Tác giả:

Trên sân thượng của một nhà cao tầng, một mái tóc bạch kim tung bay trong gió,trong bộ quần áo đen tuyền,cặp mắt hổ phách lạnh lùng mang ý cười chính là đặc điểm để nhận ra cô - đệ nhất sát thủ của thế kỷ 21 Hàn Băng Vô Tình. " Hừ ! Thật nhàm chán." Cô nghĩ Đường đường là đệ nhất sát thủ mà lại đi ám sát một tên chẳng ra gì. Haizz. Ai bảo tên này treo thưởng cao.Làm xong phi vụ này là cô có thể ẵm một số tiền lớn, có thể sống một cuộc sống xa hoa nửa năm. Biết làm sao được ai bảo cô rất lười. Haizz. Cô được mệnh danh là sát thủ thiên tài.Năm cô mười tuổi gia đình cô bị người ta thuê sát thủ giết hại nhưng cô đã may mắn sống sót. Cô đã quyết tâm báo thù bằng được. Chính vì thế suốt bao nhiêu năm qua cô đã trải qua được sự huấn luyện hà khắc của sư phụ để trở thành một sát thủ xuất sắc như ngày hôm nay và cô cũng đã báo thù thành công. Trên sân thượng ,cô điều chỉnh ống ngắm và ống giảm thanh.Chưa đầy vài giây sau, một tiếng động nhỏ "Chíu" vang lên trong không gian tĩnh mịch. Cô xoay…

Chương 194: 194: Hàn Băng Vô Tình Tỉnh

Phượng Họa Phong VânTác giả: Nakami MokirashiTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTrên sân thượng của một nhà cao tầng, một mái tóc bạch kim tung bay trong gió,trong bộ quần áo đen tuyền,cặp mắt hổ phách lạnh lùng mang ý cười chính là đặc điểm để nhận ra cô - đệ nhất sát thủ của thế kỷ 21 Hàn Băng Vô Tình. " Hừ ! Thật nhàm chán." Cô nghĩ Đường đường là đệ nhất sát thủ mà lại đi ám sát một tên chẳng ra gì. Haizz. Ai bảo tên này treo thưởng cao.Làm xong phi vụ này là cô có thể ẵm một số tiền lớn, có thể sống một cuộc sống xa hoa nửa năm. Biết làm sao được ai bảo cô rất lười. Haizz. Cô được mệnh danh là sát thủ thiên tài.Năm cô mười tuổi gia đình cô bị người ta thuê sát thủ giết hại nhưng cô đã may mắn sống sót. Cô đã quyết tâm báo thù bằng được. Chính vì thế suốt bao nhiêu năm qua cô đã trải qua được sự huấn luyện hà khắc của sư phụ để trở thành một sát thủ xuất sắc như ngày hôm nay và cô cũng đã báo thù thành công. Trên sân thượng ,cô điều chỉnh ống ngắm và ống giảm thanh.Chưa đầy vài giây sau, một tiếng động nhỏ "Chíu" vang lên trong không gian tĩnh mịch. Cô xoay… Mạc Thiên Sầu thân thể có vài phần thoát lực liền ở trong thạch thất nghỉ ngơi nửa cảnh giờ sau đó mới cầm đan dược đã luyện tốt mang đến chỗ Vân Khinh.Từ khi Hàn Băng Vô Tình bị Phượng Kinh Hồng đánh hôn mê, Vân Khinh vẫn luôn ở trong tòa đại lâu này chăm sóc nàng.Thương thế lúc trước của nàng nhờ viên đan dược của Hàn Băng Vô Tình cũng đã hảo thất thất bát bát.Vân Khinh giúp thiếu nữ trên giường lau mặt liền đi ra ngoài.Sau khi Vân Khinh đã đi xa, lông mi thiếu nữ khẽ run rẩy, đôi mắt màu hổ phách từ từ mở ra.Nhìn thấy căn phòng xa lạ, Hàn Băng Vô Tình trong hiện lên vài phần mê mang.Nàng một tay chống giường ngồi dậy, một tay xoa bóp xoa bóp thái dương, trong đầu sửa sang lại ký ức trước khi hôn mê.Đầu tiên là lúc Vân Khinh rời đi, nàng mất đi ý thức, sau đó là lâm vào một cái gọi là mộng cảnh rồi tiếp theo đó là bị một kẻ nào đó đánh lén sau lưng rồi không còn biết gì nữa.Hàn Băng Vô Tình đưa tay xoa giữa mày cố gắng nghĩ xem nơi này là nơi nào thì phát hiện trên tay có khá nhiều miệng vết thương sớm đã kết vảy.Kiểm tra toàn thân, nàng nhận vết thương trên người so với trên tay chỉ hơn chứ không ít.Ngay cả trên cổ cũng có một miệng vết thương nhỏ.Những miệng vết thương này từ đâu ra, Hàn Băng Vô Tình không hề có chút ấn tượng nào nhưng dựa vào tình trạng khép lại của vết thương mà nói, nàng có thể xác định là mới có không lâu.Chính là nàng không nhớ rõ những gì đã diễn ra trong lúc nàng hôn mê.Đang lúc Hàn Băng Vô Tình suy nghĩ, cửa phòng bị ai đó mở ra từ bên ngoài.Tiến vào là một nam tử mặc bạch y ngồi trên xe lăn.Bên phải khuôn mặt mang theo một chiếc mặt nạ nhưng cũng không thể che đi tư dung của hắn.Bên trái khuôn mặt không bị che khuất bởi mặt nạ hiện lên vài phần bệnh trạng tái nhợt, lộ ra vài phần hoảng hốt.Mạc Thiên Sầu vừa đẩy cửa vào liền nhìn thấy thiếu nữ trên giường đã tỉnh lại.Ba ngàn tóc đen buông xuống hai bờ vai có vài phần lười biếng.Khuôn mặt nhỏ tinh xảo, ngũ quan xinh đẹp như được tỉ mỉ điêu khắc tạo thành.Cánh môi không chút son phấn có chút nhợt nhạt nhưng khí sắc của nàng so với mấy ngày trước đã tốt hơn rất nhiều.Đặc biệt là đôi mắt màu hổ phách xinh đẹp vô cùng trong trẻo và lạnh lùng lúc này đang cảnh giác đánh giá nhìn về phía hắn..

