Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 3 - Chương 33: Lấy Lòng Ngươi, Có Mục Đích
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Đáng giận, đáng giận hết mức!Nàng sẽ không để cho nữ nhân này mãn nguyện, huống chi hiện tại bên cạnh Vương gia còn có Khánh Vương gia tuấn mỹ ôn nhu.“Chỗ này thì sao? Chỗ khác cũng bị các cô chiếm rồi, ta không ngồi ở chỗ này thì ngồi chỗ nào hả? Đúng vậy, mỹ nữ, nếu như cô không ngại đổi chỗ ngồi…, ta cũng không ngại. . . . . .”Lộ Nhi hào phóng cười một tiếng, có điều là nàng cũng không cho Khổng Tước này có cơ hội nói chuyện.Nàng quay đầu, nhìn Hiên Vương chưa từng cầm đũa lên, đáng thương nói:“Vương gia đẹp trai, ngài cũng bận rộn hơn nửa ngày rồi, ngài không đói bụng sao?”Để tỏ lòng tốt, nàng thậm chí còn cười hì hì cầm đũa của Hiên Vương, đưa tới trong tay hắn đang ngây người như phỗng:“Vương gia, ngài cực khổ, ăn cơm trước đi!”Hiên Vương ngây ra nhận lấy đôi đũa, nàng lúc nào thì đối với mình khách khí như vậy rồi? Hắn cho tới bây giờ cũng không biết, nàng cũng có lúc ôn nhu như thế này?“Bổn vương không. . . . . .”Hiên Vương há mồm, chén trước mặt đã rót đầy rượu, hắn còn chưa có ý uống rượu đâu?“Vương gia nhất định đói bụng, đũa của ta còn chưa có dùng qua . . . .”Hừ, cái gì Vương gia, cũng ngồi vào trước bàn còn khách khí như vậy.Lộ Nhi sợ nước miếng của mình sẽ rất bất nhã chảy ra, nàng cuống quít gắp những thức ăn gần đó, đưa đến trong bát Hiên Vương, cười nói:“Mời ngài dùng, mời ngài dùng. . . . . .”Đây là nhà của nàng sao? Trong Vương phủ của chính mình, Hiên Vương lần đầu tiên cảm giác mình ngược lại biến thành khách.Cầm đôi đũa trong tay, nhìn gì đó trong bát, hắn ngỡ ngàng không biết nên nói như thế nào mới phải.“Khụ. . . . . .”Khánh Vương ho khan một tiếng, Hiên Vương mới phục hồi tinh thần, nghĩ đến mới vừa rồi là nàng cố ý lấy lòng, hắn thế nhưng cảm thấy.
Đáng giận, đáng giận hết mức!
Nàng sẽ không để cho nữ nhân này mãn nguyện, huống chi hiện tại bên cạnh Vương gia còn có Khánh Vương gia tuấn mỹ ôn nhu.
“Chỗ này thì sao? Chỗ khác cũng bị các cô chiếm rồi, ta không ngồi ở chỗ này thì ngồi chỗ nào hả? Đúng vậy, mỹ nữ, nếu như cô không ngại đổi chỗ ngồi…, ta cũng không ngại. . . . . .”
Lộ Nhi hào phóng cười một tiếng, có điều là nàng cũng không cho Khổng Tước này có cơ hội nói chuyện.
Nàng quay đầu, nhìn Hiên Vương chưa từng cầm đũa lên, đáng thương nói:
“Vương gia đẹp trai, ngài cũng bận rộn hơn nửa ngày rồi, ngài không đói bụng sao?”
Để tỏ lòng tốt, nàng thậm chí còn cười hì hì cầm đũa của Hiên Vương, đưa tới trong tay hắn đang ngây người như phỗng:
“Vương gia, ngài cực khổ, ăn cơm trước đi!”
