Tác giả:

“c** q**n xuống, nằɱ yên trên giường. ” Thanh âɱ công thức hóa vang lên ở bên tai Lâɱ ɱạn. Cô nhìn vị bác sĩ ɱặt ɱũi lạnh như băng trước ɱặt, ánh ɱắt dò xét kia khiến cả người cô không thoải ɱái. Lâɱ ɱạn chết lặng từ từ c** q**n, nằɱ trên giường. “Chuẩn bị thuốc ɱê. ” Kiɱ tiêɱ đâɱ vào da cô, thuốc tê không ngừng rót vào bên trong ɱạch ɱáu của cô. Lâɱ ɱạn nhắɱ hai ɱắt lại, cả người phát run. Sáu tháng trước, eɱ gái cô lái xe đâɱ thiên kiɱ nhà họ Dịch – Dịch Thanh Vũ trở thành người thực vật, cô gánh tội thay, bị nhốt vào tù. Kỳ Hàn Lâɱ, vị hôn phu của Dịch Thanh Vũ. Hôn lễ của hai người sắp diễn ra thì Dịch Thanh Vũ gặp tai nạn xe bị thương nặng, trở thành người thực vật. ɱột tháng trước, cô được nhà họ Dịch bảo lãnh ra khỏi tù, ɱới có thể kết thúc cuộc sống bị giaɱ giữ sáu tháng giống như cơn ác ɱộng. Sau đó, cô liền chuyển vào trong ngôi biệt thự này, nhà họ Dịch cho cô hai lựa chọn. Hoặc là, nhà họ Dịch kiện cô, đưa cô trở lại trong ngục tù tối tăɱ không có ánh sáng ɱặt trời, tiếp…

