Lạc Khê ở chợ bán thức ăn nhìn thấy một chậu phong lan không nhìn ra chủng loại, liền mua về để ở ban công dưỡng thử. Kỳ thật ngay từ đầu đều rất thuận lợi, sau Lạc Khê liền phát hiện có điểm kỳ quái, bồn hoa này có phải lớn quá nhanh hay không? Người khác trồng một tháng chỉ cao lên một tấc, nhà y thì một ngày đã cao lên một tấc. Từ một cây hoa nhỏ thấp như ngón tay cái, đảo mắt đã cao bằng nửa người, cực kỳ tươi tốt. Này, này không phải là di chứng của người khổng lồ đi! Lần đầu nuôi hoa, a ba Lạc Khê mỗi ngày đều vì hoa nhà mình rầu thúi ruột.
Quyển 2 - Chương 10
Thực Vật Luôn Là Muốn Thành TinhTác giả: Tiểu Miêu Bất Ái KhiếuTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănLạc Khê ở chợ bán thức ăn nhìn thấy một chậu phong lan không nhìn ra chủng loại, liền mua về để ở ban công dưỡng thử. Kỳ thật ngay từ đầu đều rất thuận lợi, sau Lạc Khê liền phát hiện có điểm kỳ quái, bồn hoa này có phải lớn quá nhanh hay không? Người khác trồng một tháng chỉ cao lên một tấc, nhà y thì một ngày đã cao lên một tấc. Từ một cây hoa nhỏ thấp như ngón tay cái, đảo mắt đã cao bằng nửa người, cực kỳ tươi tốt. Này, này không phải là di chứng của người khổng lồ đi! Lần đầu nuôi hoa, a ba Lạc Khê mỗi ngày đều vì hoa nhà mình rầu thúi ruột. Làm bộ đi công tác, Hướng Dương xách theo valli ra khỏi nhà. Vòng đến gara xe, hắn mở laptop ra, kết nối với máy theo dõi trong nhà, hình ảnh không nghiêng không lệnh, chiếu thẳng vào chậu cây mắc cỡ gần mép giường.Quả nhiên, mười mấy phút sau khi Hướng Dương ra khỏi nhà, cây mắc cỡ động.Ánh sáng nhu hòa bao lấy toàn bộ thân cây, sau đó ánh sáng dịu lại, cây mắc cỡ non nớt cũng dần biết thành một thiếu niên tinh xảo thanh lệ, mỹ mạo như hoa, thanh lệ vô song.Tốt, thật quá tốt.Ánh mắt Hướng Dương trở nên thâm trầm, trái tim trong lồng ngực không tự chủ cũng đập nhanh hơn vài nhịp. Cái gì gọi là nhất kiến chung tình, chính là như thế này.
Làm bộ đi công tác, Hướng Dương xách theo valli ra khỏi nhà. Vòng đến gara xe, hắn mở laptop ra, kết nối với máy theo dõi trong nhà, hình ảnh không nghiêng không lệnh, chiếu thẳng vào chậu cây mắc cỡ gần mép giường.
Quả nhiên, mười mấy phút sau khi Hướng Dương ra khỏi nhà, cây mắc cỡ động.
Ánh sáng nhu hòa bao lấy toàn bộ thân cây, sau đó ánh sáng dịu lại, cây mắc cỡ non nớt cũng dần biết thành một thiếu niên tinh xảo thanh lệ, mỹ mạo như hoa, thanh lệ vô song.
Tốt, thật quá tốt.
Ánh mắt Hướng Dương trở nên thâm trầm, trái tim trong lồng ngực không tự chủ cũng đập nhanh hơn vài nhịp. Cái gì gọi là nhất kiến chung tình, chính là như thế này.
Thực Vật Luôn Là Muốn Thành TinhTác giả: Tiểu Miêu Bất Ái KhiếuTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănLạc Khê ở chợ bán thức ăn nhìn thấy một chậu phong lan không nhìn ra chủng loại, liền mua về để ở ban công dưỡng thử. Kỳ thật ngay từ đầu đều rất thuận lợi, sau Lạc Khê liền phát hiện có điểm kỳ quái, bồn hoa này có phải lớn quá nhanh hay không? Người khác trồng một tháng chỉ cao lên một tấc, nhà y thì một ngày đã cao lên một tấc. Từ một cây hoa nhỏ thấp như ngón tay cái, đảo mắt đã cao bằng nửa người, cực kỳ tươi tốt. Này, này không phải là di chứng của người khổng lồ đi! Lần đầu nuôi hoa, a ba Lạc Khê mỗi ngày đều vì hoa nhà mình rầu thúi ruột. Làm bộ đi công tác, Hướng Dương xách theo valli ra khỏi nhà. Vòng đến gara xe, hắn mở laptop ra, kết nối với máy theo dõi trong nhà, hình ảnh không nghiêng không lệnh, chiếu thẳng vào chậu cây mắc cỡ gần mép giường.Quả nhiên, mười mấy phút sau khi Hướng Dương ra khỏi nhà, cây mắc cỡ động.Ánh sáng nhu hòa bao lấy toàn bộ thân cây, sau đó ánh sáng dịu lại, cây mắc cỡ non nớt cũng dần biết thành một thiếu niên tinh xảo thanh lệ, mỹ mạo như hoa, thanh lệ vô song.Tốt, thật quá tốt.Ánh mắt Hướng Dương trở nên thâm trầm, trái tim trong lồng ngực không tự chủ cũng đập nhanh hơn vài nhịp. Cái gì gọi là nhất kiến chung tình, chính là như thế này.