Trịnh Sảng chậm rãi bước vào hội trường được trang trí xa hoa, cô cảm thấy trái tim mình như bị xé rách, bị những chữ hỉ đỏ rực kia hung hăng giẫm đạp, đau như chết đi. Nhà họ Trương giàu có bậc nhất ở thành phố B, đương nhiên đám cưới này được tổ chức không nhỏ, cũng có rất nhiều người nổi tiếng đến dự. Bọn họ đều là những nhân vật cao quý, có tầm cỡ, cử chỉ vô cùng ôn nhu, tao nhã, bước đi chậm rãi, nhẹ nhàng, khoé môi cười nhẹ, mỗi động tác đều với cùng tự nhiên, tựa bẩm sinh. Áo sơ mi trắng, rộng, cách điệu cá tính, quần jean rách vaie Trịnh Sảng đứng giữa đám người kia, nhìn cô tựa như một sinh vật lạ. Khiến cho không ít người phải liếc mắt nhìn, cô gái trước mắt họ thực xinh đẹp, tựa như một tiên nữ. Làn da ngọc ngà trắng nõn dưới ánh mặt trời ấm áp loé lên nhũng tia sáng lấp lánh, đôi mắt to tròn trong xanh như nước mùa thu, đôi mài thanh tú, sắc sảo như núi mùa xuân, đôi môi không điểm mà hồng. Tất cất tạo nên một sự hài hoà khó tả. Cô tựa một thiên sứ giáng trần, lẳng lặng…
Chương 7: Em gầy lắm, biết không?
Bà Xã Ngoan, Anh Thương Nào!Tác giả: Dương VyTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrịnh Sảng chậm rãi bước vào hội trường được trang trí xa hoa, cô cảm thấy trái tim mình như bị xé rách, bị những chữ hỉ đỏ rực kia hung hăng giẫm đạp, đau như chết đi. Nhà họ Trương giàu có bậc nhất ở thành phố B, đương nhiên đám cưới này được tổ chức không nhỏ, cũng có rất nhiều người nổi tiếng đến dự. Bọn họ đều là những nhân vật cao quý, có tầm cỡ, cử chỉ vô cùng ôn nhu, tao nhã, bước đi chậm rãi, nhẹ nhàng, khoé môi cười nhẹ, mỗi động tác đều với cùng tự nhiên, tựa bẩm sinh. Áo sơ mi trắng, rộng, cách điệu cá tính, quần jean rách vaie Trịnh Sảng đứng giữa đám người kia, nhìn cô tựa như một sinh vật lạ. Khiến cho không ít người phải liếc mắt nhìn, cô gái trước mắt họ thực xinh đẹp, tựa như một tiên nữ. Làn da ngọc ngà trắng nõn dưới ánh mặt trời ấm áp loé lên nhũng tia sáng lấp lánh, đôi mắt to tròn trong xanh như nước mùa thu, đôi mài thanh tú, sắc sảo như núi mùa xuân, đôi môi không điểm mà hồng. Tất cất tạo nên một sự hài hoà khó tả. Cô tựa một thiên sứ giáng trần, lẳng lặng… Trương lão gia nụ cười trên môi càng thêm hiền lành nhìn Dương Dương, chỉ là đôi mắt có hơi đề phòng, cảnh giác.Lúc này bảo vệ bước vào, ghé vào tai ông nói gì đó, chủ thấy vẻ mặt với cùng hiền từ của ông lập tức trở nên sắc bén và ngay sau đó liền được thay thể bằng vẻ mặt kinh ngạc, hết nhìn Trịnh Sảng lại quay sang nhìn Dương Dương.Trịnh Sảng lúc này nửa người dựa vào khuôn ngực rắn chắn của Dương Dương, khuôn mặt nhỏ nhắn, cũng vùi vào áo anh, hàng mi dày khẽ khép lại, một phần nào đó che đi cảm xúc của chính mình.Dương Dương cảm giác lòng ngực của mình ươn ướt, không vui nhíu mày, lạnh nhạt,"Chu lão gia , tôi nghĩ trước tiên nên đưa Tiểu Sảng đi thay một bộ lễ phục khác, cô ấy hôm nay ăn mặc hơi giản dị sợ sẽ không hợp tham gia những bữa tiệc như thế này, Chu lão gia, ông xem có đúng không?"Nói xong, Không buồn để ta đến sắc mặt khó coi của Chu lão gia và bọn Trương Hàn, Dương Dương xoay người chuẩn bị rời đi.Một giây sau, vẻ mặt không vui của Chu lão gia ngay lập tức biến mất, thay đó là mỉm cười nhìn