Thẩm Yến nói với tôi, ngày mai tôi phải dọn ra khỏi ngôi nhà này. Tôi vẫn không tin được, anh lại tuyệt tình với tôi như vậy. Anh vẫn chưa về, tôi ngồi trong phòng khách chờ anh. Trước đây tuy rằng anh cũng có xã giao, nhưng đều sẽ về nhà đúng giờ, sẽ mang cho tôi thật nhiều thức ăn, chúng tôi ngồi cùng một chỗ xem ti vi ăn khuya, anh kể với tôi những chuyện vui vẻ anh gặp được lúc ở công ty, có lúc anh lại như một đứa trẻ, thích dựa vào người tôi làm nũng. Gần đây tôi thường xuyên nghĩ tới anh trước đây, sau đó sẽ so sánh với anh hiện tại, để rồi nhận lấy chỉ là một tiếng thở dài cùng nỗi thất vọng. Đêm nay Thẩm Yến vẫn chưa về, gần một giờ sáng, tôi nhận được tin nhắn của anh, anh bảo tôi nhanh chóng dọn ra ngoài. Hiện tại nhìn thấy anh tuyệt tình, kỳ thực tôi đã không tức giận nữa, không giống như lúc đầu, không tin được rồi giận dữ, chất vấn rồi ầm ĩ, lại còn khóc lóc. Tôi đã không muốn khóc nữa. Tôi ngồi trong phòng khách chờ anh, chờ cả đêm, sau lưng gần như hóa đá, cánh cửa kia…
Chương 10
Hắn Không XứngTác giả: Ngụy Tùng LươngTruyện Đam Mỹ, Truyện NgượcThẩm Yến nói với tôi, ngày mai tôi phải dọn ra khỏi ngôi nhà này. Tôi vẫn không tin được, anh lại tuyệt tình với tôi như vậy. Anh vẫn chưa về, tôi ngồi trong phòng khách chờ anh. Trước đây tuy rằng anh cũng có xã giao, nhưng đều sẽ về nhà đúng giờ, sẽ mang cho tôi thật nhiều thức ăn, chúng tôi ngồi cùng một chỗ xem ti vi ăn khuya, anh kể với tôi những chuyện vui vẻ anh gặp được lúc ở công ty, có lúc anh lại như một đứa trẻ, thích dựa vào người tôi làm nũng. Gần đây tôi thường xuyên nghĩ tới anh trước đây, sau đó sẽ so sánh với anh hiện tại, để rồi nhận lấy chỉ là một tiếng thở dài cùng nỗi thất vọng. Đêm nay Thẩm Yến vẫn chưa về, gần một giờ sáng, tôi nhận được tin nhắn của anh, anh bảo tôi nhanh chóng dọn ra ngoài. Hiện tại nhìn thấy anh tuyệt tình, kỳ thực tôi đã không tức giận nữa, không giống như lúc đầu, không tin được rồi giận dữ, chất vấn rồi ầm ĩ, lại còn khóc lóc. Tôi đã không muốn khóc nữa. Tôi ngồi trong phòng khách chờ anh, chờ cả đêm, sau lưng gần như hóa đá, cánh cửa kia… Bowen nói với tôi, Thẩm Yến không đáng để tôi yêu.Tôi sửa lại, là Thẩm Yến bây giờ.Tôi nói, trước đây Thẩm Yến rất tốt, anh luôn làm tôi vui vẻ, cưng chìu tôi. Tôi đói, hơn nửa đêm anh cũng sẽ lái xe ra ngoài mua thức ăn khuya cho tôi. Anh mỗi ngày đều làm sẵn bữa sáng, tôi hay hạ đường huyết, anh luôn căn dặn tôi phải ăn cơm đúng giờ. Năm 2016 ngày tuyết lớn, anh đắp một người tuyết, trên người tuyết đặt một chiếc nhẫn. Anh trốn sau lưng người tuyết, chờ tôi đến gần, thình lình nhảy ra. Tôi sợ hết hồn, anh cầm nhẫn quỳ một chân xuống đất, nói với tôi, Ôn Gia, chúng ta kết hôn đi.Bowen hỏi, sau đó thế nào?Tôi cười, bảo, chúng tôi dự định từ Tanzania trở về liền nhập cư.Mặt cậu lộ ra vẻ tiếc nuối, tôi nhún nhún vai, cầm cốc rượu lên uống một hớp. Tôi tận lực để cho mình không trông quá thảm, nói với cậu, "Trung Quốc có câu nói thế này, thế sự vô thường, hưng tận bi lai, cần phải nghĩ thoáng."Nghĩ thoáng đi, nghĩ thoáng đi, mẹ nó vài giây thôi cũng được, tôi tự nhủ.
