Tác giả:

Sáng sớm. Đôi mắt Diệp Giai Nhi khẽ rung động, cảm giác đầu tiên sau khi tỉnh lại chính là toàn thân đau nhức. Cô cúi đầu, trên người tr*n tr**, ngay cả đồ lót bên trong cũng không còn tung tích. Nhìn một lượt khắp phòng, trong phòng dường như chỉ có mình cô? Mà vệt đỏ tươi trên ga giường, còn có quần áo nam nữ tán loạn trên mặt đất, đủ để chứng minh tối qua đã xảy ra chuyện gì… Chuyện gì đây? Chỉ làm phù dâu một lần, sao lại thất thân chứ? Cô hít thở gấp gáp, lập tức ngồi dậy, lưng thấm ra một tầng mồ hôi lạnh, vội với lấy điện thoại trên tủ đầu giường, gọi cho cô bạn thân Trần Diễm An. “Tối qua cậu say đến không biết đông nam tây bắc, tớ chỉ đành đưa cậu đến phòng 8802 mà Thân Nhã đã chuẩn bị sẵn trước đó, sao vậy?” “Trong phòng ngoại trừ tớ còn có ai?” “Còn có thể có ai, chỉ có một mình cậu, tớ bây giờ còn có chút chuyện phải làm, nói sau nhé. ” Tay cầm điện thoại dần buông xuống, Diệp Giai Nhi nhắm mắt, chỉ cảm thấy đầu óc vô cùng hỗn loạn, ong ong. “Chuẩn bị quần áo, đưa tới…

Chương 1460

Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh ThẩmTác giả: Lam Linh ChiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngSáng sớm. Đôi mắt Diệp Giai Nhi khẽ rung động, cảm giác đầu tiên sau khi tỉnh lại chính là toàn thân đau nhức. Cô cúi đầu, trên người tr*n tr**, ngay cả đồ lót bên trong cũng không còn tung tích. Nhìn một lượt khắp phòng, trong phòng dường như chỉ có mình cô? Mà vệt đỏ tươi trên ga giường, còn có quần áo nam nữ tán loạn trên mặt đất, đủ để chứng minh tối qua đã xảy ra chuyện gì… Chuyện gì đây? Chỉ làm phù dâu một lần, sao lại thất thân chứ? Cô hít thở gấp gáp, lập tức ngồi dậy, lưng thấm ra một tầng mồ hôi lạnh, vội với lấy điện thoại trên tủ đầu giường, gọi cho cô bạn thân Trần Diễm An. “Tối qua cậu say đến không biết đông nam tây bắc, tớ chỉ đành đưa cậu đến phòng 8802 mà Thân Nhã đã chuẩn bị sẵn trước đó, sao vậy?” “Trong phòng ngoại trừ tớ còn có ai?” “Còn có thể có ai, chỉ có một mình cậu, tớ bây giờ còn có chút chuyện phải làm, nói sau nhé. ” Tay cầm điện thoại dần buông xuống, Diệp Giai Nhi nhắm mắt, chỉ cảm thấy đầu óc vô cùng hỗn loạn, ong ong. “Chuẩn bị quần áo, đưa tới… CHƯƠNG 1460Một lát sau, cuối cùng mới hạ quyết tâm nghe máy.“Xin lỗi.” Giọng nói của Tô Chính Kiêu khàn khàn, khô khốc.Hoắc Đình Phong trầm giọng nói: “Người cậu nên xin lỗi là Thiên Nhã, chứ không phải là tôi, hy vọng cậu có thể nhớ bài học này, đừng phạm sai lầm nữa.”Nghe vậy, Tô Chính Kiêu không tự chủ mà siết chặt chiếc điện thoại: “Đương nhiên sẽ không.”“Ừ, ngày mai là tiệc đầy tháng của Vân Phi, dẫn Đường Tiểu Nhiên và Cảnh Hiên cùng đến.”“Được.”Cúp máy, cơ thể căng cứng của Tô Chính Kiêu thả lỏng, giống như bỏ được tảng đá nặng.Cảnh Hiên mở miệng nói: “Ba, là chú Hoắc sao?”“Ừ.”“Vân Triệt có em gái rồi, chú Hoắc bảo ba dẫn mẹ và con cùng đến chúc mừng cho em gái.”Lông mày của Tô Chính Kiêu hơi nhướn lên.Tai của cậu bé khá thính.Ánh mắt của Cảnh Hiên sáng lên, cẩn thận hỏi: “Ba, ba sẽ dẫn mẹ đi cùng, có phải không?”“Xem tình hình.” Giọng của Tô Chính Kiêu trầm thấp, không có trả lời thẳng.Cảnh Hiên không có từ bỏ: “Ba đã đồng ý với chú Hoắc rồi, người lớn nói lời phải giữ lời, không thể nuốt lời.”Tô Chính Kiêu trầm mặc.Một lát sau, anh hờ hững nói: “Ba biết rồi.”Nghe vậy, ánh mắt của Cảnh Hiên sáng lên, bên trong tràn ngập sự phấn khích và vui sướng.40 phút sau.Đường Tiểu Nhiên mặc đồ ngủ, đi vào phòng khách.Cảnh Hiên đã tắt TV, không thấy bóng dáng của Tô Chính Kiêu đâu cả.Cô mỉm cười tự giễu.Quả nhiên vẫn đi rồi.Rõ ràng đã biết đáp án, nhưng trong tim vẫn ôm một chút ảo tưởng và hy vọng, thật là đáng đời!Cảnh Hiên khẽ nói: “Mẹ, ba không có đi, ba đi mua thuốc rồi.”Đường Tiểu Nhiên chợt sững người: “Vậy sao?”“Vâng ạ.”Khóe môi của Đường Tiểu Nhiên hơi cong lên, nở nụ cười: “Đến giờ nghỉ ngơi rồi, mẹ dẫn con về phòng đi ngủ.”Hai tay ôm ngang cậu bé lên, nhưng do trọng lượng và chân, cơ thể của cô hơi nghiêng sang một bên, chân loạng choạng, suýt nữa té ngã.Cô vội bước lên trước, tì vào thành giường ổn định cơ thể, chân của Cảnh Hiên không thể bị thương nữa.

