Phía Bắc Phong Liên Quốc Một ngày nắng đẹp Bầu trời trong xanh, gió thổi hiu hiu khiến lòng người mát rượi, ánh nắng mặt trời như soi rọi cả trần thế, chúng tung tăng nhảy múa trên bãi cỏ xanh dài dằn dặc Đôi mắt trong veo, tuyệt đẹp ấy đang ngắm nhìn vẽ đẹp hùng vĩ của đất mẹ. Vương Dạ Nguyệt năm nay vừa tròn 13 tuổi. Đặc biệt, hôm nay lại là ngày sanh thần của cô. Cô bé vô tư đung đưa người, cất tiếng hát. Ríu rít Tiếng hát líu lót như hòa cùng tiếng chim, tạo nên một bản hòa tấu đặc sắc "Nguyệt" Tiếng gọi nhẹ nhàng ấy, chính là giọng nói của mẹ cô. Người đối với cô là quan trọng nhất. Vương Dạ Nguyệt xoay người, chạy đến ôm chầm lấy mẹ. Mẹ cô đưa tay xoa đầu cô "Hôm nay là ngày đặc biệt, mẫu thân có một thứ muốn tặng con" Mẹ cô lấy ra một cây trâm đưa cho cô. Vương Dạ Nguyệt cầm lấy mà nâng niu, cô bé lần đầu được tặng một thứ quý giá như thế. "Mẫu mẫu, nó trông rất đẹp...thế nhưng giá của nó chắc là cao lắm..." Vương Dạ Nguyệt trong lòng nửa vui nửa không, cha cô chỉ là một thợ…
Chương 162: Đơn thân chiến đấu
Tà Vương Song Hành! Nương Tử Đừng Hòng Trốn!Tác giả: Mộng Tĩnh ChiTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngPhía Bắc Phong Liên Quốc Một ngày nắng đẹp Bầu trời trong xanh, gió thổi hiu hiu khiến lòng người mát rượi, ánh nắng mặt trời như soi rọi cả trần thế, chúng tung tăng nhảy múa trên bãi cỏ xanh dài dằn dặc Đôi mắt trong veo, tuyệt đẹp ấy đang ngắm nhìn vẽ đẹp hùng vĩ của đất mẹ. Vương Dạ Nguyệt năm nay vừa tròn 13 tuổi. Đặc biệt, hôm nay lại là ngày sanh thần của cô. Cô bé vô tư đung đưa người, cất tiếng hát. Ríu rít Tiếng hát líu lót như hòa cùng tiếng chim, tạo nên một bản hòa tấu đặc sắc "Nguyệt" Tiếng gọi nhẹ nhàng ấy, chính là giọng nói của mẹ cô. Người đối với cô là quan trọng nhất. Vương Dạ Nguyệt xoay người, chạy đến ôm chầm lấy mẹ. Mẹ cô đưa tay xoa đầu cô "Hôm nay là ngày đặc biệt, mẫu thân có một thứ muốn tặng con" Mẹ cô lấy ra một cây trâm đưa cho cô. Vương Dạ Nguyệt cầm lấy mà nâng niu, cô bé lần đầu được tặng một thứ quý giá như thế. "Mẫu mẫu, nó trông rất đẹp...thế nhưng giá của nó chắc là cao lắm..." Vương Dạ Nguyệt trong lòng nửa vui nửa không, cha cô chỉ là một thợ… "XoạtNhững lùm cây ở phía sau lưng nàng ta bị tách sang hai phía.Một đám người gồm bốn tên lạ mặt, hung hãn tiến về phía nàng.Trên vai của chúng có hình xăm đặc trưng của Hắc Sát. Bọn chúng cười ma mãnh" Tìm thấy cô rồi, Nguyệt Thiền!"" Thú nuôi sau lưng cô cũng thật dị hợm quá đấy!"- Một người phụ nữ có mái tóc che mặt, tay cầm quạt lên tiếng.Hắc Khuyển giận muốn tím người!Nhìn cũng xinh mà sao mồm miệng độc ác quá vậy!Hắc Khuyển lếm môi, đang tính chia bốn kẻ này thành bữa ăn tiếp theo của hắn. Đương nhiên sẽ ăn ả này đầu tiên!Hắc Khuyển nói nhỏ:" Dạ Nguyệt, bốn kẻ này năng lực cũng chỉ ngang cấp Huyền Vũ. Ngươi không dùng Yêu Hồn Trận cũng thắng được."Vương Dạ Nguyệt nhếch môi cười thần bí.Một đám cấp Huyền Vũ mà cũng muốn gϊếŧ ta?"VụtNgười phụ nữ bí ẩn ấy vung những nhát chém sắt nhọn vào Vương Dạ Nguyệt. Nhát chém đủ mạnh để cắt đôi tảng đá phía sau.