Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 3 - Chương 60: Khánh Vương Gia Bảnh Chọe

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Khánh Vương, tại sao ngài lại ở chỗ này?”Nơi này là nhà của hắn sao? Làm sao lại cảm giác hắn luôn đi lang thang trong Hiên Vương phủ chứ?“Lộ Nhi, cười cái gì?”Ở trong phòng, hắn dĩ nhiên thấy được mất mát trong mắt nàng, trong lòng có chút không tự nhiên. Hắn cũng không muốn xuất hiện nhưng đột nhiên không nhịn được, đuổi theo nàng ra đây.“Không có gì. Ta chỉ là cảm thấy, hôm nay ngài. . . . . .”Mắt to liếc một cái, vốn định nói hai chữ “Đẹp trai”, nhưng đến khi ra khỏi miệng:“Xinh đẹp! Khánh Vương, ta cảm thấy hôm nay ngài thật rất đẹp, phong hoa tuyệt đại, nghiêng nước nghiêng thành nha. . . . . .”Mình nên thoải mái một chút, mới vừa rồi ở trong thư phòng, nàng thật sự thiếu chút nữa bị Vương gia kia làm cho tức giận gần chết. . . . . .Mà khi thấy Khánh Vương, nàng liền không nhịn được muốn trêu tức hắn!“A, Lộ Nhi, làm sao nàng có thể nói ta như vậy chứ? Ta là nam nhân!”Hắn làm ra một bộ dạng có vẻ tức giận, Lộ Nhi vội vàng cầm tay Tuệ Nhi vọt tới vui vẻ hát:“Nữ nhân thích tiêu sái, nam nhân thích xinh đẹp. . . . . .”Mồ hôi, nàng tự dưng nhớ đến bài này cũng liền hát một câu. Khánh Vương thì kinh ngạc hỏi:“Lộ Nhi, nàng hát bài gì vậy?Namnhân làm sao có thể thích xinh đẹp?”Ha ha, nàng làm sao biết được? Chỉ nhớ đó là một bài hát xưa, quên mất là ai hát rồi.“Khánh Vương, xin hỏi mỗi ngày ngài đều soi gương chứ?”Cặp mắt xinh đẹp dùng sức nháy, trong mắt Khánh Vương lóe lên một tia sáng sắc, chợt nói:“Ta… dĩ nhiên luôn soi gương, nếu như không soi gương, không sửa sang lại làm sao ra ngoài gặp người đây. . . . . .”Đây là lễ nghĩa cơ bản nhất nhưng Lộ Nhi tại sao lại hỏi như vậy chứ?“Vậy thì đúng rồi, nếu như ngài không thích xinh đẹp, không xinh đẹp như lời ngài nói, tại sao mỗi ngày đều luôn soi gương chứ?”Hừ, Vương gia này so sánh với Hiên Vương tốt hơn một chút, tính khí cũng miễn cưỡng có thể chịu đựng được, mặc dù thỉnh thoảng có lúc xấu xa nhưng tối thiểu sẽ không tự đắc, tâm tình bất định như Hiên Vương làm cho không người ta không thể nào đoán được.Đúng rồi, hắn tại sao xuất hiện ở đây? Thời điểm nàng bị Hiên Vương uy h**p, không phải là hắn cũng ở chỗ này chứng kiến chứ?

“Khánh Vương, tại sao ngài lại ở chỗ này?”

Nơi này là nhà của hắn sao? Làm sao lại cảm giác hắn luôn đi lang thang trong Hiên Vương phủ chứ?

“Lộ Nhi, cười cái gì?”

Ở trong phòng, hắn dĩ nhiên thấy được mất mát trong mắt nàng, trong lòng có chút không tự nhiên. Hắn cũng không muốn xuất hiện nhưng đột nhiên không nhịn được, đuổi theo nàng ra đây.

“Không có gì. Ta chỉ là cảm thấy, hôm nay ngài. . . . . .”

Mắt to liếc một cái, vốn định nói hai chữ “Đẹp trai”, nhưng đến khi ra khỏi miệng:

“Xinh đẹp! Khánh Vương, ta cảm thấy hôm nay ngài thật rất đẹp, phong hoa tuyệt đại, nghiêng nước nghiêng thành nha. . . . . .”

Mình nên thoải mái một chút, mới vừa rồi ở trong thư phòng, nàng thật sự thiếu chút nữa bị Vương gia kia làm cho tức giận gần chết. . . . . .

Mà khi thấy Khánh Vương, nàng liền không nhịn được muốn trêu tức hắn!

“A, Lộ Nhi, làm sao nàng có thể nói ta như vậy chứ? Ta là nam nhân!”

Hắn làm ra một bộ dạng có vẻ tức giận, Lộ Nhi vội vàng cầm tay Tuệ Nhi vọt tới vui vẻ hát:

“Nữ nhân thích tiêu sái, nam nhân thích xinh đẹp. . . . . .”

