Sáng sớm. Đôi mắt Diệp Giai Nhi khẽ rung động, cảm giác đầu tiên sau khi tỉnh lại chính là toàn thân đau nhức. Cô cúi đầu, trên người tr*n tr**, ngay cả đồ lót bên trong cũng không còn tung tích. Nhìn một lượt khắp phòng, trong phòng dường như chỉ có mình cô? Mà vệt đỏ tươi trên ga giường, còn có quần áo nam nữ tán loạn trên mặt đất, đủ để chứng minh tối qua đã xảy ra chuyện gì… Chuyện gì đây? Chỉ làm phù dâu một lần, sao lại thất thân chứ? Cô hít thở gấp gáp, lập tức ngồi dậy, lưng thấm ra một tầng mồ hôi lạnh, vội với lấy điện thoại trên tủ đầu giường, gọi cho cô bạn thân Trần Diễm An. “Tối qua cậu say đến không biết đông nam tây bắc, tớ chỉ đành đưa cậu đến phòng 8802 mà Thân Nhã đã chuẩn bị sẵn trước đó, sao vậy?” “Trong phòng ngoại trừ tớ còn có ai?” “Còn có thể có ai, chỉ có một mình cậu, tớ bây giờ còn có chút chuyện phải làm, nói sau nhé. ” Tay cầm điện thoại dần buông xuống, Diệp Giai Nhi nhắm mắt, chỉ cảm thấy đầu óc vô cùng hỗn loạn, ong ong. “Chuẩn bị quần áo, đưa tới…
Chương 1459
Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh ThẩmTác giả: Lam Linh ChiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngSáng sớm. Đôi mắt Diệp Giai Nhi khẽ rung động, cảm giác đầu tiên sau khi tỉnh lại chính là toàn thân đau nhức. Cô cúi đầu, trên người tr*n tr**, ngay cả đồ lót bên trong cũng không còn tung tích. Nhìn một lượt khắp phòng, trong phòng dường như chỉ có mình cô? Mà vệt đỏ tươi trên ga giường, còn có quần áo nam nữ tán loạn trên mặt đất, đủ để chứng minh tối qua đã xảy ra chuyện gì… Chuyện gì đây? Chỉ làm phù dâu một lần, sao lại thất thân chứ? Cô hít thở gấp gáp, lập tức ngồi dậy, lưng thấm ra một tầng mồ hôi lạnh, vội với lấy điện thoại trên tủ đầu giường, gọi cho cô bạn thân Trần Diễm An. “Tối qua cậu say đến không biết đông nam tây bắc, tớ chỉ đành đưa cậu đến phòng 8802 mà Thân Nhã đã chuẩn bị sẵn trước đó, sao vậy?” “Trong phòng ngoại trừ tớ còn có ai?” “Còn có thể có ai, chỉ có một mình cậu, tớ bây giờ còn có chút chuyện phải làm, nói sau nhé. ” Tay cầm điện thoại dần buông xuống, Diệp Giai Nhi nhắm mắt, chỉ cảm thấy đầu óc vô cùng hỗn loạn, ong ong. “Chuẩn bị quần áo, đưa tới… CHƯƠNG 1459Không có bóng lưng khiến người ta khó chịu kia, lông mày nhíu chặt của anh hơi giãn ra, ánh mắt dừng trên người con trai.“Đang xem gì vậy?”“Ba.” Cảnh Hiên ngẩng cái đầu nhỏ lên gọi, nói: “Chương trình Ba về rồi.”Tô Chính Kiêu hơi nhíu mày: “Xem đi.”Dứt lời, trong bụng truyền ra âm thanh ọt ọt.Từ sau khi ra khỏi nhà giam, anh không có tiếp tục ở lại thành phố S mà lập tức ngồi máy bay trở về nước K, sau đó về nhà, ngay cả ngụm nước cũng chưa uống.Cảnh Hiên rất hiểu chuyện: “Ba, ba đói rồi sao? Mẹ để lại cháo cho ba, con đi hâm nóng giúp ba.”Tô Chính Kiêu lại nói: “Không có thứ gì khác có thể ăn sao?”Đồ người phụ nữ đó làm, anh chê.Cảnh Hiên lắc đầu, rất nhạy cảm mà hỏi: “Ba, ba không muốn ăn đồ ăn mẹ làm sao? Cơm mẹ nấu rất ngon.”