Trịnh Sảng chậm rãi bước vào hội trường được trang trí xa hoa, cô cảm thấy trái tim mình như bị xé rách, bị những chữ hỉ đỏ rực kia hung hăng giẫm đạp, đau như chết đi. Nhà họ Trương giàu có bậc nhất ở thành phố B, đương nhiên đám cưới này được tổ chức không nhỏ, cũng có rất nhiều người nổi tiếng đến dự. Bọn họ đều là những nhân vật cao quý, có tầm cỡ, cử chỉ vô cùng ôn nhu, tao nhã, bước đi chậm rãi, nhẹ nhàng, khoé môi cười nhẹ, mỗi động tác đều với cùng tự nhiên, tựa bẩm sinh. Áo sơ mi trắng, rộng, cách điệu cá tính, quần jean rách vaie Trịnh Sảng đứng giữa đám người kia, nhìn cô tựa như một sinh vật lạ. Khiến cho không ít người phải liếc mắt nhìn, cô gái trước mắt họ thực xinh đẹp, tựa như một tiên nữ. Làn da ngọc ngà trắng nõn dưới ánh mặt trời ấm áp loé lên nhũng tia sáng lấp lánh, đôi mắt to tròn trong xanh như nước mùa thu, đôi mài thanh tú, sắc sảo như núi mùa xuân, đôi môi không điểm mà hồng. Tất cất tạo nên một sự hài hoà khó tả. Cô tựa một thiên sứ giáng trần, lẳng lặng…
Chương 11: Rốt cục hai người này có quan hệ gi?
Bà Xã Ngoan, Anh Thương Nào!Tác giả: Dương VyTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrịnh Sảng chậm rãi bước vào hội trường được trang trí xa hoa, cô cảm thấy trái tim mình như bị xé rách, bị những chữ hỉ đỏ rực kia hung hăng giẫm đạp, đau như chết đi. Nhà họ Trương giàu có bậc nhất ở thành phố B, đương nhiên đám cưới này được tổ chức không nhỏ, cũng có rất nhiều người nổi tiếng đến dự. Bọn họ đều là những nhân vật cao quý, có tầm cỡ, cử chỉ vô cùng ôn nhu, tao nhã, bước đi chậm rãi, nhẹ nhàng, khoé môi cười nhẹ, mỗi động tác đều với cùng tự nhiên, tựa bẩm sinh. Áo sơ mi trắng, rộng, cách điệu cá tính, quần jean rách vaie Trịnh Sảng đứng giữa đám người kia, nhìn cô tựa như một sinh vật lạ. Khiến cho không ít người phải liếc mắt nhìn, cô gái trước mắt họ thực xinh đẹp, tựa như một tiên nữ. Làn da ngọc ngà trắng nõn dưới ánh mặt trời ấm áp loé lên nhũng tia sáng lấp lánh, đôi mắt to tròn trong xanh như nước mùa thu, đôi mài thanh tú, sắc sảo như núi mùa xuân, đôi môi không điểm mà hồng. Tất cất tạo nên một sự hài hoà khó tả. Cô tựa một thiên sứ giáng trần, lẳng lặng… "Các người là ai? Định đến đây gây rối sao?"Một giọng nữ chua ngoa không kém vang lên"Mẹ"Cổ Lực Na Trát nũng nịu"Con dâu, có chuyện gì?""A, cô ta, cô ta thật không xem nhà họ Trương ra gì, dám ức h**p con"Mọi người xung quanh nghe vậy liền đưa mắt mong ngóng, chờ đợi một màn kịch hay sắp diễn ra."Lại là cô sao? Cô còn chê mình chưa đủ nhục nhã sao? Còn vác mặt đến đây? Nhìn xem, không biết là mượn đồ của ai, nhìn đúng là chẳng ra sao?"Bà ta nhìn Trịnh Sảng, chán ghét nói"Tiểu Sảng, vị phu nhân chua ngoa này có phải là cái gì mà Đệ nhất phu nhân của thành phố B này không?"Dương Dương nghi hoặc nhìn Trịnh Sảng"Umk, đúng vậy"Trịnh Sảng cố nén cười gật đầuNhưng bộ dáng như đang cười nhạo người khác của hai người trước mắt, Trương lão phu nhân tức muốn hộc máu"Các người có biết tôi là ai không?""Sảng, em biết bà ta không?"Dương Dương giả ngốc nhìn Trịnh Sảng"Em biết, là mẹ của Trương thiếu gia đây mà""Oh, vậy thì anh cũng hiểu tại sao bà ta lại chọn cô gái này làm con dâu rồi""Tại sao?""Thì hai người họ giống nhau mà"Lần này thì Trịnh Sảng không còn nhịn