Chương 147: Chương 147

Một Thai Hai Bảo Tổng Tài Truy Bắt Cô Vợ Bỏ TrốnTác giả: Tiểu ÁiTruyện Ngôn Tình“c** q**n xuống, nằɱ yên trên giường. ” Thanh âɱ công thức hóa vang lên ở bên tai Lâɱ ɱạn. Cô nhìn vị bác sĩ ɱặt ɱũi lạnh như băng trước ɱặt, ánh ɱắt dò xét kia khiến cả người cô không thoải ɱái. Lâɱ ɱạn chết lặng từ từ c** q**n, nằɱ trên giường. “Chuẩn bị thuốc ɱê. ” Kiɱ tiêɱ đâɱ vào da cô, thuốc tê không ngừng rót vào bên trong ɱạch ɱáu của cô. Lâɱ ɱạn nhắɱ hai ɱắt lại, cả người phát run. Sáu tháng trước, eɱ gái cô lái xe đâɱ thiên kiɱ nhà họ Dịch – Dịch Thanh Vũ trở thành người thực vật, cô gánh tội thay, bị nhốt vào tù. Kỳ Hàn Lâɱ, vị hôn phu của Dịch Thanh Vũ. Hôn lễ của hai người sắp diễn ra thì Dịch Thanh Vũ gặp tai nạn xe bị thương nặng, trở thành người thực vật. ɱột tháng trước, cô được nhà họ Dịch bảo lãnh ra khỏi tù, ɱới có thể kết thúc cuộc sống bị giaɱ giữ sáu tháng giống như cơn ác ɱộng. Sau đó, cô liền chuyển vào trong ngôi biệt thự này, nhà họ Dịch cho cô hai lựa chọn. Hoặc là, nhà họ Dịch kiện cô, đưa cô trở lại trong ngục tù tối tăɱ không có ánh sáng ɱặt trời, tiếp… Lực chú ý của cô không phải ở trên người Kỳ Hàn Lâm, mà là ở trên người Dịch Thanh Vũ.Vòng cổ trên cổ Dịch Thanh Vũ, thoạt nhìn có vài phần quen mắt.Hình như cô đã từng thấy ở đâu.Vòng cổ nạm đá quý xanh hình con nai.“Anh Hàn Lâm, anh uống thuốc xong, sẽ đi ngủ sao?” Dịch Thanh Vũ buông chén xuồng, người vẫn còn nghiêng.“ừ, cô trở về đi.Thấy anh không có bất cứ ý nghĩ nào cho cô ta ở lại, Dịch Thanh Vũ có chút khó chịu.Cô ta đưa tay nhẹ nhàng kéo ống tay áo của anh: “Anh Hàn Lâm, chúng ta cũng có con rồi, ngủ cùng một chỗ cũng không có gì.”Lâm Mạn nghe như thế, đầu óc đều nổ tung.Nếu buổi tối Dịch Thanh Vũ thực sự ở lại chỗ của Kỳ Hàn Lâm, chẳng phải là cô sẽ nhìn thấy hai người này…k*ch th*ch, rất k*ch th*ch.Mộ Tuyết con của Kỳ Hàn Lâm tôi.Dịch Thanh Vũ nghe như thế, nhất thời vô cùng ủy khuất: “Anh Hàn Lâm…”“Cô muốn tôi gọi người khác tới mời cô ra ngoài sao?”“Em muốn đi nói cho bà nội, anh lại bắt nạt em.” Lập tức, vành mắt Dịch Thanh Vũ ửng đỏ, trước khi đi còn giẫm chân.Năm năm trước.Dịch Thanh Vũ vẫn luôn ngủ say.Vì vậy, vẫn còn giữ tính khí trẻ con.Sau khi Dịch Thanh Vũ rời khỏi phòng, Kỳ Hàn Lâm đi tới khóa trái cửa lại.Anh trở lại bên giường, thấy Lâm Mạn còn chưa có ý định đi ra, dứt khoát mở cửa phòng tắm ra.Lâm Mạn vốn đang suy nghĩ cô nhìn sợi dây chuyền kia ở chỗ nào.Chợt, mắt trước có một cái chân người, cô hoảng sợ.“Xoa bóp cho tôi.” Anh lạnh lùng ra lệnh.“Vâng.”Lâm Mạn đi theo Kỳ Hàn Lâm đếnbên giường.Anh cởi áo ngủ, lộ ra thân hình rắn chắc cường tráng, đường cong tinh xảo sâu sắc, như là bức tranh điêu khắc vậy.Lâm Mạn trong lúc vô tình đã nhìn thoáng cơ bụng và cơ ngực ở khu vực tam giác, còn có bắp thịt rắn chắc ở hai bên đùi, đầu liên ‘Ong ong ong —–‘ sững sờ.Hình ảnh này… Là cô không cần tiêu tiền mà vẫn có thể nhìn thấy sao?Có một luồng nhiệt độ nóng, từ xoang mũi tràn đến môi.Lâm Mạn đưa tay lau một cái, tay nhất định là.Lâm Mạn: …Không phải chứ, cô chỉ nhìn nửa người trên và một chút bắp thịt dưới chân Kỳ Hàn Lâm, sao lại chảy máu mũi rồi.Quả thực có độc.Kỳ Hàn Lâm thấy thế, môi mỏng cong lên một cái: “A…”.

Lực chú ý của cô không phải ở trên người Kỳ Hàn Lâm, mà là ở trên người Dịch Thanh Vũ.

Vòng cổ trên cổ Dịch Thanh Vũ, thoạt nhìn có vài phần quen mắt.

Hình như cô đã từng thấy ở đâu.

Vòng cổ nạm đá quý xanh hình con nai.

“Anh Hàn Lâm, anh uống thuốc xong, sẽ đi ngủ sao?” Dịch Thanh Vũ buông chén xuồng, người vẫn còn nghiêng.

“ừ, cô trở về đi.

Thấy anh không có bất cứ ý nghĩ nào cho cô ta ở lại, Dịch Thanh Vũ có chút khó chịu.

Cô ta đưa tay nhẹ nhàng kéo ống tay áo của anh: “Anh Hàn Lâm, chúng ta cũng có con rồi, ngủ cùng một chỗ cũng không có gì.

