Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 3 - Chương 113: Mỹ Nam Đỏ Mặt

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Lộ Nhi không hiểu nhìn Khánh Vương, nàng cũng chưa từng nói muốn ăn ô mai nhưng làm sao hắn lại biết?Thấy ánh mắt mong chờ của Lộ Nhi, Khánh Vương cao hứng nhếch miệng cười một tiếng, hàm răng trắng tinh đều đặn lộ ra, cũng là cực kỳ dễ thương.“Hôm qua nàng thích ăn cá sốt chua ngọt như vậy, ta liền đi về hỏi một chút, bọn họ nói. . . . . . Bọn họ nói, nàng có thể sẽ thích ăn cái này, cho nên ta. . . . . .”Trên mặt lộ ra sắc hồng đáng nghi, hắn một đại nam nhân nhưng đây là lần đầu tiên quan tâm chuyện như vậy a.Có điều hắn cũng không phải là thích Lộ Nhi, chẳng qua là cảm thấy Tam ca đối với Lộ Nhi không tốt, mà Lộ Nhi còn mang thai, cho nên mới. . . . . .Mới có thể quan tâm nàng nhiều hơn một chút!Đúng vậy, hắn đối với Lộ Nhi chẳng qua là quan tâm, vì Hiên Vương mà quan tâm.“A, là đại tỷ nói với ngươi. Cám ơn Vương gia. . . . . .”Mở túi ra, Lộ Nhi vội vàng ăn mấy viên, chua chua, ăn ngon cực kỳ.Nhớ lúc ở hiện đại, nàng cũng thích ăn ô mai, đều là vị chua chua, ăn thật ngon.“Nàng còn muốn ăn cái gì? Lần sau ta mang tới cho nàng. . . . . .”Nhìn gương mặt Lộ Nhi đầy hài lòng, trong lòng Khánh Vương cũng cực kỳ thỏa mãn.Cảm giác như thế rất kỳ quái, đến rất kỳ quái, gần đây hắn cũng rất ít nhớ đến oanh oanh yến yến của hắn.Tình huống như thế rất không bình thường, nhưng thỉnh thoảng đối mặt với các nàng, hắn cũng không có hứng thú!Haiz, cũng không biết rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, thật buồn bực!Đối với Lộ Nhi một nữ tử mang thai, ngược lại hắn cảm thấy hứng thú hơn.Thấy khuôn mặt tươi cười của nàng, trong lòng hắn cũng có thể vui vẻ lên rất nhiều.“Ta cũng không biết, thế cũng tốt . . . . . .”Đang vui vẻ ăn ô mai, lúc này Đan nhi chạy vào.Thấy Khánh Vương, nàng rõ ràng sửng sốt, tiếp đó liền cúi đầu, cuống quít thỉnh an Khánh Vương

Lộ Nhi không hiểu nhìn Khánh Vương, nàng cũng chưa từng nói muốn ăn ô mai nhưng làm sao hắn lại biết?

Thấy ánh mắt mong chờ của Lộ Nhi, Khánh Vương cao hứng nhếch miệng cười một tiếng, hàm răng trắng tinh đều đặn lộ ra, cũng là cực kỳ dễ thương.

“Hôm qua nàng thích ăn cá sốt chua ngọt như vậy, ta liền đi về hỏi một chút, bọn họ nói. . . . . . Bọn họ nói, nàng có thể sẽ thích ăn cái này, cho nên ta. . . . . .”

Trên mặt lộ ra sắc hồng đáng nghi, hắn một đại nam nhân nhưng đây là lần đầu tiên quan tâm chuyện như vậy a.

Có điều hắn cũng không phải là thích Lộ Nhi, chẳng qua là cảm thấy Tam ca đối với Lộ Nhi không tốt, mà Lộ Nhi còn mang thai, cho nên mới. . . . . .

Mới có thể quan tâm nàng nhiều hơn một chút!

Đúng vậy, hắn đối với Lộ Nhi chẳng qua là quan tâm, vì Hiên Vương mà quan tâm.

“A, là đại tỷ nói với ngươi. Cám ơn Vương gia. . . . . .”