nổi nữa rồi, cô phì cười"Các người thực quá đáng"Trương Hàn lúc này cũng nhịn không nổi, lên tiếng"Chúng ta vừa rồi quá đáng lắm sao?"Tiếp tục công cuộc giả ngốc Dương Dương quay sang hỏi Trịnh Sảng"Hình như có một chút""Một chút..", Trương Hàn lửa bốc lên đầu"Nếu vậy quả thực có chút thất lễ"Dương Dương cười khẽ, khách sáo nhìn Trương Hàn, Rồi lại quay sang ôm eo Trịnh Sảng tiến về quầy thức ăn"Tiểu Sảng, em muốn ăn gì?"Dương Dương ân cần hỏi"Em, muốn ăn....a phô mai""Được, anh đi lấy cho em"Dứt lời Dường Dương quay lưng"Đây nè""Cảm ơn anh""Em với anh còn khách sao như thế làm gì""Umk""Ăn thử đi...""Umk, Hihi""Ngon không?""Khó ăn chết đi được!"Dứt lời cô vội lấy khăn giấy nhổ bỏ miếng phô mai vừa ăn"Sao vậy?""Không ngon như ở nhà họ Dương""Em thật ngốc, ở cái thành phố nhỏ này thì thức đương nhiên không thể so với thành phố A, nói chi là nhà họ Dương"Vừa nói anh vừa cưng chiều véo má côTrương Hàn chứng kiến một màn vừa rồi thì nắm đấm xiếc chặt, anh mắt như tớ lửa nhìn chầm chầm Dương Dương"Rốt cục hai người này có quan hệ gì?"
"Các người là ai? Định đến đây gây rối sao?"
Một giọng nữ chua ngoa không kém vang lên
"Mẹ"
Cổ Lực Na Trát nũng nịu
"Con dâu, có chuyện gì?"
"A, cô ta, cô ta thật không xem nhà họ Trương ra gì, dám ức h**p con"
Mọi người xung quanh nghe vậy liền đưa mắt mong ngóng, chờ đợi một màn kịch hay sắp diễn ra.
"Lại là cô sao? Cô còn chê mình chưa đủ nhục nhã sao? Còn vác mặt đến đây? Nhìn xem, không biết là mượn đồ của ai, nhìn đúng là chẳng ra sao?"
Bà ta nhìn Trịnh Sảng, chán ghét nói
"Tiểu Sảng, vị phu nhân chua ngoa này có phải là cái gì mà Đệ nhất phu nhân của thành phố B này không?"
Dương Dương nghi hoặc nhìn Trịnh Sảng
"Umk, đúng vậy"
Trịnh Sảng cố nén cười gật đầu
Nhưng bộ dáng như đang cười nhạo người khác của hai người trước mắt, Trương lão phu nhân tức muốn hộc máu
"Các người có biết tôi là ai không?"
"Sảng, em biết bà ta không?"
Dương Dương giả ngốc nhìn Trịnh Sảng
"Em biết, là mẹ của Trương thiếu gia đây mà"
"Oh, vậy thì anh cũng hiểu tại sao bà ta lại chọn cô gái này làm con dâu rồi"
"Tại sao?"
"Thì hai người họ giống nhau mà"
Lần này thì Trịnh Sảng không còn nhịn nổi nữa rồi, cô phì cười
"Các người thực quá đáng"
Trương Hàn lúc này cũng nhịn không nổi, lên tiếng
"Chúng ta vừa rồi quá đáng lắm sao?"
Tiếp tục công cuộc giả ngốc Dương Dương quay sang hỏi Trịnh Sảng
"Hình như có một chút"
"Một chút..", Trương Hàn lửa bốc lên đầu
"Nếu vậy quả thực có chút thất lễ"
Dương Dương cười khẽ, khách sáo nhìn Trương Hàn, Rồi lại quay sang ôm eo Trịnh Sảng tiến về quầy thức ăn
"Tiểu Sảng, em muốn ăn gì?"
Dương Dương ân cần hỏi
"Em, muốn ăn....a phô mai"
"Được, anh đi lấy cho em"
Dứt lời Dường Dương quay lưng
"Đây nè"
"Cảm ơn anh"
"Em với anh còn khách sao như thế làm gì"
"Umk"
"Ăn thử đi..."
"Umk, Hihi"
"Ngon không?"
"Khó ăn chết đi được!"
Dứt lời cô vội lấy khăn giấy nhổ bỏ miếng phô mai vừa ăn
"Sao vậy?"
"Không ngon như ở nhà họ Dương"
"Em thật ngốc, ở cái thành phố nhỏ này thì thức đương nhiên không thể so với thành phố A, nói chi là nhà họ Dương"
Vừa nói anh vừa cưng chiều véo má cô
Trương Hàn chứng kiến một màn vừa rồi thì nắm đấm xiếc chặt, anh mắt như tớ lửa nhìn chầm chầm Dương Dương
"Rốt cục hai người này có quan hệ gì?"
