Tác giả:

Trịnh Sảng chậm rãi bước vào hội trường được trang trí xa hoa, cô cảm thấy trái tim mình như bị xé rách, bị những chữ hỉ đỏ rực kia hung hăng giẫm đạp, đau như chết đi. Nhà họ Trương giàu có bậc nhất ở thành phố B, đương nhiên đám cưới này được tổ chức không nhỏ, cũng có rất nhiều người nổi tiếng đến dự. Bọn họ đều là những nhân vật cao quý, có tầm cỡ, cử chỉ vô cùng ôn nhu, tao nhã, bước đi chậm rãi, nhẹ nhàng, khoé môi cười nhẹ, mỗi động tác đều với cùng tự nhiên, tựa bẩm sinh. Áo sơ mi trắng, rộng, cách điệu cá tính, quần jean rách vaie Trịnh Sảng đứng giữa đám người kia, nhìn cô tựa như một sinh vật lạ. Khiến cho không ít người phải liếc mắt nhìn, cô gái trước mắt họ thực xinh đẹp, tựa như một tiên nữ. Làn da ngọc ngà trắng nõn dưới ánh mặt trời ấm áp loé lên nhũng tia sáng lấp lánh, đôi mắt to tròn trong xanh như nước mùa thu, đôi mài thanh tú, sắc sảo như núi mùa xuân, đôi môi không điểm mà hồng. Tất cất tạo nên một sự hài hoà khó tả. Cô tựa một thiên sứ giáng trần, lẳng lặng…

Chương 6: Tôi đến đây chỉ để tìm bà xã thôi!

Bà Xã Ngoan, Anh Thương Nào!Tác giả: Dương VyTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrịnh Sảng chậm rãi bước vào hội trường được trang trí xa hoa, cô cảm thấy trái tim mình như bị xé rách, bị những chữ hỉ đỏ rực kia hung hăng giẫm đạp, đau như chết đi. Nhà họ Trương giàu có bậc nhất ở thành phố B, đương nhiên đám cưới này được tổ chức không nhỏ, cũng có rất nhiều người nổi tiếng đến dự. Bọn họ đều là những nhân vật cao quý, có tầm cỡ, cử chỉ vô cùng ôn nhu, tao nhã, bước đi chậm rãi, nhẹ nhàng, khoé môi cười nhẹ, mỗi động tác đều với cùng tự nhiên, tựa bẩm sinh. Áo sơ mi trắng, rộng, cách điệu cá tính, quần jean rách vaie Trịnh Sảng đứng giữa đám người kia, nhìn cô tựa như một sinh vật lạ. Khiến cho không ít người phải liếc mắt nhìn, cô gái trước mắt họ thực xinh đẹp, tựa như một tiên nữ. Làn da ngọc ngà trắng nõn dưới ánh mặt trời ấm áp loé lên nhũng tia sáng lấp lánh, đôi mắt to tròn trong xanh như nước mùa thu, đôi mài thanh tú, sắc sảo như núi mùa xuân, đôi môi không điểm mà hồng. Tất cất tạo nên một sự hài hoà khó tả. Cô tựa một thiên sứ giáng trần, lẳng lặng… "Dừng lại, các ngươi còn sợ chưa đủ mất mặt sao?"Giọng của một người đàn ông trung niên vang lên, ngay lập tức đám bảo vệ tránh qua một bênTrương lão gia (ba của Trương Hàn) uy nghi bước vào"Các ngươi không biết hôm nay là cái ngày gì hay sao? Mà còn ở đây gây náo loạn""Là cô..""Im ngay"Cổ Lực Na Trát vừa định lên tiếng biện mình thì bị Trương lão gia cắt ngangQuay sang nhìn hai người trước mắt,ông thực có chút nghi hoặc, ông rõ là biết cô gái trước mắt là ai, nhưng còn người đàn ông che chở cho cô ấy rốt cục có thân phận gì?"Chào cậu, chàng trai trẻ, tôi là Trương..""Tôi biết"Dương Dương khó chịu ngắt ngang lời hcông ta"Vậy được, nếu cậu đã đến đây, thì cứ thoải mái"Trương Thần  dè dặt đánh giá chàng trai trước mặt, trên người cậu thanh niên này, toát lên một loại khí chất quý tộc khó ai có được, ưu nhã mà uy nghiêm, cộng thêm thần thái và cách cứ xử như bề trên của cậu ta, ông đoán chắc là người này thân phận không nhỏ"Không cần, tôi chỉ đến đây để tìm bà xã thôi"Nghe xong lời này của anh mọi người ở đây không khỏi bốn mắt nhìn nhau, Trương lão gia đã có ý muốn cậu ta ở lại vậy mà...cậu thanh niên không biết trên dưới này lại phách lối như vậy, rõ là không để lời của ông ra vào trong mắt...."Dương, em muốn ở lại"Trịnh Sảng cười tươi như hoa nhìn Dương DươngDương Dương có chút bất ngờ khi nghe những lời này của cô, nhưng rồi cũng mỉm cười"Được, bà xã nói sao thì làm vậy""Nè, anh kia, anh thật biết cô gái này chứ? Đừng có mà nhận bậy a, cô ta không phải hạng tốt lành gì đâu?"Cổ Lực Na Trát chanh chua cảnh cáo"Hình như tiểu thơ đây không biết rồi, tôi và Tiểu Sảng vốn là một cặp thanh mai trúc mã, hai năm trước đã chuẩn bị kết hôn rồi, nhưng tôi không biết đã làm gì đắc tội với cô ấy mà để cô ấy tức giận bỏ đi, haizzz hại tôi tìm thật mệt a"Dương Dưởng nhìn Trịnh Sảng đầy cưng chiều"Cô còn chê chưa đủ mất mặt hay sao?"Trương lão gia gầm giọngCòn Trương Hàn nhìn thấy một màn vừa rồi, thì không kìm được nghiến răng kèn kẹt, tay nắm chặt đến mức gân xanh cứ cũng nổi lên"Hừ, rốt cục anh ta là ai chứ, lại có thể thân mật với Tiểu Sảng như thế"

