Lạc Khê ở chợ bán thức ăn nhìn thấy một chậu phong lan không nhìn ra chủng loại, liền mua về để ở ban công dưỡng thử. Kỳ thật ngay từ đầu đều rất thuận lợi, sau Lạc Khê liền phát hiện có điểm kỳ quái, bồn hoa này có phải lớn quá nhanh hay không? Người khác trồng một tháng chỉ cao lên một tấc, nhà y thì một ngày đã cao lên một tấc. Từ một cây hoa nhỏ thấp như ngón tay cái, đảo mắt đã cao bằng nửa người, cực kỳ tươi tốt. Này, này không phải là di chứng của người khổng lồ đi! Lần đầu nuôi hoa, a ba Lạc Khê mỗi ngày đều vì hoa nhà mình rầu thúi ruột.

Quyển 1 - Chương 7

Thực Vật Luôn Là Muốn Thành TinhTác giả: Tiểu Miêu Bất Ái KhiếuTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănLạc Khê ở chợ bán thức ăn nhìn thấy một chậu phong lan không nhìn ra chủng loại, liền mua về để ở ban công dưỡng thử. Kỳ thật ngay từ đầu đều rất thuận lợi, sau Lạc Khê liền phát hiện có điểm kỳ quái, bồn hoa này có phải lớn quá nhanh hay không? Người khác trồng một tháng chỉ cao lên một tấc, nhà y thì một ngày đã cao lên một tấc. Từ một cây hoa nhỏ thấp như ngón tay cái, đảo mắt đã cao bằng nửa người, cực kỳ tươi tốt. Này, này không phải là di chứng của người khổng lồ đi! Lần đầu nuôi hoa, a ba Lạc Khê mỗi ngày đều vì hoa nhà mình rầu thúi ruột. Rất gấp! Nhi tử nuôi lớn đột nhiên thành tinh!Lạc Khê ló mặt mộng bức ở trên diễn đàn xin giúp đỡ.Cách đây một tiếng, Lạc Khê như mọi khi nằm ngủ bên cạnh nhi tử. Lần nữa cảm nhận được ánh mắt chiếm hữu khát vọng. Thế nhưng lần này y không có lập tức đứng dậy, mà là mở hí mắt nhìn lén. Vì thế phát hiện một chuyện vô cùng huyền huyễn đã xảy ra.Nhi tử y ngậm đắng nuốt cay nuôi lớn đột nhiên phát sáng chói lóa, sau khi ánh sáng dịu lại, một người nam nhân tuấn mỹ mặc trường bào màu trắng tay dài xuất hiện cạnh so pha y đang nằm, mà bên cạnh chậu cây Lạc Miêu Miêu đã biết mất.Lạc Khê: ヾ(`Д)Lạc Miêu Miêu: A ba, moah moah ^_^Tuy rằng hắn so với Lạc Khê cao lớn hơn, nhưng hắn là do Lạc Khê nuôi lớn, kêu Lạc Khê là a ba, đúng là không phải không có lý.

Rất gấp! Nhi tử nuôi lớn đột nhiên thành tinh!

Lạc Khê ló mặt mộng bức ở trên diễn đàn xin giúp đỡ.

Cách đây một tiếng, Lạc Khê như mọi khi nằm ngủ bên cạnh nhi tử. Lần nữa cảm nhận được ánh mắt chiếm hữu khát vọng. Thế nhưng lần này y không có lập tức đứng dậy, mà là mở hí mắt nhìn lén. Vì thế phát hiện một chuyện vô cùng huyền huyễn đã xảy ra.

Nhi tử y ngậm đắng nuốt cay nuôi lớn đột nhiên phát sáng chói lóa, sau khi ánh sáng dịu lại, một người nam nhân tuấn mỹ mặc trường bào màu trắng tay dài xuất hiện cạnh so pha y đang nằm, mà bên cạnh chậu cây Lạc Miêu Miêu đã biết mất.

Lạc Khê: ヾ(`Д)

Lạc Miêu Miêu: A ba, moah moah ^_^

Tuy rằng hắn so với Lạc Khê cao lớn hơn, nhưng hắn là do Lạc Khê nuôi lớn, kêu Lạc Khê là a ba, đúng là không phải không có lý.

Thực Vật Luôn Là Muốn Thành TinhTác giả: Tiểu Miêu Bất Ái KhiếuTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănLạc Khê ở chợ bán thức ăn nhìn thấy một chậu phong lan không nhìn ra chủng loại, liền mua về để ở ban công dưỡng thử. Kỳ thật ngay từ đầu đều rất thuận lợi, sau Lạc Khê liền phát hiện có điểm kỳ quái, bồn hoa này có phải lớn quá nhanh hay không? Người khác trồng một tháng chỉ cao lên một tấc, nhà y thì một ngày đã cao lên một tấc. Từ một cây hoa nhỏ thấp như ngón tay cái, đảo mắt đã cao bằng nửa người, cực kỳ tươi tốt. Này, này không phải là di chứng của người khổng lồ đi! Lần đầu nuôi hoa, a ba Lạc Khê mỗi ngày đều vì hoa nhà mình rầu thúi ruột. Rất gấp! Nhi tử nuôi lớn đột nhiên thành tinh!Lạc Khê ló mặt mộng bức ở trên diễn đàn xin giúp đỡ.Cách đây một tiếng, Lạc Khê như mọi khi nằm ngủ bên cạnh nhi tử. Lần nữa cảm nhận được ánh mắt chiếm hữu khát vọng. Thế nhưng lần này y không có lập tức đứng dậy, mà là mở hí mắt nhìn lén. Vì thế phát hiện một chuyện vô cùng huyền huyễn đã xảy ra.Nhi tử y ngậm đắng nuốt cay nuôi lớn đột nhiên phát sáng chói lóa, sau khi ánh sáng dịu lại, một người nam nhân tuấn mỹ mặc trường bào màu trắng tay dài xuất hiện cạnh so pha y đang nằm, mà bên cạnh chậu cây Lạc Miêu Miêu đã biết mất.Lạc Khê: ヾ(`Д)Lạc Miêu Miêu: A ba, moah moah ^_^Tuy rằng hắn so với Lạc Khê cao lớn hơn, nhưng hắn là do Lạc Khê nuôi lớn, kêu Lạc Khê là a ba, đúng là không phải không có lý.

Quyển 1 - Chương 7