Ả ta sử dụng quạt làm vũ khí. Mỗi lần vũ quạt, các nhát chém được vung ra phụ thuộc vào sức vũ của người cầm. Tay càng nhanh và linh hoạt thì đòn càng khó né.Hắc Khuyển xuýt né không kịp.Thật hú hồn!Chưa kịp phản ứng thì những quả cầu năng lượng với sức công phá cực lớn đã bay về phía nàng." Phú Bảo Tầng!"Lớp giáp ảo được nàng tạo ra dễ dàng cản phá những quả cầu đó.Hắc Khuyển thì sử dụng bộ cánh khổng lồ của mình như lớp giáp bảo vệ. Bộ cánh của hắn có khả năng chịu đựng được cả sát thương vật lí và hóa học."RầmMột kẻ khác nhấc bổng viên đá nặng tầm vài tấn, ném thẳng vào nàng ta. Vương Dạ Nguyệt nhanh nhạy phản ứng kịp, lách người sang một bên.HừCấp độ Huyền Vũ có khác...Thực lực khá hơn những tên Hắc Sát được cử đi lần trước rất nhiều.Bọn chúng là quyết tâm gϊếŧ được ta?" Này Dạ Nguyệt, mau bịt tai lại!"- Hắc Khuyển lên tiếng nhắc nhở nàng.Bỗng chốc những âm thanh lạ được thổi ra từ điệp tử như ru ngủ mọi cảnh vật. Những động vật nằm gần phạm vi đó không hiểu vì sao đều lăn đùng ra đất mà ngủ.Vương Dạ Nguyệt chau mày.Có những chiêu thức bá đạo như vậy ư?"Nhất Song Luân đứng từ xa quan sát mọi chuyện.Nụ cười của hắn đã khiến người khác khiếp sợ, nay càng đậm hơn, chết chóc hơnVương Dạ Nguyệt ngươi cũng có chút bản lĩnh.Tuy việc làm khó dễ ngươi không nằm trong nhiệm vụ ta được giao, nhưng thấy ngươi chiến đấu còn nhàn nhã quá, ta cũng nên góp vui nhỉ?Hắn đung đưa tay.Một nguồn ma lực như được tiếp thêm vào người bốn kẻ đó. Bọn chúng dần mất kiểm soát mà chiến đấu điên cuồng hơn, dữ dội hơn.Vương Dạ Nguyệt...Hãy cho ta xem năng lực thực sự của ngươi..." Này Dạ Nguyệt, nguồn ma lực này..."Bọn chúng đang mạnh hơn?Có kẻ đang tiếp thêm sức mạnh cho bọn chúng!
"
Xoạt
Những lùm cây ở phía sau lưng nàng ta bị tách sang hai phía.
Một đám người gồm bốn tên lạ mặt, hung hãn tiến về phía nàng.
Trên vai của chúng có hình xăm đặc trưng của Hắc Sát. Bọn chúng cười ma mãnh
" Tìm thấy cô rồi, Nguyệt Thiền!"
" Thú nuôi sau lưng cô cũng thật dị hợm quá đấy!"- Một người phụ nữ có mái tóc che mặt, tay cầm quạt lên tiếng.
Hắc Khuyển giận muốn tím người!
Nhìn cũng xinh mà sao mồm miệng độc ác quá vậy!
Hắc Khuyển lếm môi, đang tính chia bốn kẻ này thành bữa ăn tiếp theo của hắn. Đương nhiên sẽ ăn ả này đầu tiên!
Hắc Khuyển nói nhỏ:" Dạ Nguyệt, bốn kẻ này năng lực cũng chỉ ngang cấp Huyền Vũ. Ngươi không dùng Yêu Hồn Trận cũng thắng được."
Vương Dạ Nguyệt nhếch môi cười thần bí.
Một đám cấp Huyền Vũ mà cũng muốn gϊếŧ ta?