Mạc Thiên Sầu thân thể có vài phần thoát lực liền ở trong thạch thất nghỉ ngơi nửa cảnh giờ sau đó mới cầm đan dược đã luyện tốt mang đến chỗ Vân Khinh.

Từ khi Hàn Băng Vô Tình bị Phượng Kinh Hồng đánh hôn mê, Vân Khinh vẫn luôn ở trong tòa đại lâu này chăm sóc nàng.

Thương thế lúc trước của nàng nhờ viên đan dược của Hàn Băng Vô Tình cũng đã hảo thất thất bát bát.

Vân Khinh giúp thiếu nữ trên giường lau mặt liền đi ra ngoài.

Sau khi Vân Khinh đã đi xa, lông mi thiếu nữ khẽ run rẩy, đôi mắt màu hổ phách từ từ mở ra.

Nhìn thấy căn phòng xa lạ, Hàn Băng Vô Tình trong hiện lên vài phần mê mang.

Nàng một tay chống giường ngồi dậy, một tay xoa bóp xoa bóp thái dương, trong đầu sửa sang lại ký ức trước khi hôn mê.

Đầu tiên là lúc Vân Khinh rời đi, nàng mất đi ý thức, sau đó là lâm vào một cái gọi là mộng cảnh rồi tiếp theo đó là bị một kẻ nào đó đánh lén sau lưng rồi không còn biết gì nữa.

Hàn Băng Vô Tình đưa tay xoa giữa mày cố gắng nghĩ xem nơi này là nơi nào thì phát hiện trên tay có khá nhiều miệng vết thương sớm đã kết vảy.

Kiểm tra toàn thân, nàng nhận vết thương trên người so với trên tay chỉ hơn chứ không ít.

Ngay cả trên cổ cũng có một miệng vết thương nhỏ.

Những miệng vết thương này từ đâu ra, Hàn Băng Vô Tình không hề có chút ấn tượng nào nhưng dựa vào tình trạng khép lại của vết thương mà nói, nàng có thể xác định là mới có không lâu.

Chính là nàng không nhớ rõ những gì đã diễn ra trong lúc nàng hôn mê.

Đang lúc Hàn Băng Vô Tình suy nghĩ, cửa phòng bị ai đó mở ra từ bên ngoài.

Tiến vào là một nam tử mặc bạch y ngồi trên xe lăn.

Bên phải khuôn mặt mang theo một chiếc mặt nạ nhưng cũng không thể che đi tư dung của hắn.

Bên trái khuôn mặt không bị che khuất bởi mặt nạ hiện lên vài phần bệnh trạng tái nhợt, lộ ra vài phần hoảng hốt.

Mạc Thiên Sầu vừa đẩy cửa vào liền nhìn thấy thiếu nữ trên giường đã tỉnh lại.

Ba ngàn tóc đen buông xuống hai bờ vai có vài phần lười biếng.

Khuôn mặt nhỏ tinh xảo, ngũ quan xinh đẹp như được tỉ mỉ điêu khắc tạo thành.

Cánh môi không chút son phấn có chút nhợt nhạt nhưng khí sắc của nàng so với mấy ngày trước đã tốt hơn rất nhiều.

Đặc biệt là đôi mắt màu hổ phách xinh đẹp vô cùng trong trẻo và lạnh lùng lúc này đang cảnh giác đánh giá nhìn về phía hắn..