“Không có, chỉ là muốn ăn mì.”Cảnh Hiên chững trạc, thần sắc nghiêm túc: “Mẹ nói, mì là thực phẩm rác, ba ít ăn lại.”Tô Chính Kiêu vỗ đầu của con trai: “Ngoan ngoãn xem TV.”Sau đó, anh đứng dậy, mở tủ lạnh ra.Trong tủ lạnh có rau, trứng gà, sữa nguyên chất.Vừa không có hoa quả, cũng không có đồ ăn vặt.Anh nhíu chặt mày, lấy ra hai quả trứng gà, đi vào phòng bếp.Lần đầu tiên vào bếp, không có bất kỳ kinh nghiệm gì cả.Nhiệt độ của dầu quá cao, bắn tung tóe, trên mu bàn tay trực tiếp bị bỏng hai chỗ.Lúc hoảng loạn, lại vội quăng trứng gà vào.Hai phút sau, anh bê đĩa trứng chiên ngồi trên sô pha.Cảnh Hiên ngẩng đầu liếc nhìn, trứng gà đen xì xì.“Ba, mẹ nấu đồ ăn thật sự rất ngon, mẹ còn đặc biệt để lại cho ba.”“Ừ.” Tô Chính Kiêu lạnh nhạt đáp lại, tiếp tục ăn trứng gà.Cảnh Hiên chớp mẹ đôi mắt, di chuyển xe lăn, đi vào trong bếp.Bàn tay nhỏ của cậu bé bê đồ ăn trên bàn, đổ vào trong thùng rác, rồi rửa sạch bát đũa.Nếu để mẹ nhìn thấy, ba không có ăn đồ ăn mẹ để lại, mẹ chắc chắn sẽ đau lòng.Cậu bé, không muốn mẹ đau lòng.Đợi sau khi rửa xong, Cảnh Hiên ra khỏi phòng bếp, tiếp tục xem TV.Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại vang lên.Tô Chính Kiêu cúi đầu.Là Hoắc Đình Phong gọi đến.Thần sắc của anh hơi cứng đờ.
CHƯƠNG 1459
Không có bóng lưng khiến người ta khó chịu kia, lông mày nhíu chặt của anh hơi giãn ra, ánh mắt dừng trên người con trai.
“Đang xem gì vậy?”
“Ba.” Cảnh Hiên ngẩng cái đầu nhỏ lên gọi, nói: “Chương trình Ba về rồi.”
Tô Chính Kiêu hơi nhíu mày: “Xem đi.”
Dứt lời, trong bụng truyền ra âm thanh ọt ọt.
Từ sau khi ra khỏi nhà giam, anh không có tiếp tục ở lại thành phố S mà lập tức ngồi máy bay trở về nước K, sau đó về nhà, ngay cả ngụm nước cũng chưa uống.
Cảnh Hiên rất hiểu chuyện: “Ba, ba đói rồi sao? Mẹ để lại cháo cho ba, con đi hâm nóng giúp ba.”
Tô Chính Kiêu lại nói: “Không có thứ gì khác có thể ăn sao?”
Đồ người phụ nữ đó làm, anh chê.
Cảnh Hiên lắc đầu, rất nhạy cảm mà hỏi: “Ba, ba không muốn ăn đồ ăn mẹ làm sao? Cơm mẹ nấu rất ngon.”
“Không có, chỉ là muốn ăn mì.”
Cảnh Hiên chững trạc, thần sắc nghiêm túc: “Mẹ nói, mì là thực phẩm rác, ba ít ăn lại.”
Tô Chính Kiêu vỗ đầu của con trai: “Ngoan ngoãn xem TV.”
Sau đó, anh đứng dậy, mở tủ lạnh ra.
Trong tủ lạnh có rau, trứng gà, sữa nguyên chất.
Vừa không có hoa quả, cũng không có đồ ăn vặt.
Anh nhíu chặt mày, lấy ra hai quả trứng gà, đi vào phòng bếp.
Lần đầu tiên vào bếp, không có bất kỳ kinh nghiệm gì cả.
Nhiệt độ của dầu quá cao, bắn tung tóe, trên mu bàn tay trực tiếp bị bỏng hai chỗ.
Lúc hoảng loạn, lại vội quăng trứng gà vào.
Hai phút sau, anh bê đĩa trứng chiên ngồi trên sô pha.
Cảnh Hiên ngẩng đầu liếc nhìn, trứng gà đen xì xì.
“Ba, mẹ nấu đồ ăn thật sự rất ngon, mẹ còn đặc biệt để lại cho ba.”
“Ừ.” Tô Chính Kiêu lạnh nhạt đáp lại, tiếp tục ăn trứng gà.
Cảnh Hiên chớp mẹ đôi mắt, di chuyển xe lăn, đi vào trong bếp.
Bàn tay nhỏ của cậu bé bê đồ ăn trên bàn, đổ vào trong thùng rác, rồi rửa sạch bát đũa.
Nếu để mẹ nhìn thấy, ba không có ăn đồ ăn mẹ để lại, mẹ chắc chắn sẽ đau lòng.
Cậu bé, không muốn mẹ đau lòng.
Đợi sau khi rửa xong, Cảnh Hiên ra khỏi phòng bếp, tiếp tục xem TV.
Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại vang lên.
Tô Chính Kiêu cúi đầu.
Là Hoắc Đình Phong gọi đến.
Thần sắc của anh hơi cứng đờ.
Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh ThẩmTác giả: Lam Linh ChiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngSáng sớm. Đôi mắt Diệp Giai Nhi khẽ rung động, cảm giác đầu tiên sau khi tỉnh lại chính là toàn thân đau nhức. Cô cúi đầu, trên người tr*n tr**, ngay cả đồ lót bên trong cũng không còn tung tích. Nhìn một lượt khắp phòng, trong phòng dường như chỉ có mình cô? Mà vệt đỏ tươi trên ga giường, còn có quần áo nam nữ tán loạn trên mặt đất, đủ để chứng minh tối qua đã xảy ra chuyện gì… Chuyện gì đây? Chỉ làm phù dâu một lần, sao lại thất thân chứ? Cô hít thở gấp gáp, lập tức ngồi dậy, lưng thấm ra một tầng mồ hôi lạnh, vội với lấy điện thoại trên tủ đầu giường, gọi cho cô bạn thân Trần Diễm An. “Tối qua cậu say đến không biết đông nam tây bắc, tớ chỉ đành đưa cậu đến phòng 8802 mà Thân Nhã đã chuẩn bị sẵn trước đó, sao vậy?” “Trong phòng ngoại trừ tớ còn có ai?” “Còn có thể có ai, chỉ có một mình cậu, tớ bây giờ còn có chút chuyện phải làm, nói sau nhé. ” Tay cầm điện thoại dần buông xuống, Diệp Giai Nhi nhắm mắt, chỉ cảm thấy đầu óc vô cùng hỗn loạn, ong ong. “Chuẩn bị quần áo, đưa tới… CHƯƠNG 1459Không có bóng lưng khiến người ta khó chịu kia, lông mày nhíu chặt của anh hơi giãn ra, ánh mắt dừng trên người con trai.“Đang xem gì vậy?”“Ba.” Cảnh Hiên ngẩng cái đầu nhỏ lên gọi, nói: “Chương trình Ba về rồi.”Tô Chính Kiêu hơi nhíu mày: “Xem đi.”Dứt lời, trong bụng truyền ra âm thanh ọt ọt.Từ sau khi ra khỏi nhà giam, anh không có tiếp tục ở lại thành phố S mà lập tức ngồi máy bay trở về nước K, sau đó về nhà, ngay cả ngụm nước cũng chưa uống.Cảnh Hiên rất hiểu chuyện: “Ba, ba đói rồi sao? Mẹ để lại cháo cho ba, con đi hâm nóng giúp ba.”Tô Chính Kiêu lại nói: “Không có thứ gì khác có thể ăn sao?”Đồ người phụ nữ đó làm, anh chê.Cảnh Hiên lắc đầu, rất nhạy cảm mà hỏi: “Ba, ba không muốn ăn đồ ăn mẹ làm sao? Cơm mẹ nấu rất ngon.”“Không có, chỉ là muốn ăn mì.”Cảnh Hiên chững trạc, thần sắc nghiêm túc: “Mẹ nói, mì là thực phẩm rác, ba ít ăn lại.”Tô Chính Kiêu vỗ đầu của con trai: “Ngoan ngoãn xem TV.”Sau đó, anh đứng dậy, mở tủ lạnh ra.Trong tủ lạnh có rau, trứng gà, sữa nguyên chất.Vừa không có hoa quả, cũng không có đồ ăn vặt.Anh nhíu chặt mày, lấy ra hai quả trứng gà, đi vào phòng bếp.Lần đầu tiên vào bếp, không có bất kỳ kinh nghiệm gì cả.Nhiệt độ của dầu quá cao, bắn tung tóe, trên mu bàn tay trực tiếp bị bỏng hai chỗ.Lúc hoảng loạn, lại vội quăng trứng gà vào.Hai phút sau, anh bê đĩa trứng chiên ngồi trên sô pha.Cảnh Hiên ngẩng đầu liếc nhìn, trứng gà đen xì xì.“Ba, mẹ nấu đồ ăn thật sự rất ngon, mẹ còn đặc biệt để lại cho ba.”“Ừ.” Tô Chính Kiêu lạnh nhạt đáp lại, tiếp tục ăn trứng gà.Cảnh Hiên chớp mẹ đôi mắt, di chuyển xe lăn, đi vào trong bếp.Bàn tay nhỏ của cậu bé bê đồ ăn trên bàn, đổ vào trong thùng rác, rồi rửa sạch bát đũa.Nếu để mẹ nhìn thấy, ba không có ăn đồ ăn mẹ để lại, mẹ chắc chắn sẽ đau lòng.Cậu bé, không muốn mẹ đau lòng.Đợi sau khi rửa xong, Cảnh Hiên ra khỏi phòng bếp, tiếp tục xem TV.Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại vang lên.Tô Chính Kiêu cúi đầu.Là Hoắc Đình Phong gọi đến.Thần sắc của anh hơi cứng đờ.