"Dừng lại, các ngươi còn sợ chưa đủ mất mặt sao?"

Giọng của một người đàn ông trung niên vang lên, ngay lập tức đám bảo vệ tránh qua một bên

Trương lão gia (ba của Trương Hàn) uy nghi bước vào

"Các ngươi không biết hôm nay là cái ngày gì hay sao? Mà còn ở đây gây náo loạn"

"Là cô.."

"Im ngay"

Cổ Lực Na Trát vừa định lên tiếng biện mình thì bị Trương lão gia cắt ngang

Quay sang nhìn hai người trước mắt,ông thực có chút nghi hoặc, ông rõ là biết cô gái trước mắt là ai, nhưng còn người đàn ông che chở cho cô ấy rốt cục có thân phận gì?

"Chào cậu, chàng trai trẻ, tôi là Trương.."

"Tôi biết"

Dương Dương khó chịu ngắt ngang lời hcông ta

"Vậy được, nếu cậu đã đến đây, thì cứ thoải mái"

Trương Thần  dè dặt đánh giá chàng trai trước mặt, trên người cậu thanh niên này, toát lên một loại khí chất quý tộc khó ai có được, ưu nhã mà uy nghiêm, cộng thêm thần thái và cách cứ xử như bề trên của cậu ta, ông đoán chắc là người này thân phận không nhỏ

"Không cần, tôi chỉ đến đây để tìm bà xã thôi"

Nghe xong lời này của anh mọi người ở đây không khỏi bốn mắt nhìn nhau, Trương lão gia đã có ý muốn cậu ta ở lại vậy mà...cậu thanh niên không biết trên dưới này lại phách lối như vậy, rõ là không để lời của ông ra vào trong mắt....

"Dương, em muốn ở lại"

Trịnh Sảng cười tươi như hoa nhìn Dương Dương

Dương Dương có chút bất ngờ khi nghe những lời này của cô, nhưng rồi cũng mỉm cười

"Được, bà xã nói sao thì làm vậy"

"Nè, anh kia, anh thật biết cô gái này chứ? Đừng có mà nhận bậy a, cô ta không phải hạng tốt lành gì đâu?"

Cổ Lực Na Trát chanh chua cảnh cáo

"Hình như tiểu thơ đây không biết rồi, tôi và Tiểu Sảng vốn là một cặp thanh mai trúc mã, hai năm trước đã chuẩn bị kết hôn rồi, nhưng tôi không biết đã làm gì đắc tội với cô ấy mà để cô ấy tức giận bỏ đi, haizzz hại tôi tìm thật mệt a"

Dương Dưởng nhìn Trịnh Sảng đầy cưng chiều

"Cô còn chê chưa đủ mất mặt hay sao?"