"
Vụt
Người phụ nữ bí ẩn ấy vung những nhát chém sắt nhọn vào Vương Dạ Nguyệt. Nhát chém đủ mạnh để cắt đôi tảng đá phía sau.
Ả ta sử dụng quạt làm vũ khí. Mỗi lần vũ quạt, các nhát chém được vung ra phụ thuộc vào sức vũ của người cầm. Tay càng nhanh và linh hoạt thì đòn càng khó né.
Hắc Khuyển xuýt né không kịp.
Thật hú hồn!
Chưa kịp phản ứng thì những quả cầu năng lượng với sức công phá cực lớn đã bay về phía nàng.
" Phú Bảo Tầng!"
Lớp giáp ảo được nàng tạo ra dễ dàng cản phá những quả cầu đó.
Hắc Khuyển thì sử dụng bộ cánh khổng lồ của mình như lớp giáp bảo vệ. Bộ cánh của hắn có khả năng chịu đựng được cả sát thương vật lí và hóa học.
"
Rầm
Một kẻ khác nhấc bổng viên đá nặng tầm vài tấn, ném thẳng vào nàng ta. Vương Dạ Nguyệt nhanh nhạy phản ứng kịp, lách người sang một bên.
Hừ
Cấp độ Huyền Vũ có khác...
Thực lực khá hơn những tên Hắc Sát được cử đi lần trước rất nhiều.
Bọn chúng là quyết tâm gϊếŧ được ta?
" Này Dạ Nguyệt, mau bịt tai lại!"- Hắc Khuyển lên tiếng nhắc nhở nàng.
Bỗng chốc những âm thanh lạ được thổi ra từ điệp tử như ru ngủ mọi cảnh vật. Những động vật nằm gần phạm vi đó không hiểu vì sao đều lăn đùng ra đất mà ngủ.
Vương Dạ Nguyệt chau mày.
Có những chiêu thức bá đạo như vậy ư?
"
Nhất Song Luân đứng từ xa quan sát mọi chuyện.
Nụ cười của hắn đã khiến người khác khiếp sợ, nay càng đậm hơn, chết chóc hơn
Vương Dạ Nguyệt ngươi cũng có chút bản lĩnh.
Tuy việc làm khó dễ ngươi không nằm trong nhiệm vụ ta được giao, nhưng thấy ngươi chiến đấu còn nhàn nhã quá, ta cũng nên góp vui nhỉ?
Hắn đung đưa tay.
Một nguồn ma lực như được tiếp thêm vào người bốn kẻ đó. Bọn chúng dần mất kiểm soát mà chiến đấu điên cuồng hơn, dữ dội hơn.
Vương Dạ Nguyệt...
Hãy cho ta xem năng lực thực sự của ngươi...
" Này Dạ Nguyệt, nguồn ma lực này..."
Bọn chúng đang mạnh hơn?
Có kẻ đang tiếp thêm sức mạnh cho bọn chúng!
Tà Vương Song Hành! Nương Tử Đừng Hòng Trốn!Tác giả: Mộng Tĩnh ChiTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngPhía Bắc Phong Liên Quốc Một ngày nắng đẹp Bầu trời trong xanh, gió thổi hiu hiu khiến lòng người mát rượi, ánh nắng mặt trời như soi rọi cả trần thế, chúng tung tăng nhảy múa trên bãi cỏ xanh dài dằn dặc Đôi mắt trong veo, tuyệt đẹp ấy đang ngắm nhìn vẽ đẹp hùng vĩ của đất mẹ. Vương Dạ Nguyệt năm nay vừa tròn 13 tuổi. Đặc biệt, hôm nay lại là ngày sanh thần của cô. Cô bé vô tư đung đưa người, cất tiếng hát. Ríu rít Tiếng hát líu lót như hòa cùng tiếng chim, tạo nên một bản hòa tấu đặc sắc "Nguyệt" Tiếng gọi nhẹ nhàng ấy, chính là giọng nói của mẹ cô. Người đối với cô là quan trọng nhất. Vương Dạ Nguyệt xoay người, chạy đến ôm chầm lấy mẹ. Mẹ cô đưa tay xoa đầu cô "Hôm nay là ngày đặc biệt, mẫu thân có một thứ muốn tặng con" Mẹ cô lấy ra một cây trâm đưa cho cô. Vương Dạ Nguyệt cầm