Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 3 - Chương 61: N Am Nhân Không Có Nghĩa Khí Nhất Trong Lịch Sử

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Hừ, quả nhiên cũng không phải là người tốt, nhìn nàng bị bán với giá hai ngàn lượng bạc, vậy mà hắn không đứng ra ngăn cản?Khánh Vương không nhìn thấy Lộ Nhi đang bất mãn, hắn cau mày, không hiểu hỏi:“Lộ Nhi, không phải ai cũng soi gương sao? Nàng nói làm đẹp thì có liên quan gì?”Hắn phong lưu phóng khoáng, anh tuấn tiêu sái, khi nào thì cần làm đẹp?Hắn bây giờ cũng không cần phải làm đẹp, chỉ cần cứ thế mà đi ra ngoài bảo đảm toàn bộ nữ nhân ở kinh thành đều bu lại!Không phải là hắn tự tin quá mức, mà là. . . . . .Vốn chính là sự thật nha, hắn có tư cách này.“A, ngài cảm thấy không liên quan sao? Vậy về sau ngài cũng không cần soi gương . . . . . .”Nghĩ đến thời điểm nàng bị ức h**p còn hắn len lén đứng ở một bên nhìn có chút hả hê, trong lòng Lộ Nhi rất không thoải mái. . . . . .Khánh Vương gì chứ, vốn là nàng cảm thấy không phải là một người rất xấu, nhưng tại sao ở thời khắc mấu chốt không thể đến đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi chứ?Nếu như khi đó hắn xuất hiện, hắn ngăn cản, nàng sẽ rất cảm kích, rất cảm kích hắn.“Thế nào? Mỹ nữ, tức giận?”Trong nháy mắt khuôn mặt Lộ Nhi biến sắc, Khánh Vương biết nàng nghĩ tới điều gì, nhưng. . . . . .Hắn cũng không có biện pháp a, đều là bị áp bức, hắn cũng có nỗi khổ tâm bất đắc dĩ, có được hay không?Lúc ấy, Hiên Vương đã hạ lệnh cho hắn nếu như khi đó hắn đi ra, đoán chừng hiện tại đã không thấy người đứng ở đây rồi.Thật ra thì, nhìn con cừu nhỏ rơi vào trong tay đại hôi lang, hắn cũng rất đau lòng. . . . . .Haiz, chỉ tiếc những điều này không thể giải thích với Lộ Nhi, hắn cũng chỉ có thể làm cho nàng cao hứng chút ít.“Khánh Vương gia, tiểu nữ tử làm sao dám đây? Vương gia ngài cao cao tại thượng, tiểu nữ tử cũng không phải là chê mệnh dài, làm sao dám chọc cho lão nhân gia ngài tức giận chứ?”Không dám? Không dám mà câu nào cũng như dùng gậy dùng côn? Lời nói cũng thật quái dị làm cho hắn nghe được liền cảm thấy . . . . .Haiz, quên đi, là hắn sai lầm rồi, nữ nhân trên đời đều là như vậy, nhỏ mọn vô cùng.“Lộ Nhi, thật ra thì, thật ra thì nàng cũng biết, ta. . . . . .”Không tốt! Nhìn sau lưng Lộ Nhi chợt xuất hiện bóng dáng màu tím. . . .

Hừ, quả nhiên cũng không phải là người tốt, nhìn nàng bị bán với giá hai ngàn lượng bạc, vậy mà hắn không đứng ra ngăn cản?

Khánh Vương không nhìn thấy Lộ Nhi đang bất mãn, hắn cau mày, không hiểu hỏi:

“Lộ Nhi, không phải ai cũng soi gương sao? Nàng nói làm đẹp thì có liên quan gì?”

Hắn phong lưu phóng khoáng, anh tuấn tiêu sái, khi nào thì cần làm đẹp?

Hắn bây giờ cũng không cần phải làm đẹp, chỉ cần cứ thế mà đi ra ngoài bảo đảm toàn bộ nữ nhân ở kinh thành đều bu lại!

Không phải là hắn tự tin quá mức, mà là. . . . . .

Vốn chính là sự thật nha, hắn có tư cách này.

“A, ngài cảm thấy không liên quan sao? Vậy về sau ngài cũng không cần soi gương . . . . . .”

Nghĩ đến thời điểm nàng bị ức h**p còn hắn len lén đứng ở một bên nhìn có chút hả hê, trong lòng Lộ Nhi rất không thoải mái. . . . . .

Khánh Vương gì chứ, vốn là nàng cảm thấy không phải là một người rất xấu, nhưng tại sao ở thời khắc mấu chốt không thể đến đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi chứ?

Nếu như khi đó hắn xuất hiện, hắn ngăn cản, nàng sẽ rất cảm kích, rất cảm kích hắn.

“Thế nào? Mỹ nữ, tức giận?”