Trương lão gia gầm giọng

Còn Trương Hàn nhìn thấy một màn vừa rồi, thì không kìm được nghiến răng kèn kẹt, tay nắm chặt đến mức gân xanh cứ cũng nổi lên

"Hừ, rốt cục anh ta là ai chứ, lại có thể thân mật với Tiểu Sảng như thế"

Bà Xã Ngoan, Anh Thương Nào!Tác giả: Dương VyTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrịnh Sảng chậm rãi bước vào hội trường được trang trí xa hoa, cô cảm thấy trái tim mình như bị xé rách, bị những chữ hỉ đỏ rực kia hung hăng giẫm đạp, đau như chết đi. Nhà họ Trương giàu có bậc nhất ở thành phố B, đương nhiên đám cưới này được tổ chức không nhỏ, cũng có rất nhiều người nổi tiếng đến dự. Bọn họ đều là những nhân vật cao quý, có tầm cỡ, cử chỉ vô cùng ôn nhu, tao nhã, bước đi chậm rãi, nhẹ nhàng, khoé môi cười nhẹ, mỗi động tác đều với cùng tự nhiên, tựa bẩm sinh. Áo sơ mi trắng, rộng, cách điệu cá tính, quần jean rách vaie Trịnh Sảng đứng giữa đám người kia, nhìn cô tựa như một sinh vật lạ. Khiến cho không ít người phải liếc mắt nhìn, cô gái trước mắt họ thực xinh đẹp, tựa như một tiên nữ. Làn da ngọc ngà trắng nõn dưới ánh mặt trời ấm áp loé lên nhũng tia sáng lấp lánh, đôi mắt to tròn trong xanh như nước mùa thu, đôi mài thanh tú, sắc sảo như núi mùa xuân, đôi môi không điểm mà hồng. Tất cất tạo nên một sự hài hoà khó tả. Cô tựa một thiên sứ giáng trần, lẳng lặng… "Dừng lại, các ngươi còn sợ chưa đủ mất mặt sao?"Giọng của một người đàn ông trung niên vang lên, ngay lập tức đám bảo vệ tránh qua một bênTrương lão gia (ba của Trương Hàn) uy nghi bước vào"Các ngươi không biết hôm nay là cái ngày gì hay sao? Mà còn ở đây gây náo loạn""Là cô..""Im ngay"Cổ Lực Na Trát vừa định lên tiếng biện mình thì bị Trương lão gia cắt ngangQuay sang nhìn hai người trước mắt,ông thực có chút nghi hoặc, ông rõ là biết cô gái trước mắt là ai, nhưng còn người đàn ông che chở cho cô ấy rốt cục có thân phận gì?"Chào cậu, chàng trai trẻ, tôi là Trương..""Tôi biết"Dương Dương khó chịu ngắt ngang lời hcông ta"Vậy được, nếu cậu đã đến đây, thì cứ thoải mái"Trương Thần  dè dặt đánh giá chàng trai trước mặt, trên người cậu thanh niên này, toát lên một loại khí chất quý tộc khó ai có được, ưu nhã mà uy nghiêm, cộng thêm thần thái và cách cứ xử như bề trên của cậu ta, ông đoán chắc là người này thân phận không nhỏ"Không cần, tôi chỉ đến đây để tìm bà xã thôi"Nghe xong lời này của anh mọi người ở đây không khỏi bốn mắt nhìn nhau, Trương lão gia đã có ý muốn cậu ta ở lại vậy mà...cậu thanh niên không biết trên dưới này lại phách lối như vậy, rõ là không để lời của ông ra vào trong mắt...."Dương, em muốn ở lại"Trịnh Sảng cười tươi như hoa nhìn Dương DươngDương Dương có chút bất ngờ khi nghe những lời này của cô, nhưng rồi cũng mỉm cười"Được, bà xã nói sao thì làm vậy""Nè, anh kia, anh thật biết cô gái này chứ? Đừng có mà nhận bậy a, cô ta không phải hạng tốt lành gì đâu?"Cổ Lực Na Trát chanh chua cảnh cáo"Hình như tiểu thơ đây không biết rồi, tôi và Tiểu Sảng vốn là một cặp thanh mai trúc mã, hai năm trước đã chuẩn bị kết hôn rồi, nhưng tôi không biết đã làm gì đắc tội với cô ấy mà để cô ấy tức giận bỏ đi, haizzz hại tôi tìm thật mệt a"Dương Dưởng nhìn Trịnh Sảng đầy cưng chiều"Cô còn chê chưa đủ mất mặt hay sao?"Trương lão gia gầm giọngCòn Trương Hàn nhìn thấy một màn vừa rồi, thì không kìm được nghiến răng kèn kẹt, tay nắm chặt đến mức gân xanh cứ cũng nổi lên"Hừ, rốt cục anh ta là ai chứ, lại có thể thân mật với Tiểu Sảng như thế"

Chương 6: Tôi đến đây chỉ để tìm bà xã thôi!