lấy mà nâng niu, cô bé lần đầu được tặng một thứ quý giá như thế. "Mẫu mẫu, nó trông rất đẹp...thế nhưng giá của nó chắc là cao lắm..." Vương Dạ Nguyệt trong lòng nửa vui nửa không, cha cô chỉ là một thợ… "XoạtNhững lùm cây ở phía sau lưng nàng ta bị tách sang hai phía.Một đám người gồm bốn tên lạ mặt, hung hãn tiến về phía nàng.Trên vai của chúng có hình xăm đặc trưng của Hắc Sát. Bọn chúng cười ma mãnh" Tìm thấy cô rồi, Nguyệt Thiền!"" Thú nuôi sau lưng cô cũng thật dị hợm quá đấy!"- Một người phụ nữ có mái tóc che mặt, tay cầm quạt lên tiếng.Hắc Khuyển giận muốn tím người!Nhìn cũng xinh mà sao mồm miệng độc ác quá vậy!Hắc Khuyển lếm môi, đang tính chia bốn kẻ này thành bữa ăn tiếp theo của hắn. Đương nhiên sẽ ăn ả này đầu tiên!Hắc Khuyển nói nhỏ:" Dạ Nguyệt, bốn kẻ này năng lực cũng chỉ ngang cấp Huyền Vũ. Ngươi không dùng Yêu Hồn Trận cũng thắng được."Vương Dạ Nguyệt nhếch môi cười thần bí.Một đám cấp Huyền Vũ mà cũng muốn gϊếŧ ta?"VụtNgười phụ nữ bí ẩn ấy vung những nhát chém sắt nhọn vào Vương Dạ Nguyệt. Nhát chém đủ mạnh để cắt đôi tảng đá phía sau.Ả ta sử dụng quạt làm vũ khí. Mỗi lần vũ quạt, các nhát chém được vung ra phụ thuộc vào sức vũ của người cầm. Tay càng nhanh và linh hoạt thì đòn càng khó né.Hắc Khuyển xuýt né không kịp.Thật hú hồn!Chưa kịp phản ứng thì những quả cầu năng lượng với sức công phá cực lớn đã bay về phía nàng." Phú Bảo Tầng!"Lớp giáp ảo được nàng tạo ra dễ dàng cản phá những quả cầu đó.Hắc Khuyển thì sử dụng bộ cánh khổng lồ của mình như lớp giáp bảo vệ. Bộ cánh của hắn có khả năng chịu đựng được cả sát thương vật lí và hóa học."RầmMột kẻ khác nhấc bổng viên đá nặng tầm vài tấn, ném thẳng vào nàng ta. Vương Dạ Nguyệt nhanh nhạy phản ứng kịp, lách người sang một bên.HừCấp độ Huyền Vũ có khác...Thực lực khá hơn những tên Hắc Sát được cử đi lần trước rất nhiều.Bọn chúng là quyết tâm gϊếŧ được ta?" Này Dạ Nguyệt, mau bịt tai lại!"- Hắc Khuyển lên tiếng nhắc nhở nàng.Bỗng chốc những âm thanh lạ được thổi ra từ điệp tử như ru ngủ mọi cảnh vật. Những động vật nằm gần phạm vi đó không hiểu vì sao đều lăn đùng ra đất mà ngủ.Vương Dạ Nguyệt chau mày.Có những chiêu thức bá đạo như vậy ư?"Nhất Song Luân đứng từ xa quan sát mọi chuyện.Nụ cười của hắn đã khiến người khác khiếp sợ, nay càng đậm hơn, chết chóc hơnVương Dạ Nguyệt ngươi cũng có chút bản lĩnh.Tuy việc làm khó dễ ngươi không nằm trong nhiệm vụ ta được giao, nhưng thấy ngươi chiến đấu còn nhàn nhã quá, ta cũng nên góp vui nhỉ?Hắn đung đưa tay.Một nguồn ma lực như được tiếp thêm vào người bốn kẻ đó. Bọn chúng dần mất kiểm soát mà chiến đấu điên cuồng hơn, dữ dội hơn.Vương Dạ Nguyệt...Hãy cho ta xem năng lực thực sự của ngươi..." Này Dạ Nguyệt, nguồn ma lực này..."Bọn chúng đang mạnh hơn?Có kẻ đang tiếp thêm sức mạnh cho bọn chúng!