Đêm tân hôn, hắn dẫn tình nhân về nhà. Khi cô vừa bước ra khỏi phòng tắm, ngay lập tức bị hắn túm chặt lấy trói trên chiếc ghế cạnh giường. - Khốn kiếp! Dịch Trần, giỏi thì thả tôi ra chứ tiểu nhân đê tiện như vậy không xứng đáng làm đàn ông! - Có phải đàn ông hay không thì tôi sẽ cho cô thấy. Hắn vừa cười, khóe miệng hơi nhếch ôm lấy ả tình nhân bên cạnh. Bàn tay cô nắm chặt. Nếu không phải vì lợi ích của tập đoàn, cô cũng chẳng thèm lấy cái tên đê tiện này. Uổng công thời học đại học cô yêu hắn, vậy mà đến tận hôm nay cô mới phát hiện ra hắn bỉ ổi tới mức làm cô ghét cay ghét đắng. Cô mím chặt môi, lặng lẽ nhìn cảnh hai con người kia làm chuyện đồi bại ngay trên chiếc giường mình. Một đêm hoang đường trôi qua cho tới khi cô bị một ca nước dội vào mặt làm cho tỉnh giấc. Hắn nhìn cô, đôi mắt hiện lên tia tà ác. - Sao hả? Hôm qua xem đến nỗi mệt lả rồi? - Anh cho rằng tôi có hứng thú xem cảnh đấy hả? Đúng là làm bẩn mắt tôi! Khi cô vừa dứt lời, hắn lập tức giơ tay tát mạnh vào bên má…
Chương 12: Biến cố nguy hiểm
Vợ À! Địa Ngục Chờ EmTác giả: Bạc HàTruyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhĐêm tân hôn, hắn dẫn tình nhân về nhà. Khi cô vừa bước ra khỏi phòng tắm, ngay lập tức bị hắn túm chặt lấy trói trên chiếc ghế cạnh giường. - Khốn kiếp! Dịch Trần, giỏi thì thả tôi ra chứ tiểu nhân đê tiện như vậy không xứng đáng làm đàn ông! - Có phải đàn ông hay không thì tôi sẽ cho cô thấy. Hắn vừa cười, khóe miệng hơi nhếch ôm lấy ả tình nhân bên cạnh. Bàn tay cô nắm chặt. Nếu không phải vì lợi ích của tập đoàn, cô cũng chẳng thèm lấy cái tên đê tiện này. Uổng công thời học đại học cô yêu hắn, vậy mà đến tận hôm nay cô mới phát hiện ra hắn bỉ ổi tới mức làm cô ghét cay ghét đắng. Cô mím chặt môi, lặng lẽ nhìn cảnh hai con người kia làm chuyện đồi bại ngay trên chiếc giường mình. Một đêm hoang đường trôi qua cho tới khi cô bị một ca nước dội vào mặt làm cho tỉnh giấc. Hắn nhìn cô, đôi mắt hiện lên tia tà ác. - Sao hả? Hôm qua xem đến nỗi mệt lả rồi? - Anh cho rằng tôi có hứng thú xem cảnh đấy hả? Đúng là làm bẩn mắt tôi! Khi cô vừa dứt lời, hắn lập tức giơ tay tát mạnh vào bên má… Mã Khắc mang một bộ dáng nữ nhân khiến cô cứ tưởng hắn ta là tỷ tỷ xinh đẹp. Điều này khiến Nguyên Khải bây giờ bị sốc nặng.Dọn dẹp mớ hỗn độn xong, Lưu nam thần cùng hắc bạch vô thường trở về địa phủ. Nhưng tên Mã Khắc kia thì lại bám theo cô.- Này! Sao anh bám theo vậy?- Diêm hậu... tôi đâu có muốn đâu. Tại Diêm vương đã hạ lệnh...Đúng thật! Mã Khắc đường đường là thẩm đại nhân cai quản ở sông Vong Xuyên. Tự dưng lại phải lên trần gian làm người hầu cho Diêm Hậu. Đúng là số phận của hắn hẩm hiu quá mà.Nguyên Khải đi bên cạnh vẫn chưa khôi phục tâm trạng. Có vẻ anh ta sốc quá nặng khi biết Mã Khắc là nam nhân.Cả ba người trở về, rón rén lén lút trở vào nhà. Khi chưa kịp vào trong,bỗng ánh điện vụt sáng. Lão bà bà chống gậy đã đứng trước mặt họ tự khi nào.Nguyên Khải nuốt một ngụm nước bọt cười cười.- Bà nội... bà chưa ngủ sao?