Dương Dương, nói"Để Dương thiếu gia bận tâm rồi, người đâu đưa Dương thiếu gia đến phòng thay quần áo"Dương Dương cũng không nói thêm gì, ôm lấy Trịnh Sảng rời điĐợi khi nhìn thấy bóng dáng hai người khuất xa, Trương lão gia cười cười cao giọng"Haha, hôm nay thật cảm ơn mọi người đã đến đây dự hôn lễ của con trai và con dâu của tôi, lễ cưới sắp bắt đầu rồi hi vọng mọi người có thể cùng nhau chứng kiến và chúc phúc cho bọn chúng"Mọi người phía dưới cũng không nói thêm gì, chẳng hề quan tâm đã xảy ra cái chuyện gì chỉ một mực lên tiếng nịnh hót.Còn về phần Dương Dương, sau khi anh cùng Trịnh Sảng đi khá xa thì bị bị cô đẩy qua một bên. Dương Dương đương nhiên sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy, anh tiến lên ôm lấy cô vào lòng, tay đặt ở eo lưng cô.Cả người Trịnh Sảng chờ cứng đờ, Dương Dương cũng không buồn so đo với cô, lông màu chỉ hơi nhíu lại, ôm chặt cô hơn.Trịnh Sảng thẹn thùng, mặt lập tức đỏ lên, cuối cũng cô ngước mặt nhìn chầm chầm Dương Dương thét lớn"Buông ra"Nhưng hình như không có tác dụng với anh, anh nhưng cô nghiêm nghị nói"Sảng, em gầy lắm, biết không? Thật không biết chăm sóc bản thân"Trịnh Sảng hơi hoảng hốt khi nghe những lời đó, nhưng rồi cô xụ mặt không nói gì
Trương lão gia nụ cười trên môi càng thêm hiền lành nhìn Dương Dương, chỉ là đôi mắt có hơi đề phòng, cảnh giác.
Lúc này bảo vệ bước vào, ghé vào tai ông nói gì đó, chủ thấy vẻ mặt với cùng hiền từ của ông lập tức trở nên sắc bén và ngay sau đó liền được thay thể bằng vẻ mặt kinh ngạc, hết nhìn Trịnh Sảng lại quay sang nhìn Dương Dương.
Trịnh Sảng lúc này nửa người dựa vào khuôn ngực rắn chắn của Dương Dương, khuôn mặt nhỏ nhắn, cũng vùi vào áo anh, hàng mi dày khẽ khép lại, một phần nào đó che đi cảm xúc của chính mình.
Dương Dương cảm giác lòng ngực của mình ươn ướt, không vui nhíu mày, lạnh nhạt,
"Chu lão gia , tôi nghĩ trước tiên nên đưa Tiểu Sảng đi thay một bộ lễ phục khác, cô ấy hôm nay ăn mặc hơi giản dị sợ sẽ không hợp tham gia những bữa tiệc như thế này, Chu lão gia, ông xem có đúng không?"
Nói xong, Không buồn để ta đến sắc mặt khó coi của Chu lão gia và bọn Trương Hàn, Dương Dương xoay người chuẩn bị rời đi.
Một giây sau, vẻ mặt không vui của Chu lão gia ngay lập tức biến mất, thay đó là mỉm cười nhìn Dương Dương, nói
"Để Dương thiếu gia bận tâm rồi, người đâu đưa Dương thiếu gia đến phòng thay quần áo"
Dương Dương cũng không nói thêm gì, ôm lấy Trịnh Sảng rời đi
Đợi khi nhìn thấy bóng dáng hai người khuất xa, Trương lão gia cười cười cao giọng
"Haha, hôm nay thật cảm ơn mọi người đã đến đây dự hôn lễ của con trai và con dâu của tôi, lễ cưới sắp bắt đầu rồi hi vọng mọi người có thể cùng nhau chứng kiến và chúc phúc cho bọn chúng"
Mọi người phía dưới cũng không nói thêm gì, chẳng hề quan tâm đã xảy ra cái chuyện gì chỉ một mực lên tiếng nịnh hót.
Còn về phần Dương Dương, sau khi anh cùng Trịnh Sảng đi khá xa thì bị bị cô đẩy qua một bên. Dương Dương đương nhiên sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy, anh tiến lên ôm lấy cô vào lòng, tay đặt ở eo lưng cô.
Cả người Trịnh Sảng chờ cứng đờ, Dương Dương cũng không buồn so đo với cô, lông màu chỉ hơi nhíu lại, ôm chặt cô hơn.