Bà Xã Ngoan, Anh Thương Nào!Tác giả: Dương VyTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrịnh Sảng chậm rãi bước vào hội trường được trang trí xa hoa, cô cảm thấy trái tim mình như bị xé rách, bị những chữ hỉ đỏ rực kia hung hăng giẫm đạp, đau như chết đi. Nhà họ Trương giàu có bậc nhất ở thành phố B, đương nhiên đám cưới này được tổ chức không nhỏ, cũng có rất nhiều người nổi tiếng đến dự. Bọn họ đều là những nhân vật cao quý, có tầm cỡ, cử chỉ vô cùng ôn nhu, tao nhã, bước đi chậm rãi, nhẹ nhàng, khoé môi cười nhẹ, mỗi động tác đều với cùng tự nhiên, tựa bẩm sinh. Áo sơ mi trắng, rộng, cách điệu cá tính, quần jean rách vaie Trịnh Sảng đứng giữa đám người kia, nhìn cô tựa như một sinh vật lạ. Khiến cho không ít người phải liếc mắt nhìn, cô gái trước mắt họ thực xinh đẹp, tựa như một tiên nữ. Làn da ngọc ngà trắng nõn dưới ánh mặt trời ấm áp loé lên nhũng tia sáng lấp lánh, đôi mắt to tròn trong xanh như nước mùa thu, đôi mài thanh tú, sắc sảo như núi mùa xuân, đôi môi không điểm mà hồng. Tất cất tạo nên một sự hài hoà khó tả. Cô tựa một thiên sứ giáng trần, lẳng lặng… "Các người là ai? Định đến đây gây rối sao?"Một giọng nữ chua ngoa không kém vang lên"Mẹ"Cổ Lực Na Trát nũng nịu"Con dâu, có chuyện gì?""A, cô ta, cô ta thật không xem nhà họ Trương ra gì, dám ức h**p con"Mọi người xung quanh nghe vậy liền đưa mắt mong ngóng, chờ đợi một màn kịch hay sắp diễn ra."Lại là cô sao? Cô còn chê mình chưa đủ nhục nhã sao? Còn vác mặt đến đây? Nhìn xem, không biết là mượn đồ của ai, nhìn đúng là chẳng ra sao?"Bà ta nhìn Trịnh Sảng, chán ghét nói"Tiểu Sảng, vị phu nhân chua ngoa này có phải là cái gì mà Đệ nhất phu nhân của thành phố B này không?"Dương Dương nghi hoặc nhìn Trịnh Sảng"Umk, đúng vậy"Trịnh Sảng cố nén cười gật đầuNhưng bộ dáng như đang cười nhạo người khác của hai người trước mắt, Trương lão phu nhân tức muốn hộc máu"Các người có biết tôi là ai không?""Sảng, em biết bà ta không?"Dương Dương giả ngốc nhìn Trịnh Sảng"Em biết, là mẹ của Trương thiếu gia đây mà""Oh, vậy thì anh cũng hiểu tại sao bà ta lại chọn cô gái này làm con dâu rồi""Tại sao?""Thì hai người họ giống nhau mà"Lần này thì Trịnh Sảng không còn nhịn nổi nữa rồi, cô phì cười"Các người thực quá đáng"Trương Hàn lúc này cũng nhịn không nổi, lên tiếng"Chúng ta vừa rồi quá đáng lắm sao?"Tiếp tục công cuộc giả ngốc Dương Dương quay sang hỏi Trịnh Sảng"Hình như có một chút""Một chút..", Trương Hàn lửa bốc lên đầu"Nếu vậy quả thực có chút thất lễ"Dương Dương cười khẽ, khách sáo nhìn Trương Hàn, Rồi lại quay sang ôm eo Trịnh Sảng tiến về quầy thức ăn"Tiểu Sảng, em muốn ăn gì?"Dương Dương ân cần hỏi"Em, muốn ăn....a phô mai""Được, anh đi lấy cho em"Dứt lời Dường Dương quay lưng"Đây nè""Cảm ơn anh""Em với anh còn khách sao như thế làm gì""Umk""Ăn thử đi...""Umk, Hihi""Ngon không?""Khó ăn chết đi được!"Dứt lời cô vội lấy khăn giấy nhổ bỏ miếng phô mai vừa ăn"Sao vậy?""Không ngon như ở nhà họ Dương""Em thật ngốc, ở cái thành phố nhỏ này thì thức đương nhiên không thể so với thành phố A, nói chi là nhà họ Dương"Vừa nói anh vừa cưng chiều véo má côTrương Hàn chứng kiến một màn vừa rồi thì nắm đấm xiếc chặt, anh mắt như tớ lửa nhìn chầm chầm Dương Dương"Rốt cục hai người này có quan hệ gì?"