”Bạn trai...... Lâm Thâm Thâm nghe mà xấu hổ, cô cúi đầu, vội vàng tìm cớ, nói: “Tôi vào phòng thử đồ thay quần áo.”Sau đó xoay người, vội vội vàng vàng rời đi.Lục Tương Nghi đứng tại chỗ, biểu tình âm tình bất định.Người đàn ông bên cạnh Lâm Thâm Thâm rõ ràng ở nhà bình thường, không tiền không thế nhưng sao có thể bỏ ra tới gần 2000 vạn để ôm về một đống đồ Chanel đắt đỏ như vậy.Chẳng lẽ mấy năm nay Cẩm Dương đã bắt đầu giàu có rồi sao?Lục Tương Nghi càng nghĩ càng cảm thấy áp lực trong lòng, tùy ý nhìn xung quanh cửa hàng, tùy tiện lựa mấy bộ cũng đi theo Lâm Thâm Thâm vào phòng thử đồ....…Lâm Thâm Thâm vừa bước vào phòng thử đồ, còn chưa tìm được phòng đơn để thay thì đã nghe thấy Lục Tương Nghi gọi: “Chị Thâm Thâm.”Lâm Thâm Thâm dừng chân xoay người lại thì thấy Lục Tương Nghi vẫn đứng cách đó không xa không chịu đi vào.Lục Tương Nghi cầm chiếc váy đỏ mà cô ta tùy ý lựa sau đó từ từ đi tới trước mặt Lâm Thâm Thâm.Lâm Thâm Thâm cao hơn Lục Tương Nghi chừng 5cm, hôm nay ra ngoài cũng không đi giày cao gót nhưng dù so sánh với Lục Tương Nghi đi giày cao gót mười mấy phân thì không hề nhược thế chút nào.Lâm Thâm Thâm hơi ngưởng cằm nhưng không hề lên tiếng.Lục Tương Nghi đã nén một bụng giận, hiện tại trong phòng thử đồ chỉ có hai người bọn họ, bộ dáng nhu nhược bấy lâu đã chẳng còn, không lên tiếng thoạt nhìn chẳng giống cô ta ngày thường chút nào: “Lâm Thâm Thâm, cô đừng đắc ý quá.”Lâm Thâm Thâm nghe vậy cúi đầu nhếch môi cười, thần thái dần cương lạnh.Lục Tương Nghi cảm thấy nụ cười lạnh của cô vô cùng chói mắt, cô ta cũng cười khẽ nói: “Mặc dù tôi không mua được chiếc váy này nhưng mà không sao, Viễn Ái lại mua cho tôi nhiều thứ khác nữa.”Lục Tương Nghi cố tình chọc đến điểm mấu chốt của Lâm Thâm Thâm: “Mặc kệ như thế nào, ở trong lòng Viễn Ái, chị họ Lục Tương Nghi là tôi đây còn có trọng lượng hơn cô chị ruột là cô.”“Em ấy sẽ mua đồ cho tôi, dù rất muốn đi chơi nhưng chỉ cần một câu nói của tôi, em ấy sẽ ngoan ngoãn cùng tôi đi dạo phố, mà cô thì sao?”Lục Tương Nghi càng nói càng thuận miệng: “Mà em ấy nhìn thấy cô, không phải tôi bảo em ấy chào cô thì em ấy căn bản không thèm để ý đến cô.”Lục Tương Nghi nhìn biểu tình trầm lạnh của Lâm Thâm Thâm cảm thấy lúc này mới thoải mái một chút, cô ta cầm lấy chiếc váy của mình đi qua người Lâm Thâm Thâm, lúc hai người đứng cạnh nhau, cô ta đột nhiên quay đầu ghé vào lỗ tai Lâm Thâm Thâm nhẹ giọng nói một câu.

Chương 132: Món Quà Độc Nhất Vô Nhị (16)