Mở túi ra, Lộ Nhi vội vàng ăn mấy viên, chua chua, ăn ngon cực kỳ.

Nhớ lúc ở hiện đại, nàng cũng thích ăn ô mai, đều là vị chua chua, ăn thật ngon.

“Nàng còn muốn ăn cái gì? Lần sau ta mang tới cho nàng. . . . . .”

Nhìn gương mặt Lộ Nhi đầy hài lòng, trong lòng Khánh Vương cũng cực kỳ thỏa mãn.

Cảm giác như thế rất kỳ quái, đến rất kỳ quái, gần đây hắn cũng rất ít nhớ đến oanh oanh yến yến của hắn.

Tình huống như thế rất không bình thường, nhưng thỉnh thoảng đối mặt với các nàng, hắn cũng không có hứng thú!

Haiz, cũng không biết rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, thật buồn bực!

Đối với Lộ Nhi một nữ tử mang thai, ngược lại hắn cảm thấy hứng thú hơn.

Thấy khuôn mặt tươi cười của nàng, trong lòng hắn cũng có thể vui vẻ lên rất nhiều.

“Ta cũng không biết, thế cũng tốt . . . . . .”

Đang vui vẻ ăn ô mai, lúc này Đan nhi chạy vào.

Thấy Khánh Vương, nàng rõ ràng sửng sốt, tiếp đó liền cúi đầu, cuống quít thỉnh an Khánh Vương

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Lộ Nhi không hiểu nhìn Khánh Vương, nàng cũng chưa từng nói muốn ăn ô mai nhưng làm sao hắn lại biết?Thấy ánh mắt mong chờ của Lộ Nhi, Khánh Vương cao hứng nhếch miệng cười một tiếng, hàm răng trắng tinh đều đặn lộ ra, cũng là cực kỳ dễ thương.“Hôm qua nàng thích ăn cá sốt chua ngọt như vậy, ta liền đi về hỏi một chút, bọn họ nói. . . . . . Bọn họ nói, nàng có thể sẽ thích ăn cái này, cho nên ta. . . . . .”Trên mặt lộ ra sắc hồng đáng nghi, hắn một đại nam nhân nhưng đây là lần đầu tiên quan tâm chuyện như vậy a.Có điều hắn cũng không phải là thích Lộ Nhi, chẳng qua là cảm thấy Tam ca đối với Lộ Nhi không tốt, mà Lộ Nhi còn mang thai, cho nên mới. . . . . .Mới có thể quan tâm nàng nhiều hơn một chút!Đúng vậy, hắn đối với Lộ Nhi chẳng qua là quan tâm, vì Hiên Vương mà quan tâm.“A, là đại tỷ nói với ngươi. Cám ơn Vương gia. . . . . .”Mở túi ra, Lộ Nhi vội vàng ăn mấy viên, chua chua, ăn ngon cực kỳ.Nhớ lúc ở hiện đại, nàng cũng thích ăn ô mai, đều là vị chua chua, ăn thật ngon.“Nàng còn muốn ăn cái gì? Lần sau ta mang tới cho nàng. . . . . .”Nhìn gương mặt Lộ Nhi đầy hài lòng, trong lòng Khánh Vương cũng cực kỳ thỏa mãn.Cảm giác như thế rất kỳ quái, đến rất kỳ quái, gần đây hắn cũng rất ít nhớ đến oanh oanh yến yến của hắn.Tình huống như thế rất không bình thường, nhưng thỉnh thoảng đối mặt với các nàng, hắn cũng không có hứng thú!Haiz, cũng không biết rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, thật buồn bực!Đối với Lộ Nhi một nữ tử mang thai, ngược lại hắn cảm thấy hứng thú hơn.Thấy khuôn mặt tươi cười của nàng, trong lòng hắn cũng có thể vui vẻ lên rất nhiều.“Ta cũng không biết, thế cũng tốt . . . . . .”Đang vui vẻ ăn ô mai, lúc này Đan nhi chạy vào.Thấy Khánh Vương, nàng rõ ràng sửng sốt, tiếp đó liền cúi đầu, cuống quít thỉnh an Khánh Vương

Quyển 3 - Chương 113: Mỹ Nam Đỏ Mặt