Mồ hôi, nàng tự dưng nhớ đến bài này cũng liền hát một câu. Khánh Vương thì kinh ngạc hỏi:

“Lộ Nhi, nàng hát bài gì vậy?Namnhân làm sao có thể thích xinh đẹp?”

Ha ha, nàng làm sao biết được? Chỉ nhớ đó là một bài hát xưa, quên mất là ai hát rồi.

“Khánh Vương, xin hỏi mỗi ngày ngài đều soi gương chứ?”

Cặp mắt xinh đẹp dùng sức nháy, trong mắt Khánh Vương lóe lên một tia sáng sắc, chợt nói:

“Ta… dĩ nhiên luôn soi gương, nếu như không soi gương, không sửa sang lại làm sao ra ngoài gặp người đây. . . . . .”

Đây là lễ nghĩa cơ bản nhất nhưng Lộ Nhi tại sao lại hỏi như vậy chứ?

“Vậy thì đúng rồi, nếu như ngài không thích xinh đẹp, không xinh đẹp như lời ngài nói, tại sao mỗi ngày đều luôn soi gương chứ?”

Hừ, Vương gia này so sánh với Hiên Vương tốt hơn một chút, tính khí cũng miễn cưỡng có thể chịu đựng được, mặc dù thỉnh thoảng có lúc xấu xa nhưng tối thiểu sẽ không tự đắc, tâm tình bất định như Hiên Vương làm cho không người ta không thể nào đoán được.

Đúng rồi, hắn tại sao xuất hiện ở đây? Thời điểm nàng bị Hiên Vương uy h**p, không phải là hắn cũng ở chỗ này chứng kiến chứ?

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Khánh Vương, tại sao ngài lại ở chỗ này?”Nơi này là nhà của hắn sao? Làm sao lại cảm giác hắn luôn đi lang thang trong Hiên Vương phủ chứ?“Lộ Nhi, cười cái gì?”Ở trong phòng, hắn dĩ nhiên thấy được mất mát trong mắt nàng, trong lòng có chút không tự nhiên. Hắn cũng không muốn xuất hiện nhưng đột nhiên không nhịn được, đuổi theo nàng ra đây.“Không có gì. Ta chỉ là cảm thấy, hôm nay ngài. . . . . .”Mắt to liếc một cái, vốn định nói hai chữ “Đẹp trai”, nhưng đến khi ra khỏi miệng:“Xinh đẹp! Khánh Vương, ta cảm thấy hôm nay ngài thật rất đẹp, phong hoa tuyệt đại, nghiêng nước nghiêng thành nha. . . . . .”Mình nên thoải mái một chút, mới vừa rồi ở trong thư phòng, nàng thật sự thiếu chút nữa bị Vương gia kia làm cho tức giận gần chết. . . . . .Mà khi thấy Khánh Vương, nàng liền không nhịn được muốn trêu tức hắn!“A, Lộ Nhi, làm sao nàng có thể nói ta như vậy chứ? Ta là nam nhân!”Hắn làm ra một bộ dạng có vẻ tức giận, Lộ Nhi vội vàng cầm tay Tuệ Nhi vọt tới vui vẻ hát:“Nữ nhân thích tiêu sái, nam nhân thích xinh đẹp. . . . . .”Mồ hôi, nàng tự dưng nhớ đến bài này cũng liền hát một câu. Khánh Vương thì kinh ngạc hỏi:“Lộ Nhi, nàng hát bài gì vậy?Namnhân làm sao có thể thích xinh đẹp?”Ha ha, nàng làm sao biết được? Chỉ nhớ đó là một bài hát xưa, quên mất là ai hát rồi.“Khánh Vương, xin hỏi mỗi ngày ngài đều soi gương chứ?”Cặp mắt xinh đẹp dùng sức nháy, trong mắt Khánh Vương lóe lên một tia sáng sắc, chợt nói:“Ta… dĩ nhiên luôn soi gương, nếu như không soi gương, không sửa sang lại làm sao ra ngoài gặp người đây. . . . . .”Đây là lễ nghĩa cơ bản nhất nhưng Lộ Nhi tại sao lại hỏi như vậy chứ?“Vậy thì đúng rồi, nếu như ngài không thích xinh đẹp, không xinh đẹp như lời ngài nói, tại sao mỗi ngày đều luôn soi gương chứ?”Hừ, Vương gia này so sánh với Hiên Vương tốt hơn một chút, tính khí cũng miễn cưỡng có thể chịu đựng được, mặc dù thỉnh thoảng có lúc xấu xa nhưng tối thiểu sẽ không tự đắc, tâm tình bất định như Hiên Vương làm cho không người ta không thể nào đoán được.Đúng rồi, hắn tại sao xuất hiện ở đây? Thời điểm nàng bị Hiên Vương uy h**p, không phải là hắn cũng ở chỗ này chứng kiến chứ?

Quyển 3 - Chương 60: Khánh Vương Gia Bảnh Chọe