☆☆☆ Mở đầu ☆☆☆
Bóng đêm chưa hạ xuống, bên ngoài biệt thự Tịch gia tập trung rất nhiều hãng xe nổi tiếng.
Trong vườn, ánh đèn tô điểm, hoa mọc đầy vườn, gió đêm thổi tới, mùi hoa thơm bay khắp nơi.
Áo hương tóc mai, người đến người đi.
Năm ngày
Đã muốn lên tục trong năm ngày rồi.
Mỗi khi đến nửa đêm vào giờ tý, lúc toàn bộ thế giới rối tinh rối mù, nàng sẽ bị người ta bắt cóc.
Bây giờ là đêm thứ sáu.
Lâm Hồi Âm nghĩ, nàng sẽ tuyệt đối không để chuyện này xảy ra lần thứ sáu.
Editor: Khương Tuyết Ny.
“Vậy dùng thân thể của cô tới trao đổi đi!”
Lương Thần lười nhác quay đầu, nhìn Cảnh Hảo Hảo đang đứng cách đó không xa, mở miệng nói.
Editor: Jennifer
Beta: Stuki
“Tôi và em cách nhau toàn bộ thanh xuân, nhưng tôi nguyện ý cùng em bước lại trên con đường thanh xuân ấy!” —— Diệp Phi Dạ 《 đại thần bẫy vào trong ngực! 》
-“Buổi tối hôm đó, là anh sao?”
Đêm, mát lạnh như nước.
Ánh trăng nhàn nhạt chiếu vào lầu các Tô vương phủ của Hằng quốc.
"Vương gia...... Vương gia, van cầu ngài......"
Từ rất lâu trước đây, Lâm Gia Ca đã muốn nói với Thời Dao một câu mà mãi sau này, anh mới có thể bật thốt ra khỏi miệng: "Thời gian ở bên em đều là khoảng thời gian tươi đẹp nhất. -- Diệp Phi Dạ 《 Bên em là thời gian tươi đẹp nhất 》
- - -
Niên niên trôi qua, thời gian như bóng chiếc lá rơi xuống hồ mất tích, có lẽ đã từ lâu lắm, trong lòng Lâm Giang luôn ẩn chứa rất nhiều tâm sự không thể tỏ bày cùng ai, trong đó Thi Yến vẫn luôn là một hình ảnh chiếm một dung lượng lớn trong tim anh.
Thanh Hoa và cậu, tớ đều muốn "lên".
———Giang Túc.
[Dù là trôi qua bao nhiêu năm, Giang Túc và Lâm Vy vẫn không thể quên đi ngày hôm ấy, đó là ngày mà anh và cô gặp nhau.]
***
Thanh Hoa và cậu tôi đều muốn
* * * Giang Túc.
(cho dù nhiều năm trôi qua, Giang Túc và Lâm Vi đều không quên ngày đó, ngày đầu tiên họ gặp nhau)
* * *