Bowen nói với tôi, Thẩm Yến không đáng để tôi yêu.
Tôi sửa lại, là Thẩm Yến bây giờ.
Tôi nói, trước đây Thẩm Yến rất tốt, anh luôn làm tôi vui vẻ, cưng chìu tôi. Tôi đói, hơn nửa đêm anh cũng sẽ lái xe ra ngoài mua thức ăn khuya cho tôi. Anh mỗi ngày đều làm sẵn bữa sáng, tôi hay hạ đường huyết, anh luôn căn dặn tôi phải ăn cơm đúng giờ. Năm 2016 ngày tuyết lớn, anh đắp một người tuyết, trên người tuyết đặt một chiếc nhẫn. Anh trốn sau lưng người tuyết, chờ tôi đến gần, thình lình nhảy ra. Tôi sợ hết hồn, anh cầm nhẫn quỳ một chân xuống đất, nói với tôi, Ôn Gia, chúng ta kết hôn đi.
Bowen hỏi, sau đó thế nào?
Tôi cười, bảo, chúng tôi dự định từ Tanzania trở về liền nhập cư.
Mặt cậu lộ ra vẻ tiếc nuối, tôi nhún nhún vai, cầm cốc rượu lên uống một hớp. Tôi tận lực để cho mình không trông quá thảm, nói với cậu, "Trung Quốc có câu nói thế này, thế sự vô thường, hưng tận bi lai, cần phải nghĩ thoáng."
Nghĩ thoáng đi, nghĩ thoáng đi, mẹ nó vài giây thôi cũng được, tôi tự nhủ.
Hắn Không XứngTác giả: Ngụy Tùng LươngTruyện Đam Mỹ, Truyện NgượcThẩm Yến nói với tôi, ngày mai tôi phải dọn ra khỏi ngôi nhà này. Tôi vẫn không tin được, anh lại tuyệt tình với tôi như vậy. Anh vẫn chưa về, tôi ngồi trong phòng khách chờ anh. Trước đây tuy rằng anh cũng có xã giao, nhưng đều sẽ về nhà đúng giờ, sẽ mang cho tôi thật nhiều thức ăn, chúng tôi ngồi cùng một chỗ xem ti vi ăn khuya, anh kể với tôi những chuyện vui vẻ anh gặp được lúc ở công ty, có lúc anh lại như một đứa trẻ, thích dựa vào người tôi làm nũng. Gần đây tôi thường xuyên nghĩ tới anh trước đây, sau đó sẽ so sánh với anh hiện tại, để rồi nhận lấy chỉ là một tiếng thở dài cùng nỗi thất vọng. Đêm nay Thẩm Yến vẫn chưa về, gần một giờ sáng, tôi nhận được tin nhắn của anh, anh bảo tôi nhanh chóng dọn ra ngoài. Hiện tại nhìn thấy anh tuyệt tình, kỳ thực tôi đã không tức giận nữa, không giống như lúc đầu, không tin được rồi giận dữ, chất vấn rồi ầm ĩ, lại còn khóc lóc. Tôi đã không muốn khóc nữa. Tôi ngồi trong phòng khách chờ anh, chờ cả đêm, sau lưng gần như hóa đá, cánh cửa kia… Bowen nói với tôi, Thẩm Yến không đáng để tôi yêu.Tôi sửa lại, là Thẩm Yến bây giờ.Tôi nói, trước đây Thẩm Yến rất tốt, anh luôn làm tôi vui vẻ, cưng chìu tôi. Tôi đói, hơn nửa đêm anh cũng sẽ lái xe ra ngoài mua thức ăn khuya cho tôi. Anh mỗi ngày đều làm sẵn bữa sáng, tôi hay hạ đường huyết, anh luôn căn dặn tôi phải ăn cơm đúng giờ. Năm 2016 ngày tuyết lớn, anh đắp một người tuyết, trên người tuyết đặt một chiếc nhẫn. Anh trốn sau lưng người tuyết, chờ tôi đến gần, thình lình nhảy ra. Tôi sợ hết hồn, anh cầm nhẫn quỳ một chân xuống đất, nói với tôi, Ôn Gia, chúng ta kết hôn đi.Bowen hỏi, sau đó thế nào?Tôi cười, bảo, chúng tôi dự định từ Tanzania trở về liền nhập cư.Mặt cậu lộ ra vẻ tiếc nuối, tôi nhún nhún vai, cầm cốc rượu lên uống một hớp. Tôi tận lực để cho mình không trông quá thảm, nói với cậu, "Trung Quốc có câu nói thế này, thế sự vô thường, hưng tận bi lai, cần phải nghĩ thoáng."Nghĩ thoáng đi, nghĩ thoáng đi, mẹ nó vài giây thôi cũng được, tôi tự nhủ.