Lâm Mạn nghe như thế, đầu óc đều nổ tung.

Nếu buổi tối Dịch Thanh Vũ thực sự ở lại chỗ của Kỳ Hàn Lâm, chẳng phải là cô sẽ nhìn thấy hai người này…

k*ch th*ch, rất k*ch th*ch.

Mộ Tuyết con của Kỳ Hàn Lâm tôi.

Dịch Thanh Vũ nghe như thế, nhất thời vô cùng ủy khuất: “Anh Hàn Lâm…”

“Cô muốn tôi gọi người khác tới mời cô ra ngoài sao?”

“Em muốn đi nói cho bà nội, anh lại bắt nạt em.

” Lập tức, vành mắt Dịch Thanh Vũ ửng đỏ, trước khi đi còn giẫm chân.

Năm năm trước.

Dịch Thanh Vũ vẫn luôn ngủ say.

Vì vậy, vẫn còn giữ tính khí trẻ con.

Sau khi Dịch Thanh Vũ rời khỏi phòng, Kỳ Hàn Lâm đi tới khóa trái cửa lại.

Anh trở lại bên giường, thấy Lâm Mạn còn chưa có ý định đi ra, dứt khoát mở cửa phòng tắm ra.

Lâm Mạn vốn đang suy nghĩ cô nhìn sợi dây chuyền kia ở chỗ nào.

Chợt, mắt trước có một cái chân người, cô hoảng sợ.

“Xoa bóp cho tôi.

” Anh lạnh lùng ra lệnh.

“Vâng.

Lâm Mạn đi theo Kỳ Hàn Lâm đến

bên giường.

Anh cởi áo ngủ, lộ ra thân hình rắn chắc cường tráng, đường cong tinh xảo sâu sắc, như là bức tranh điêu khắc vậy.

Lâm Mạn trong lúc vô tình đã nhìn thoáng cơ bụng và cơ ngực ở khu vực tam giác, còn có bắp thịt rắn chắc ở hai bên đùi, đầu liên ‘Ong ong ong —–‘ sững sờ.

Hình ảnh này… Là cô không cần tiêu tiền mà vẫn có thể nhìn thấy sao?

Có một luồng nhiệt độ nóng, từ xoang mũi tràn đến môi.

Lâm Mạn đưa tay lau một cái, tay nhất định là.

Lâm Mạn: …

Không phải chứ, cô chỉ nhìn nửa người trên và một chút bắp thịt dưới chân Kỳ Hàn Lâm, sao lại chảy máu mũi rồi.

Quả thực có độc.

Kỳ Hàn Lâm thấy thế, môi mỏng cong lên một cái: “A…”.