- Hai đứa nửa đêm trốn đi bắt ma?Cũng may vừa vào nhà, Mã Khắc đã nhanh chóng biến mất, nếu không sẽ còn rắc rối to.- Bà nội... tụi cháu biết sai rồi... bà...Cô còn chưa kịp nói hết, lão bà bà quay người lại chống gậy về phòng.- Hai đứa mau về phòng nghỉ đi. Mai sẽ bận rộn lắm đấy.Nguyên Khải ngớ người. Từ trước tới giờ bà nội chưa bao giờ dễ tính như hôm nay. Đúng là Thiên Nhất có khác.. chậc chậc... Ánh mắt Nguyên Khải quay sang nhìn cô tán thưởng. Còn cô thì gượng gạo đi lên lầu trở về phòng.Lúc đó, Mã Khắc biến thành cơn gió hiện hình trên mái nhà canh gác. Nhiệm vụ của hắn ta là bảo vệ Diêm Hậu, chỉ sợ đến lúc gặp kẻ địch mạnh... không biết lúc đó hắn có thể trụ nổi hay không._________________________Diêm Vương phủ.Diêm vương đang an tọa trên chiếc giường nạm ngọc. Chợt đôi mắt phượng của hắn hé mở, vẻ mặt tựa như điêu khắc hoàn hảo khẽ đang tức giận. Một tên quỷ sai vội vã từ ngoài chạy vào thông báo.- Diêm vương đại nhân, không hay rồi! Không biết ai đi tung tin nói rằng trái tim của Diêm Hậu có thể tăng công lực, máu của Diêm hậu có thể trường sinh bất tử, bách ngoại bất xâm... giờ... những quỷ hồn tầng thứ 18 đều trốn thoát lên trần gian rồi!Nghe xong, đôi mắt phượng của Diêm Vương dần chuyển sang màu đỏ ngầu. Hắn tức giận dùng nội lực khiến cả bức tường bên phải vỡ thành các mảnh vụn.- Triệu tập các Thành Vương lại điện Diêm La. Thông báo cho Lưu phán quan sắp xếp truy bắt đám quỷ hồn đó về...Điều hắn lo lắng ở đây chính là cô sẽ gặp nguy hiểm. Quỷ hồn tầng thứ 18, toàn những quỷ hồn mạnh nhất, mang oán hận và thù hận không thể nào hóa giải. Một tên trốn thoát đã là 1 vấn đề khó, bây giờ đám quỷ hồn đó đều ra ngoài sẽ gây ra sự hỗn loạn cả lục giới. Hắn sai Mã Khắc lên bảo vệ cô nhưng với thực lực của Mã Khắc sẽ không thể áp chế được nhiều quỷ hồn cùng lúc được... lần này, đích thân hắn sẽ lên trần gian...________________Sáng sớm hôm sau, khi cô vừa thức dậy đi xuống lầu đã thấy bên dưới nhộn nhịp tiếng người.- Nguyên đạo sĩ... nghĩa địa gần đây xảy ra nhiều chuyện ngoài ý muốn. Các quan tài bị ai đó đào xới cả lên... chúng tôi lo rằng sẽ có chuyện gì đó.Lão bà bà suy nghĩ một hồi, quay ra nhìn thấy cô. Bà bà đưa một túi gì đó cho Nguyên Khải rồi vẫy vẫy tay ra hiệu cho cô tới- Hai đứa mau đi xem xét đi. Bà phải trở lại phòng tịnh tâm niệm bùa bảo vệ...- Vâng bà... nhưng... cháu chỉ sợ chuyện nghiêm trọng xảy ra...Nguyên Khải sợ như vậy cũng đúng. Vài năm trước anh có ra nghĩa địa cùng bà bà bắt âm hồn quấy phá. Lần đó, suýt nữa anh bị bọn chúng ép xuống quan tài suýt mất mạng. Từ đó nghĩa địa khiến Nguyên Khải luôn bị ám ảnh.- Cái túi bà đưa cho cháu... cần thiết thì mở ra dùng, hai đứa sẽ an toàn.Bà bà dặn dò một hồi rồi trở về phòng đóng cửa lại. Nguyên Khải và cô theo đám người trở ra ngoài nghĩa địa. Vừa bước ra khỏi nhà, vài ba bóng đen lởn vởn trên cây cổ thụ gần đó nhìn cô bằng con mắt thèm khát như muốn ăn sống nuốt tươi.- Diêm hậu... trái tim và máu... ăn.... ăn....