CHƯƠNG 1460

Một lát sau, cuối cùng mới hạ quyết tâm nghe máy.

“Xin lỗi.” Giọng nói của Tô Chính Kiêu khàn khàn, khô khốc.

Hoắc Đình Phong trầm giọng nói: “Người cậu nên xin lỗi là Thiên Nhã, chứ không phải là tôi, hy vọng cậu có thể nhớ bài học này, đừng phạm sai lầm nữa.”

Nghe vậy, Tô Chính Kiêu không tự chủ mà siết chặt chiếc điện thoại: “Đương nhiên sẽ không.”

“Ừ, ngày mai là tiệc đầy tháng của Vân Phi, dẫn Đường Tiểu Nhiên và Cảnh Hiên cùng đến.”

“Được.”

Cúp máy, cơ thể căng cứng của Tô Chính Kiêu thả lỏng, giống như bỏ được tảng đá nặng.

Cảnh Hiên mở miệng nói: “Ba, là chú Hoắc sao?”

“Ừ.”

“Vân Triệt có em gái rồi, chú Hoắc bảo ba dẫn mẹ và con cùng đến chúc mừng cho em gái.”

Lông mày của Tô Chính Kiêu hơi nhướn lên.

Tai của cậu bé khá thính.

Ánh mắt của Cảnh Hiên sáng lên, cẩn thận hỏi: “Ba, ba sẽ dẫn mẹ đi cùng, có phải không?”

“Xem tình hình.” Giọng của Tô Chính Kiêu trầm thấp, không có trả lời thẳng.

Cảnh Hiên không có từ bỏ: “Ba đã đồng ý với chú Hoắc rồi, người lớn nói lời phải giữ lời, không thể nuốt lời.”

Tô Chính Kiêu trầm mặc.

Một lát sau, anh hờ hững nói: “Ba biết rồi.”

Nghe vậy, ánh mắt của Cảnh Hiên sáng lên, bên trong tràn ngập sự phấn khích và vui sướng.

40 phút sau.

Đường Tiểu Nhiên mặc đồ ngủ, đi vào phòng khách.

Cảnh Hiên đã tắt TV, không thấy bóng dáng của Tô Chính Kiêu đâu cả.

Cô mỉm cười tự giễu.

Quả nhiên vẫn đi rồi.

Rõ ràng đã biết đáp án, nhưng trong tim vẫn ôm một chút ảo tưởng và hy vọng, thật là đáng đời!

Cảnh Hiên khẽ nói: “Mẹ, ba không có đi, ba đi mua thuốc rồi.”

Đường Tiểu Nhiên chợt sững người: “Vậy sao?”

“Vâng ạ.”

Khóe môi của Đường Tiểu Nhiên hơi cong lên, nở nụ cười: “Đến giờ nghỉ ngơi rồi, mẹ dẫn con về phòng đi ngủ.”

Hai tay ôm ngang cậu bé lên, nhưng do trọng lượng và chân, cơ thể của cô hơi nghiêng sang một bên, chân loạng choạng, suýt nữa té ngã.

Cô vội bước lên trước, tì vào thành giường ổn định cơ thể, chân của Cảnh Hiên không thể bị thương nữa.

Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh ThẩmTác giả: Lam Linh ChiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngSáng sớm. Đôi mắt Diệp Giai Nhi khẽ rung động, cảm giác đầu tiên sau khi tỉnh lại chính là toàn thân đau nhức. Cô cúi đầu, trên người tr*n tr**, ngay cả đồ lót bên trong cũng không còn tung tích. Nhìn một lượt khắp phòng, trong phòng dường như chỉ có mình cô? Mà vệt đỏ tươi trên ga giường, còn có quần áo nam nữ tán loạn trên mặt đất, đủ để chứng minh tối qua đã xảy ra chuyện gì… Chuyện gì đây? Chỉ làm phù dâu một lần, sao lại thất thân chứ? Cô hít thở gấp gáp, lập tức ngồi dậy, lưng thấm ra một tầng mồ hôi lạnh, vội với lấy điện thoại trên tủ đầu giường, gọi cho cô bạn thân Trần Diễm An. “Tối qua cậu say đến không biết đông nam tây bắc, tớ chỉ đành đưa cậu đến phòng 8802 mà Thân Nhã đã chuẩn bị sẵn trước đó, sao vậy?” “Trong phòng ngoại trừ tớ còn có ai?” “Còn có thể có ai, chỉ có một mình cậu, tớ bây giờ còn có chút chuyện phải làm, nói sau nhé. ” Tay cầm điện thoại dần buông xuống, Diệp Giai Nhi nhắm mắt, chỉ cảm thấy đầu óc vô cùng hỗn loạn, ong ong. “Chuẩn bị quần áo, đưa tới… CHƯƠNG 1460Một lát sau, cuối cùng mới hạ quyết tâm nghe máy.“Xin lỗi.” Giọng nói của Tô Chính Kiêu khàn khàn, khô khốc.Hoắc Đình Phong trầm giọng nói: “Người cậu nên xin lỗi là Thiên Nhã, chứ không phải là tôi, hy vọng cậu có thể nhớ bài học này, đừng phạm sai lầm nữa.”Nghe vậy, Tô Chính Kiêu không tự chủ mà siết chặt chiếc điện thoại: “Đương nhiên sẽ không.”“Ừ, ngày mai là tiệc đầy tháng của Vân Phi, dẫn Đường Tiểu Nhiên và Cảnh Hiên cùng đến.”“Được.”Cúp máy, cơ thể căng cứng của Tô Chính Kiêu thả lỏng, giống như bỏ được tảng đá nặng.Cảnh Hiên mở miệng nói: “Ba, là chú Hoắc sao?”“Ừ.”“Vân Triệt có em gái rồi, chú Hoắc bảo ba dẫn mẹ và con cùng đến chúc mừng cho em gái.”Lông mày của Tô Chính Kiêu hơi nhướn lên.Tai của cậu bé khá thính.Ánh mắt của Cảnh Hiên sáng lên, cẩn thận hỏi: “Ba, ba sẽ dẫn mẹ đi cùng, có phải không?”“Xem tình hình.” Giọng của Tô Chính Kiêu trầm thấp, không có trả lời thẳng.Cảnh Hiên không có từ bỏ: “Ba đã đồng ý với chú Hoắc rồi, người lớn nói lời phải giữ lời, không thể nuốt lời.”Tô Chính Kiêu trầm mặc.Một lát sau, anh hờ hững nói: “Ba biết rồi.”Nghe vậy, ánh mắt của Cảnh Hiên sáng lên, bên trong tràn ngập sự phấn khích và vui sướng.40 phút sau.Đường Tiểu Nhiên mặc đồ ngủ, đi vào phòng khách.Cảnh Hiên đã tắt TV, không thấy bóng dáng của Tô Chính Kiêu đâu cả.Cô mỉm cười tự giễu.Quả nhiên vẫn đi rồi.Rõ ràng đã biết đáp án, nhưng trong tim vẫn ôm một chút ảo tưởng và hy vọng, thật là đáng đời!Cảnh Hiên khẽ nói: “Mẹ, ba không có đi, ba đi mua thuốc rồi.”Đường Tiểu Nhiên chợt sững người: “Vậy sao?”“Vâng ạ.”Khóe môi của Đường Tiểu Nhiên hơi cong lên, nở nụ cười: “Đến giờ nghỉ ngơi rồi, mẹ dẫn con về phòng đi ngủ.”Hai tay ôm ngang cậu bé lên, nhưng do trọng lượng và chân, cơ thể của cô hơi nghiêng sang một bên, chân loạng choạng, suýt nữa té ngã.Cô vội bước lên trước, tì vào thành giường ổn định cơ thể, chân của Cảnh Hiên không thể bị thương nữa.

Chương 1460