Trịnh Sảng thẹn thùng, mặt lập tức đỏ lên, cuối cũng cô ngước mặt nhìn chầm chầm Dương Dương thét lớn
"Buông ra"
Nhưng hình như không có tác dụng với anh, anh nhưng cô nghiêm nghị nói
"Sảng, em gầy lắm, biết không? Thật không biết chăm sóc bản thân"
Trịnh Sảng hơi hoảng hốt khi nghe những lời đó, nhưng rồi cô xụ mặt không nói gì
Bà Xã Ngoan, Anh Thương Nào!Tác giả: Dương VyTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrịnh Sảng chậm rãi bước vào hội trường được trang trí xa hoa, cô cảm thấy trái tim mình như bị xé rách, bị những chữ hỉ đỏ rực kia hung hăng giẫm đạp, đau như chết đi. Nhà họ Trương giàu có bậc nhất ở thành phố B, đương nhiên đám cưới này được tổ chức không nhỏ, cũng có rất nhiều người nổi tiếng đến dự. Bọn họ đều là những nhân vật cao quý, có tầm cỡ, cử chỉ vô cùng ôn nhu, tao nhã, bước đi chậm rãi, nhẹ nhàng, khoé môi cười nhẹ, mỗi động tác đều với cùng tự nhiên, tựa bẩm sinh. Áo sơ mi trắng, rộng, cách điệu cá tính, quần jean rách vaie Trịnh Sảng đứng giữa đám người kia, nhìn cô tựa như một sinh vật lạ. Khiến cho không ít người phải liếc mắt nhìn, cô gái trước mắt họ thực xinh đẹp, tựa như một tiên nữ. Làn da ngọc ngà trắng nõn dưới ánh mặt trời ấm áp loé lên nhũng tia sáng lấp lánh, đôi mắt to tròn trong xanh như nước mùa thu, đôi mài thanh tú, sắc sảo như núi mùa xuân, đôi môi không điểm mà hồng. Tất cất tạo nên một sự hài hoà khó tả. Cô tựa một thiên sứ giáng trần, lẳng lặng… Trương lão gia nụ cười trên môi càng thêm hiền lành nhìn Dương Dương, chỉ là đôi mắt có hơi đề phòng, cảnh giác.Lúc này bảo vệ bước vào, ghé vào tai ông nói gì đó, chủ thấy vẻ mặt với cùng hiền từ của ông lập tức trở nên sắc bén và ngay sau đó liền được thay thể bằng vẻ mặt kinh ngạc, hết nhìn Trịnh Sảng lại quay sang nhìn Dương Dương.Trịnh Sảng lúc này nửa người dựa vào khuôn ngực rắn chắn của Dương Dương, khuôn mặt nhỏ nhắn, cũng vùi vào áo anh, hàng mi dày khẽ khép lại, một phần nào đó che đi cảm xúc của chính mình.Dương Dương cảm giác lòng ngực của mình ươn ướt, không vui nhíu mày, lạnh nhạt,"Chu lão gia , tôi nghĩ trước tiên nên đưa Tiểu Sảng đi thay một bộ lễ phục khác, cô ấy hôm nay ăn mặc hơi giản dị sợ sẽ không hợp tham gia những bữa tiệc như thế này, Chu lão gia, ông xem có đúng không?"Nói xong, Không buồn để ta đến sắc mặt khó coi của Chu lão gia và bọn Trương Hàn, Dương Dương xoay người chuẩn bị rời đi.Một giây sau, vẻ mặt không vui của Chu lão gia ngay lập tức biến mất, thay đó là mỉm cười nhìn Dương Dương, nói"Để Dương thiếu gia bận tâm rồi, người đâu đưa Dương thiếu gia đến phòng thay quần áo"Dương Dương cũng không nói thêm gì, ôm lấy Trịnh Sảng rời điĐợi khi nhìn thấy bóng dáng hai người khuất xa, Trương lão gia cười cười cao giọng"Haha, hôm nay thật cảm ơn mọi người đã đến đây dự hôn lễ của con trai và con dâu của tôi, lễ cưới sắp bắt đầu rồi hi vọng mọi người có thể cùng nhau chứng kiến và chúc phúc cho bọn chúng"Mọi người phía dưới cũng không nói thêm gì, chẳng hề quan tâm đã xảy ra cái chuyện gì chỉ một mực lên tiếng nịnh hót.Còn về phần Dương Dương, sau khi anh cùng Trịnh Sảng đi khá xa thì bị bị cô đẩy qua một bên. Dương Dương đương nhiên sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy, anh tiến lên ôm lấy cô vào lòng, tay đặt ở eo lưng cô.Cả người Trịnh Sảng chờ cứng đờ, Dương Dương cũng không buồn so đo với cô, lông màu chỉ hơi nhíu lại, ôm chặt cô hơn.Trịnh Sảng thẹn thùng, mặt lập tức đỏ lên, cuối cũng cô ngước mặt nhìn chầm chầm Dương Dương thét lớn"Buông ra"Nhưng hình như không có tác dụng với anh, anh nhưng cô nghiêm nghị nói"Sảng, em gầy lắm, biết không? Thật không biết chăm sóc bản thân"Trịnh Sảng hơi hoảng hốt khi nghe những lời đó, nhưng rồi cô xụ mặt không nói gì