Mã Khắc mang một bộ dáng nữ nhân khiến cô cứ tưởng hắn ta là tỷ tỷ xinh đẹp. Điều này khiến Nguyên Khải bây giờ bị sốc nặng.
Dọn dẹp mớ hỗn độn xong, Lưu nam thần cùng hắc bạch vô thường trở về địa phủ. Nhưng tên Mã Khắc kia thì lại bám theo cô.
- Này! Sao anh bám theo vậy?
- Diêm hậu... tôi đâu có muốn đâu. Tại Diêm vương đã hạ lệnh...
Đúng thật! Mã Khắc đường đường là thẩm đại nhân cai quản ở sông Vong Xuyên. Tự dưng lại phải lên trần gian làm người hầu cho Diêm Hậu. Đúng là số phận của hắn hẩm hiu quá mà.
Nguyên Khải đi bên cạnh vẫn chưa khôi phục tâm trạng. Có vẻ anh ta sốc quá nặng khi biết Mã Khắc là nam nhân.
Cả ba người trở về, rón rén lén lút trở vào nhà. Khi chưa kịp vào trong,bỗng ánh điện vụt sáng. Lão bà bà chống gậy đã đứng trước mặt họ tự khi nào.
Nguyên Khải nuốt một ngụm nước bọt cười cười.
- Bà nội... bà chưa ngủ sao?
- Hai đứa nửa đêm trốn đi bắt ma?
Cũng may vừa vào nhà, Mã Khắc đã nhanh chóng biến mất, nếu không sẽ còn rắc rối to.
- Bà nội... tụi cháu biết sai rồi... bà...
Cô còn chưa kịp nói hết, lão bà bà quay người lại chống gậy về phòng.
- Hai đứa mau về phòng nghỉ đi. Mai sẽ bận rộn lắm đấy.
Nguyên Khải ngớ người. Từ trước tới giờ bà nội chưa bao giờ dễ tính như hôm nay. Đúng là Thiên Nhất có khác.. chậc chậc... Ánh mắt Nguyên Khải quay sang nhìn cô tán thưởng. Còn cô thì gượng gạo đi lên lầu trở về phòng.
Lúc đó, Mã Khắc biến thành cơn gió hiện hình trên mái nhà canh gác. Nhiệm vụ của hắn ta là bảo vệ Diêm Hậu, chỉ sợ đến lúc gặp kẻ địch mạnh... không biết lúc đó hắn có thể trụ nổi hay không.
_________________________
Diêm Vương phủ.
Diêm vương đang an tọa trên chiếc giường nạm ngọc. Chợt đôi mắt phượng của hắn hé mở, vẻ mặt tựa như điêu khắc hoàn hảo khẽ đang tức giận. Một tên quỷ sai vội vã từ ngoài chạy vào thông báo.
- Diêm vương đại nhân, không hay rồi! Không biết ai đi tung tin nói rằng trái tim của Diêm Hậu có thể tăng công lực, máu của Diêm hậu có thể trường sinh bất tử, bách ngoại bất xâm... giờ... những quỷ hồn tầng thứ 18 đều trốn thoát lên trần gian rồi!
Nghe xong, đôi mắt phượng của Diêm Vương dần chuyển sang màu đỏ ngầu. Hắn tức giận dùng nội lực khiến cả bức tường bên phải vỡ thành các mảnh vụn.
- Triệu tập các Thành Vương lại điện Diêm La. Thông báo cho Lưu phán quan sắp xếp truy bắt đám quỷ hồn đó về...
Điều hắn lo lắng ở đây chính là cô sẽ gặp nguy hiểm. Quỷ hồn tầng thứ 18, toàn những quỷ hồn mạnh nhất, mang oán hận và thù hận không thể nào hóa giải. Một tên trốn thoát đã là 1 vấn đề khó, bây giờ đám quỷ hồn đó đều ra ngoài sẽ gây ra sự hỗn loạn cả lục giới. Hắn sai Mã Khắc lên bảo vệ cô nhưng với thực lực của Mã Khắc sẽ không thể áp chế được nhiều quỷ hồn cùng lúc được... lần này, đích thân hắn sẽ lên trần gian...
________________
Sáng sớm hôm sau, khi cô vừa thức dậy đi xuống lầu đã thấy bên dưới nhộn nhịp tiếng người.
