Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 3 - Chương 32: Chỗ Ngồi Thể Hiện Cấp Bậc

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Khánh Vương thất thần, đáng giận chính là đệ ấy luôn luôn vui đùa thế nhưng cũng vì nữ tử này thất thần!Nhưng nàng bây giờ không còn là một cô nương mà là một nữ nhân mang thai, nàng đáng giá không?Ánh mắt tối sầm lại, Hiên Vương lại cảm thấy mình quá mức đa tâm, chỉ là một nữ nhân phản bội mình mà thôi, một nữ nhân mang thai, làm sao sẽ để cho Khánh Vương chú ý đây?Hắn chú ý tới nàng, đó là bởi vì từ ba năm trước đây nàng đã ở sâu trong tim của hắn, nhưng Khánh Vương không giống vậy, hôm nay đệ ấy cũng chỉ là lần đầu tiên nhìn thấy nàng mà thôi!Bởi vì Khánh Vương ở chỗ này, các nữ nhân kia cũng đàng hoàng rất nhiều. Hiên Vương cùng Khánh Vương ngồi ở chính vị, các nữ tử còn lại giống như là đều có chỗ của riêng mình, không có ai tranh đoạt.Tất cả bọn họ đều đã yên vị, Lộ Nhi mới phát hiện, trừ bên phải Hiên Vương có một chỗ trống ra, các chỗ còn lại cũng ngồi đầy mỹ nữ.Haiz, quên đi, nàng chịu ủy khuất mình một chút vậy!Lộ Nhi thầm than, không cam lòng đi đến bên người Hiên Vương ngồi. Sau đó từng nha đầu xinh đẹp lễ phép mặc y phục giống nhau như đúc đều đưa lên các món ăn.“Ngươi. . . . . . Vương gia, nàng tại sao lại ngồi. . . . . .”Chính là nữ tử ngày đó Lộ Nhi đã gặp, nàng liền đứng dậy đưa tay chỉ về phía Lộ Nhi, kích động đến nỗi tay cũng hơi run rẩy.“Ta thế nào? Các chỗ khác các cô đều ngồi rồi, cũng chỉ có chỗ này, ta không ngồi đây thì còn ngồi đâu . . . . .”Lộ Nhi nhìn thức ăn ngon trên bàn cảm thấy gấp gáp, Vương gia à, làm sao còn chưa động đũa?Còn có Ngọc Hà ngu ngốc này, cô không thể ăn cơm xong rồi hãy nói sao?“Nhưng chỗ này chỉ dành cho . . . . .”Ngọc Hà nôn nóng đến đỏ mặt. Nữ tử trong Vương phủ ai mà chẳng muốn ngồi bên cạnh Vương gia? Ai chẳng muốn trở thành chủ nhân Vương phủ?Nhưng các nàng cũng chỉ là mơ ước mà thôi, cho tới bây giờ cũng chưa có thật sự biểu đạt ra.Mà nữ nhân này, ngày hôm trước phá hư chuyện tốt của nàng làm cho Vương gia thị tẩm cũng chỉ thị một nửa, hai người vừa mới bắt đầu, nàng ta liền từ trên nóc nhà rớt xuống, nện vào người bọn họ. . . . . .Đến bây giờ trong phòng ngủ đáng thương của nàng vẫn còn một lỗ hổng lớn!

Khánh Vương thất thần, đáng giận chính là đệ ấy luôn luôn vui đùa thế nhưng cũng vì nữ tử này thất thần!

Nhưng nàng bây giờ không còn là một cô nương mà là một nữ nhân mang thai, nàng đáng giá không?

Ánh mắt tối sầm lại, Hiên Vương lại cảm thấy mình quá mức đa tâm, chỉ là một nữ nhân phản bội mình mà thôi, một nữ nhân mang thai, làm sao sẽ để cho Khánh Vương chú ý đây?

Hắn chú ý tới nàng, đó là bởi vì từ ba năm trước đây nàng đã ở sâu trong tim của hắn, nhưng Khánh Vương không giống vậy, hôm nay đệ ấy cũng chỉ là lần đầu tiên nhìn thấy nàng mà thôi!

Bởi vì Khánh Vương ở chỗ này, các nữ nhân kia cũng đàng hoàng rất nhiều. Hiên Vương cùng Khánh Vương ngồi ở chính vị, các nữ tử còn lại giống như là đều có chỗ của riêng mình, không có ai tranh đoạt.

Tất cả bọn họ đều đã yên vị, Lộ Nhi mới phát hiện, trừ bên phải Hiên Vương có một chỗ trống ra, các chỗ còn lại cũng ngồi đầy mỹ nữ.

Haiz, quên đi, nàng chịu ủy khuất mình một chút vậy!

Lộ Nhi thầm than, không cam lòng đi đến bên người Hiên Vương ngồi. Sau đó từng nha đầu xinh đẹp lễ phép mặc y phục giống nhau như đúc đều đưa lên các món ăn.