Hiên Vương ngây ra nhận lấy đôi đũa, nàng lúc nào thì đối với mình khách khí như vậy rồi? Hắn cho tới bây giờ cũng không biết, nàng cũng có lúc ôn nhu như thế này?
“Bổn vương không. . . . . .”
Hiên Vương há mồm, chén trước mặt đã rót đầy rượu, hắn còn chưa có ý uống rượu đâu?
“Vương gia nhất định đói bụng, đũa của ta còn chưa có dùng qua . . . .”
Hừ, cái gì Vương gia, cũng ngồi vào trước bàn còn khách khí như vậy.
Lộ Nhi sợ nước miếng của mình sẽ rất bất nhã chảy ra, nàng cuống quít gắp những thức ăn gần đó, đưa đến trong bát Hiên Vương, cười nói:
“Mời ngài dùng, mời ngài dùng. . . . . .”
Đây là nhà của nàng sao? Trong Vương phủ của chính mình, Hiên Vương lần đầu tiên cảm giác mình ngược lại biến thành khách.
Cầm đôi đũa trong tay, nhìn gì đó trong bát, hắn ngỡ ngàng không biết nên nói như thế nào mới phải.
“Khụ. . . . . .”
Khánh Vương ho khan một tiếng, Hiên Vương mới phục hồi tinh thần, nghĩ đến mới vừa rồi là nàng cố ý lấy lòng, hắn thế nhưng cảm thấy.
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Đáng giận, đáng giận hết mức!Nàng sẽ không để cho nữ nhân này mãn nguyện, huống chi hiện tại bên cạnh Vương gia còn có Khánh Vương gia tuấn mỹ ôn nhu.“Chỗ này thì sao? Chỗ khác cũng bị các cô chiếm rồi, ta không ngồi ở chỗ này thì ngồi chỗ nào hả? Đúng vậy, mỹ nữ, nếu như cô không ngại đổi chỗ ngồi…, ta cũng không ngại. . . . . .”Lộ Nhi hào phóng cười một tiếng, có điều là nàng cũng không cho Khổng Tước này có cơ hội nói chuyện.Nàng quay đầu, nhìn Hiên Vương chưa từng cầm đũa lên, đáng thương nói:“Vương gia đẹp trai, ngài cũng bận rộn hơn nửa ngày rồi, ngài không đói bụng sao?”Để tỏ lòng tốt, nàng thậm chí còn cười hì hì cầm đũa của Hiên Vương, đưa tới trong tay hắn đang ngây người như phỗng:“Vương gia, ngài cực khổ, ăn cơm trước đi!”Hiên Vương ngây ra nhận lấy đôi đũa, nàng lúc nào thì đối với mình khách khí như vậy rồi? Hắn cho tới bây giờ cũng không biết, nàng cũng có lúc ôn nhu như thế này?“Bổn vương không. . . . . .”Hiên Vương há mồm, chén trước mặt đã rót đầy rượu, hắn còn chưa có ý uống rượu đâu?“Vương gia nhất định đói bụng, đũa của ta còn chưa có dùng qua . . . .”Hừ, cái gì Vương gia, cũng ngồi vào trước bàn còn khách khí như vậy.Lộ Nhi sợ nước miếng của mình sẽ rất bất nhã chảy ra, nàng cuống quít gắp những thức ăn gần đó, đưa đến trong bát Hiên Vương, cười nói:“Mời ngài dùng, mời ngài dùng. . . . . .”Đây là nhà của nàng sao? Trong Vương phủ của chính mình, Hiên Vương lần đầu tiên cảm giác mình ngược lại biến thành khách.Cầm đôi đũa trong tay, nhìn gì đó trong bát, hắn ngỡ ngàng không biết nên nói như thế nào mới phải.“Khụ. . . . . .”Khánh Vương ho khan một tiếng, Hiên Vương mới phục hồi tinh thần, nghĩ đến mới vừa rồi là nàng cố ý lấy lòng, hắn thế nhưng cảm thấy.