- Nguyên đạo sĩ... nghĩa địa gần đây xảy ra nhiều chuyện ngoài ý muốn. Các quan tài bị ai đó đào xới cả lên... chúng tôi lo rằng sẽ có chuyện gì đó.
Lão bà bà suy nghĩ một hồi, quay ra nhìn thấy cô. Bà bà đưa một túi gì đó cho Nguyên Khải rồi vẫy vẫy tay ra hiệu cho cô tới
- Hai đứa mau đi xem xét đi. Bà phải trở lại phòng tịnh tâm niệm bùa bảo vệ...
- Vâng bà... nhưng... cháu chỉ sợ chuyện nghiêm trọng xảy ra...
Nguyên Khải sợ như vậy cũng đúng. Vài năm trước anh có ra nghĩa địa cùng bà bà bắt âm hồn quấy phá. Lần đó, suýt nữa anh bị bọn chúng ép xuống quan tài suýt mất mạng. Từ đó nghĩa địa khiến Nguyên Khải luôn bị ám ảnh.
- Cái túi bà đưa cho cháu... cần thiết thì mở ra dùng, hai đứa sẽ an toàn.
Bà bà dặn dò một hồi rồi trở về phòng đóng cửa lại. Nguyên Khải và cô theo đám người trở ra ngoài nghĩa địa. Vừa bước ra khỏi nhà, vài ba bóng đen lởn vởn trên cây cổ thụ gần đó nhìn cô bằng con mắt thèm khát như muốn ăn sống nuốt tươi.
- Diêm hậu... trái tim và máu... ăn.... ăn....
Vợ À! Địa Ngục Chờ EmTác giả: Bạc HàTruyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhĐêm tân hôn, hắn dẫn tình nhân về nhà. Khi cô vừa bước ra khỏi phòng tắm, ngay lập tức bị hắn túm chặt lấy trói trên chiếc ghế cạnh giường. - Khốn kiếp! Dịch Trần, giỏi thì thả tôi ra chứ tiểu nhân đê tiện như vậy không xứng đáng làm đàn ông! - Có phải đàn ông hay không thì tôi sẽ cho cô thấy. Hắn vừa cười, khóe miệng hơi nhếch ôm lấy ả tình nhân bên cạnh. Bàn tay cô nắm chặt. Nếu không phải vì lợi ích của tập đoàn, cô cũng chẳng thèm lấy cái tên đê tiện này. Uổng công thời học đại học cô yêu hắn, vậy mà đến tận hôm nay cô mới phát hiện ra hắn bỉ ổi tới mức làm cô ghét cay ghét đắng. Cô mím chặt môi, lặng lẽ nhìn cảnh hai con người kia làm chuyện đồi bại ngay trên chiếc giường mình. Một đêm hoang đường trôi qua cho tới khi cô bị một ca nước dội vào mặt làm cho tỉnh giấc. Hắn nhìn cô, đôi mắt hiện lên tia tà ác. - Sao hả? Hôm qua xem đến nỗi mệt lả rồi? - Anh cho rằng tôi có hứng thú xem cảnh đấy hả? Đúng là làm bẩn mắt tôi! Khi cô vừa dứt lời, hắn lập tức giơ tay tát mạnh vào bên má… Mã Khắc mang một bộ dáng nữ nhân khiến cô cứ tưởng hắn ta là tỷ tỷ xinh đẹp. Điều này khiến Nguyên Khải bây giờ bị sốc nặng.Dọn dẹp mớ hỗn độn xong, Lưu nam thần cùng hắc bạch vô thường trở về địa phủ. Nhưng tên Mã Khắc kia thì lại bám theo cô.- Này! Sao anh bám theo vậy?- Diêm hậu... tôi đâu có muốn đâu. Tại Diêm vương đã hạ lệnh...Đúng thật! Mã Khắc đường đường là thẩm đại nhân cai quản ở sông Vong Xuyên. Tự dưng lại phải lên trần gian làm người hầu cho Diêm Hậu. Đúng là số phận của hắn hẩm hiu quá mà.Nguyên Khải đi bên cạnh vẫn chưa khôi phục tâm trạng. Có vẻ anh ta sốc quá nặng khi biết Mã Khắc là nam nhân.Cả ba người trở về, rón rén lén lút trở vào nhà. Khi chưa kịp vào trong,bỗng ánh điện vụt sáng. Lão bà bà chống gậy đã đứng trước mặt họ tự khi nào.Nguyên Khải nuốt một ngụm nước bọt cười cười.- Bà nội... bà chưa ngủ sao?