Trong nháy mắt khuôn mặt Lộ Nhi biến sắc, Khánh Vương biết nàng nghĩ tới điều gì, nhưng. . . . . .

Hắn cũng không có biện pháp a, đều là bị áp bức, hắn cũng có nỗi khổ tâm bất đắc dĩ, có được hay không?

Lúc ấy, Hiên Vương đã hạ lệnh cho hắn nếu như khi đó hắn đi ra, đoán chừng hiện tại đã không thấy người đứng ở đây rồi.

Thật ra thì, nhìn con cừu nhỏ rơi vào trong tay đại hôi lang, hắn cũng rất đau lòng. . . . . .

Haiz, chỉ tiếc những điều này không thể giải thích với Lộ Nhi, hắn cũng chỉ có thể làm cho nàng cao hứng chút ít.

“Khánh Vương gia, tiểu nữ tử làm sao dám đây? Vương gia ngài cao cao tại thượng, tiểu nữ tử cũng không phải là chê mệnh dài, làm sao dám chọc cho lão nhân gia ngài tức giận chứ?”

Không dám? Không dám mà câu nào cũng như dùng gậy dùng côn? Lời nói cũng thật quái dị làm cho hắn nghe được liền cảm thấy . . . . .

Haiz, quên đi, là hắn sai lầm rồi, nữ nhân trên đời đều là như vậy, nhỏ mọn vô cùng.

“Lộ Nhi, thật ra thì, thật ra thì nàng cũng biết, ta. . . . . .”

Không tốt! Nhìn sau lưng Lộ Nhi chợt xuất hiện bóng dáng màu tím. . . .

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Hừ, quả nhiên cũng không phải là người tốt, nhìn nàng bị bán với giá hai ngàn lượng bạc, vậy mà hắn không đứng ra ngăn cản?Khánh Vương không nhìn thấy Lộ Nhi đang bất mãn, hắn cau mày, không hiểu hỏi:“Lộ Nhi, không phải ai cũng soi gương sao? Nàng nói làm đẹp thì có liên quan gì?”Hắn phong lưu phóng khoáng, anh tuấn tiêu sái, khi nào thì cần làm đẹp?Hắn bây giờ cũng không cần phải làm đẹp, chỉ cần cứ thế mà đi ra ngoài bảo đảm toàn bộ nữ nhân ở kinh thành đều bu lại!Không phải là hắn tự tin quá mức, mà là. . . . . .Vốn chính là sự thật nha, hắn có tư cách này.“A, ngài cảm thấy không liên quan sao? Vậy về sau ngài cũng không cần soi gương . . . . . .”Nghĩ đến thời điểm nàng bị ức h**p còn hắn len lén đứng ở một bên nhìn có chút hả hê, trong lòng Lộ Nhi rất không thoải mái. . . . . .Khánh Vương gì chứ, vốn là nàng cảm thấy không phải là một người rất xấu, nhưng tại sao ở thời khắc mấu chốt không thể đến đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi chứ?Nếu như khi đó hắn xuất hiện, hắn ngăn cản, nàng sẽ rất cảm kích, rất cảm kích hắn.“Thế nào? Mỹ nữ, tức giận?”Trong nháy mắt khuôn mặt Lộ Nhi biến sắc, Khánh Vương biết nàng nghĩ tới điều gì, nhưng. . . . . .Hắn cũng không có biện pháp a, đều là bị áp bức, hắn cũng có nỗi khổ tâm bất đắc dĩ, có được hay không?Lúc ấy, Hiên Vương đã hạ lệnh cho hắn nếu như khi đó hắn đi ra, đoán chừng hiện tại đã không thấy người đứng ở đây rồi.Thật ra thì, nhìn con cừu nhỏ rơi vào trong tay đại hôi lang, hắn cũng rất đau lòng. . . . . .Haiz, chỉ tiếc những điều này không thể giải thích với Lộ Nhi, hắn cũng chỉ có thể làm cho nàng cao hứng chút ít.“Khánh Vương gia, tiểu nữ tử làm sao dám đây? Vương gia ngài cao cao tại thượng, tiểu nữ tử cũng không phải là chê mệnh dài, làm sao dám chọc cho lão nhân gia ngài tức giận chứ?”Không dám? Không dám mà câu nào cũng như dùng gậy dùng côn? Lời nói cũng thật quái dị làm cho hắn nghe được liền cảm thấy . . . . .Haiz, quên đi, là hắn sai lầm rồi, nữ nhân trên đời đều là như vậy, nhỏ mọn vô cùng.“Lộ Nhi, thật ra thì, thật ra thì nàng cũng biết, ta. . . . . .”Không tốt! Nhìn sau lưng Lộ Nhi chợt xuất hiện bóng dáng màu tím. . . .

Quyển 3 - Chương 61: N Am Nhân Không Có Nghĩa Khí Nhất Trong Lịch Sử