Phượng Họa Phong VânTác giả: Nakami MokirashiTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTrên sân thượng của một nhà cao tầng, một mái tóc bạch kim tung bay trong gió,trong bộ quần áo đen tuyền,cặp mắt hổ phách lạnh lùng mang ý cười chính là đặc điểm để nhận ra cô - đệ nhất sát thủ của thế kỷ 21 Hàn Băng Vô Tình. " Hừ ! Thật nhàm chán." Cô nghĩ Đường đường là đệ nhất sát thủ mà lại đi ám sát một tên chẳng ra gì. Haizz. Ai bảo tên này treo thưởng cao.Làm xong phi vụ này là cô có thể ẵm một số tiền lớn, có thể sống một cuộc sống xa hoa nửa năm. Biết làm sao được ai bảo cô rất lười. Haizz. Cô được mệnh danh là sát thủ thiên tài.Năm cô mười tuổi gia đình cô bị người ta thuê sát thủ giết hại nhưng cô đã may mắn sống sót. Cô đã quyết tâm báo thù bằng được. Chính vì thế suốt bao nhiêu năm qua cô đã trải qua được sự huấn luyện hà khắc của sư phụ để trở thành một sát thủ xuất sắc như ngày hôm nay và cô cũng đã báo thù thành công. Trên sân thượng ,cô điều chỉnh ống ngắm và ống giảm thanh.Chưa đầy vài giây sau, một tiếng động nhỏ "Chíu" vang lên trong không gian tĩnh mịch. Cô xoay… Mạc Thiên Sầu thân thể có vài phần thoát lực liền ở trong thạch thất nghỉ ngơi nửa cảnh giờ sau đó mới cầm đan dược đã luyện tốt mang đến chỗ Vân Khinh.Từ khi Hàn Băng Vô Tình bị Phượng Kinh Hồng đánh hôn mê, Vân Khinh vẫn luôn ở trong tòa đại lâu này chăm sóc nàng.Thương thế lúc trước của nàng nhờ viên đan dược của Hàn Băng Vô Tình cũng đã hảo thất thất bát bát.Vân Khinh giúp thiếu nữ trên giường lau mặt liền đi ra ngoài.Sau khi Vân Khinh đã đi xa, lông mi thiếu nữ khẽ run rẩy, đôi mắt màu hổ phách từ từ mở ra.Nhìn thấy căn phòng xa lạ, Hàn Băng Vô Tình trong hiện lên vài phần mê mang.Nàng một tay chống giường ngồi dậy, một tay xoa bóp xoa bóp thái dương, trong đầu sửa sang lại ký ức trước khi hôn mê.Đầu tiên là lúc Vân Khinh rời đi, nàng mất đi ý thức, sau đó là lâm vào một cái gọi là mộng cảnh rồi tiếp theo đó là bị một kẻ nào đó đánh lén sau lưng rồi không còn biết gì nữa.Hàn Băng Vô Tình đưa tay xoa giữa mày cố gắng nghĩ xem nơi này là nơi nào thì phát hiện trên tay có khá nhiều miệng vết thương sớm đã kết vảy.Kiểm tra toàn thân, nàng nhận vết thương trên người so với trên tay chỉ hơn chứ không ít.Ngay cả trên cổ cũng có một miệng vết thương nhỏ.Những miệng vết thương này từ đâu ra, Hàn Băng Vô Tình không hề có chút ấn tượng nào nhưng dựa vào tình trạng khép lại của vết thương mà nói, nàng có thể xác định là mới có không lâu.Chính là nàng không nhớ rõ những gì đã diễn ra trong lúc nàng hôn mê.Đang lúc Hàn Băng Vô Tình suy nghĩ, cửa phòng bị ai đó mở ra từ bên ngoài.Tiến vào là một nam tử mặc bạch y ngồi trên xe lăn.Bên phải khuôn mặt mang theo một chiếc mặt nạ nhưng cũng không thể che đi tư dung của hắn.Bên trái khuôn mặt không bị che khuất bởi mặt nạ hiện lên vài phần bệnh trạng tái nhợt, lộ ra vài phần hoảng hốt.Mạc Thiên Sầu vừa đẩy cửa vào liền nhìn thấy thiếu nữ trên giường đã tỉnh lại.Ba ngàn tóc đen buông xuống hai bờ vai có vài phần lười biếng.Khuôn mặt nhỏ tinh xảo, ngũ quan xinh đẹp như được tỉ mỉ điêu khắc tạo thành.Cánh môi không chút son phấn có chút nhợt nhạt nhưng khí sắc của nàng so với mấy ngày trước đã tốt hơn rất nhiều.Đặc biệt là đôi mắt màu hổ phách xinh đẹp vô cùng trong trẻo và lạnh lùng lúc này đang cảnh giác đánh giá nhìn về phía hắn..

Chương 194: 194: Hàn Băng Vô Tình Tỉnh