- Hai đứa nửa đêm trốn đi bắt ma?Cũng may vừa vào nhà, Mã Khắc đã nhanh chóng biến mất, nếu không sẽ còn rắc rối to.- Bà nội... tụi cháu biết sai rồi... bà...Cô còn chưa kịp nói hết, lão bà bà quay người lại chống gậy về phòng.- Hai đứa mau về phòng nghỉ đi. Mai sẽ bận rộn lắm đấy.Nguyên Khải ngớ người. Từ trước tới giờ bà nội chưa bao giờ dễ tính như hôm nay. Đúng là Thiên Nhất có khác.. chậc chậc... Ánh mắt Nguyên Khải quay sang nhìn cô tán thưởng. Còn cô thì gượng gạo đi lên lầu trở về phòng.Lúc đó, Mã Khắc biến thành cơn gió hiện hình trên mái nhà canh gác. Nhiệm vụ của hắn ta là bảo vệ Diêm Hậu, chỉ sợ đến lúc gặp kẻ địch mạnh... không biết lúc đó hắn có thể trụ nổi hay không._________________________Diêm Vương phủ.Diêm vương đang an tọa trên chiếc giường nạm ngọc. Chợt đôi mắt phượng của hắn hé mở, vẻ mặt tựa như điêu khắc hoàn hảo khẽ đang tức giận. Một tên quỷ sai vội vã từ ngoài chạy vào thông báo.- Diêm vương đại nhân, không hay rồi! Không biết ai đi tung tin nói rằng trái tim của Diêm Hậu có thể tăng công lực, máu của Diêm hậu có thể trường sinh bất tử, bách ngoại bất xâm... giờ... những quỷ hồn tầng thứ 18 đều trốn thoát lên trần gian rồi!Nghe xong, đôi mắt phượng của Diêm Vương dần chuyển sang màu đỏ ngầu. Hắn tức giận dùng nội lực khiến cả bức tường bên phải vỡ thành các mảnh vụn.- Triệu tập các Thành Vương lại điện Diêm La. Thông báo cho Lưu phán quan sắp xếp truy bắt đám quỷ hồn đó về...Điều hắn lo lắng ở đây chính là cô sẽ gặp nguy hiểm. Quỷ hồn tầng thứ 18, toàn những quỷ hồn mạnh nhất, mang oán hận và thù hận không thể nào hóa giải. Một tên trốn thoát đã là 1 vấn đề khó, bây giờ đám quỷ hồn đó đều ra ngoài sẽ gây ra sự hỗn loạn cả lục giới. Hắn sai Mã Khắc lên bảo vệ cô nhưng với thực lực của Mã Khắc sẽ không thể áp chế được nhiều quỷ hồn cùng lúc được... lần này, đích thân hắn sẽ lên trần gian...________________Sáng sớm hôm sau, khi cô vừa thức dậy đi xuống lầu đã thấy bên dưới nhộn nhịp tiếng người.- Nguyên đạo sĩ... nghĩa địa gần đây xảy ra nhiều chuyện ngoài ý muốn. Các quan tài bị ai đó đào xới cả lên... chúng tôi lo rằng sẽ có chuyện gì đó.Lão bà bà suy nghĩ một hồi, quay ra nhìn thấy cô. Bà bà đưa một túi gì đó cho Nguyên Khải rồi vẫy vẫy tay ra hiệu cho cô tới- Hai đứa mau đi xem xét đi. Bà phải trở lại phòng tịnh tâm niệm bùa bảo vệ...- Vâng bà... nhưng... cháu chỉ sợ chuyện nghiêm trọng xảy ra...Nguyên Khải sợ như vậy cũng đúng. Vài năm trước anh có ra nghĩa địa cùng bà bà bắt âm hồn quấy phá. Lần đó, suýt nữa anh bị bọn chúng ép xuống quan tài suýt mất mạng. Từ đó nghĩa địa khiến Nguyên Khải luôn bị ám ảnh.- Cái túi bà đưa cho cháu... cần thiết thì mở ra dùng, hai đứa sẽ an toàn.Bà bà dặn dò một hồi rồi trở về phòng đóng cửa lại. Nguyên Khải và cô theo đám người trở ra ngoài nghĩa địa. Vừa bước ra khỏi nhà, vài ba bóng đen lởn vởn trên cây cổ thụ gần đó nhìn cô bằng con mắt thèm khát như muốn ăn sống nuốt tươi.- Diêm hậu... trái tim và máu... ăn.... ăn....