Một Thai Hai Bảo Tổng Tài Truy Bắt Cô Vợ Bỏ TrốnTác giả: Tiểu ÁiTruyện Ngôn Tình“c** q**n xuống, nằɱ yên trên giường. ” Thanh âɱ công thức hóa vang lên ở bên tai Lâɱ ɱạn. Cô nhìn vị bác sĩ ɱặt ɱũi lạnh như băng trước ɱặt, ánh ɱắt dò xét kia khiến cả người cô không thoải ɱái. Lâɱ ɱạn chết lặng từ từ c** q**n, nằɱ trên giường. “Chuẩn bị thuốc ɱê. ” Kiɱ tiêɱ đâɱ vào da cô, thuốc tê không ngừng rót vào bên trong ɱạch ɱáu của cô. Lâɱ ɱạn nhắɱ hai ɱắt lại, cả người phát run. Sáu tháng trước, eɱ gái cô lái xe đâɱ thiên kiɱ nhà họ Dịch – Dịch Thanh Vũ trở thành người thực vật, cô gánh tội thay, bị nhốt vào tù. Kỳ Hàn Lâɱ, vị hôn phu của Dịch Thanh Vũ. Hôn lễ của hai người sắp diễn ra thì Dịch Thanh Vũ gặp tai nạn xe bị thương nặng, trở thành người thực vật. ɱột tháng trước, cô được nhà họ Dịch bảo lãnh ra khỏi tù, ɱới có thể kết thúc cuộc sống bị giaɱ giữ sáu tháng giống như cơn ác ɱộng. Sau đó, cô liền chuyển vào trong ngôi biệt thự này, nhà họ Dịch cho cô hai lựa chọn. Hoặc là, nhà họ Dịch kiện cô, đưa cô trở lại trong ngục tù tối tăɱ không có ánh sáng ɱặt trời, tiếp… Lực chú ý của cô không phải ở trên người Kỳ Hàn Lâm, mà là ở trên người Dịch Thanh Vũ.Vòng cổ trên cổ Dịch Thanh Vũ, thoạt nhìn có vài phần quen mắt.Hình như cô đã từng thấy ở đâu.Vòng cổ nạm đá quý xanh hình con nai.“Anh Hàn Lâm, anh uống thuốc xong, sẽ đi ngủ sao?” Dịch Thanh Vũ buông chén xuồng, người vẫn còn nghiêng.“ừ, cô trở về đi.Thấy anh không có bất cứ ý nghĩ nào cho cô ta ở lại, Dịch Thanh Vũ có chút khó chịu.Cô ta đưa tay nhẹ nhàng kéo ống tay áo của anh: “Anh Hàn Lâm, chúng ta cũng có con rồi, ngủ cùng một chỗ cũng không có gì.”Lâm Mạn nghe như thế, đầu óc đều nổ tung.Nếu buổi tối Dịch Thanh Vũ thực sự ở lại chỗ của Kỳ Hàn Lâm, chẳng phải là cô sẽ nhìn thấy hai người này…k*ch th*ch, rất k*ch th*ch.Mộ Tuyết con của Kỳ Hàn Lâm tôi.Dịch Thanh Vũ nghe như thế, nhất thời vô cùng ủy khuất: “Anh Hàn Lâm…”“Cô muốn tôi gọi người khác tới mời cô ra ngoài sao?”“Em muốn đi nói cho bà nội, anh lại bắt nạt em.” Lập tức, vành mắt Dịch Thanh Vũ ửng đỏ, trước khi đi còn giẫm chân.Năm năm trước.Dịch Thanh Vũ vẫn luôn ngủ say.Vì vậy, vẫn còn giữ tính khí trẻ con.Sau khi Dịch Thanh Vũ rời khỏi phòng, Kỳ Hàn Lâm đi tới khóa trái cửa lại.Anh trở lại bên giường, thấy Lâm Mạn còn chưa có ý định đi ra, dứt khoát mở cửa phòng tắm ra.Lâm Mạn vốn đang suy nghĩ cô nhìn sợi dây chuyền kia ở chỗ nào.Chợt, mắt trước có một cái chân người, cô hoảng sợ.“Xoa bóp cho tôi.” Anh lạnh lùng ra lệnh.“Vâng.”Lâm Mạn đi theo Kỳ Hàn Lâm đếnbên giường.Anh cởi áo ngủ, lộ ra thân hình rắn chắc cường tráng, đường cong tinh xảo sâu sắc, như là bức tranh điêu khắc vậy.Lâm Mạn trong lúc vô tình đã nhìn thoáng cơ bụng và cơ ngực ở khu vực tam giác, còn có bắp thịt rắn chắc ở hai bên đùi, đầu liên ‘Ong ong ong —–‘ sững sờ.Hình ảnh này… Là cô không cần tiêu tiền mà vẫn có thể nhìn thấy sao?Có một luồng nhiệt độ nóng, từ xoang mũi tràn đến môi.Lâm Mạn đưa tay lau một cái, tay nhất định là.Lâm Mạn: …Không phải chứ, cô chỉ nhìn nửa người trên và một chút bắp thịt dưới chân Kỳ Hàn Lâm, sao lại chảy máu mũi rồi.Quả thực có độc.Kỳ Hàn Lâm thấy thế, môi mỏng cong lên một cái: “A…”.

Chương 147: Chương 147