“Ngươi. . . . . . Vương gia, nàng tại sao lại ngồi. . . . . .”

Chính là nữ tử ngày đó Lộ Nhi đã gặp, nàng liền đứng dậy đưa tay chỉ về phía Lộ Nhi, kích động đến nỗi tay cũng hơi run rẩy.

“Ta thế nào? Các chỗ khác các cô đều ngồi rồi, cũng chỉ có chỗ này, ta không ngồi đây thì còn ngồi đâu . . . . .”

Lộ Nhi nhìn thức ăn ngon trên bàn cảm thấy gấp gáp, Vương gia à, làm sao còn chưa động đũa?

Còn có Ngọc Hà ngu ngốc này, cô không thể ăn cơm xong rồi hãy nói sao?

“Nhưng chỗ này chỉ dành cho . . . . .”

Ngọc Hà nôn nóng đến đỏ mặt. Nữ tử trong Vương phủ ai mà chẳng muốn ngồi bên cạnh Vương gia? Ai chẳng muốn trở thành chủ nhân Vương phủ?

Nhưng các nàng cũng chỉ là mơ ước mà thôi, cho tới bây giờ cũng chưa có thật sự biểu đạt ra.

Mà nữ nhân này, ngày hôm trước phá hư chuyện tốt của nàng làm cho Vương gia thị tẩm cũng chỉ thị một nửa, hai người vừa mới bắt đầu, nàng ta liền từ trên nóc nhà rớt xuống, nện vào người bọn họ. . . . . .

Đến bây giờ trong phòng ngủ đáng thương của nàng vẫn còn một lỗ hổng lớn!

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Khánh Vương thất thần, đáng giận chính là đệ ấy luôn luôn vui đùa thế nhưng cũng vì nữ tử này thất thần!Nhưng nàng bây giờ không còn là một cô nương mà là một nữ nhân mang thai, nàng đáng giá không?Ánh mắt tối sầm lại, Hiên Vương lại cảm thấy mình quá mức đa tâm, chỉ là một nữ nhân phản bội mình mà thôi, một nữ nhân mang thai, làm sao sẽ để cho Khánh Vương chú ý đây?Hắn chú ý tới nàng, đó là bởi vì từ ba năm trước đây nàng đã ở sâu trong tim của hắn, nhưng Khánh Vương không giống vậy, hôm nay đệ ấy cũng chỉ là lần đầu tiên nhìn thấy nàng mà thôi!Bởi vì Khánh Vương ở chỗ này, các nữ nhân kia cũng đàng hoàng rất nhiều. Hiên Vương cùng Khánh Vương ngồi ở chính vị, các nữ tử còn lại giống như là đều có chỗ của riêng mình, không có ai tranh đoạt.Tất cả bọn họ đều đã yên vị, Lộ Nhi mới phát hiện, trừ bên phải Hiên Vương có một chỗ trống ra, các chỗ còn lại cũng ngồi đầy mỹ nữ.Haiz, quên đi, nàng chịu ủy khuất mình một chút vậy!Lộ Nhi thầm than, không cam lòng đi đến bên người Hiên Vương ngồi. Sau đó từng nha đầu xinh đẹp lễ phép mặc y phục giống nhau như đúc đều đưa lên các món ăn.“Ngươi. . . . . . Vương gia, nàng tại sao lại ngồi. . . . . .”Chính là nữ tử ngày đó Lộ Nhi đã gặp, nàng liền đứng dậy đưa tay chỉ về phía Lộ Nhi, kích động đến nỗi tay cũng hơi run rẩy.“Ta thế nào? Các chỗ khác các cô đều ngồi rồi, cũng chỉ có chỗ này, ta không ngồi đây thì còn ngồi đâu . . . . .”Lộ Nhi nhìn thức ăn ngon trên bàn cảm thấy gấp gáp, Vương gia à, làm sao còn chưa động đũa?Còn có Ngọc Hà ngu ngốc này, cô không thể ăn cơm xong rồi hãy nói sao?“Nhưng chỗ này chỉ dành cho . . . . .”Ngọc Hà nôn nóng đến đỏ mặt. Nữ tử trong Vương phủ ai mà chẳng muốn ngồi bên cạnh Vương gia? Ai chẳng muốn trở thành chủ nhân Vương phủ?Nhưng các nàng cũng chỉ là mơ ước mà thôi, cho tới bây giờ cũng chưa có thật sự biểu đạt ra.Mà nữ nhân này, ngày hôm trước phá hư chuyện tốt của nàng làm cho Vương gia thị tẩm cũng chỉ thị một nửa, hai người vừa mới bắt đầu, nàng ta liền từ trên nóc nhà rớt xuống, nện vào người bọn họ. . . . . .Đến bây giờ trong phòng ngủ đáng thương của nàng vẫn còn một lỗ hổng lớn!

Quyển 3 - Chương 32: Chỗ Ngồi Thể Hiện Cấp Bậc