Lạc Khê ở chợ bán thức ăn nhìn thấy một chậu phong lan không nhìn ra chủng loại, liền mua về để ở ban công dưỡng thử. Kỳ thật ngay từ đầu đều rất thuận lợi, sau Lạc Khê liền phát hiện có điểm kỳ quái, bồn hoa này có phải lớn quá nhanh hay không? Người khác trồng một tháng chỉ cao lên một tấc, nhà y thì một ngày đã cao lên một tấc. Từ một cây hoa nhỏ thấp như ngón tay cái, đảo mắt đã cao bằng nửa người, cực kỳ tươi tốt. Này, này không phải là di chứng của người khổng lồ đi! Lần đầu nuôi hoa, a ba Lạc Khê mỗi ngày đều vì hoa nhà mình rầu thúi ruột.

Quyển 2 - Chương 15

Thực Vật Luôn Là Muốn Thành TinhTác giả: Tiểu Miêu Bất Ái KhiếuTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănLạc Khê ở chợ bán thức ăn nhìn thấy một chậu phong lan không nhìn ra chủng loại, liền mua về để ở ban công dưỡng thử. Kỳ thật ngay từ đầu đều rất thuận lợi, sau Lạc Khê liền phát hiện có điểm kỳ quái, bồn hoa này có phải lớn quá nhanh hay không? Người khác trồng một tháng chỉ cao lên một tấc, nhà y thì một ngày đã cao lên một tấc. Từ một cây hoa nhỏ thấp như ngón tay cái, đảo mắt đã cao bằng nửa người, cực kỳ tươi tốt. Này, này không phải là di chứng của người khổng lồ đi! Lần đầu nuôi hoa, a ba Lạc Khê mỗi ngày đều vì hoa nhà mình rầu thúi ruột. Cánh cửa mối tình đầu một khi đã mở ra, sẽ nhanh chóng bành trướng, hương vị ngọt ngào cũng sẽ theo đó mà đến.Cây mắc cỡ nhỏ tuy rằng ngây thơ,nhưng đâu phải kẻ ngốc. Cảm giác để ý khác thường đối với Hướng Dương lâu ngày y cũng hiểu ra. Tuy rằng y hay là Hướng Dương đều chưa bao giờ mở miệng nói ra cho đối phương biết, nhưng cây mắc cỡ nhỏ vẫn rất nhanh nhận ra tâm tư của cả hai người.Chính là giống loài bất đồng, thật sự có thể yêu nhau sao?Cầm cuốn sách sinh vật học trong tay,cây mắc cỡ nhỏ buồn bực nhăn mày, không hiểu sao trong lòng lại có chút lo lắng.Hướng Dương chỉ cần liếc mắt một cái đã biết y nghĩ gì, đem người ôm vào trong lòng ngực trấn an: “Giới tính bất đồng còn có thể sinh con đẻ cái, giống loài bất đồng thì đã làm sao?”Tựa hồ có chút đạo lý?Sau lưng truyền đến nhiệt độ cái ôm ấm áp của Hướng Dương, cây mắc cỡ nhỏ đâu óc có chút hỗn loạn. Đến nỗi lời nói ngụy biện rõ ràng của Hướng Dương như vậy, y cũng mơ hồ không nhận ra.

Cánh cửa mối tình đầu một khi đã mở ra, sẽ nhanh chóng bành trướng, hương vị ngọt ngào cũng sẽ theo đó mà đến.

Cây mắc cỡ nhỏ tuy rằng ngây thơ,

nhưng đâu phải kẻ ngốc. Cảm giác để ý khác thường đối với Hướng Dương lâu ngày y cũng hiểu ra. Tuy rằng y hay là Hướng Dương đều chưa bao giờ mở miệng nói ra cho đối phương biết, nhưng cây mắc cỡ nhỏ vẫn rất nhanh nhận ra tâm tư của cả hai người.

Chính là giống loài bất đồng, thật sự có thể yêu nhau sao?

Cầm cuốn sách sinh vật học trong tay,

cây mắc cỡ nhỏ buồn bực nhăn mày, không hiểu sao trong lòng lại có chút lo lắng.

Hướng Dương chỉ cần liếc mắt một cái đã biết y nghĩ gì, đem người ôm vào trong lòng ngực trấn an: “Giới tính bất đồng còn có thể sinh con đẻ cái, giống loài bất đồng thì đã làm sao?”

Tựa hồ có chút đạo lý?

Sau lưng truyền đến nhiệt độ cái ôm ấm áp của Hướng Dương, cây mắc cỡ nhỏ đâu óc có chút hỗn loạn. Đến nỗi lời nói ngụy biện rõ ràng của Hướng Dương như vậy, y cũng mơ hồ không nhận ra.

Thực Vật Luôn Là Muốn Thành TinhTác giả: Tiểu Miêu Bất Ái KhiếuTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănLạc Khê ở chợ bán thức ăn nhìn thấy một chậu phong lan không nhìn ra chủng loại, liền mua về để ở ban công dưỡng thử. Kỳ thật ngay từ đầu đều rất thuận lợi, sau Lạc Khê liền phát hiện có điểm kỳ quái, bồn hoa này có phải lớn quá nhanh hay không? Người khác trồng một tháng chỉ cao lên một tấc, nhà y thì một ngày đã cao lên một tấc. Từ một cây hoa nhỏ thấp như ngón tay cái, đảo mắt đã cao bằng nửa người, cực kỳ tươi tốt. Này, này không phải là di chứng của người khổng lồ đi! Lần đầu nuôi hoa, a ba Lạc Khê mỗi ngày đều vì hoa nhà mình rầu thúi ruột. Cánh cửa mối tình đầu một khi đã mở ra, sẽ nhanh chóng bành trướng, hương vị ngọt ngào cũng sẽ theo đó mà đến.Cây mắc cỡ nhỏ tuy rằng ngây thơ,nhưng đâu phải kẻ ngốc. Cảm giác để ý khác thường đối với Hướng Dương lâu ngày y cũng hiểu ra. Tuy rằng y hay là Hướng Dương đều chưa bao giờ mở miệng nói ra cho đối phương biết, nhưng cây mắc cỡ nhỏ vẫn rất nhanh nhận ra tâm tư của cả hai người.Chính là giống loài bất đồng, thật sự có thể yêu nhau sao?Cầm cuốn sách sinh vật học trong tay,cây mắc cỡ nhỏ buồn bực nhăn mày, không hiểu sao trong lòng lại có chút lo lắng.Hướng Dương chỉ cần liếc mắt một cái đã biết y nghĩ gì, đem người ôm vào trong lòng ngực trấn an: “Giới tính bất đồng còn có thể sinh con đẻ cái, giống loài bất đồng thì đã làm sao?”Tựa hồ có chút đạo lý?Sau lưng truyền đến nhiệt độ cái ôm ấm áp của Hướng Dương, cây mắc cỡ nhỏ đâu óc có chút hỗn loạn. Đến nỗi lời nói ngụy biện rõ ràng của Hướng Dương như vậy, y cũng mơ hồ không nhận ra.

Quyển 2 - Chương 15